Thượng Thiên Đài

Chương 22 : Ma đầu

Người đăng: vipnd2003

.
Trình Quân lúc này thật sự là sững sờ, ngón tay khẽ động, nắm chặt bàn tay,rồi lại lập tức buông lỏng, lộ ra tiếu dung khách khí nói:“Việc này nếu thế thì thật làm phiền ?” Nhạc Hoa đạo nhân cười nói:“Việc này sao tính là làm phiền ? Ngươi xem nơi này rừng sâu núi thẳm ngăn cách, cũng là một nơi tịch mịch. Khó khăn lắm mới có một đồng đạo tới đây, lão đạo ta chẳng lẽ không thể tận tình địa chủ sao? Tiểu quan của ta đây tự nhiên là không sánh bằng những điện phủ danh môn đại phái, nhưng mấy năm này quả thực sửa chữa một chút . Những thứ không nói khác, so với miếu sơn thần của tiểu hòa thượng kia, tốt hơn rất nhiều a?” Trình Quân từ chối nói: “Miếu sơn thần tuy thanh bần, nhưng tiểu hòa thượng người này cũng không tệ lắm, ta ở đó cũng đã quen, cũng không có ý tứ muốn rời đi.” Nhạc Hoa đạo nhân vuốt một chút râu, nói:“Đạo hữu, ngươi xuất thân là Vân Châu vọng tộc, chắc hẳn tôn chỉ của đạo môn luôn khắc sâu trong tâm a?” Trình Quân trong nội tâm vừa động, thầm nghĩ: Chuyện vui đến rồi. Nghiêm mặt nói:“Cái này tự nhiên, ta từ nhỏ thụ giáo, từ trước đến nay làm việc y theo đạo môn giáo huấn.” Nhạc Hoa đạo nhân nghiêm nghị nói:“ Trừ ma vệ đạo đại sự, đạo hữu tự nhiên cũng muốn làm chứ ?” Trình Quân đã đoán trước được ý tứ của hắn, trong miệng không chút do dự nói:“Đó là tự nhiên, có yêu ma trước mặt, ta liền huy kiếm mà chém.” Nói rồi kích động lên, làm bộ như rút thanh mộc kiếm này để chém, Nhạc Hoa đạo nhân cả kinh, thân thủ cản lại, Trình Quân đã trở lại tay, đặt tại bên hông, nói:“Ta bên hông mặc dù không có thanh phong kiếm, chỉ có một lòng nhiệt huyết, một khỏa đạo tâm.” Nhạc Hoa đạo nhân thở dài một hơi, nói:“Hảo, tâm sự canh cánh trong lòng ta, rốt cục cũng có người để giãi bày rồi. Lời này nói đến, thực sự nhiều sâu xa -- đạo hữu chắc hẳn cũng phát giác, tòa đạo quan của ta cũng thật lỗi thời. Ngươi có biết vì sao đạo quan của ta thành lập tại nơi này không?” Trình Quân chau mày, nói:“Ngươi nói là...... vì trừ ma vệ đạo sao? Yêu ma ở nơi nào?” Nhạc Hoa đạo nhân dừng lại một chút nói:“Ngay tại miếu sơn thần.” Trình Quân khóe miệng co lại, biến sắc nói:“Ngài nói lời này..... . thực làm người khác không thể tưởng tượng . Tiểu hòa thượng kia ta cũng vậy gặp qua, nếu như hắn là yêu ma, ta chẳng lẽ nhìn không ra ?” Nói đến đây, trong nội tâm vừa động, thầm nghĩ: Hắn cũng biết hậu điện của miếu sơn thần có cổ quái! Nhạc Hoa đạo nhân nói:“Ta cũng không nói tiểu hòa thượng là yêu ma...... Hắn nhiều nhất chỉ là một con rối trong tay yêu ma, bị yêu ma lợi dụng mà không biết. Hừ hừ, trong sơn thần miếu có ba gian, đạo hữu đã đi vào gian trong cùng chưa ?” Trình Quân tâm niệm thay đổi thật nhanh, chậm rãi nói:“Việc này ngược lại thật sự là không có.” Nhạc Hoa đạo nhân cười lạnh nói:“Tiểu hòa thượng kia làm sao dám để đạo hữu vào đó. Trong này đúng là nơi ngọn nguồn của yêu ma . Ngươi biết trong đó có vật gì không?” Trình Quân nói:“Có cái gì?” Nhạc Hoa đạo nhân nói:“Chính là một chiếc quan tài! Trong quan tài đúng là chỗ lão ma đầu cư trú.” Trình Quân a một tiếng, thở ra một hơi, nói:“Dùng quan tài để cư trú, chắc hẳn không phải là yêu. Không biết là ma, quỷ, quái hay loại nào?” Nhạc Hoa đạo nhân nói:“Ta cũng không biết. Ai, nói ra thì thật xấu hổ, ta sớm có lòng trừ bỏ yêu ma này, bất quá lão ma đầu này phòng bị ta cực kỳ lợi hại, ta đến nay cũng không thể đi đến ngọn núi kia một bước. Ta lại thương cho tiểu hòa thượng tuổi còn nhỏ mà rơi vào trong tay yêu ma, thực sự lại không làm gì được, chỉ có thể gắng gượng hết sức. Ta cùng với tiểu hòa thượng kia ước định, mỗi nửa tháng, hắn phải đem hương liệu mà hắn chế ra đến đây một lần, nếu như hắn không thể đến hoặc là hương liệu thay đổi do người khác làm, ta tất nhiên phát giác, liền biết rõ yêu ma rốt cục đắc thủ , đến lúc đó không thể nói trước, chỉ có thể liều chết một trận. Cũng may một năm qua đi , tiểu hòa thượng vẫn là tiểu hòa thượng.” Trình Quân nửa thật nửa giả nói:“Đạo hữu có lòng thương tiếc, đúng là đại đạo tình hoài.” Nhạc Hoa đạo nhân nói:“Nhưng mà mất bò mới lo làm chuồng, không bằng phòng ngừa chu đáo. Mà đợi cho yêu ma đắc thủ, tất nhiên hắn sẽ làm loạn một phương. Cho nên, đạo hữu, ta có một việc muốn nhờ.” Đứng dậy, đoan đoan chánh chánh thi lễ một cái. Trình Quân khẽ giật mình, vội vàng nâng dậy nói:“Không dám, đạo hữu cứ việc phân phó.” Nhạc Hoa đạo nhân mặt lộ ra thần sắc lo lắng, nói:“Nếu không trừ bỏ yêu ma, ta thật xấu hổ là người trong đạo môn. Hôm nay chỉ có dựa vào sự giúp đỡ của đạo hữu.” Trình Quân nói:“Đạo hữu vì sao lại nói ra lời ấy? Tu vi của ngươi vốn cao hơn ta, chẳng lẽ ngươi đã thúc thủ vô sách, ta lại có biện pháp sao?” Nhạc Hoa đạo nhân nói:“Cũng không hẳn thế, ngươi cùng ta bất đồng. Lão ma đầu này cũng không phòng bị ngươi, có lẽ có thể xuất kỳ bất ý một lần.” Trình Quân nhãn châu xoay động, nói:“Ngươi là nói, để cho ta lén vào hậu điện, một kiếm đem lão yêu ma này giết chết sao?” Nhạc Hoa đạo nhân nghe xong, ho khan một tiếng, nói:“Đạo hữu đừng nói đùa. Lão ma này vô cùng lợi hại, ngươi cầm kiếm đi lên, việc đó không bị hắn phát hiện mới là lạ ? Ta đang nghĩ, thỉnh đạo hữu làm một cái nội ứng. Ta đây sẽ tấn công lên đỉnh núi, mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ cơ hội, chỉ chờ chọn một thời điểm có lợi, đến lúc đó, đạo hữu tại bên trong, ta bên ngoài, nội ứng ngoại hợp, đem lão ma công hãm, vi thế gian trừ đi đại hại.” Trình Quân lộ ra vẻ do dự, nói:“Việc này, ta chưa chắc đã có bổn sự như vậy......” Nhạc Hoa đạo nhân quát:“Đạo hữu cũng nhanh quyết định đi, tiểu hòa thượng kia hiện tại còn chưa bị lão ma mê hoặc, chưa chính thức rơi vào ma chưởng, nếu như đạo hữu chần chờ không quyết, tiểu hòa thượng thật muốn vạn kiếp bất phục .” Trình Quân nhất thời mặt mũi tràn đầy xúc động phẫn nộ, nói:“Không sai, quả nhiên việc này nên thế, chuyện này cứ giao cho ta. Ta liền trở về đi, dò hỏi sự tồn tại của lão ma này . Đạo hữu hãy chờ tin tức tốt của ta.” Nói rồi vụt đứng lên, đi nhanh tựu đi ra ngoài. Nhạc Hoa lão đạo bị hắn làm cho hoảng sợ, vội hỏi:“Đạo hữu, cũng không cần gấp gáp như vậy......” Trình Quân quay đầu lại nói:“Đợi không được , yêu tà như thế, để cho hắn sống sót, ta đứng ngồi không yên. Như vậy đi , ngươi chậm rãi chuẩn bị, ta đi thăm dò tình huống của lão ma, một lát sẽ đưa tin tức tới cho ngươi.” Nhạc Hoa lão đạo cười lắc đầu, nói:“Thật sự là tuổi trẻ khí thịnh a...... Cũng được, đã như vậy, đạo hữu cứ thoải mái đi làm. Bất quá để không đả thảo kinh xà, kính xin đừng để lộ tin tức gì cho tiểu hòa thượng. Dù sao hắn đã bị lão ma dụ hoặc nhiều ngày, chỉ sợ đơn giản không thể quay đầu lại .” Trình Quân nói:“Việc này ta sẽ xử lý cho tốt. Như thế xin cáo từ.” Nói rồi thi lễ thật sâu, xoay người rời đi. Nhạc Hoa lão đạo tiễn hắn xuất môn, hai người đi đến cửa của lầu các , đột nhiên cước bộ của Trình Quân dừng lại, xoay đầu, nói:“Đúng rồi, còn có một việc -- đạo hữu không phải từ trước đến giờ chưa từng đặt chân lên tới đỉnh núi ?” Nhạc Hoa đạo nhân gật gật đầu, nói:“Đúng vậy.” Trình Quân nhìn xem hắn nói:“Vậy thì kì quái, ngươi chưa từng lên núi, làm sao biết được đằng sau miếu sơn thần có một cỗ quan tài đây?” Nhạc Hoa đạo nhân nhất thời ngơ ngẩn, tràng diện bỗng nhiên xấu hổ, Trình Quân nhìn hắn, lộ ra vẻ tươi cười, tiếu dung giống như lưu tinh, lóe lên rồi biến mất, ngay sau đó phủi tay, nói:“Tính ra, việc này là việc nhỏ không đáng kể, ta đi đây, đạo hữu bảo trọng.” Nói rồi lại thi lễ, nghênh ngang rời đi. Nhạc Hoa đạo nhân quay lại trên lầu, ngồi trở lại đằng sau bàn dài, vươn tay ra, vuốt cây ô mộc kiếm, xuất thần không nói, một lát sau, mới nói:“Ngươi thấy như thế nào......” Trong phòng không có một bóng người, sau một lúc lâu, một hồi khói đen theo ô mộc kiếm dâng lên, trên không trung vặn vẹo vài cái, biến ảo thành một đầu lâu đen xì lớn cỡ bánh xe. Khô lâu mở to miệng, phát ra một hồi khàn giọng rít gào:“ Thằng nhóc hỗn láo này , lại muốn đem bổn tọa đi nhóm lửa, có thể nhẫn cũng không thể nhẫn!” Nhạc Hoa đạo nhân nhịn cười, nói:“Tiền bối đừng vội, hắn là một tiểu tử ăn chơi trác táng, hiểu được cái gì, bất quá là nói nhăng nói cuội mà thôi.” Khô lâu trầm mặc một lát, nói:“Thế gia dạy dỗ, xác thực là dạy ra một ít kẻ vô dụng a, tiểu tử này so với những tên xuất thân từ thế gia kia, ít nhất đã có vài phần kiến thức, còn biết trên đời có phượng tê mộc -- chỉ là đức hạnh thật kém , khờ dại cổ hủ, lại dương dương tự đắc không biết trời cao đất rộng.” Ngừng lại một chút , nói: “Bất quá tư chất của hắn thật tốt, bảy phần tiên cốt, mở ra bảy linh khiếu, đặt ở yến dự cũng là thiên chi kiêu tử .” Nhạc Hoa đạo nhân nghe vậy, sắc mặt nguyên bản bình tĩnh bỗng nhiên bóp méo đứng lên, lộ ra vài phần dữ tợn, nói:“Đ úng vậy a, kỳ tài ngút trời -- thật sự là trời sinh tu đạo tài liệu, cứ như vậy rơi xuống trên người một tên ngu ngốc, ông trời sao lại bất công thế! Trời sinh bảy phần tiên cốt, Nhập Đạo mở bảy linh khiếu, tu đạo mười năm thời gian bất quá đệ tam trọng, ngay cả Toàn Chiếu cảnh giới cũng không phải, đây chính là điển hình cho phế vật bại gia tử ! Nếu như là ta, nếu như là ta......” Hung hăng vỗ cái bàn một cái. Khô lâu cười hắc hắc hai tiếng, nói:“Không riêng gì ngươi, ngay cả ta trông thấy hắn cũng không khỏi động tâm, tuổi như vậy , tư chất như vậy , nếu sớm có được hắn, ta cần gì phải mạo hiểm thí nghiệm tiên thiên đạo thể.” Nhạc Hoa đạo nhân mạnh mẽ đứng lên, nói:“Giống như người nói, đem hắn bắt lấy, làm tiên thiên đạo thể bại hoại, hắn trời sinh bảy phần tiên cốt, cải tạo so với hiện tại, chẳng phải là dễ dàng rất nhiều sao?” Khô lâu đột nhiên nói:“Không cho phép ngươi động đến hắn.” Nhạc Hoa đạo nhân khẽ giật mình, nói:“Vì cái gì?” Khô lâu nói:“ Kế hoạch mặc dù có tám phần nắm chắc, nhưng dù sao cũng là khai thiên tích địa một lần, vạn nhất có cái gì sai lầm, ta cũng không thể chờ đợi để thử tới lần thứ hai. Tiểu tử này đưa đến trước mặt chúng ta, đúng là một đại hảo sự, nếu như ta đây một lần không được, liền chiếm thân thể của hắn, cũng có chút ít còn hơn không . Ngươi có nghe thấy không, người này là của ta, nếu như ngươi hành động thiếu suy nghĩ, ta liền làm thịt ngươi!” Đang nói chuyện, khô lâu đột nhiên bành trướng, lớn gần bằng một người, hai hốc mắt tối om trừng mắt nhìn Nhạc Hoa lão đạo. Nhạc Hoa đạo nhân trên mặt hiện lên một tia giấu diếm , nói:“Được rồi. Nếu như tiên thiên đạo thể thành, ta muốn bào chế hắn như thế nào , ngươi sẽ không ngăn trở chứ ?” Khô lâu nói:“Khi đó tự nhiên tùy theo nguyện ý của ngươi, đúng rồi, tiên thiên đạo thể còn thiếu người cuối cùng, việc này không nên chậm trễ, ngươi mau đi cưới Sài gia nữ nhân về a.” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang