Võ Lâm Việt

Chương 32 : Thường Lan Trắng

Người đăng: gc93traphong

Ngày đăng: 09:37 28-01-2019

Suối chảy róc rách, chim ríu rít líu lo,….. Hú hú hú..nhịp hú do người tạo ra như lời kêu gọi nhau đôi gái bản, trai buôn, tình yêu đôi lứa. Là nàng Mị và A Khoai. A Khoai chạy vượt qua con suối chạy đến nắm chặt bàn tay của Mị và cả hai người dìu nhau đến phiến đá to, ở trong tàn cây rộng mà ngồi, A Khoai lấy lược chải tóc cho nàng, Mị ngồi im để cho người yêu chải làng tóc mây. Nàng Mị: -A Khoai này!? A Khoai: -Gì thế Mị?! Nàng Mị: -Ải (ba) và êm (mẹ) hỏi chuyện chúng mình. Rồi hai má, Mị đỏ như quả mơ rừng đang độ chín. A Khoai vừa thích thú vừa mỉm cười, cũng gãy gãy chỏm tóc sau gáy. -A Khoai sẽ lên phủ làm, kiếm thêm tiền, sang năm tậu trâu, tậu dê, tậu lợn, tậu măm quả về cưới Mị. Cả hai nắm chặt tay nhau và xiết chặt nhau vào lòng. Tiếng chim rừng líu lo như bản hòa ca cho tình của đôi trẻ xứ Thái. Ở xa xa gần bờ suối có nhành Thường Lan trắng. Bông hoa đẹp nhất và hiếm gặp nhất của dân Thái, đóa hoa đó người nam sẽ cài lên mái tóc người nữ như là lời thề tự ước hẹn chuyện trăm năm như lễ cau trầu của dân miền xuôi vậy. Những người con gái thấy Mị có thường lan khen không ngớt, nhiều người thâm niên tin vào tương lai đôi trẻ. Từ xa, A Minh chạy đến, hớt hãi: -Sư huynh! Thầy cho gọi A Khoai đến đấy! A Khoai: -Có chuyện chi đấy?? A Minh: -Không rõ, nhưng mà thầy kêu phải gọi mọi người đến đấy! A Khoai gặn hỏi: -Ở đâu ? A Minh: -Nhà lớn!!! Mị: -Chàng đi đi! Vuốt nhẹ lên cằm người yêu nàng hôn nhẹ, A Khoai nắm chặt đôi tay người yêu. Nàng Mị bẽn lẽn bỏ đi vẫn kịp ngoáy đầu nhìn lại. Còn về phía A Khoai, thì A Khoai chạy một mạch như con beo rừng, lao đến nhà lớn. Mọi người cũng tề tựu đông đủ, có đủ ba vị trưởng buôn bên cạnh, ngồi giữa hàng cao nhất là Thầy- Châu Mục Trưởng. Thầy là Đinh Khả Di. Đợi đông đủ mặt, Châu Mục trưởng, khiêm trưởng tràng phái Thượng Viên cất giọng bàn việc: -Thưa buôn, thưa các trưởng buôn, trưởng làng, các trai làng, trai bản, các người con núi rừng Vị Xuyên, đất ta là đất của người vua Nam, vua Nam đối xử ta không tệ nay có kẻ buôn bán từ phương xa, tự xưng thương lái phương Bắc, ý đồ mua buôn, ra số tiền thưởng lớn để ta săn voi, săn hổ, tìm sản vật cho chúng, còn đòi cho tiền , cấp binh khí đề chống lại quan trong coi châu Vị Xuyên, nếu ta chống lại sẽ cho người đốt sạch bản, buôn làng của chúng ta Một vị tù trưởng cất cao giọng: -Buôn, bản, làng ta từ lâu chịu ơn của vua Đại Việt sau lại sợ hay cả nể bọn chúng. Đất đai, cây giống, buôn, hồn bản, hồn làng, thần suối, thần sông, thần rừng, Giàng ta nào sợ chi bọn ngoại bang kia???!! Tiếng ho to thất thanh: -Phải!!!! Một vị khác lên tiếng: -Ngày trước, chúng sang Thái Tổ hoàng đế người Thanh Hoa, đã đánh dẹp đất đai mới trở lại ta tuy mang danh chúng cho cai quản, nhưng dăm ba ngày đến vơ vét, ức hiếp bản, làng, làm nhục đàn bà, con gái bản ta, chúng giết con trẻ, đem đàn bà bản ta làm thú vui, chúng dùng than đỏ đốt dân bảng ta, chôn sống bao người chống đối. Chuyện đó, ngay từ bé ta đã thấy, Ải (ba) của ta cũng bị mất 9 đối ngón tay, …thử hỏi dân bản, dân làng có ai dám vì chúng mà bán đứng làng, bản thì ta moi gan rút ruột kẻ đó. Nói rồi dặm chân, nện thân gậy xuống nền nhà Lớn. -Phải Phải!!!! Vẫy vẫy tay để giữ bình tĩnh từ mọi người Châu mục trưởng –Đinh Khả Di cất cao tiếng: -Thưa làng, thưa bản, thưa anh em núi rừng Vị Xuyên hôm nay ta bàn để đối phó kẻ thù, dân ta nào há sợ chúng! Nhưng tránh thiệt hại ngày đêm đoàn kết và cùng nhau quyết tâm bảo vệ buôn, bản, làng. -Phải ! Phải! Bảo vệ buôn, bản, làng ta…. Tiếng náo nhiệt hô vang cả núi rừng, những tên lẻo mép vì lợi ích đã bán tin này cho bọn thương lái phương Bắc, thật chất chúng chỉ là mật thám cải trang mà thui. -Được lắm bọn dân Thượng, châu Vị Xuyên. Nướng bọn ngươi giá hết họa kia lên đầu bọn quan viên đất Nam. Cho người cải trang thành lính Nam, rồi còn nhóm giả thương lái đến xin buôn bán cây thuốc đút lót tiền, bạc, châu báu và đàn bà kèm đãi tiệc cho chúng say sưa..Đêm Mai, ta sẽ hành động. -Còn đám đưa tin kia?? -Đưa chúng tiền, rồi… Kẻ đứng đầu ra hiệu “giết sạch” cứ nhẹ tay tao lên cổ, bọn thủ hạ y theo, rồi làm thế. Bọn bán đứng bản làng đâu biết vừa gây họa cho bản, làng còn họa cho chính tính mạng của chúng. Tham thì thâm, kế trong kế mưu trong mưu đáng đời kẻ bán đứng đồng bào của mình.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang