[Dịch] Vô Hạn Huyền Thoại

Chương 1 : Hội Chứng Rối Loạn Giấc Ngủ

Người đăng: cloudyting

Ngày đăng: 13:22 06-10-2019

Khi nhìn vào gương, Junhyuk Lee hít một hơi thật sâu và cố định cà vạt. “Phù, Junhyuk Lee. Mày sẽ làm tốt thôi." Như thể hắn sắp thôi miên chính mình, hắn nói chuyện với hình ảnh của mình và đóng cửa tủ quần áo. Hắn đi vòng quhắn phòng ngủ để xem nó sạch sẽ như thế nào. Nhìn vào căn phòng ngăn nắp của hắn làm hắn bình tĩnh lại. "ĐƯỢC." Hắn cảm thấy như mọi thứ sẽ tốt đẹp ngày hôm nay. Junhyuk đi đôi giày sáng bóng, sạch sẽ và đi ra khỏi cửa. Trên đường đến trạm xe buýt, hắn lấy điện thoại thông minh ra. Khi hắn đang lắng nghe những câu hỏi liên quan đến cuộc phỏng vấn sắp tới của mình, hắn nhìn thấy một cửa hàng tạp hóa và đi về phía đó. Khi nhìn thấy người phụ nữ đứng trước quầy thhắn toán, Junhyuk mở cửa với sự thích thú. Ding Dong! “Xin chào” cúi đầu đáp lại tiếng chuông. Cô nhìn Junhyuk và mỉm cười. “Hôm nay bạn phải đi phỏng vấn” “Ha-ha-ha! Đúng rồi. Bạn có sữa chuối không” "Có." Junhyuk lấy hai hộp sữa và đặt chúng lên quầy thhắn toán. Soyeon Shin làm việc bán thời gian tại cửa hàng tạp hóa. Cô nhìn hắn chằm chằm và bắt đầu thhắn toán tiền sữa. Junhyuk đưa cho cô một hộp sữa trên tay và nói: "Chúc một ngày tốt lành!" Soyeon mỉm cười, khoe lúm đồng tiền sâu trên má và nắm tay với một tay của Hắn. "Chúc một ngày tốt lành!" “Tôi sẽ nhận được công việc chắc chắn lần này” hắn nói khi rời khỏi cửa hàng tạp hóa. Soyeon nhìn hắn ta đi và lấy ra một ống hút, đâm hộp sữa và bắt đầu uống sữa. “Lần này mọi thứ sẽ diễn ra tốt đẹp” Đây là lần thứ năm cô chứng kiến tình huống này và hắn đã thất bại phỏng vấn toàn bộ việc trước đó. Khi Soyeon uống sữa chuối của mình, cô nghe một số tin tức từ đài phát thhắn. “Hôm nay là thứ sáu. Trong bốn tháng qua, đã có những trường hợp hôn mê bất thường hàng loạt vào hôm nay. Để phòng ngừa, bạn nên giới hạn các chuyến đi bên ngoài đến mức tối thiểu ngày hôm nay. Chúng tôi sẽ nói lại. Hôm nay là thứ Sáu. Trong bốn th…." Bản tin làm cô ngạc nhiên, và cô thì thầm: “Hắn không có bắt xe buýt đó chứ?” Tại trạm xe buýt, Junhyuk lắng nghe những câu hỏi phỏng vấn xin việc có thể có trên điện thoại thông minh của mình. Khi một chiếc xe buýt đến gần, hắn cất điện thoại thông minh của mình. Trái với những gì hắn nghĩ, không có nhiều người trên xe buýt này. Không ngần ngại, hắn ngồi ngay sau tài xế. Chỗ ngồi không thoải mái vì phía trên cũng không có chỗ nắm và tay vịn cạnh bên, nhưng Hắn cảm thấy không sao cả, và luyện tập cho cuộc phỏng vấn. Cánh cửa xe đóng lại. Khi xe buýt chuẩn bị rời đi, có người gõ cửa trước. Đó là một bà già. Cửa xe buýt mở ra, và khi hắn nhìn bà cụ bước lên xe buýt, hắn đứng dậy. "Xin hãy ngồi đây." Người phụ nữ lớn tuổi nhìn quhắn xe buýt và ngồi vào chỗ hắn ta mời. Ngoại trừ Junhyuk, mọi người xung quhắn chỗ ngồi đều trông già nua. Người phụ nữ lớn tuổi ngồi xuống mà không cảm ơn hắn ta, nhưng hắn ta không chú ý và đứng bên cạnh bà chăm chú xem điện thoại thông minh của hắn ta. Trong khi hắn tập trung thì xe buýt rời trạm dừng, hắn có thể nghe radio: “Hôm nay là thứ sáu. Cho đến nay, chứng rối loạn giấc ngủ bất thường và các trường hợp hôn mê hàng loạt đã diễn ra vào thứ Sáu. Cô Gahee, hôm nay cô đến trường quay bằng cách nào?” Khi đài phát thhắn vang lên tên Gahee, Junhyuk đã chú ý hơn. Ga Hee là nữ diễn viên yêu thích của hắn. Cô gái này có vóc dáng tuyệt vời và rất xinh đẹp. Cô diễn viên trẻ này lấy được sự chú ý của mọi người thông qua các chương trình trên sóng radio. “Hôm nay là thứ sáu, nên tôi đi tàu điện ngầm. Do sự cố hai tháng trước, tàu điện ngầm hiện có ba người lái, tôi nghĩ nó an toàn hơn trước rất nhiều.” Junhyuk cảm thấy hơi lo lắng khi nghe cô nói. Hiện tại việc này quá mức nguy hiểm. Lúc này, hắn đang đi xe buýt. Nhìn xung quhắn, hầu hết hành khách đều rất già. Họ thờ ơ trước tin tức từ radio đang phát ra. “Thứ sáu hàng tuần là thời điểm chứng bệnh mê man kéo dài và đến nhiều nhất. Số bệnh nhân hiện đã vượt quá 6000 và trong vòng một giờ, những người đó rơi vào tình trạng hôn mê theo nhóm với số lượng vượt quá 100.000.” Giọng Gahee có cảm giác run rẩy. “Tôi ước lúc mọi người mở mắt dù cho bất cứ ở đâu đều là nơi bình an.” “Trên toàn thế giới, các học giả đang làm việc để giải thích hiện tượng này, vì vậy tin tốt sẽ đến sớm thôi. Bây giờ, chúng ta có phải sẽ được nghe top những bài hát hay nhất Seoul tháng này không?” Junhyuk có cảm giác nghẹn lại. Chứng rối loạn giấc ngủ bất thường khiến một người ngủ thiếp đi đột ngột. Nó khác với chứng ủ rũ bình thường ở chỗ bệnh nhân sẽ không có hiện trạng xấu nào, người bệnh không thể bị thương. Ví dụ, nếu một người bị chứng rối loạn giấc ngủ khi lái xe, sẽ có một tai nạn. Tuy nhiên, ngay cả sau tai nạn, những người mắc chứng rối loạn giấc ngủ bất thường không chịu bất kỳ vết thương nào. Tình trạng hội chứng này là mang cho bệnh nhân một giấc ngủ sâu, giống như bệnh thực vật. Nếu bệnh nhân này ủ rũ có được người đánh tỉnh, người vô tội ở trên phương tiện của họ sẽ giảm được tối thiểu tai nạn, nhưng theo điều tra con số đánh tỉnh đang giảm một cách nhhắn chóng. Vụ tai nạn lớn nhất liên quan đến một chiếc máy bay. Phi công và trợ lý ngủ thiếp đi và đâm vào một khách sạn. Hơn 400 người chết, sự chú ý của thế giới tập trung vào vấn đề này. Ban đầu họ chỉ nghĩ phi công vì quá sức lao động mà thiếp đi, nhưng không nghĩ rằng cơn buồn ngủ này có thể lây lan cho những người đang tỉnh táo. Mà cho tới nay các nhà bình luận và học giả đã kết luận rõ ràng, thứ sáu là ngày mà hội chứng ngủ mê này sẽ trở nên mạnh mẽ. Hầu hết những người mắc phải nó đều dưới bốn mươi tuổi, cả nam và nữ đều có thể bị lây lan nhhắn chóng. Những người bị chứng rối loạn giấc ngủ này trong lúc xảy ra sự cố, cơ thể sẽ xuất hiện một lớp phòng ngự vật lý, khiến cơ thể không chịu một chút sát thương nào. Sau một giờ, cơ thể sẽ thiếp đi và rơi vào trạng thái giấc ngủ sâu. Junhyuk căng thẳng và nhìn biểu cảm trên khuôn mặt tài xế. Người lái xe trông như ở độ tuổi năm mươi, vì lẽ đó Junhuyk cảm thấy bản thân rất an toàn, khẽ mỉm cười chăm chú vào chiếc smartphone của mình. Tiếng câu hỏi phỏng vấn trên radio lại vang lên, làm hắn bị mất tập trung. Hắn thở dài và đưa mắt nhìn vào chiếc radio.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang