Yêu Nữ Dừng Tay (Yêu Nữ Trụ Thủ)
Chương 62 : Đến nhà cảm ơn < rạng sáng vào vip >
Người đăng: Hoaqin
Ngày đăng: 20:01 21-03-2023
.
Chương 62: Đến nhà cảm ơn < rạng sáng vào vip >
Ba chị em Nga Mi phái giống nhau như đúc, không phân rõ ai là ai, làm xong việc, Lý Ngọc tự mình đưa các nàng xuống núi. Được các nàng thịnh tình mời mọc, ăn một bữa cơm ở nhà hàng thành Thông Châu, biết được các nàng từ nhỏ tu hành trong Nga Mi động thiên, xưa nay chưa từng tới thế tục, lần này vụng trộm chạy ra lịch luyện, không ngờ lần đầu tiên xuống núi đã biết hung hiểm của Tu Tiên giới.
Sau khi ăn cơm, Lý Ngọc và các nàng tách ra, một mình về Côn Lôn.
Hai bộ Linh Thi, Lý Ngọc cũng mang theo.
Bất kể thế nào, bọn hắn đều là đệ tử Thục Sơn, xử trí thế nào thì giao cho Thục Sơn đi.
Không có lệnh bài nhập môn, hai bộ Linh Thi không mang vào Côn Lôn động thiên được. Lý Ngọc cất bọn hắn ở một nơi trong Côn Lôn sơn mạch, bản thân về tông môn trước, đi tới Thiên Trụ phong.
Đi vào chủ điện Thiên Trụ phong, nơi này có không ít đệ tử đang trả nhiệm vụ.
Bọn hắn giao linh thảo linh dược, da lông máu yêu thú cho trưởng lão chấp sự để đổi lấy linh tệ.
Lý Ngọc thả hộp gỗ trên quầy.
Ông lão Trúc Cơ còn cho rằng trong hộp chứa linh thảo linh dược, tiện tay mở ra, thấy rõ đầu người bên trong thì giật nảy mình.
Vài đệ tử xếp sau Lý Ngọc, chuẩn bị trả nhiệm vụ, nhìn thấy cái đầu chết không nhắm mắt, cũng sợ đến lùi lại mấy bước.
"Ối, đây là cái gì!"
"Nhìn khá quen......"
"Không phải một đệ tử Ma đạo bị tông môn truy nã sao!"
"Ta nhận ra hắn, tên Triệu Long, là đệ tử Khôi Lỗi tông, lệnh truy nã treo trên bảng nhiệm vụ rất lâu, tông môn có mấy đệ tử bị hắn giết hại......"
"Người này có tu vi Luyện Khí tầng bảy, bên cạnh còn có hai Linh Thi Luyện Khí tầng sáu, cho dù gặp phải Luyện Khí tầng chín, cũng có sức đánh một trận. Đến cùng là ai giết hắn, chẳng lẽ là sư huynh Trúc Cơ kỳ?"
......
Đầu Triệu Long gây nên sóng to gió lớn trong đông đảo đệ tử Côn Lôn.
Người này bị môn phái truy nã đã lâu mà không bị đánh giết, một là bởi vì đệ tử Ma đạo phần lớn cẩn thận, hành tung bất định, khó tìm thấy được, còn có một nguyên nhân là, bản thân hắn cũng rất mạnh, bên cạnh có Linh Thi tương trợ, trừ khi là cường giả Trúc Cơ kỳ, nếu không thì không làm gì được hắn.
Bóng lưng người này nhìn rất trẻ, vậy mà có thực lực chém giết Triệu Long.
Có người thò đầu nhìn, rốt cuộc thấy rõ khuôn mặt người kia.
Phong thần ngọc lãng, rất tuấn tú, một khuôn mặt cực kỳ nổi tiếng, những đệ tử này ngay lập tức nhận ra. Hắn chính là thanh mai trúc mã của Khương sư muội, giải nhất thi đấu đan đạo học đồ khóa trước, vua cơm chùa nổi tiếng Côn Lôn, nhân vật phong vân những ngày gần đây ----- Lý Ngọc.
Nếu là Lý Ngọc thì không có gì lạ.
Tuy thực lực của hắn rất thấp, nhưng không đệ tử nào hoài nghi Lý Ngọc có thể đánh giết Triệu Long. Ai trong Côn Lôn phái không biết, phía sau Lý Ngọc là Khương sư muội.
Khương sư muội tùy tiện cho hắn mấy tấm phù lục cao giai, đừng nói Triệu Long Luyện Khí tầng bảy, cho dù là đệ tử Ma đạo Trúc Cơ kỳ, cũng có đi không có về.
Đầu Triệu Long giá trị 10.000 linh tệ, có thể đổi mười viên Thông Mạch Đan, không ít đệ tử nằm mơ cũng muốn cầm đến.
Nhưng dù Lý Ngọc thu được phần thưởng phong phú như thế, mọi người không hề ghen tị.
Yêu nhân Khôi Lỗi tông này từng sát hại mấy đồng môn Côn Lôn, Lý Ngọc chém giết hắn, báo huyết hải thâm cừu cho họ, đệ tử Côn Lôn tại đây đều vỗ tay khen hay......
......
Tử Vân phong.
Lý Ngọc về tông đã ba ngày, giao đầu đệ tử Khôi Lỗi tông cho tông môn xong, ngày hôm ấy đã lấy được mười viên Thông Mạch Đan phần thưởng.
Tuy gần đây Thông Mạch Đan trong tông môn tương đối khan hiếm, nhưng Côn Lôn là đại phái Chính đạo, vô cùng coi trọng tín dự môn phái, xưa nay không khất nợ phần thưởng nhiệm vụ của đệ tử. Phàm là nhiệm vụ tông môn tuyên bố, ưu tiên Thông Mạch Đan cấp cao nhất, thậm chí còn trên định mức hàng tháng của đệ tử thiên tài.
Mười viên Thông Mạch Đan khiến ba nhánh linh mạch còn lại của Lý Ngọc cũng thuận lợi vào Luyện Khí tầng bốn.
Liên quan đến Linh Thi của đệ tử Thục Sơn, Lý Ngọc đã báo cáo lên, tông môn chắc đã liên hệ Thục Sơn.
Bên phía yêu nữ tạm thời không có tin tức của đệ tử Ma đạo, Lý Ngọc chỉ có thể đợi.
Trong biệt viện, hắn và Chu Tử Tuyền đang tranh chấp vì tên của tiểu bạch hổ.
Lý Ngọc muốn gọi nó là Đoàn Tử, hắn trước đây nuôi một con mèo tên thế.
Chu Tử Tuyền đặt tên cho nó là "Linh Nhi", nàng thấy cái tên này êm tai hơn, mà lại rất hợp khí chất của tiểu bạch hổ.
Mỗi người mỗi ý, không ai thuyết phục được ai, cuối cùng quyết định để tiểu bạch hổ lựa chọn.
Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền cách nó ba trượng, Lý Ngọc cúi xuống, mở rộng vòng tay, vỗ tay với nó: "Đoàn Tử, đến đây......"
Chu Tử Tuyền cũng làm động tác như Lý Ngọc, dịu dàng nói: "Linh Nhi, vào lòng chị nào......"
Một lát sau, Lý Ngọc nhìn tiểu bạch hổ đang làm nũng trong ngực Chu Tử Tuyền, chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của nó.
Hắn sờ đầu tiểu bạch hổ trong ngực Chu Tử Tuyền, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, về sau ngươi tên là Linh Nhi......"
"Keng, keng, keng......"
Lý Ngọc đang ôm Linh Nhi nói chuyện phiếm với Chu Tử Tuyền, cái chuông nhỏ treo ở cổng biệt viện đột nhiên vang lên ba lần, đại biểu có người bái phỏng.
Lý Ngọc đi ra ngoài, nhìn thấy ba thiếu nữ đứng ngoài trận pháp, cũng sững sờ, sau đó mới nói: "Các ngươi sao lại đến!"
Đứng tại cửa biệt viện, thình lình là chị em sinh ba của Nga Mi phái.
"Hì hì, Lý sư huynh, chúng ta lại gặp mặt!"
"Lần này chúng ta đến cảm ơn ngươi cứu mạng......"
"Sư tỷ, mau cầm lễ vật cho Lý sư huynh!"
......
Ba thiếu nữ líu ra líu ríu vài câu, sau lưng các nàng, một cô gái tóc dài chậm rãi đi tới, mỉm cười nói với Lý Ngọc: "Ta nghe ba sư muội nói, nếu không có sư đệ ra tay tương trợ, các nàng đã gặp bất trắc, đây là lễ vật nhỏ, mong sư đệ nhận lấy."
Cô gái tóc dài như thác nước, tóc đen đến eo, một trâm cuộn lên, mặt đẹp mày ngài, môi son răng trắng, cực kỳ mỹ lệ, dáng người cũng rất cao gầy, khiến Lý Ngọc cảm thấy quen thuộc.
Rất nhanh nhớ ra, hắn từng thấy chân dung của nàng trong quyển sổ đó.
Cô gái này là thiên kiêu của Nga Mi phái, còn tên gì thì Lý Ngọc quên. Lúc ấy hắn chỉ lo nhìn mặt nhìn chân, căn bản không nhìn tên.
Cô gái tóc dài lật tay, lòng bàn tay lóe lên ánh mờ, một món tiên y gấp cẩn thận xuất hiện trong tay Lý Ngọc.
Nàng mỉm cười: "Đây là một món tiên y nhị phẩm, mời Lý sư đệ nhận lấy."
Tương tự đan dược của Côn Lôn, pháp khí của Thanh Thành, phù lục của Mao Sơn, tiên y của Nga Mi cũng tiếng tăm lừng lẫy Tu Tiên giới. Tiên y không chỉ chủ động thu nạp linh khí, tăng tốc khôi phục pháp lực, còn có công năng phòng ngự.
Tiên y nhị phẩm có thể chống đỡ một khoảng thời gian dưới công kích của Trúc Cơ kỳ bình thường, là lễ vật rất trân quý.
Lý Ngọc không trực tiếp nhận lấy mà khách khí: "Yêu nhân Ma đạo giết hại đệ tử Chính đạo ta, người người có thể tru diệt, lễ vật này, ta không thể nhận."
Cô gái cười khẽ: "Ba sư muội là tâm đầu nhục của sư tôn, không thể gặp bất trắc. Các nàng vụng trộm chạy xuống núi, suýt ủ thành đại họa, may mà sư đệ ra tay cứu giúp, đây là một chút tâm ý của Nga Mi, sư đệ tuyệt đối đừng từ chối."
Đã nói đến nước này, Lý Ngọc còn từ chối thì không lễ phép.
Hơn nữa hắn không định chối thật.
Hắn hai tay nhận lấy tiên y, xấu hổ nói: "Vậy thì đa tạ sư tỷ......"
Cô gái nhìn ba thiếu nữ: "Phán Nhi, các ngươi ở chỗ Lý sư đệ, ta đi gặp một người bạn, sẽ nhanh về đón."
Nàng gật đầu ra hiệu với Lý Ngọc rồi bay người rời khỏi, về phía một tòa núi ngược.
Lý Ngọc mời ba chị em vào biệt viện, vừa vào, các nàng đã bị một bóng trắng hấp dẫn.
"Oa, mèo con thật đáng yêu!"
Ba người chạy một mạch đến nhìn tiểu bạch hổ được Chu Tử Tuyền ôm trong ngực, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve nó. Nữ nhân không có sức đề kháng với những thứ đáng yêu. Có Linh Nhi, các nàng rất nhanh quên Lý Ngọc.
Chu Tử Tuyền đến bên cạnh hắn, nhỏ giọng hỏi: "Đây là......"
Lý Ngọc giải thích: "Đây là sư muội Nga Mi phái, ta ra ngoài làm nhiệm vụ, trùng hợp cứu các nàng."
Trong ba thiếu nữ, Triệu Phán Nhi thành thục nhất, lực chú ý dời khỏi tiểu bạch hổ, cười với Chu Tử Tuyền: "Lý sư huynh, đây là song tu đạo lữ của ngươi sao, sư tỷ thật đẹp......"
Chu Tử Tuyền đỏ mặt, vội vàng nói: "Còn, còn không phải......"
Hữu nghị của con gái luôn đến rất nhanh, Chu Tử Tuyền nhanh chóng hoà mình với ba thiếu nữ, bốn nữ nhân và một con cọp cái, líu ra líu ríu khiến Lý Ngọc đau cả đầu. Hắn dứt khoát ra ngoài, kéo một cái ghế nhỏ xem mấy cụ già đánh bài......
Trong lúc đó, Lý Ngọc lật quyển sổ nhỏ, quả nhiên tìm thấy chân dung sư tỷ tóc dài.
Bạch Thanh Ảnh, nữ, 21 tuổi, một trong Nga Mi Tứ Mỹ, đồng thời tu hành ba linh mạch Thủy, Hỏa, Mộc, am hiểu lôi pháp, phong độn, luyện đan sư nhất phẩm, tương giao tâm đầu ý hợp với một trong Côn Lôn Thất Tử ---- Tần Khả Nhân......
P/s: Điều chỉnh thời gian vào vip, rạng sáng ngày mai.
Đầu tiên nói về chương mới khi vào vip, còn thiếu minh chủ bảy chương, rạng sáng ngày mai cộng thêm chương cho minh chủ, ít nhất năm chương, đánh giá nhiều nhất trong ba bốn ngày vào vip sẽ trả hết chương cho minh chủ. Sau đó dự định 1.000 nguyệt phiếu tăng thêm một chương, chắc trong khả năng của mình, vấn đề không lớn.
Mở sách đến bây giờ, vừa vặn một tháng, phiếu đề cử nguyệt phiếu chưa từng xin, sau khi vào vip chắc sẽ duy trì Phật hệ, mọi người đọc thấy vui thì tùy tiện ném, không vui thì thôi......
Thừa dịp cảm nghĩ vào vip, trò chuyện tiếp vài câu liên quan đến kịch bản.
Trước đó viết sách, luôn nghĩ, ta muốn viết thế này thế kia, lúc viết quyển này, bởi vì có rất nhiều kinh nghiệm và giáo huấn, mục đích của ta càng rõ ràng, không nghĩ phải viết thế nào nữa, mà là không thể viết thế nào, có thể phạm lỗi mới, nhưng không thể phạm lỗi cũ.
Làm một ví dụ, quyển sách này tuy vẫn nhiều nữ chính, nhưng số lượng nữ chính sẽ ít hơn rất nhiều. Không phải tất cả nhân vật nữ có danh tiếng đều là nữ chính, trừ khi hai người có ràng buộc tình cảm rõ ràng hoặc nhập nhằng.
< Phát hiện có người hiểu lầm ý ta, với ta, nữ chính là nhân vật nữ trọng yếu có miêu tả tình cảm dài, có tác dụng to lớn với kịch bản toàn thư, mới có thể xưng là nữ chính. Nữ chính phải xuyên suốt trước sau, không thể làm bối cảnh, ngoại trừ nữ chính, còn có nữ phụ, có nữ phụ với thiết lập đặc biệt vẫn phải xyz...... >
Ngoại trừ tuyến tình cảm, cách viết quyển này vẫn là sảng văn, phương diện tiết tấu thì ta không am hiểu, có lúc nhanh, có lúc chậm, nhưng tổng thể duy trì tiết tấu phù hợp là được.
Nơi này cũng có điểm khác cách viết trước đây, nhân vật chính ta viết trước đây, cơ bản là không gì không làm được, lấy sức một người kéo toàn trường bay, một người đắc đạo gà chó lên trời, quyển sách này đại khái không viết như thế.
Đơn cử ví dụ, trước đó thật ra rất nhiều độc giả cho rằng, Tôn trưởng lão không tệ với Lý Ngọc, hi vọng hắn có thể trợ giúp Tôn trưởng lão Kết Đan Kết Anh gì đó. Ta đã nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn không viết thế, một là hắn không có năng lực, hai là kết cục của Tôn trưởng lão đã được quyết định từ khi hắn xuất hiện, vốn cho rằng sẽ có rất nhiều người chửi, nhưng không ngờ mọi người rất hiểu nhân thiết của hắn.
Nhân vật chính trong sảng văn đương nhiên phải không giống người thường, chẳng qua kinh nghiệm và giáo huấn nói cho ta, tốt nhất đừng sảng quá. Cho nên mặt này ta sẽ thu lại, hắn có thể trợ giúp rất ít người bên mình là tốt lắm rồi, nếu không triệu chữ lại sập......
Xong, chỉ nói đến thế, mục đích ta viết quyển này, thật ra vì sửa sai, bỏ thói hư tật xấu lúc trước, sau khi có kinh nghiệm, sau này sẽ không tái phạm. Mọi người đọc sách có thể thuận tiện giám sát ta, kịp thời ngăn ta đi chệch......
Cuối cùng, đương nhiên là mở sách đến nay, lần đầu tiên cầu đặt mua và nguyệt phiếu.
Nhất là đặt mua, thật sự rất quan trọng.
Cảm ơn.
Chúng ta rạng sáng gặp.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện