Yêu Nữ Dừng Tay (Yêu Nữ Trụ Thủ)
Chương 58 : Gặp lại yêu nữ
Người đăng: Hoaqin
Ngày đăng: 15:46 19-03-2023
.
Chương 58: Gặp lại yêu nữ
Nghe thấy giọng nói bá khí quen thuộc, Lý Ngọc thở phào nhẹ nhõm.
Trong nháy mắt, cảm giác an toàn lấp đầy hắn.
Tôn trưởng lão nhìn chằm chằm bóng tối sau lưng Lý Ngọc, trầm giọng nói: "Ngươi là ai?"
Cô gái áo đen đi ra, đối mặt Tôn trưởng lão Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong, biểu cảm lạnh giá và bình tĩnh, không có bất kỳ chấn động gì.
Pháp lực của Tôn trưởng lão trút xuống, hình thành uy áp mạnh mẽ, nhưng không chỉ cô gái áo đen không động đậy, ngay cả Lý Ngọc đứng phía trước cũng không bị ảnh hưởng, sợi tóc cũng không bay.
Tôn trưởng lão thu lại pháp lực, nhìn cô gái áo đen hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng: "Kim Đan......"
Hắn nhìn cô gái áo đen rồi nhìn Lý Ngọc, đôi mắt đục ngầu có vẻ rõ ràng, bừng tỉnh nói: "Tuổi này Kim Đan, ngoại trừ người ở Côn Lôn, chỉ có thánh nữ Huyền Âm giáo. Ta biết bí mật của ngươi, thì ra ngươi là người trong Ma đạo, thảo nào, thảo nào......"
Nhìn cô gái áo đen, ánh mắt Tôn trưởng lão không còn điên cuồng, mà tràn đầy hâm mộ.
19 tuổi Kim Đan, 250 tuổi Trúc Cơ......
Đây chính là tu tiên a.
Không thể làm gì Lý Ngọc, Tôn trưởng lão chậm rãi nằm về ghế đu, cuối cùng nhìn hắn: "Hãy xem đây là bài học cuối cùng mà lão phu dạy ngươi đi...... Con đường tu hành, phải thời khắc duy trì cảnh giác. Vĩnh viễn, vĩnh viễn đừng tin tưởng bất kỳ người nào!"
Vừa dứt lời, hào quang cuối cùng trong mắt hắn, dần dần tan đi......
Thân thể khô gầy như hài cốt nằm trên ghế đu, nhưng không một tiếng động.
Cô gái áo đen lạnh nhạt nói: "Hắn chết rồi."
Lý Ngọc nhìn thi thể Tôn trưởng lão hồi lâu, ánh mắt phức tạp.
Tôn trưởng lão đã từng rất tốt với hắn.
Con đường tu hành, người từng cực tốt với mình, có thể lộ sát cơ bất cứ lúc nào.
Bài học cuối cùng mà Tôn trưởng lão dạy cho, hắn sẽ vĩnh viễn khắc ghi trong lòng.
Hồi lâu sau, hắn mới hoàn hồn hỏi: "Cô nương, sao ngài đến đây......"
"Ta đã đến nửa tháng." Cô gái áo đen nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Nếu không nhìn thấy trong sách, ta suýt nữa quên mất ngươi, không ngờ ngươi thật sự vào Côn Lôn......"
Bây giờ Lý Ngọc không biết nên mắng hay nên cảm ơn Tiêu Dao môn.
Nếu bọn hắn không soạn ra quyển sách kia, yêu nữ này thật sự quên hắn, sẽ không đuổi tới đây. Về sau Lý Ngọc biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay.
Nhưng nếu nàng không tới, hôm nay mình có thể khó thoát tai kiếp.
Chuyện nhân gian, thật là họa phúc đi kèm.
Cô gái áo đen nhìn Lý Ngọc, nhíu mày nói: "Ngươi vào Côn Lôn, sao không nói cho ta?"
"Trách ta à......" Lý Ngọc rất vô tội: "Ngươi bảo ta ẩn nấp, nhưng không cho công cụ truyền âm, ta thông báo kiểu gì, tự bay qua sao. Tiểu nhân vật Luyện Khí kỳ như ta, sợ rằng không thấy cô nương đã bị người Ma đạo giết......"
"......"
Cô gái áo đen im lặng, đây là lần đầu nàng sắp xếp nội ứng, nào có nhiều kinh nghiệm. Nàng suy nghĩ một lát, từ không gian trữ vật lấy ra đôi vỏ sò, đưa một cái cho Lý Ngọc: "Về sau ngươi dùng cái này liên hệ ta, dùng pháp lực thúc giục rồi nói chuyện với nó, ngoài vạn dặm ta cũng nghe thấy."
Lý Ngọc rốt cuộc có vỏ sò thần kỳ, tuy rằng hắn không muốn.
Thân là người trong Ma đạo, lúc yêu nữ này dùng ốc biển liên hệ Lý Ngọc, nhất định không phải chuyện gì tốt.
Lúc này, yêu nữ nhìn Lý Ngọc, đột nhiên hỏi: "Ngươi đến cùng có bí mật gì, khiến lão gia hỏa này trước khi chết cũng muốn biết?"
Lý Ngọc: "Cái này......"
Thấy hắn do do dự dự, yêu nữ khoát tay nói: "Quên đi, ta không hứng thú với bí mật của ngươi. Nếu ngươi đã vào Côn Lôn, có thể giúp ta làm vài chuyện."
Lý Ngọc vội vàng nói: "Cô nương, ta mới Luyện Khí kỳ......"
Yêu nữ lườm Lý Ngọc, lạnh nhạt nói: "Yên tâm, ta sẽ không bảo ngươi làm chuyện nguy hiểm, ngươi chỉ cần giúp ta lưu ý một người là được, chỉ cần chuyện liên quan đến nàng, ngươi lập tức nói cho ta."
Lý Ngọc thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Ai?"
Yêu nữ nói: "Tần Khả Nhân, nàng rất nổi tiếng ở Côn Lôn các ngươi, biết chứ?"
Lý Ngọc gật đầu, nói: "Từng nghe, nhưng chưa từng gặp."
Yêu nữ nói: "Không cần ngươi gặp, chỉ cần nghe thấy nàng đột phá cảnh giới, hoặc là làm gì đó, ngươi đều có thể nói cho ta."
Không giao cho hắn nhiệm vụ trọng đại, Lý Ngọc liền yên tâm. Tần sư tỷ là thiếu nữ thiên tài tề danh với yêu nữ này, nàng đột phá cảnh giới, hoặc là xảy ra chuyện gì, rất nhanh sẽ truyền khắp Côn Lôn. Yêu nữ này có lòng nghe ngóng cũng thăm dò được, nói đúng ra đây không coi là nhiệm vụ.
Thấy Lý Ngọc thu vỏ sò, yêu nữ ngạc nhiên nói: "Xem ra ngươi ở Côn Lôn khá ổn a, ngay cả nhẫn không gian cũng có."
Lý Ngọc xấu hổ nói: "Người khác cho......"
Không muốn đi sâu đề tài này, Lý Ngọc nhìn thi thể Tôn trưởng lão trên ghế đu, khẽ thở dài.
Yêu nữ lạnh nhạt nhìn Lý Ngọc: "Về sau cách xa những người sắp hết thọ nguyên ra, bọn hắn dễ bị tâm ma xâm phạm nhất. Vì trường sinh, chuyện gì cũng có thể làm. Chẳng qua hắn nói rất đúng, danh môn Chính đạo, cũng chưa chắc toàn là người tốt. Ngoại trừ bản cô nương, ngươi không nên tuỳ tiện tin tưởng bất kỳ người nào, bản cô nương rất vất vả mới đưa ngươi vào Côn Lôn, đừng có chết......"
Lý Ngọc tin tưởng, trên thế giới này, ngoại trừ Khương Ly và Chu Tử Tuyền, yêu nữ này là người quan tâm hắn nhất.
Thế là hắn rèn sắt khi còn nóng: "Nếu hôm nay không có cô nương, sợ rằng ta đã chết ở đây, Tu Tiên giới thật sự quá nguy hiểm, ngay cả người Chính đạo cũng không đáng tin. Thực lực của ta thấp như thế, gặp nguy hiểm chỉ có thể ngồi chờ chết. Cô nương có cái gì bảo mệnh không, cho ta bảy tám món, lần sau gặp phải tình huống này, ta có thể phòng thân......"
Yêu cầu này rất hợp lý, yêu nữ nói: "Ngươi muốn cái gì?"
Lý Ngọc nói: "Có phù lục cấp bốn không?"
Nam Cung Thiền nghe vậy sững sờ, sau đó tức giận nói: "Ngươi thấy ta giống phù lục cấp bốn không!"
Hắn thế mà dám mở miệng, phù lục cấp bốn phóng thích uy lực, tương đương với một đòn của Nguyên Anh. Toàn bộ Tu Tiên giới, ngoại trừ Mao Sơn phái Chính đạo, không mấy ai luyện ra. Nàng chỉ có một tấm để bảo mệnh, sử dụng một lần, toàn bộ pháp lực sẽ bị rút sạch. Một tiểu phế vật Luyện Khí kỳ như hắn, trong nháy mắt bị rút mấy trăm lần còn ít.
Lý Ngọc đành xin thứ kém hơn: "Phù lục cấp bốn không có thì thôi, Thông Mạch Đan có không, cho mấy trăm viên cũng được......"
Yêu nữ cả giận: "Mấy trăm viên, ngươi mua kẹo à?"
Nàng nhìn khuôn mặt đẹp của Lý Ngọc, có chút khó tin.
Nàng lần đầu cứu hắn, phát hiện ngoài đẹp trai thì rất ngoan ngoãn nghe lời, mấy năm nay đến cùng xảy ra chuyện gì. Một tùy tùng biết nghe lời, làm sao biến thành không cần thể diện như thế......
Nàng lạnh lùng nói: "Một viên Thông Mạch Đan cũng không có!"
Huyền Âm giáo vốn không am hiểu luyện đan, Thông Mạch Đan ở Chính đạo cũng rất khan hiếm, đừng nói Ma đạo. Nàng đã Kim Đan, không cần dùng Thông Mạch Đan, trong người một viên cũng không có.
Nàng làm thánh nữ kiểu gì vậy, muốn gì cũng không có, Lý Ngọc dứt khoát nói: "Vậy cô nương cho gì thì cho......"
Cuối cùng Nam Cung Thiền cho Lý Ngọc hai tấm phù lục cấp ba, như vậy hắn gặp phải địch nhân Trúc Cơ hậu kỳ, cho dù không thể đánh giết, cũng toàn thân trở ra. Lý Ngọc tuy không cần thể diện, nhưng lời hắn vẫn có đạo lý. Tu vi của hắn quá thấp, tu hành ở Chính đạo chưa hẳn an toàn hơn Ma đạo, cho hắn một ít đồ bảo mệnh là đúng.
Rất vất vả mới gặp nàng một lần, đương nhiên Lý Ngọc không tuỳ tiện bỏ qua.
Hắn nhận lấy phù lục, lại nói: "Cô nương có linh dược cao tuổi không, ta đem về tông môn đổi Thông Mạch Đan. Thực lực của ta nâng cao, sau này mới có thể làm nhiều việc cho cô nương......"
Nói đến tu hành, Nam Cung Thiền lườm Lý Ngọc, lạnh nhạt nói: "Ngươi tu năm nhánh linh mạch làm gì, cho rằng mình là Tần Khả Nhân sao, có muốn Kết Đan không?"
Lý Ngọc thở dài: "Ta mua đan dược ở tông môn bị lừa, mua Thông Mạch Đan, lão gia hỏa kia bán Tụ Khí Đan. Trước đây không ai nói, không nên đả thông nhiều linh mạch. Ta không cẩn thận đả thông năm nhánh......"
Kinh lịch của Lý Ngọc khiến yêu nữ Ma đạo cũng cạn lời, dù sao là người của mình, nàng vẫn an ủi: "Quên đi, năm nhánh thì năm nhánh, ngươi tự tu hành trước, lúc cần ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi Kết Đan."
Vừa dứt lời, nàng lại lấy ra mười mấy cây linh dược, nói: "Những thứ này, ngươi bán từng món một, đừng khiến người ta hoài nghi."
Lý Ngọc nhìn qua, những linh dược này đều niêm phong trong hộp ngọc, phẩm cấp không thấp, chắc sẽ khiến mình tăng một đợt tu vi. Hắn lập tức thu lại: "Cảm ơn cô nương......"
Sau khi cho Lý Ngọc những thứ này, sợ hắn còn đòi hỏi, yêu nữ nói nốt: "Ở đây chờ ngươi nửa tháng, ta phải về, có chuyện gì dùng linh bối liên hệ ta......"
Lý Ngọc vội vàng nói: "Cô nương đừng vội, có pháp khí gì tốt không, cho ta mượn dùng. Ối, cô nương đừng đi mà......"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện