[Dịch] Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 24 : XUÂN TÌNH TRONG BẾP

Người đăng: SuBin Bạch

Ngày đăng: 17:37 03-10-2019

.
Tiểu muội không để ý đến lời ta mà trực tiếp theo Lý Đồng vào phòng bếp. Nhưng vừa đi được vài bước, đột nhiên tiểu muội dừng lại, hướng ta đi tới. "Ai da, tiểu muội, muội làm gì vậy?" Tiểu muội vừa đến bên cạnh ta liền xoắn lấy tai ta, hung hăng nói: "Xú lão ca, muội tạo cơ hội tốt như vậy cho huynh mà huynh cũng không biết nắm bắt, lại làm cho Đồng tỷ tỷ thương tâm. Cứ tưởng rằng lần này quay về, huynh tiến bộ hơn chút ít, không ngờ vẫn làm cho người ta thất vọng quá mức". "Đau không? Để muội xoa cho" Tiểu muội nói xong không hề buông ra mà lại dùng đôi bàn tay mềm mại của nàng xoa xoa lỗ tai ta. Không phải chứ, vừa đánh vừa xoa, hành động của tiểu muội thật làm ta khó hiểu. Bất quá, được đôi bàn tay nhỏ bé vuốt ve quả thật là dễ chịu. "Lão ca, để muội đi mua đồ ăn, nhường lại thế giới riêng cho hai người. Nếu huynh còn có chút lương tâm thì hãy suy nghĩ thông suốt một chút. Được rồi, vì giúp huynh, muội chịu uỷ khuất một chút, đi mua đồ ăn." Gì chứ? Ta thật sự không ngờ trí tưởng tượng của tiểu muội lại phong phú như vậy. Cái gì mà thế giới riêng của hai người. Ta chỉ là không dám để tiểu muội nấu ăn. Tuy vậy, ta tất nhiên sẽ không nói ra ý nghĩ của mình, bằng không, cái lỗ tai của ta chắc chắn sẽ gặp tai hoạ. "Còn đau không?" Tiểu muội xoa xoa lỗ tai ta, thân thiết hỏi. "Uhm, tốt rồi" "Lão ca, huynh cũng thật là quá đáng. Tình cảm của Lý Đồng tỷ tỷ dành cho huynh mấy năm nay không khiến huynh động tâm chút nào sao? Chẳng lẽ huynh thật sự muốn bỏ qua cơ hội này? Huynh biết không, lần này muội đến nhà của Đồng tỷ tỷ, một ngày chứng kiến không biết bao nhiêu nam sinh đến tìm tỷ ấy, số lượng hoa mà tỷ ấy nhận cũng đủ để mở một của hàng bán hoa rồi, phiền chết đi được" "Được rồi, muội cũng không muốn nói thêm gì nữa. Muội biết tình cảm của huynh dành cho Vương Mộng Tuyết tỷ tỷ, nhưng mà, chuyện đã đến nước này, huynh nên suy nghĩ cho tương lai của mình. Đừng để sau này huynh hối hận vì đã bỏ lỡ Lý Đồng tỷ tỷ, giống như bây giờ huynh đang hối hận vì chuyện của huynh với Vương Mộng Tuyết". "Muội không biết gì thì đừng có nói lung tung" Ta bị tiểu muội giáo huấn, thật sự là mất mặt. "Được rồi, muội không nói nữa, lão ca, cố gắng lên. Ngàn vạn lần không được làm cho Lý Đồng tỷ tỷ thất vọng, nếu không, mua đồ ăn về muội sẽ thu thập huynh" nói tới đây, tiểu muội ôm cổ ta, thân thiết hôn lên má ta một cái rồi chạy đi ra ngoài. Tiểu muội thật là, 18 tuổi rồi mà còn giống như một tiểu cô nương. Nhìn vẻ mặt ngây thơ của tiểu muội, ta không khỏi mỉm cười. Thật ra mà nói, trong mắt ta, tiểu muội lúc nào cũng là một tiểu cô nương đáng yêu, là bảo bối của ta. Tiểu muội Lâm Ngọc Hân nhỏ hơn ta sáu tuổi, từ nhỏ đã là một tiểu mỹ nhân hoạt bát, ngây thơ và thông tuệ, bởi vậy được mọi người đặc biệt thương yêu. Là đại ca duy nhất của nàng, ta tận mắt chứng kiến tiểu muội lớn lên từng ngày nên cực kỳ yêu thương và quan tâm đến nàng. Tiểu muội đối với ta cũng phi thường quyến luyến, từ nhỏ đi theo ta quấn quýt không rời, cùng nhau chơi, cùng nhau đi đến công ty của cha, cùng chịu cảnh mất mẹ. Bởi vậy, quan hệ giữa ta và tiểu muội vô cùng thân thiết. Tiểu muội năm nay tròn 18 tuổi, vừa thi đậu vào chuyên ngành quản trị của Hoa Hạ đại học, đã chính thức là người lớn. Thế nhưng đối với người đại ca lớn hơn nàng sáu tuổi này, nàng vẫn chỉ là một tiểu cô nương chưa lớn, vẫn là bảo bối của ta, là tiểu ma nữ luôn làm ta đau đầu. Chỉ là ta đột nhiên nhớ tới tiểu muội vừa rồi ở trong lồng ngực của ta, thân thể đã phát triển ngày càng lả lướt và thon thả, một mùi thơm sâu kín động lòng người từ từ phát ra, mang theo hơi thở thanh xuân đầy nhựa sống, tựa như một nụ hoa đang dần hé nở khiến cho người ta tràn ngập chờ mong. Thật đúng là: gia hữu mỹ nữ sơ trưởng thành. Tiểu muội đã trưởng thành, ta bỗng nhiên cảm khái, không biết rồi đây chàng trai nào sẽ may mắn lọt vào mắt xanh của tiểu muội. Trong lòng ta đột ngột dâng lên một cảm giác chua xót. Ta đang suy nghĩ vớ vẩn gì vậy? Ta vội vàng lắc lắc đầu, chuyển hướng suy nghĩ về Lý Đồng đang ở trong bếp. Nàng và ta là bạn cùng lớp, cùng tốt nghiệp chuyên ngành thiết kế quảng cáo chuyên nghiệp của Hoa Hạ đại học. Ta còn nhớ hôm đầu tiên nhập học, ta may mắn được ngồi bên cạnh một tuyệt thế mỹ nữ, đó là Lý Đồng, một trong tứ đại giáo hoa của Hoa Hạ đại học. Từ hôm đó ta và Lý Đồng trở thành bằng hữu tốt của nhau. Hai tháng sau, trước mặt một số bằng hữu, ta hôn Vương Mộng Tuyết và tuyên bố nàng là bạn gái của ta. Trong khi tất cả mọi người hoan hô và chúc phúc thì đột nhiên Lý Đồng, cô gái ôn nhu có nụ cười ấm áp và khiến người khác có ấn tượng kiên cường, đã không cầm được nước mắt và chạy đi, làm mọi người đều giật mình khó hiểu. Qua người bạn chung phòng của nàng, ta mới biết, Lý Đồng thích ta từ lâu nhưng vì quan niệm nam nữ, nàng không thể thổ lộ với ta trước. Sau đó, mặc dù ta và Lý Đồng vẫn là bằng hữu tốt, bề ngoài không có gì thay đổi nhưng từ trong ánh mắt của Lý Đồng, ta thường xuyên nhận ra một tia cô đơn và do dự. Lúc ta và Tuyết nhi chia tay, ta đã lợi dụng đoạn tình cảm này của Lý Đồng để tạm thời quên đi Tuyết nhi. Chính điều này đã khiến ta cảm thấy có lỗi đối với Lý Đồng, vĩnh viễn không có cách nào bù đắp được cho nàng. Tốt nghiệp xong, dựa vào thực lực Lý Đồng, cho dù vào làm việc ở một trong 100 xí nghiệp lớn của thế giới cũng không thành vấn đề. Nhưng Lý Đồng đã không đi làm mà lại xin ở lại trường làm nghiên cứu sinh. Ta biết, vì ta và Tuyết Nhi chia tay, Lý Đồng lại loé lên một tia hi vọng. Nàng xin ở lại trường để được gần ta. Nhớ đến tình cảm mà nàng dành cho ta, đặc biệt là lúc ta chia tay Tuyết nhi, Lý Đồng một mực thầm lặng ở bên cạnh ủng hộ ta, trợ giúp ta làm ta cảm động vô cùng. Nghĩ đến những uỷ khuất mà nàng phải chịu, trong lòng ta thật sự xấu hổ vạn phần. Ta là một nam nhân, mặc dù tình cảm của ta dành cho Tuyết nhi rất sâu đậm nhưng bây giờ mọi chuyện cũng đã kết thúc, không lẽ ta cứ đối xử tàn nhẫn như vậy với Lý Đồng, không để ý đến tình cảm của nàng sao? Hơn nữa, ta cũng thật sự thích Lý Đồng, lẽ nào lại làm cho nàng thương tâm? Nghĩ tới đây, ta không thể chịu được nữa, lập tức đi vào phòng bếp, muốn bày tỏ cùng Lý Đồng tâm ý của ta. Vừa vào bếp, hình ảnh Lý Đồng đang bận rộn chợt làm ta sững sờ, si ngốc. Ta chính là một trong số cực ít những nam nhân có thể tiếp xúc gần gũi với Lý Đồng nên phong thái xinh đẹp cùng nụ cười ôn nhu của nàng đối với ta đã quen thuộc, khiến ta không ít lần phải thốt lên tán thưởng. Nhưng lúc này, ta vẫn bị hình dáng tuyệt mỹ của Lý Đồng hấp dẫn. Lý Đồng đang nấu cơm, quay lưng về phía ta, vóc người mảnh khảnh, vòng eo thon thả, tinh tế, bờ mông tròn trịa cực kỳ hấp dẫn, đùi ngọc thon dài như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ, bộ ngực đầy đặn cao vút khiến người ta phải thèm muốn. Một bộ dáng phụ nữ thành thục khiến người khác phải động tâm, đặc biệt, Lý Đồng có một khí chất cao quý, mỗi cử chỉ của nàng đều mang theo một sự ưu nhã, điềm tĩnh không thể diễn tả, càng làm cho người khác không dám xúc phạm. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com "Lâm Phong, sao lại là huynh, tiểu muội đâu?" "Tiểu muội đi...đi mua đồ ăn rồi, huynh...huynh đến giúp muội" Lý Đồng xoay người lại thấy ta liền hỏi. Lúc này ta vẫn còn đang sững sờ trước vóc người tuyệt vời của Lý Đồng nên nhất thời phản ứng không kịp, nói chuyện có chút ấp úng. "Không cần đâu, hôm nay muội khao huynh, cho huynh nếm thử tài nghệ của muội" Lý Đồng nói xong quay người lại tiếp tục nấu ăn. Nhìn Lý Đồng, trong lòng ta tràn ngập cảm giác hạnh phúc, còn có thêm một phần dục vọng. Tiến đến sau lưng nàng, ta không chút chần chờ, vươn tay đến bên chiếc eo nhỏ, kéo thân thể yêu kiều kia vào lòng. Nhất thời, một cảm giác đầy đặn và nhu nhuyễn ập đến, mang theo mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể làm người ta say mê. Đây là lần đầu tiên ta ôm Lý Đồng, cũng là lần đầu tiên Lý Đồng bị một nam nhân ôm lấy. Nhưng ta cảm giác được chuyện này là hoàn toàn tự nhiên, như là nó vốn phải thế. Hơn nữa, thân thể lồi lõm kia làm ta cảm thấy trong lòng có một cỗ nhiệt hoả đang thiêu đốt. "Lý Đồng, xin lỗi!" Ta nói, đồng thời ôm nàng chặt hơn. Lý Đồng lần đầu tiên bị nam nhân gắt gao ôm vào trong lòng, thân thể lập tức trở nên cứng nhắc, muốn xoay người đẩy nam nhân này ra nhưng nghe được thanh âm của nam nhân này, cảm nhận được vòng tay ôn nhu quanh thân thể nàng, trong lòng đột nhiên run lên, cũng không phản kháng, để mặc nam nhân này ôm lấy nàng. "Lý Đồng, xin lỗi muội! Tha thứ cho huynh" Thấy Lý Đồng không phản kháng, ta liền tiếp tục. Lý Đồng lúc này cảm giác được một cỗ hơi thở nam nhân mạnh mẽ đang tiến gần đến, thậm chí nàng có thể nghe được từng nhịp hô hấp của nam nhân này. Nàng cảm thấy được cỗ hơi thở này cho nàng cảm giác thoải mái, từ phía sau cổ nàng, từ từ hướng đến tai nàng rồi di chuyển dần đến má trái của nàng. Nghĩ đến nam nhân đang ôm mình, trong lòng Lý Đồng có chút đau xót, một dòng lệ nóng trào ra. Lúc này đây, Lý Đồng hoàn toàn bị cỗ hơi thở nam tính hoà tan, thân thể bắt đầu mếm yếu, vô lực, nhẹ nhàng dựa vào lồng ngực rộng rãi của nam nhân phía sau, mặc kệ cho nam nhân này tại thân thể băng thanh ngọc khiết của nàng muốn làm gì thì làm.(sax )
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang