Vô Địch Thần May
Chương 70 : LÊN ĐƯỜNG
Người đăng: toibet
Ngày đăng: 09:59 16-01-2020
.
Ba người nhìn nhau rồi vâng lời cáo từ về phòng!
Không phải Khang Phi yếu mà là Huỳnh Thắng quá mạnh tu vi hắn đã đạt Nguyên Anh Trung Kỳ đỉnh phong với lại được [Sức Mạnh] hai sao có nghĩa là nhân gấp năm lần mặc dù hắn đã áp chế tu vi xuống Kết Đan Hậu Kỳ đỉnh phong.
Nhưng chênh lệnh quá xa. Ngoài ra bản thân hắn đã khai thông Thiên Nhĩ Thông và Thiên Nhãn Thông và Thoát Thai bảy huyệt đạo đó là hắn chưa sử dụng Ma Quân Kiếm... Nếu gặp Lâm Tình thì hắn cũng tự tin hốt luôn! Có thể nói cùng tu vi hắn là Vô địch.
Tiếp tục ngồi luyện công... Năm ngày trôi thật nhanh hắn Thoát Thai thêm được hai huyệt đạo vậy là tính đến thời điểm hiện tại hắn đã Thoát Thai được chín huyệt đạo.
Thở ra một luồng trọc khí hắn thay một bộ trang phục sạch sẽ rồi ra ngoài phòng. Thời gian đối với người luyện võ trôi thật nhanh mới ngày nào đến đây nhập môn giờ đã gần một tháng.
Đang cảm khái đi đến Nhà Thờ Tông môn thì bắt gặp lại Hạ Vi tiều tụy và có vài vết thương trên mặt. Hắn hỏi thăm thì nàng cho biết mới hoàn thành nhiệm vụ xong, trong nhiệm vụ bất cẩn gặp Ma thú tu vi gần bằng nàng, may mắn là nàng chạy thoát.
Ma thú ở Đại lục này rất nguy hiểm nếu không biết rõ về nó thì rất nguy hiểm ngoài ra bọn Ma thú trời sinh đã vô cùng mạnh mẽ, nó có thể vượt cấp để chiến đấu với các tu sĩ.
Vì hôm nay có việc phải đi nên hắn thăm hỏi một chút rồi rời đi. Trên đường rất nhiều đệ tử nhìn hắn với ánh mắt đầy ngưỡng mộ còn nam đệ tử thì ánh mắt ghen tị và đầy chán ghét. Hắn cũng không quan tâm.
Bên trong nhà thờ thật đẹp, đây là lần đầu tiên hắn được vinh dự đến đây. Ở đây chỉ có bốn người đó là Lâm Tình, Ân Nhai, Trùng Khiêm và hắn. Mỗi người đi khắp nơi trong Chánh điện để thắp hương cầu khấn đi Bí Cảnh được thuận lợi...
Mọi việc sau khi tiến hành xong Lâm Tình căn dặn “ Bí Cảnh này không còn xa lạ với hai ngươi, nhưng Huỳnh Thắng thì lần đầu tham gia nên cẩn trọng vì bên trong cũng có rủi ro tiềm ẩn.
Đây là địa đồ được vẽ lên từ những người đi trước và được Tổng hợp từ các Đại Tông môn khác. Những màu ký hiệu màu xanh là của Tông môn chúng ta nên tin tưởng tuyệt đối còn lại thì chỉ tham khảo do Các Tông môn khác cung cấp”.
Cả ba vâng lời nhận địa đồ, hắn chỉ liếc qua là có thể nắm tất cả thông tin.
“ Chúng ta lên đường thôi, đây là lệnh bài các con cất kỹ. Hôm nay, các Trưởng Lão khá bận nên ta sẽ bảo hộ các con đi” Lâm Tình nói xong liền dẫn đường trước.
Không mất nhiều thời gian, cả bốn người đi đến Vườn thú. Bên trong có năm con phi hành thú. Đó là chưa tính các phi hành thú đang làm nhiệm vụ. Đúng là giàu vãi, không biết khi nào mình mới có một bé để làm thú cưỡi đây.
Hắn cảm khái thở dài vì hiện tại Thân hắn lo còn chưa đủ thì làm gì có Thú cưỡi? Thú nhúng còn không có nữa là.
“ Đi thôi” Lâm Tình cho phi hành thú xuất phát về hướng Đông thẳng tiến.
Lãnh địa ở đây khá yên bình, đây không phải lần đầu hắn ngồi thú cưỡi, lần não cũng bình yên...
“ Ầm ầm” đang suy nghĩ vẩn vơ thì hắn nghe được tiếng động lớn ở ngay trước mặt, hắn ra ngoài Phòng đứng gần đầu Thú cưỡi nhìn về Chân trời mặt đầy kinh ngạc, hắn thấy được một trận chiến giữa hai Đại cao thủ đang giao chiến trên không, cách đó không xa là hai con phi hành thú đứng chờ.
Hắn liền đoán được có hai Tông môn đang giao chiến, hai người đang giao thủ trong không trung có thể là Trưởng Lão.
Nhìn thấy hắn đứng bất động nhìn về phía Chân trời Lâm Tình hỏi “ Con cảm thấy phong cảnh nơi đây thơ mộng hay sao mà ra ngắm cảnh thất thần vậy?”
“Thơ mộng Chị gái ông, ở phí trước đang có chiến tranh” Hắn thầm mắng.
Nhìn hắn vẫn đứng yên thì Lâm Tình cũng ngạc nhiên cho Thú cưỡi đi nhanh hơn một chút để xem có việc gì, khoảng hai mươi hô hấp sau thì Lâm Tình cả kinh nói lớn “ Không ổn, phí trước có hai đại cao thủ chiến đấu, tu vi phải là Thánh Nhân một sao trở lên. Mọi người hãy cẩn thận “ Lão phu sẽ cho đi đường vòng”.
Nói xong Lâm Tình cho thú cưỡi đi hướng khác, sự xuất hiện của bọn hắn cũng bị phát hiện nhưng do đang chiến đấu nên bọn họ cũng làm ngơ.
Đi được một lúc sau mọi người mới thở nhẹ nhõm. Lâm Tình nhìn Huỳnh Thắng đi vô Phòng cũng không nói gì nhưng thầm nghĩ “ Tên tiểu tử này làm sao có thể thấy được khoảng cách thật xa có biến động? Thật không thể tưởng tượng được”.
Huỳnh Thắng vô ngồi cùng với hai người và xếp bằng nhắm mắt suy nghĩ “ Tu vi cấp Thánh là đã có thể Bay thật là tuyệt, hắn tham khảo các tích truyện trong kho sách của Tông môn cũng biết điều này nhưng đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến được Cấp Thánh chiến đấu.
Để thăng lên cấp Thánh, thì tu sĩ phải vượt qua được độ Kiếp, nếu không qua được thì khả năng chết là cái chắc còn qua được thì sẽ Thoát xác phàm thể và Linh Lực, Linh Hồn... cũng sẽ lột xác. Có thể nói là một Tạo Hoá”
Nghĩ đến đây hắn rất hưng phấn nhưng cũng kiềm chế lại, gạt bỏ suy nghĩ tiếp tục luyện Thần Châm Tạo Hoá...
Bốn ngày trôi qua, Lâm Tình thông báo “ Chúng ta đã đến khu vực Bí Cảnh, các con chuẩn bị theo sau ta”.
Tìm nơi đáp an toàn, Lâm Tình đi trước cả ba nối bước theo sau. Huỳnh Thắng cảm nhận xung quanh khu vực ngoài khung cảnh thiên nhiên bình thường hắn cảm thấy nơi đây có một lực từ trường vô hình tác động trực tiếp vào Linh Hồn dù thế nhưng không gây nguy hại. Xung quanh đây có ba mươi lăm người, họ đứng thành từng nhóm nhỏ và tách biệt.
Lâm Tình đi đến một khu vực trống nơi đây có mười người đang đứng nói chuyện xã giao. Bất kỳ ai nhìn vào đều biết là nhóm này thuộc về hai Tông môn khác nhau.
Hai lão già đang cười vui nói chuyện thấy bốn người đến liền đi lên hành lễ chào hỏi “ Lâm huynh đã lâu không gặp, hạnh ngộ”.
Lâm Tình cũng đáp lễ “ Vũ huynh, Cung huynh thật hạnh ngộ”.
Cả ba ôn lại chuyện xưa như những người bạn lâu ngày không gặp.
“ Vũ Quân là Thái Thượng trưởng lão Tông Hào Long tam tinh, Cung Tăng là Thái Thượng trưởng lão Tông Nhất Địa tứ tinh. Mặc dù chỉ là Tông môn tứ tinh nhưng thực lực không thua kém gì Tông môn tam tinh” Ân Nhai truyền âm giới thiệu cho Huỳnh Thắng.
Hắn cảm ơn và hỏi “ Bí Cảnh khi nào thì mở Sư huynh có biết không?”
“ Thời gian chính xác thì huynh không biết nhưng sẽ sớm thôi, Bí Cảnh này do mười Đại Tông môn hợp sức để bảo vệ trong đó Tông môn Trường Hà Nhất tinh đứng ra làm chủ. Đệ có nhìn thấy sáu người trên ngọn đồi kia không? Đó là bọn họ” Ân Nhai đáp.
“Tông môn Nhất tinh? hắn thả ý thức khoá mục tiêu những người trên đồi thì cảm khái vô cùng. Các đệ tử tu vi thấp nhất là Nguyên Anh Trung Kỳ còn cao nhất Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong tương đương với Lâm Tình. Còn Trưởng Lão cũng đạt Cấp Thánh một sao.
Để đạt cấp Thánh đại giới phải trả là rất lớn, vô số tu sĩ bị không thể đột phá được bởi vì tỉ lệ thành công khá thấp, cứ mười người độ Kiếp lên cấp Thánh thì chỉ có hai đến ba người thành công đó là tính cho tròn chứ thật ra tỷ lệ thành công chỉ khoản hai mươi hai phần trăm.
Trong độ kiếp nếu thành công thì cũng chia ba cấp độ. Sơ Thánh, Trung Thánh, Đại Thánh. Theo điển tịch ghi chép nếu độ kiếp thành công ở cấp Sơ Thánh thì tu sĩ đó cả đời tu luyện chỉ có thể đạt được Cấp Thánh ba sao là cực hạn còn Trung Thánh thì có thể đạt Cấp Thánh sáu sao là cực hạn và suy ra Đại Thánh sẽ là chín sao.
Thâý Huỳnh Thắng thất thần, nên Ân Nhai cũng không nói gì.
Đang suy nghĩ miên man hắn chợt tỉnh lại khi nghe tiếng động đất từ sâu thẳm trong lòng đất truyền đến, mọi người vẫn trò chuyện bình thường như không có gì.
Mười hai hô hấp sau, một Lão già đứng trên đồi dùng Linh Lực hất tay lên trời tạo thành một cột sáng vàng. Nhìn thấy cảnh này mọi người trở nên im lặng, ba hô hấp trôi qua mọi người mới nghe được mặt đất rung chuyển. Ai cũng vui vẻ ra mặt và cùng nhau tập trung lại gần đồi.
Tất cả mọi người đều hành lễ trước Lão già áo đỏ. Hắn gật đầu đáp lễ rồi nói “ Các đạo hữu Cánh cửa Bí Cảnh còn ít phút sẽ mở, đề nghị ai có lệnh bài thì đứng qua bên phải của ta”.
Nghe Lão già nói xong Lâm Tình nhìn ba đệ tử mình thúc dục “ Các con đi nhanh qua bên đó đi. Nếu bên trong mà gặp nhau thì hãy giúp đỡ nhau còn là người khác thì tùy hoàn cảnh mà giúp nếu không sẽ mang hoạ”
Cả ba hành lễ rồi rời đi. Số người đã tăng lên rõ rệt. Có tất cả bốn mươi lăm người đều có lệnh bài.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện