Võ Lâm Việt

Chương 18 : Đại náo chốn thiền môn-2

Người đăng: gc93traphong

Ngày đăng: 22:08 04-01-2019

Vỗ tay xuống nền gạch, kẻ thanh niên họ Đào biết là dù mình có cao thâm thì ngoài kia sở học và cao thủ còn như núi. Quả thật y quá xem thường mối quan hệ giữa Cổ Pháp và các phái, còn chưa kể sự xuất hiện một Lê Duy Minh, quyền cao chức trọng, uy thế lẫy lừng người người thán phục, lại đứng bằng da thịt trước mặt y lại cho y nếm thế nào là sở học Đại Nam. Cái cảm giác tê tái tâm can khiến thanh niên họ Đào, đứng dậy rồi bịn rịn bỏ đi, trong tiếng nhạo bán của mọi người bọn giai nhân theo hầu chỉ cúi gầm mặt theo bén gót. Được lắm Lê Duy Minh! Chờ xem ( rủa thầm) -Ha ha! Hay lắm! hay lắm! -Đại Nam ta kém chi ai! Thật là hay! -Thật đã, trị cho tên tiểu tử đó một bài học Tam vị thần tăng bước tới kính cẩn với Duy Minh, Minh vội vã hớt hãy nâng tay ba vị, rồi tự thẹn mà trách thân -Tại hạ bậc tiểu bối, võ học so với chư vị còn kém xa, tuổi đời con non trẻ, vì sợ ba vị kinh động làm náo động thiền môn, nên ra tay. Ngừng rồi lại tiếp -Duy Minh! Còn trẻ biết làm thế với thế khách hơn chủ không hay nhưng vì sợ kinh động ba vị, mong ba vị lượng thứ! -Không gì đâu Lê thí chủ! Định Không chấp thủ ngũ chỉ thốt lên lời -Họa phúc vô đương chí mà! Kính Thành Trụ trì chùa Dận lên tiếng. -Sở học bản phái, chỉ là phần cát nhỏ trong võ học đất Nam ta, tuy không lả lướt và hào hoa như chốn võ lâm phương Bắc có thể nói, đòn thế, và uy lực không kém cạnh… lời lẽ chân tình từ miệng vị thiền sư trụ trì chùa Cổ Pháp nói ra. Tràng kinh vang lên, và tiếng gõ chuông ngày to hơn. -À! Tới giờ kính lễ đức phật tổ buổi trưa! Trụ trì chùa Cổ Pháp –Thân Thừa. -Xin mọi người tá túc lại chùa để dùng bữa cơm chay, xin tha lỗi cho bọn đạo phải trì trụng kinh văn. -Phiền các vị cùng một số tiểu tăng của chùa đi dọn cơm chay và dụng bữa thanh đạm với quý tự!!! lời chào hỏi nhiệt tình từ các tăng sư của chùa. -A di đà phật! tất cả đồng thanh hô to! Khách như chủ niềm nở, mới náo nhiệt thế mà giờ sân chùa vắng lặng tất cả về với công việc hằng ngày và chỉ duy một điều hôm nay, chùa Cổ Pháp đón hơn 300 khách ghé thăm viếng tự, rồi dùng cơm chay bàn chuyện võ, bàn chuyện nước nhà xôm tụ hẳng cả lên. -Ở ngoài chứng kiến hết cảnh vừa rồi, Hồng Hạc vẫn ngơ ngác rồi chạy đến dòm, hỏi thăm mọi vị tiểu tăng, rồi chạy khắp chay đàn để tìm. Sư phụ đi đâu nhỉ? ( thầm suy nghĩ) Hồng Hạc nghe một tiểu tăng nói có gặp một bạch y nhân thanh tú to cao, đi về phái tây tự. Hồng Hạc vội vã theo hướng mà chạy một mạch. ….. Nói về Lý Thành Khôi, ông đi giải quyết chuyện cá nhân, từng bước chân đặt đến Cổ Pháp lại dẫn Lý chưởng môn đến bên bờ sông Tam Giang, lòng của ông như rối kỳ lạ. Chợt vị chưởng môn bận bạch y cầm môt chiếc lá lên ngâm nga khúc “ tì tí ti tí tì ti tí ti…..!!!!” âm lực trầm ấm khác nhau, như nổi sâu không tả hết! …. Ở nơi khác,….. -Mọi việc ổn chứ! Gã có uy quyền hơn gặn hỏi -Dạ bẩm! xong ạ?! -Lăng Phong thế nào? -Dạ ổn ạ!!! -Còn chuyện tin tức thiếu đế thế nào? -Dạ!!!??? Còn bặc vô tin tức ạ?! -Biết bao giờ dân ta thấy ánh mặt trời bên tiếng sừng trâu ngân vang. -Mau gọi kẻ đó đến đây cho ta! -Dạ thuộc hạ đi ngay ạ! …. Sư phụ!!! Hồng hạc gọi! Tiếng sáo lá dừng lại. Lý chưởng môn đặt chiếc lá xuống và nhìn thấy đệ tử. -Con tìm ta à?! -Sư phụ tìm người thật vất vả! -Tội cho con rồi!!! -Sư phụ sao người ở đây?!!! -Con muốn biết vì sao à?! -Vâng ạ?!!! -Mười sáu năm trước, tại đây………
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang