Võ Lâm Việt

Chương 19 : Bóng trăng rằm tháng 6

Người đăng: gc93traphong

Ngày đăng: 10:04 06-01-2019

.
Tin tức truyền về Trần gia ở Huyện xa xôi, nhận tin dữ con gái đầu lòng Trần Ngọc Thư bị hạ sát ngay trên đường đi hội ngộ ở Cổ Pháp. Lão gia họ Trần tay chân bủn rủn, ngồi bịch cái bất thần nhìn ra ngoài cửa, tiếng thê lương vang lên bên tai, bọn giai nhân, nữ tỳ khóc thúc thích. -Đi tìm và gọi về hai cô song Thư về ngay! Lập tức tên giai nhân áo xanh chạy đi tìm hai cô về. Trong nhà lớn nhỏ họ Trần, bọn giai nhân kẻ thì hơn hải chạy đi lo đám tang, kẻ thì mếu máo không nguôi, dòng họ của Trần huyện lệnh đã gom đông đủ. -Cháu ta!!! Tiếng kêu gào của lão ông ngoài thất tuần -Thư nhi ơi! Hỡi ơi!!! -Anh! Kẻ nào giết cháu em?! Đó là Đỗ phu nhân (vợ của quan huyện Kinh Bắc) Gạt dòng nước mắt, nén bi thương Trần Huyện lệnh cất giọng lạt đi nghe rõ: -Theo đòn thế thì là hậu nhân Đoàn Thị, Đại Lý Quốc! Trần tam nương: -Đoàn thị?Đại lý? -Đúng vậy!!! -Dòng họ ta làm chi đắc tội bọn chúng?!!! Nỡ ra tay sát hại cháu ta, không được muội đi báo thù cho Thư nhi. -Kìa muội, mọi chuyện để ta lo, đừng manh động. Bị kéo mạnh về phía sau Trần Tam nương như mất đi động lực, rưng rưng nước mắt ôm lấy quan tài của cháu gái khóc nức nở: Thư nhi! Thư Nhi....lúc này ngoài sân, hai tiểu thư họ Trần kịp hồi phủ, nước mắt đã ứa nghẹn khi nào. …… Đã khuya, sau bữa cơm tối, vị trụ trì chùa Cổ Pháp mời Lê Thượng Thư đến bàn chuyện. Ánh đèn trong phòng lúc tỏ lúc giật vì gió thổi vào, hai người một đã ngoài năm mươi, một đã sấp xỉ hàng bốn mươi. Ánh mắt đâm chiêu của vị trụ trì khiến Duy Minh khỏi đoán mò. Chợt vị trụ trì nhìn Duy Minh, rồi cất giọng -Họa mà họ Đoàn phục quốc! lại hại đến vận nước ta! Kinh động võ lâm quần hùng! -Tuy các phái ít nhiều có tin tức, lần này chúng ta cũng không thể tổ chức đại hội sớm hơn nhưng việc này e đã kinh động đến triều đình và chốn võ lâm nước ta. -Đại sư quả không sai! Duy Minh cũng đoán được. Dù ta làm quan triều đình, việc này chưa bẩm tấu thì cũng có tai mắt và mật thám báo về. -E rằng! lần này phải náo động thật. Tiếng thở dài của vị trụ trì -Chỉ sợ khi chúng ta cùng truy tìm tung tích của họ Đoàn, Bắc quốc lại dòm ngó coi chúng ta chuẩn bị gây hấn lúc đó thì mọi chuyện lại gây go, phức tạp hơn. Những gì mà vị đại sư trụ trì Cổ Pháp suy nghĩ quả đúng điều mà Duy Minh lo lắng. -Quả đúng vậy!!! Duy Minh thán phục suy luận vị đại sư, vị thượng thư họ Lê cũng bồn chồn không nguôi. Đứng dậy và đi ra cửa đóng cửa phòng lại, vị đại sư nhìn Lê Duy Minh ánh mắt như nói lên điều gì. -Lê thí chủ xem giùm đây là thứ gì? Vị trụ trì lấy trong túi áo ra là kỳ lân màu xanh ngọc bích. Bên dưới có khắc Đại Lý Đoàn Thị -Cái này?!!! Duy Minh bối rối. -Đúng vậy! nó là di vật mà thân phụ ta để lại căn dặn tìm cách che giấu và bảo vệ hậu nhân họ Đoàn. Vị đại sư thở dài hồi tưởng nhớ lại. -Vào năm ta lên 10 tuổi, thân phụ bắt ép ta học Nhất Dương Chỉ và Lục Mạch Nhị Kiếm. -Đại sư?!!! Duy Minh tính ngắt câu chuyện đại sư Thân Thừa ngăn lại, tiếp tục -Vì theo lời cha ta, tổ tiên ta từng làm cấm quân, hộ vệ kề cận bên vua Đại Lý. Chỉ học được nhị kiếm ( hai mạch kiếm khí Đoàn thị). -Những gì cha dạy ta ngày đầu khó hiểu, ông dạy ta về thơ ca quê hương, đất cũ. Dạy ta tục lệ và lễ nghi Đại Lý. Căn dặn ra sức vì hậu nhân Đoàn thị. -Ta người vốn dĩ sống ngay thẳng, lần chứng kiến nhóm sát thủ do một kẻ tự xưng là thần tử Đoàn thị sát hại hơn 100 người ở Làng Yên Phụ, nhìn cảnh máu chảy vì tìm danh tính kẻ hậu nhân Đoàn thị, ta quyết định, bỏ cuộc tạ lỗi với mộ gia phụ rồi quy y cửa phật. -Mãi đến ba năm trước, trong lần xuất hành, trên đường có một thiếu hiệp trẻ tuổi, thân cao tám thước, tay cầm thanh Đoản đao khắc Đoàn thị. -Trò chuyện mới hay y tên gọi Lăng Phong, là người Đại Lý như ta. Nhưng y nuôi dưỡng trên đất Đại Lý vùng sơn vu hẻo lánh. Được giao tìm thấy tung tích họ Đoàn thị người Đại Lý ở nước ta. -Đại sư không lẽ!!! Duy Minh bối rối -Ta đã quy y cửa phật! lòng thanh tịnh nên không thích chuyện máu tanh và dính vào chuyện phục quốc, từ khi xuất gia ta chọn cho mình cái tên Thừa ý nhắc bản thân tuy thừa biết mình là người Đại Lý, thừa biết nhiều việc, nhưng tâm, thân xác trần ai, còn người đã vào giác ngộ chuyện gì bỏ ngoài tai, trừ kinh kệ nhà Phật -A di đà phật! Hên quá, nếu đại sư tham gia cùng bọn họ thì ít nhiều rắc rối ( Duy Minh suy nghĩ) -Lê thượng thư chớ lo, ta có mẫu thân người Việt, sống đất Việt, cơm ăn từ bá tánh Việt, từ lâu nơi này là nhà. Ta chọn quy y cũng nó rõ lòng ta. Tâm tịnh giữa dòng đời vạn biến. -Hậu bối hiểu! ….. Tại một góc yên tĩnh cách Tỳ Long môn không xa, một đám hắc y xúm nhau bàn tán điều gì đó mang tang tóc mùi nhang khói. -Tối nay, các ngươi cứ ra tay giết bao nhiêu hay bao nhiêu -Ngươi và ngươi đi trước đánh thuốc mê vào cơm Chỉ vào 5 tên đứng liền kề, kẻ đầu lĩnh nói rõ: -Chặn cửa chính, kẻ nào muốn thoát thân giết! -Bọn mi, cùng mười hai tên theo ta. Nửa canh giờ sau,…. Tiếng keng keng phát ra ngày lúc nhiều và rõ hơn, chúng đệ tử Tỳ Long sau bửa cơm tay chân bủn rủn, sức yếu ớt, đã nhanh chóng bị đám hắc y hạ sát không ít. Còn ai sống sót không? -Bẩm! không ạ! -Sạch sẽ lắm! -Tốc! tốc! tốc (tiếng hai thanh gỗ lâu năm cạ vào nhau phát ra) -Mi! Nhìn ra bọn thủ hả kẻ đầu lĩnh trợn tia mắt kinh dị -Ai đây!? Hắn hỏi như hét. -Đừng trách! Ta không phải người Tỳ Long. Phong lưu tự nguyệt vần soi sáng Song long quy vị, Lão hầu xuất sơn –bài ca từ miệng gã vừa xuất hiện thốt nên. -Bài ca này….! Mi là Lý Phúc -Haha! Ẩn danh lâu rồi có người nhận ra! Lý Phúc (một trong đệ tử tài ba Thiên Ứng) -Ngươi muốn gì? Kẻ đầu lĩnh đanh lại hỏi Lý Phúc -Sao lại phải hạ sát môn?Dù biết ý đồ bọn hắc y nhưng Lý Phúc cứ vờ ngây ngô. -Hức! ta thích làm gì thì làm!!! Kẻ đầu lĩnh bực dọc -Hay cho câu: ta thích làm gì thì làm!!! -Song long đoạt châu! Quy điền xung thiên! Lão ngư đàn địa! Vô số chiêu thức tung ra, sở học cả hai thi triển đến chiêu thứ 30, kẻ đâu lĩnh lép vế về khí lực lập tức. Ném đạn khói rút lui. -Nhanh nhỉ!?!! Lý Phúc cười mỉm nhìn theo Lý Phúc quay vào đại sảnh và lấy thuốc giải độc đem theo bên mình phòng thân, pha vào nước trà, cho vị chưởng môn và huynh đệ còn sót lại Tỳ Long uống vào giải nguy. ... Anh hùng dùng sức báo quốc ân Nữ nhi, công dụng lấp Nam Hải Núi cao, chí lớn, suối thẳm, biển rộng Nhớ ân người, chớ vội bạc nghĩa bạc tình Nhỡ mai! Sống kiếp kẻ điêu linh Miếng cơm còn đó, cái cò đi chung Tiếng ca ai ngâm khúc mãi, trong đêm tháng 6.... Từ xa ngọn gió thổi mà lòng Thành Khôi nhắc Lý chưởng Môn về hồi ức tê tái Long Hổ Môn, lòng ngực của Thành Khôi như nhói mạnh, mọi việc như mới hôm qua, làm lòng vị chưởng môn họ Lý cứ mãi không thể xóa nhòa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang