Vô Hạn Thế Giới Lữ Hành Giả
Chương 3 : Lần đầu chiến đấu
Người đăng: Luciferht
.
Đại thúc râu quai nón lại đưa cho hắn một cái bao bố chứa lương khô và một túi nước làm từ da động vật không biết tên, gã giải thích: "Tuy Thiên Quyến Giả dựa vào nước thuốc thì có thể sinh tồn, nhưng ngươi vẫn là mang theo một ít thức ăn để phòng bất trắc. Lên đường cẩn thận một chút."
"Cảm ơn!" Hoàng Siêu cảm nhận được ý tốt của đại thúc, từ đáy lòng chân thành nói cảm ơn.
"Không cần cảm ơn, xin nhờ ngươi mau chóng chạy đến Estherian Enclave thông báo cho bọn họ tin tức về Alchemist. Bảo trọng!"
Hoàng Siêu vác bao bó lên lưng, tay cầm pháp trượng gỗ, mang theo Nãi Ngưu Cẩu ở trong mưa to bước cao bước thấp hướng về Estherian Enclave đi tới. Destroyer báo cho hắn, chỉ cần đi dọc theo con đường đất này thì trong tình huống bình thường nửa ngày là có thể tới Estherian Enclave.
Trong doanh địa, Destroyer nhìn theo bóng lưng Hoàng Siêu dần dần biến mất, sắc mặt nặng nề: "Hi vọng hắn có thể đuổi tới đi." Sau đó gã bắt đầu kịch liệt ho khan, khóe miệng không ngừng tràn ra máu, thân hình lắc lư muốn ngã, hai tên Vanquisher vội vàng tiến lên đỡ hắn vào trong lều trại.
Hoàng Siêu ở trong nước bùn gian nan bôn ba nửa giờ, mưa rốt cuộc cũng tạnh. Hắn may mắn trên đường đất này có lát không ít đá, làm chân hắn không có hoàn toàn đạp vào trong bùn.
Ở trong tình hình giao thông tồi tệ như thế này mà Nãi Ngưu Cẩu thế nhưng lại không có tụt lại phía sau, quả nhiên là một con chó tốt.
Hoàng Siêu đứng lại hướng về phương xa trông tới, con đường trước mắt trực tiếp thông hướng sơn cốc sâu thẫm, nghe nói nghe nói ở một bên kia của sơn cốc chính là Estherian Enclave. Từ trong trò chơi hắn đã biết dọc theo con đường này có đầy Thử Nhân, Phong Bạo Hùng và Chiến Đấu Thú, chiến đấu là không thể tránh né.
Hoàng Siêu hít sâu một hơi, tìm kiếm một tảng đá sạch sẽ ngồi xuống nghỉ ngơi, thuận tiện nghiên cứu Thời Không Bạc một chút.
Hắn chú ý tới trong vòng tròn rỗng ruột trên giao diện bắt đầu, tiến độ "0,00%" không biết từ khi nào đã biến thành "0,01%", cột ngang phía dưới vẫn là 0/1000 như cũ, có thể xác định hai thứ này đại biểu cho đồ vật khác nhau.
Hắn kêu gọi ra bảng thuộc tính, mặt trên hiển thị thuộc tính khá thấp của hắn, ý thức tập trung vào trên thuộc tính cũng không có xuất hiện giải thích về thuộc tính. Hoàng Siêu cũng không nóng vội, hắn chỉ cần tập trung tăng điểm trí lực giống như trong trò chơi, không lâu sau thì sẽ biết được bí mật của Thời Không Bạc.
Giao diện thú cưng cũng giống như trong trò chơi, Hoàng Siêu vừa nhìn giao diện thú cưng vừa quan sát Nãi Ngưu Cẩu, thật sự không thể hiểu nổi Nãi Ngưu Cẩu làm sao có thể mang theo nhiều thứ như vậy được, cuối cùng chỉ có thể quy kết thứ này là do pháp tắc thế giới: "Thế giới này chính là như vậy, tồn tại tức là hợp lý!"
Hắn tiếp tục xem xét bảng số liệu, cùng trong trò chơi không có gì khác nhau, phần lớn đều là trình bày tin tức cụ thể của bản thân. Hắn không biết mấy thứ này ở trong hiện thực sẽ thể hiện như thế nào, còn cần ở sau này thâm nhập nghiên cứu. Ghi chú nhiệm vụ trong giao diện nhiệm vụ chỉ ghi đơn giản "Cảnh báo Estherian", phía dưới còn có khen thưởng điểm kinh nghiệm và tiền bạc.
Trong giao diện trang bị, ba lô của mình rỗng tuếch. Vũ khí ngược lại có một cậy pháp trượng, là đồ trắng cơ bản nhất, thuộc tính yếu không nỡ nhìn. Hoàng Siêu phát hiện tất cả quần áo và giày của mình đều không được tính là trang bị. Hắn bỏ pháp trượng xuống, giao diện trang bị hiển thị trống rỗng, mà trong túi đồ cũng không có xuất hiện pháp trượng.
"Đây là..." Hoàng Siêu đột nhiên đã rõ ràng thứ gì, hắn lại nhặt pháp trượng lên, trong lòng nghĩ: "Tháo xuống!" Pháp trượng trong tay hắn đột nhiên biến mất, mà trong túi đồ lại hiện ra một cây pháp trượng, chiếm lấy một cái ô vuông giống như trong trò chơi.
Sau vài lần thử nghiệm Hoàng Siêu được đến kết luận: túi đồ là một mảnh không gian chưa biết, hắn có thể đem vũ khí để vào trong đó, lại dùng ý nghĩ liền có thể lập tức chuyển tới trên tay. Cũng không biết những trang bị khác là tình huống thế nào, nhưng là một lúc nữa đánh quái tất nhiên sẽ rớt ra trang bị ở các vị trí khác, đến lúc đó lại thử vài lần là được rồi.
Hắn từ trong ba lô lấy ra bình máu và bình mana, dùng ý nghĩ chuyển mấy thứ này vào túi đồ, mà lương khô và nước uống lại không thể để vào, dường như chỉ có đạo cụ trong trò chơi mới có thể để vào túi đồ. Cây pháp trượng này là một cây côn gỗ nặng đến 10 kg, nhưng bây giờ để vào túi đồ lại không có mang đến bất kỳ gánh nặng gì, không gian chứa đồ thật là tiện lợi!
Lại kiểm tra giao diện kỹ năng, vẫn là giống hệt giao diện kỹ năng của pháp sư trong trò chơi.
"Không hổ là thế giới trò chơi mà!" Hoàng Siêu không khỏi than thở một câu, vừa cỡi giày rửa sạch bùn đen ở trên đó.
Động tác của hắn đột nhiên ngừng lại, nhớ tới một việc vẫn luôn bị hắn xem nhẹ: đôi giày du lịch này là đôi hắn vẫn mang thường ngày, nhưng vấn đề là... khi hắn trở lại kí túc xá đã đổi thành dép lê rồi!
Hoàng Siêu nhớ rõ lúc đó mình cực kỳ mệt mỏi, sau khi tỉnh lại đã xuyên không tới thế giới này. Nhưng mà quá trình xuyên không này chẳng lẽ còn sẽ thay giày giúp hắn? Hắn lại lần nữa kiểm tra trang phục của mình, thò tay vào trong túi quần mò mò, tiền và thẻ sinh viên đã hoàn toàn không thấy.
"Chưa từng nghe nói xuyên không hệ thống còn sẽ trợ giúp đổi giày, ngoài ra còn thu đi tiền và thẻ của ta là có ý gì đây?"
Thật ra đây là Thời Không Bạc đã tiến hành một lần hình chiếu 2D đối với trạng thái bình thường của Hoàng Siêu. Lúc này xuất hiện ở thế giới Torchlight 2 chỉ là hư tượng và linh hồn ý thức của Hoàng Siêu, cho nên nó đã loại trừ một ít yếu tố hoàn toàn vô dụng ở thế giới này.
Hắn nếm thử lương khô Destroyer cho hắn, mùi vị còn tính không tệ, nhiều dầu nhiều đường, tương đối thích hợp mang theo dã ngoại, mấy khối liền có thể thỏa mãn nhu cầu năng lượng của một ngày. Hắn lại uống xong một ít nước, sau dó tiếp tục ngồi trên tảng đá ngắm phong cảnh giết thời gian, ngẫu nhiên liếc nhìn màn hình.
Cám ơn trời đất vì dã ngoại ở thế giới này không có muỗi. Hoàng Siêu cảm giác đã trôi qua khá lâu, ít nhất cũng lâu hơn so với thời gian lên đường vừa nãy. Con số ở trung tâm vòng tròn đột nhiên biến thành "0,02%", mà phía dưới vòng tròn cũng xuất hiện một ít màu xanh.
Hoàng Siêu thầm nghĩ: "Con số trong vòng tròn có thể tự động tăng lên theo thời gian, đoán chừng khi đạt đến 100% thì cũng là lúc màu xanh lấp đầy toàn bộ vòng tròn. Hẳn là tích lũy đến đầy đủ thì sẽ mở ra đường hầm thời không."
Hắn đứng lên hướng về phía thung lũng đi tới, Nãi Ngưu Cẩu lúc trước lúc sau mà chạy vội, dường như mặt đất khô ráo làm nó rất vui vẻ. Trong khoảng thời gian này Nãi Ngưu Cẩu vẫn mãi không sủa, khiến Hoàng Siêu không khỏi chăm chú liếc nhìn nó một cái: "Lẽ nào Nãi Ngưu Cẩu chính là "chó cắn người sẽ không sủa" trong truyền thuyết?"
Phía trước chợt xuất hiện một bầy người chuột tụ lại một đám không biết đang làm gì. Đối mặt đám quái xuất hiện đầu tiên trong trò chơi, Hoàng Siêu là tương đối khẩn trương. Hắn nắm chặt pháp trượng, hô hấp trở nên dồn dập.
Đám người chuột giống nhau cũng nhìn thấy Hoàng Siêu, tay cầm vũ khí như cây đuốc tung tăng bay nhảy xông về phía hắn.
"Tốt! Tốc độ không nhanh bằng ta, dù đánh không lại cũng có thể chạy thoát." Hoàng Siêu thấy được tốc độ của chúng nó thì trong lòng đã có nắm chắc, sau đó bước nhanh lên trước đón đầu đám người chuột.
Người chuột thân cao đại khái ở tầm 1m6, cả người mọc đầy lông màu xám đen, các vị trí quan trọng được mấy mảnh vải rách che lại. Chúng nó lộ ra hàm răng bén nhọn kêu "chít chít", khóe miệng chảy xuống nước dãi, đôi mắt màu đỏ bắn ra quang mang nuốt người.
Tổng cộng có bốn con người chuột. Chờ đến chúng nó tới gần 10m Hoàng Siêu nhất thời cảm thấy hai chân nhũn ra, lập tức vứt bỏ ý định tiết kiệm pháp lực ở lúc đầu. Hắn ở trong lòng niệm một tiếng: "Nham Tương Trường Mâu!"
Sau đó hai tay của hắn không chịu điều khiển mà giơ pháp trượng lên đặt ngang trước ngực, luồng lửa màu đỏ từ trong lòng bàn tay hắn phun trào về phía trước, thổi qua tất cả người chuột đang xông lên trước.
Người chuột phát ra một tiếng kêu thảm thiết, nhưng mà vẫn như cũ đang tiến tới gần. Hoàng Siêu cảm thấy nặng nề trong lòng, trong thời gian này hắn đã tấn công vài lần, thế nhưng người chuột vẫn không chết.
Lực chú ý của hắn tập trung đến trên người người chuột đi đầu, trên đầu người chuột hiện ra một thanh máu đã giảm đi một nửa. Thanh máu xuất hiện để trái tim Hoàng Siêu ổn định lại rất nhiều, thiết lập trong trò chơi xuất hiện làm hắn có cảm giác hue ảo, giảm bớt đi rung động do người chuột mang đến.
Người chuột đã vọt tới trước mặt, Hoàng Siêu nhân cơ hội lại thả ra một đạo Nham Tương Trường Mâu khiến lượng máu người chuột giảm xuống một đoạn rõ ràng, bộ lông cũng bị ngọn lửa đốt cháy. Một luồng tanh hôi cùng với hương vị cháy khét xông vào trong lỗ mũi Hoàng Siêu làm đầu óc hắn nhất thời bị choáng váng, dâng lên cảm giác ghê tởm mãnh liệt.
"Người chuột thế nhưng còn kèm theo tấn công hóa học?" Thứ này có thể là nội dung không có được thể hiện trong trò chơi. Hoàng Siêu phản ứng chậm một nhịp, lập tức lọt vào tấn công của người chuột, trường đao gãy rỉ sét loang lổ của người chuột chém vào trên cánh tay cản lại vội vàng của Hoàng Siêu.
Hoàng Siêu hét thảm một tiếng, cắn răng vung pháp trượng lên chặn ngang đánh vào sườn bung người chuột, Nãi Ngưu Cẩu cũng cùng lúc xông lên trên hung hăng cắn người chuột một cái.
Hai lần tấn công này đã muốn mạng của người chuột, nó hét lên một tiếng rồi ngã xuống đất chết đi. Đằng sau ba con người chuột thấy một màn như vậy lập tức thét chói tai rồi chạy về sau, như thế phù hợp thiết lập của người chuột: Nhìn thấy đồng bạn chết đi về sau liền chạy trốn.
Khi Hoàng Siêu chơi trò chơi thì cực kỳ căm ghét điều này, bởi vì mỗi lần đều phải dùng sức ấn chuột đuổi theo người chuột, nhưng lúc này hắn lại vô cùng biết ơn thiết lập này.
Lượng máu của hắn đã giảm xuống một chút xíu, thấy cũng không quá đáng ngại nên hắn trực tiếp nhắm ngay một con người chuột, sau đó phát động Nham Tương Trường Mâu. Luồng lửa màu đỏ đập ở sau lưng người chuột khiến trên người nó bốc cháy lên lửa lớn hừng hực, quay cuồng ngã trên mặt đất.
Hắn bước về phía trước vài bước, dùng cùng một phương pháp giết chết một người chuột khác, cũng hao hết ma pháp của mình. Người chuột thứ tư chạy được một lát thì thời gian "chạy trốn" kết thúc, nó quay người trở lại tiếp tục chiến đấu. Hoàng Siêu khẽ rống một tiếng tăng lên can đảm cho mình, nghiến răng nghiến lợi xông lên dùng pháp trượng hung ác đập người chuột.
Bên phe Hoàng Siêu có vũ khí tốt hơn, còn có Nãi Ngưu Cẩu hỗ trợ nên không hề trở ngại đem người chuột sống sờ sờ đánh chết, mà đỉnh đầu và bả vai của hắn cũng bị cây đuốc của người chuột đánh trúng. Trên đầu truyền tới đau đớn thấu tim, dùng tay sờ vào thì thấy toàn là máu, bả vai cũng khó có thể hoạt động.
Hoàng Siêu không ngừng thở hổn hển, trên mặt đều là vẻ mặt sống sót sau tai nạn.
Hiện giờ cả người hắn đều đang run rẩy, nhìn thấy đám người chuột trên mặt đất dạ dày của hắn nhất thời cuộn trào không ngừng. Nhưng mà trước đó hắn cũng không có ăn gì, bình thường tiêu hóa rất tốt nên cuối cùng không có nôn mửa. Trên người có máu của mình, cũng có máu của người chuột không ngừng truyền đến mùi tanh như mùi sắt gỉ.
"Ta còn là thật ghê gớm, như vậy đều không có nôn mửa, quả thật là tân binh ưu tú!" Hoàng Siêu cố ý nghĩ tới mấy câu nói vui đùa để cổ vũ cho mình, đồng thời sắc mặt tái nhợt dùng pháp trượng lật lên thi thể người chuột.
Để làm gì ư? Đương nhiên là kiểm tra xem có rớt tiền rớt trang bị hay không!
Dưới thi thể một người chuột xuất hiện năm đồng vàng, Hoàng Siêu dùng tay nhặt lên thì phát hiện mấy đồng vàng này sạch sẽ vô cùng, căn bản không giống do người chuột mang theo. Hắn vừa động ý nghĩ thì đồng vàng trong tay liền biến mất, mà số lượng đồng vàng trong túi đồ lại từ 100 trở thành 105.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện