Võ Lâm Việt

Chương 31 : HỒI KINH – SỰ THẾ ĐỔI THAY-2

Người đăng: gc93traphong

Ngày đăng: 21:48 23-01-2019

.
Sau tiệc, Duy Minh lặng lẽ ra về, tranh thủ về sớm trong lúc mọi người trong điện Kính Thiên còn đang nghe hát xẩm và múa ca. Duy Minh về mở cánh cửa thư phòng hằng ngày ngồi đó xem công vụ. Quả thực từ khi đỗ trạng cho đến khi thăng tiến chức vụ, vị quan trẻ tuổi cùng họ Lê với hoàng tộc Lê Sơ, bao lần không ngại khó, không ngại hy sinh, chưa lần vì lợi ích nhỏ nhen, chưa hề nghĩ đến bản thân. Lời ca thán nào sai: “ Làm thanh quan khó, làm tham quan dễ”, “Giữ lề mà chỉ giữ gốc, còn nếp, còn ngọn, đã hư cành sẽ hại đục thân, thân hư thân bại mà không cứu chữa có ngày thúi chân”. Thời trước, Thái Tổ hoàng đế có cụ Ức Trai câu nói muôn thuở để lại mà ngẫm "Đẩy thuyền là dân mà lật thuyền cũng là dân". Tin tức trong kinh sư về việc thánh thượng nghiêm trị, ra chiếu quá ư là nặng tay với Lê Duy Minh được truyền bá rộng rãi ra, nhanh chóng khiến cho dân chúng bất bình và nhất kẻ cấp dưới ,người tin tưởng vào tài năng và đức độ của Tương Dực vội lắc đầu ngán ngẩm, kẻ thè lưỡi một màu đen u tối dần hiện ra, quyền thần họ Mạc càng lớn mạnh. … Cùng lúc đó, tiểu đồng của Duy Minh chạy đến Cậu à! Rồi khóc như mưa! Đừng như thế Tiểu Đồng! Nhưng cậu là thanh quan, người ta nói “ thanh dã tự thanh” mà? Sao con thấy cậu vì nước, đêm sớm hôm đèn sách, công vụ lúc ốm mất sức, đã có được khen đâu đến khi có việc thì lại đổ hết lên đầu cậu?! Sự tình không gì nghiêm trọng, kẻ khác hãm hại mà cậu tôi!!! Huhu! Dân tôi!!! Làm sao đây!??? Con à! Cậu đi rồi có quan viên mới!Họ thay cậu chăm lo cho bá tánh, mỗi chữ cơ quan bộ Hình tra thẩm đều đem lại sự minh bạch, công chính, liêm khiết và đến sau cùng an vui cho toàn dân thì quả là đều trăm sự tốt Cậu à!!??? Biết đuối lý với Lê thượng thư, cậu chủ, Tiểu Đồng chỉ vứt túi hành lý xuống đất rồi bức lá như gận hờn vu vơ, vẻ bất bình ra rõ. Từ xa có đám thị vệ đến, đem vò rượu và cân thịt, có món lẩu dê, và gà nấu nấm đông cô, chén canh ấm giữa đêm rét mà chính Duy Minh dạy bọn họ. Nâng chén rượu cay cay, kẻ đứng đầu thị vệ, thủ lễ hạ mình quỳ trước mặt Duy Minh Chưa kịp nâng tay y thì đám thị vệ vội thủ lễ, cúi đầu, tay cung kính thủ bộ ra dáng trước mặt trước Duy Minh. -Hôm nay, 18 anh em chúng tôi dù kẻ chức vụ chưa cao sang, nhưng chính Lê thượng thư cứu giúp, chỉ dẫn, dạy bảo từng chúc một ngày đầu. -Với anh em tụi tui, thì ngài mãi mãi là Lê Thượng Thư-phủ bộ Bộ Hình là mãi của ngài, lòng an hem tụi tui chỉ có mình Duy Minh đại thượng thư ngài. -Đức thánh thượng sẽ phải nghỉ lại cho xem! Xin mời Lê Thượng Thư uống với anh em tụi tui chén rượu nồng cho ấm tình. Mời!!!Mời! tất cả mọi người hô to -Uống cạn chén! Duy Minh ta tuy chưa cùng các vị vào sinh ra tử, nhưng đã làm việc cho triều đình dù chức vị gì, thì trách nhiệm, dân sinh, công vụ phải tròn, kẻ đi trước dìu người đi sau. -Nay ta rời khỏi phủ, án đường bỏ lại nhưng lòng ta và tâm ý ta ở mãi nơi đây. Cảm ơn mọi người xem trọng Duy Minh ta. Mời! thêm chén tiêu sầu, để chúng ta làm trang tri kỷ, uống cùng nhau cho thỏa đêm này. -Uống.!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tiểu động hớt hãi bỏ mặc cơn tức tối chạy đi rót rượu cho từng người, nếm thử vị rượu cay, tiểu đồng thè lưỡi ra thụt vô hít hà.. Mọi người đều cười giỡn. Tiếc thay một kẻ anh tài Giúp vua bao bận Hiền tài khéo gặp nguy khốn Ra tay giúp buổi triều hừng sáng Đến khi trưa cao nắng dữ Chưa chiều vội đày đi xa Làm quan cho biết với người ta Nhưng làm quan thẳng, tiền lương thì nhận Tiền dân nào tham, nào dám nghĩ?!!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang