-
Số truyện
2
-
Số chương
N/A
-
Thành tích
N/A
Mikhail Sholokhov (1905- 1984) là một nhà văn Liên Xô nổi tiếng. Năm 1905, ông sinh ra trong một gia đình người Cozak ở Kamenskaya thuộc Đế quốc Nga. Năm 13 tuổi, Sholokhov tham gia Hồng quân chiến đấu trong Nội chiến Nga.
Sholokhov bắt đầu sáng tác ở tuổi 17. Khi 19 tuổi, ông cho ra đời tác phẩm đầu tiên, truyện ngắn Cái bớt. Năm1922 Sholokhov chuyển tới thủ đô Moskva với hy vọng trở thành một nhà báo. Trong thời gian đó, ông kiếm sống bằng nhiều nghề tay chân khác nhau.
Năm 1924 Sholokhov trở về Veshenskaya và bắt đầu tập trung hoàn toàn vào việc sáng tác. Cùng năm này, ông cưới vợ, hai người sau đó đã có hai người con trai và hai người con gái. Hai năm sau, Sholokhov cho xuất bản tập truyện ngắn Những câu chuyện sông Đông viết về cuộc sống của những người Cozak quê hương ông. Cũng trong năm 1926, nhà văn bắt đầu viết bộ tiểu thuyết sử thi Sông Đông êm đềm (Tikhi don) trong 14 năm, tiểu thuyết này đem lại cho tác giả của nó Giải Nobel Văn học năm 1965.
Năm 1925, Sholokhov bắt tay vào viết một bộ tiểu thuyết đồ sộ khác, bộ Đất vỡ hoang (Podnyataya Tselina) phản ánh phong trào tập thể hóa nông nghiệp ở nông thôn Nga.
Năm 1939 nhà văn được bầu làm Viện sĩ Viện Hàm lâm Khoa học Xô viết và một thời gian sau là Phó chủ tịch Hội nhà văn Xô viết.
Năm 1941, chiến trang Vệ quốc nổ ra, ông chuyển sang viết các tác phẩm về đề tài chiến tranh và khích lệ tinh thần các chiến sĩ Hồng quân.
Sau chiến tranh, năm 1956 Sholokhov tiếp tục đề tài chiến tranh khi cho ra đời tác phẩm nổi tiếng Số phận con người (Sudba Cheloveka) với câu hỏi lớn: "Liệu nhân loại có thể vượt qua thương tổn do chủ nghĩa phát xít gây nên để xây dựng cuộc sống yên bình hay không".
Năm 1967, Sholokhov được phong danh hiệu Anh hùng Lao động Xã hội chủ nghĩa.
Năm 1984, Mikhail Sholokhov mất tại Moskva ở tuổi 79.