Võ Lâm Việt

Chương 41 : Tỳ Long Chính Khí -3

Người đăng: gc93traphong

Ngày đăng: 07:05 28-03-2019

.
Gió thổi, tiếng lá lây động cành lá, âm thanh như bao ngày. Nhưng giờ, mọi tình thế quay ngược lại cả, Tỳ Long từ chổ cẩm y vệ chống cung cấm thời Tiền Lê, duy trì qua bao năm tháng thăng trầm, giờ lại chứng kiến cảnh. Môn nhân là niềm hy vọng bản phái, đánh mất tâm tính, đánh mất chính đạo, để làm vấy bẩn bản môn. Đường kiếm có sắt nhưng tà phi phong của gã hắc y vội đỡ CHOANG!!!!! Một tiếng lưỡi kiếm bị đánh văng trở lại, quả là hảo binh khí. Thanh gươm ghim chặt mặt đất. Ánh mắt của Nhữ Nam sòng sọc nhìn Lê Nhân bỏ đi trước mắt mình không thể đá động gì. Hận con, thù đó nào rửa hết oán hận của Nhữ Nam, Trần Huyện lệnh của chúng ta bỏ đi, cùng đám môn nhân, cả mười người con nuôi. Lưu Bá Di tiến tới định gọi người đứng đầu Thiên Trường Môn nhưng bị cản lại bởi cánh tay của Lý Thành Khôi. Lý Thành Khôi: -Để huynh ấy đi! Chứng kiến cảnh kẻ tóc bạc tiễn người đầu xanh, lại để chính tiểu bối thua xa về võ học, thoát đi trước mắt, như bị dắt mũi, ánh mắt của Trần Nhữ Nam, sắc lại, mùi máu, mùi sát lực tỏa ra kinh dị. Bởi có câu ca thán: “Mái tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh Đời người rong ruổi Nấm mồ non có lạnh khói lòng Người cõi dương có chạnh trong dạ Để sầu này theo gió mãi đong đưa” Với môn nhân của Tỳ Long, hành động bán rẻ danh dự, bán rẻ sĩ diện của Lê Nhân, đã khiến chúng môn nhân Tỳ Long như không có nơi chôn giấu gương mặt, mọi danh tiếng mà bao đời Tỳ Long gây dựng đổ sông vì một gã tham lam quyền lực, mưu cầu mãnh liệt cho uy quyền mà với gả là chính đáng, là thiết thực. Võ đạo công nhân tâm! Lưỡi gươm bén thua đức tốt mã đào! Từ xa xa có người tiều phu đem lá huyết thư và lời nhắn nhủ đến, tín vật của Đại tiểu thư họ Trần. Nó đến đúng nơi, đúng dịp nhưng chỉ làm cho tình thế bi đát với chính Tỳ Long. Riêng sự tình được công bố chúng đồng đạo võ lâm, thế kẻ ác nhân cao chạy, người đòi lẽ đã bỏ đi trong ấm ức. Dạ xoa Ngô Văn Quý rút lui khi nào không hay,y vẫn mau lẹ như cái cách náo động giang hồ trước đây. Chúng môn nhân Tỳ Long, thu dọn cuộc chiến tại nơi vừa diễn ra. Tất cả môn đồ các phái, bậc thượng thặng đều xin lui gót. Đám người đi về một tửu lâu, huynh đệ Lý Phúc –Lý Thành Khôi. Họ có với nhau nhiều việc để bàn. Mãn Sủng hiểu việc còn nương nấn nơi đây cũng không còn thiết thực, đại hội võ lâm mùa thu sắp đến, ở đất Hoa Lư là điều nên làm. Tự mình lui gót, sau khi những ấm ức mà chàng trai miền sơn cước đã được đồng đạo thấu. Đúng là võ lâm hiểm ác, tai họa khôn lườn.Kẻ chính đạo thì sao phải sợ bọn gian tà. *** Những bậc thượng thặng của Tỳ Long, gồm: Bạch mao Đinh Vĩ, Thiết Thủ Vũ Huỳnh Tuấn , Kim Quang Đao Lưu Bá Di, Thiết Phiến Lâm Thiếu Đan. Ngồi trong đại sảnh đường của phái Tỳ Long, im lặng một lúc Đinh Vĩ vốn ý từ lâu xưng bá nhưng dẫu là bậc sư huynh nhưng còn vướn là tuyệt học Đại Đao món y yếu nhất, sao quản nổi đám sư đệ, tiểu bối của môn phái Tỳ Long vốn đã vượt tầm kiểm soát của y. Vũ Huỳnh Tuấn chỉ có hai môn đồ, chúng ở Kinh Bắc đều hành y, bóc thuốc, xa rời thế tục, nên chính bản thân cũng ủng hộ môn nhân Lưu Bá Di là Thanh Đăng và Hoài Đăng, là lớp trẻ kế cận tài năng, đức hạnh vượt xa Lê Nhân. Lâm Thiếu Đan không ít lần chứng kiến hai hậu bối, đệ tử của sư huynh Kim Quang nên trong ý muốn ủng hộ chúng. Cuộc họp khẩn để quyết ai quản lý Tỳ Long diễn ra nhanh chóng và kết thúc chóng vánh. Thanh Đăng và Hoài Đăng sẽ được truyền thụ:Bát Bộ Linh Đao, Hắc Long Song Đao và Đại Đao Lục Liêm Đao.Đồng thời cùng nhau tiếp quản song hành đương nhiệm chưởng môn, lần đầu tiên có phái hai chưởng môn, khôi phục bản phái. Chấn hưng lại thanh danh, và sở học của tiền nhân phái Tỳ Long. Lăng Khiên, Đao Pháp trứ danh khắp Đại Việt. *** Chỉ còn hơn 3 tuần trăng nữa (1 tuần:15 ngày), đại hội Anh Hùng sẽ diễn ra ở Hoa Lư (sau này Ninh Bình). Duy Minh mài hiên mực, suy nghĩ, nắn nót viết dòng chữ để gửi đến chư vị anh hùng, … “Đất Nam ta từ xa xưa, chứng kiến họa binh đao, từ chốn biên thùy, cho đến nơi là bao nhiêu năm thái bình….Đất Bắc, có họ Đoàn xứ cũ người Vân Nam, giỏi quyền cước uy trến vùng đất Thiên Long Tự một thuở, nay cơ duyên bọn họ, tề tựu cả, ý muốn phục xây quê cha đất tổ, lại khiến cho giang hồ đất Nam dậy sóng, cậy dân tình, cậy kẻ đất khách mà làm sinh biến loại. Đất Nam ta, kẹt thế giữa hai đầu, nếu loạn này mà y kế thành thực, gió đao binh, cuốn máu anh hào, đất rơi lệ vì non sông còn đau đớn. Nay xinh anh hùng tề tựu, nhất tề ngăn cản, diệt họa không cho mầm nảy ra, để đất Nam được ngắm mãi vùng yên bình.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang