Võ Thần Thế Giới

Chương 13 : Phi Sơn lĩnh

Người đăng: Aron Worker

Ngày đăng: 20:06 08-03-2019

Mấy ngày tiếp theo Diệp Phàm vẫn theo thường lệ đến sân nhỏ để ngộ luyện, theo thời gian dần trôi, không biết có phải ảo giác hay không, hắn vậy mà thấy được một tia linh khí mờ nhạt trôi nổi trên không trung. Tia linh khí này có màu đen tuyền, giống như là một sợi hắc tuyến treo giữa màn đêm đen. Càng ngày tình cảnh càng trở nên âm u, kể từ khi nhìn thấy được tia linh khí mỏng manh kia, Diệp Phàm bắt đầu cảm thấy mình đã không hoài công lãng phí, rốt cuộc trời cao không phụ lòng. Cho đến khi nào bắt gặp càng nhiều tia linh khí, là hắn liền có thể tu tiên. Mặc dù ban đầu chỉ là một tia linh khí mỏng manh, nhưng hắn tin tưởng đã có màn dạo đầu thì chắc chắn sau này sẽ có ngày hắn có thể tu tiên. Thời gian này lão bản rất ít khi mở cửa quầy, Vũ thị theo đó đóng cửa nhiều ngày, mà Diệp Phàm bởi vì là người làm công cho nên được phép tá túc trong kho đằng sau cửa hàng. Cứ thế cuộc sống trôi qua, chớp mắt, đã là nửa tháng trời. Ngoài thành linh khí không ngừng bùng nổ, có người thấy phương Nam xuất hiện một đầu kim long cùng hai đầu kim tước, nghe bọn họ nói, đó chính là pháp vực của một vị Trấn Quốc Tướng Quân và hai vị Định Quốc Quân Sư kia. Thậm chí có người còn nhìn thấy một cự nhân đứng trên núi lớn hô thiên hoán vũ, thân thể khổng lồ tản mát ra vô tận lôi đình, thần uy bễ nghễ. Bọn họ bảo đó chính là pháp vực của một vị đại trưởng lão Huyền Lôi Chân Phái. Lần đại chiến này, sợ rằng trong chiến trường kia có bảo vật kinh thiên xuất thế, bằng không sẽ không dẫn ra được nhiều cường giả khủng bố đến như vậy. Diệp Phàm đi vào quán rượu, gọi đồ ăn sau đó chậm rãi nghe những người dân nơi này tán gẫu. Thông qua bọn họ, hắn nắm được rất nhiều thông tin. “Tuyệt thế thiên tài Phong Lý Bàn của Đoán Tạo Môn vừa đột phá Thiên Cương cảnh, 19 tuổi Thiên Cương cảnh, không hổ là nhân vật hô phong hoán vũ trong thế hệ trẻ.” “Hắc, ta nghe nói Lý La của Thần Phong Học Viện cũng đã đột phá Thiên Cương cảnh, nàng mới 17 tuổi, thành tựu tương lai khó mà liệu được, đoán chừng sau này nàng sẽ thay thế vị trí của đám người Kim Lôi Tử, Thương Lý Tinh.” “Hô hô, ta vừa nghe ngóng được một tin chấn động từ vệ binh, bảo rằng hoàng triều đã ban bố chỉ lệnh triệu hồi hai vị Trấn Quốc Tướng Quân từ biên cảnh trở về, nội trong nay mai hai vị đó sẽ xuất hiện ở ngoài Thanh Phong thành.” “Cái gì, đã xuất động một vị Trấn Quốc và hai vị Định Quốc, hoàng đế vẫn muốn tăng thêm hai vị Trấn Quốc sao? Một quốc gia chỉ có mấy vị Trấn Quốc, lần này coi bộ hoàng đế chơi lớn rồi.” “Còn phải nói, ta nghe nói các hoàng triều lân cận cũng đã xuất động cường giả đỉnh tiêm, lục tục tiến vào hoàng triều chúng ta. Thậm chí các đại gia tộc vốn không màng thế sự cũng đã có mấy vị đại tu sĩ tham gia vào trận tranh đoạt này.” Diệp Phàm bình tĩnh nghe bọn họ tán gẫu, trong lòng cảm thán không thôi. Ngay lúc mà hắn đang muốn rời đi, chợt thấy có một người hồng hộc chạy vào, thở dốc mấy hơi rồi thều thào nói: “Không xong, ta nghe huynh trưởng của ta nói chiến trường sắp lan đến Thanh Phong thành.” “Sao lại như thế? Dù gì nó vẫn cách chúng ta mấy trăm dặm cơ mà?” “Huynh trưởng của ngươi thân phận là gì? Đáng tin hay không?” Mọi người kinh ngạc hỏi. Những người này tin tức rất linh thông, mấy ngày trước đã nghe ngóng được vị trí trung tâm của trận tranh đoạt này, nó cách Thanh Phong thành tới tận mấy trăm dặm, vì thế nghe người kia tung đạn mù, tự nhiên vô cùng nghi hoặc. “Huynh trưởng ta là đệ tử của Đao Lôi Tông, vừa nảy hắn vào thành nghỉ ngơi, vừa vặn báo cho ta biết.” Người kia vẻ mặt khó coi, chậm rãi giải thích. Hắn vừa nói xong, lập tức bầu không khí trở nên vô cùng ngưng trọng. Vị huynh trưởng của người kia là đệ tử của Đao Lôi Tông, tông phái này không phải là tiểu phái vô danh, trong tông có mấy vị Trảm Đạo cảnh, nếu vị huynh trưởng kia đã nói thế thì chỉ sợ chuyện này là thật. Nếu đúng là như vậy, e rằng mọi người không thể không cẩn thận. Đại chiến có dính dáng tới các đại tu sĩ, một tòa thành nhỏ không chống được một hai, nếu lỡ mà nó thật lan đến, không biết sẽ có bao nhiêu người xui xẻo bị liên lụy. “Hắn còn tiết lộ cho ta biết một bí mật.” Người kia ngồi xuống hớp một cốc nước trà, sau đó thần bí nói. “Có rắm mau phóng!” Hắn chép miệng một cái, thần bí nói: “Huynh trưởng ta nói, mấu chốt của trận đại chiến này là phá được hộ trận bên ngoài nơi cất giữ bảo vật, chỉ cần phá vỡ hộ trận, bên trong chính là Thánh Long đại trận, khi đó các đại thiên kiêu của các đại tông và hoàng triều sẽ tiến vào tranh đoạt bảo vật. Mà để phá vỡ hộ trận, bọn họ bắt buộc phải tìm được mắt trận, thế nhưng đã gần một tháng trôi qua, vẫn không có thế lực nào tìm được mắt trận, theo suy đoán của ta, trận chiến ít nhất phải kéo dài thêm vài tháng nữa.” “Hơn nữa các ngươi đoán xem ta còn nghe được tin tức chấn động gì nữa. Huynh trưởng ta bảo, lần này bảo vật xuất thế, là có liên quan đến một vùng gọi là Phi Sơn lĩnh, hắn còn bảo, đó chính là chiến trường cổ đại, nơi đó, từng chôn vùi tỉ tỉ đầu yêu thú, mấy ngàn Yêu Vương, thậm chí đến Yêu Thánh cũng đã từng táng thân tại nơi này.” Hắn nói xong, tất cả mọi người đều lâm vào trong suy tư, bất quá không ai quá để ý, dù sao bọn họ chỉ là phàm nhân, biết hay không biết cách phá hộ trận cũng vậy mà thôi. Khiến mọi người kinh hãi, chính là câu sau. Phải biết rằng yêu thú mạnh mẽ khủng bố, một vị Yêu Vương có thể sánh ngang tu sĩ Thần Niệm cảnh, mà Yêu Thánh thì chính là vượt qua Thần Niệm, có thể sánh ngang Thánh Nhân. Một nơi có thể chôn vùi mấy ngàn đầu Yêu Vương, ngay cả Yêu Thánh cũng phải ngã xuống, đủ thấy khủng bố bậc nào. Mà bảo vật xuất niên ở đó, giá trị kinh thiên, đồng thời dẫn động các đại thế lực tranh đoạt, cũng là lẽ thường. “Phi Sơn lĩnh, mắt trận... Lẽ nào...” Lúc này, bọn họ không chú ý tới, ở trong góc có một người đang cau mày thật chặt, bờ môi rung động phát ra tiếng thì thào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang