Giới Hoàng

Chương 5 : Thu thập font

Người đăng: vipnd2003

Hai đại ma thú giằng co, thiên địa nguyên khí bốn phía bị liên lụy kịch liệt lưu chuyển, đá vụn trên mặt đất cũng là cuồng phi loạn vũ. "Rống!" Hỏa Vân Bạo Lôi Thú phát động tiến công đầu tiên. Hai cánh dán chặt ở trên người của nó đột nhiên mở rộng ra , bộ dạng chừng sáu bảy mươi thước , hơi chấn động, đột nhiên tung người về phía trước, chấn động làm cho đại địa không ngừng run rẩy, trên người lại có ngọn lửa vút lên, có lôi điện chớp lóe, hai thứ dung hòa nhau , phóng về phía trước mấy chục thước, hướng về phía trời cao , đáng sợ nhất là lôi hỏa tụ tập ở trên một sừng của nó, tàn bạo sát ra ngoài. Hưu! Bạch Vũ Phi Hạc thuộc về loại hình nhanh nhẹn. Hai cánh chấn động, như một đạo tia chớp bạch sắc , né tránh đòn tấn công của một sừng vút qua, đảo mình nhẹ nhàng một cái. Phốc! Cánh trái của Hỏa Vân Bạo Lôi Thú liền bị kích phá, máu tươi vẩy ra. Cùng lúc đó, lôi hỏa phía trên sừng của Hỏa Vân Bạo Lôi Thú cũng hóa thành một đầu trường long oanh sát đi qua, "Phanh" một cái, đem vũ mao trên người Bạch Vũ Phi Hạc đánh bay một mảnh, cũng tuôn ra một mảnh máu tươi. Hai đại ma thú một kích, thế lực ngang nhau. "Tốt!" Thạch Phong nhìn thấy cũng cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Cũng không phải là hai đại ma thú kịch chiến đem đến kích thích, mà thấy máu tươi của bọn nó tuôn ra, nếu đem thu thập , có thể dùng để luyện thú . Hắn sao có thể không nóng lòng cho được. "Không cần cao hứng quá sớm." Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh giội cho hắn một gáo nước lạnh nói, "Nếu muốn dùng máu tươi của bọn nó để luyện thú, như vậy nhất định phải là tinh hoa máu huyết mới có hiệu quả tốt nhất, nếu không, cho dù có thể hoàn thành luyện thú, hiệu quả cũng không rõ ràng ." "Tinh hoa trong máu, đem máu tươi kia để đề luyện, ta nghĩ chút năng lực này, ngươi hẳn là có." Thạch Phong nói. Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh nói: "Đề luyện tự nhiên không khó, nhưng chút máu này, đề luyện ra tinh hoa cũng rất hạn chế, tốt nhất là bổn mạng máu huyết của bọn nó thì mới có hiệu quả cao." Thạch Phong bỉu môi nói: "Bổn mạng máu huyết? Bọn họ không phải là dã thú không có trí tuệ , chỉ dựa vào bản năng làm việc, bổn mạng máu huyết là bổn nguyên lực lượng của bọn nó, căn bản không thể nào chém giết đến tình trạng kia ." Ma thú cấp Vũ Tôn, hơn nữa bọn họ đều là Lục phẩm Vũ Tôn ,đã đến gần với Vũ Thánh, tự nhiên là có trí tuệ tương đối , hơn nữa rõ ràng, một khi lưỡng bại câu thương, chắc chắn bị kẻ khác ngư ông đắc lợi. Cho nên chuyện tình tương tự như ma thú cao cấp lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận, tỷ lệ không tới một phần vạn . Trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau, hai đại ma thú đã đánh giết tới khó phân thắng bại. Bọn họ đều đều có thể phi hành, trong lúc chém giết, cũng từng bước hướng phương hướng sơn lâm mà bay đi. Thạch Phong nhanh chóng đi về phía trước. Hai đại ma thú chấn động cánh , tạo thành cuồng phong làm hắn cơ hồ muốn ngã xuống, lại còn từng đạo lôi hỏa bắn ra, làm hắn phải cẩn thận tránh né. Đợi hai đại ma thú dần dần đi xa, Thạch Phong đi tới khu vực bọn họ giao chiến lúc đầu. "Có một ít đã thẩm thấu vào dưới lòng đất ." Thạch Phong nói. "Đem linh nguyên của ngươi truyền vào một chút, chuyện tình thu thập thú huyết, giao cho ta." Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh nói. Thạch Phong nghe vậy, lập tức đem linh nguyên phóng xuất ra ngoài. Linh nguyên chạm đến Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh, liền giống như tiến vào động không đáy, thoáng cái đã bị hút đi gần một nửa. Nhìn lại Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh, bề ngoài có ánh sáng lất phất tán xuất , bên trong lại là màu vàng mịt mờ , nhìn qua tựa hồ hàm chứa một loại thần vận. Thạch Phong không tự chủ giơ tay lên. Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh chuyển động quay tròn , một cổ hấp lực truyền ra, liền thấy máu tươi rơi trên mặt đất, đang chậm chạp thẩm thấu dưới đất liền bay lên, thẳng vào bên trong thần đỉnh, chính là một phần nhỏ thẩm thấu dưới đất , cũng bị thu vào, không có gì ngoài máu tươi, bất kỳ vật gì khác cũng không bị dung nhập vào . "Nha!" Chờ máu tươi đi vào, Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh phát ra một tiếng thét kinh hãi. "Tại sao?" Thạch Phong nói. " Hỏa Vân Bạo Lôi Thú này không đơn giản a." Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh phấn chấn nói. Thạch Phong có thể cảm giác được rõ ràng là Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh đang hưng phấn, vui mừng ngoài ý muốn , hỏi tới: "Có gì không đơn giản , có bổn mạng máu huyết hay sao?" Hắn một bên hỏi, một bên tìm kiếm tiếp vị trí có máu huyết khác. Thu thập máu tươi không thể trì hoãn. "Tất nhiên không có bổn mạng máu huyết, bất quá, Hỏa Vân Bạo Lôi Thú này hẳn là còn chưa hoàn toàn trưởng thành, nếu nó lớn lên, có thể có đạt tới cấp bậc Vũ Thánh." Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh nói. Hỏa Vân Bạo Lôi Thú là lần đầu tiên Thạch Phong nhìn thấy, lúc trước cũng không biết đến. "Trong máu của nó có vấn đề sao." Thạch Phong mang theo Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh lần lượt thu thập máu tươi từ mười ba nơi khác nhau , trong đó tự nhiên bao gồm cả máu của Bạch Vũ Phi Hạc . "Không sai, nó hẳn là nhận được một giọt máu huyết tinh hoa của Cửu Thiên Chân Hỏa Thú , xảy ra biến đổi nhất định , chẳng qua bây giờ còn vẫn chưa biến hóa hoàn toàn." Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh nói. Thạch Phong ngẩn ra, " Cửu Thiên Chân Hỏa Thú? Rất mạnh hay sao?" Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh nói: "Không phải là quá mạnh mẻ, hắt hơi một cái , có thể đốt chết chừng một trăm tên Vũ Thánh sao." Có vẻ quá mức khoa trương rồi. Thạch Phong bĩu môi, lại không có phản ứng lại. Máu tươi ở phụ cận đã góp nhặt, hắn liền hướng về phía phương hướng hai đại ma thú kịch chiến bay đi mà đuổi theo, trên đường cũng có không ít máu tươi rơi rớt. Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh nói: "Ta cũng biết ngươi không tin, nhãn giới của ngươi quá thấp, chờ ngươi đạt tới cấp bậc Vũ Thánh rồi nói sau, ta chỉ nói cho ngươi một chút, ta nói Cửu Thiên Chân Hỏa Thú hắt hơi một cái cũng băng chết một trăm Vũ Thánh, chính là làm cho ngươi biết ta không có khoa trương, đem cửu thiên chân hỏa thú thực lực cho khuyếch đại ." "Được rồi, ngươi không có khoa trương." Thạch Phong nhảy lên một gốc cây cổ thụ, hướng nơi xa ngắm nhìn. Hai đại ma thú sắp mất đi tung tích, bọn họ một đường đại chiến, lưu lại chính là một mảnh hỗn độn, thậm chí có nơi rừng cây bị Hỏa Vân Bạo Lôi Thú Lôi Hỏa công kích đốt cháy hoàn toàn. Hai tòa núi nhỏ bị san thành bình địa. Còn có đại lượng máu tươi vương vãi các nơi, trong đó có một nơi, rõ ràng cho thấy Hỏa Vân Bạo Lôi Thú cùng Bạch Vũ Phi Hạc máu tươi tụ tập địa phương, đại khái cũng là thời điểm kịch chiến vô cùng tàn nhẫn, lượng máu cũng tương đối nhiều. Thạch Phong liền nhanh chóng bước qua. Còn chưa tới nơi , liền thấy một đầu ma hồ toàn thân tuyết trắng, có ba cái đuôi, ánh mắt màu đỏ như máu ra hiện ra tại đó, đang muốn uống đi đám máu tươi đó. "Tam Vĩ Ma Hồ!" Thạch Phong nhận biết con ma thú này. Phía trước cũng là thú ảnh chớp động, một đám ma thú xông ra, chung quanh cướp đoạt máu tươi hai đại ma thú lưu lại . Ma thú căn bản có bổn mạng máu huyết, điều này cũng khiến trong máu tươi của bọn nó có năng lực để cho ma thú khác tiến giai , tương tự ma thú tình huống bình thường, tiến giai rất chậm chạp , nhưng là cắn nuốt bổn mạng máu huyết của ma thú khác, liền có thể trong thời gian ngắn nhất hoàn thành tiến cấp. Sưu sưu sưu. . . Thạch Phong tăng nhanh tốc độ, vội phóng qua đó. Nơi đó có nhiều thú huyết nhất, địa phương khác ngược lại có thể không cần suy tính. "Hí!" Tam Vĩ Ma Hồ cũng chú ý tới Thạch Phong, quay đầu hướng về phía hắn phát ra một tiếng tê minh trầm thấp , lộ ra một loạt hàm răng sắc bén , ánh mắt màu đỏ như máu lóe ra lãnh mang, nhìn đối phương đầy cảnh cáo, thấy Thạch Phong căn bản không thèm nhìn, đột nhiên xông lên, dưới lớp lông xù ở chân trước, cho thấy móng vuốt rất sắc bén . Hưu! Trường thương xuất hiện tại trên tay Thạch Phong. Xu thế chạy nhanh của Thạch Phong không có ý dừng lại, trường thương trong tay liền nhanh như tia chớp đâm đi qua, nhắm thẳng vào trong đôi mắt màu đỏ như máu của Tam Vĩ Ma Hồ này. Xẹt! Tam Vĩ Ma Hồ thấy thế, ba chiếc đuôi đong đưa trên không trung, thế nhưng để thân thể của nó phi lên cao mười mấy thước, né tránh trường thương, tiếp tục chộp tới. Thạch Phong thầm kêu lợi hại. Hắn cũng cũng không có kinh nghiệm chiến đấu với ma hồ, phản ứng đồng dạng nhanh chóng, thân thể hơi nhỏ bé. Cứ như vậy, bọn họ đánh tới. Thạch Phong sau khi rơi xuống dất, không có nửa điểm dừng lại, nhanh chóng đến gần địa điểm có thú huyết, giơ lên Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh. Kim quang lóe lên bên trong, những thú huyết kia liền bị thu tiến vào. "Vậy là đủ rồi." Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh nói. Thạch Phong mừng rỡ. Thú huyết đầy đủ, chính là thỏa mãn điều kiện luyện thú. Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh một lần nữa trở về vị trí trái tim của hắn, linh nguyêncũng trở về trong cơ thể Thạch Phong , để lực lượng rốt cục đạt tới trình độ Ngũ phẩm Võ Sĩ. "Hí!" Tam Vĩ Ma Hồ thấy thú huyết bị cướp đi, không khỏi giận dữ, bộ lông toàn thân cũng dựng thẳng, ba cái đuôi nhếch lên, chỉ hướng bầu trời. Ma thú chung quanh cũng từ từ nhiều lên. "Mới vừa rồi một kích, ngươi cũng biết, thực lực hai ta xê xích không nhiều, ngươi căn bản không thể nào đánh bại được ta, đem những thứ thú huyết kia cướp đi ." Thạch Phong cũng không muốn bị vây vây ở chỗ này, đợi đến khi đám ma thú hấp thụ thú huyết, tiếp theo hội tụ tới đây, hắn sẽ gặp nguy hiểm, hắn một ngón tay cách đó không xa, "Thấy không, nơi nào còn có rất nhiều thú huyết, ngươi nếu không đi đoạt, vậy thì một chút thú huyết cũng không còn." Ma thú cũng có trí khôn nhất định . Nhất là ma thú thuộc loại hồ, cho dù là cấp thấp nhất, cũng là rất giảo hoạt. "Hí!" Tam Vĩ Ma Hồ xem một chút thú huyết đang bị ma thú khác cướp đoạt , nhìn nhìn lại Thạch Phong, phát ra một tiếng tê minh tức giận , xoay người hướng một bên phóng đi. Thạch Phong khẽ mỉm cười, dẫn trường thương, nhanh chóng rời đi vùng đất nguy hiểm này. "Âm hiểm." Thanh âm của Bát Hoang Luyện Thần Đỉnh vang lên. "Cái này gọi là trí tuệ." Thạch Phong cười nói. Một đường bôn ba, cũng gặp phải mấy con ma thú, bất quá thực lực thường thường, bị Thạch Phong tiện tay giải quyết, bọn họ rất nhanh liền rời đi địa phương ma thú tụ tập , đến giáp ranh của sơn lâm, rời đi nơi này, chính là quan đạo dẫn tới Đông Lâm quận thành , từ nơi này đến Đông Lâm quận thành chính là một mảnh đất bằng. Song, khi hắn sắp rời đi, phía ngoài lại truyền đến tiếng bước chân huyên náo , như có một nhóm người hướng nơi này chạy tới. Thạch Phong quan sát một chút địa hình, liền nhanh chóng xông vào phía bên trong một rừng cây nhỏ ở bên phải , bò lên một gốc cây đại thụ rậm rạp cành lá, ẩn giấu bản thân, hướng phía ngoài nhìn lại. Chỉ thấy hơn mười người bước nhanh tới. Rõ ràng là người của Chu gia. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang