Vô Địch Thần May
Chương 36 : KIẾM Ý LÀ GÌ?
Người đăng: toibet
Ngày đăng: 10:33 07-12-2019
.
Tại trong phòng hắn từ từ mở mắt ra mà lòng đầy bức xúc. Cố trấn an bình tĩnh bớt xúc động hắn suy nghĩ và tổng dò xét “ May Mắn được bảy mươi hai ngàn điểm, Trí Tuệ mười bốn ngàn bốn trăm điểm, Sức Mạnh được sáu mươi bốn ngàn điểm, Hộ Thể được hai mươi hai ngàn điểm” đó là chưa tính tăng phúc hai mươi phần trăm nếu tính thêm nữa là “ May Mắn được tám mươi sáu ngàn bốn trăm điểm, Trí Tuệ được mười bảy ngàn hai trăm tám mươi điểm, Sức Mạnh được bảy mươi sáu ngàn tám trăm điểm, Hộ Thể được hai mươi sáu ngàn bốn trăm điểm”.
Nếu cả bốn viên đá nếu đồng loạt hai sao sẽ tăng phúc lên ba mươi phần trăm, ba sao sẽ là bốn mươi phần trăm... Cứ thế mà suy ra.
Sau khi tổng dò xét hắn vui vẻ thì không phải nói rồi. Quyết định hoán đổi là một điều cực kỳ sáng suốt. Ngày hôm nay là một ngày đại hỷ.
Hắn áp chế sự vui sướng cực độ xuống và suy nghĩ “ Với sức mạnh hiện tại thì ta so với cùng cấp được xem như là mạnh mẽ, nhưng hộ thể của ta khá yếu mặc dù đã tăng hơn gấp đôi, nếu có cơ may ta sẽ tập chung luyện hộ thể”. Chém hết suy nghĩ hỗn tạp hắn tiếp tục luyện công.
Hai ngày trôi qua nhanh chóng,Hắn mở mắt thở ra trọc khí và ra ngoài dạo chơi để xả stress. Trong hai ngày linh khí của hắn một lần nữa được sàn lọc tinh khiết hơn, Kim đan đã to như hột me...
Bầu trời xanh bao la, tiếng chim hót ríu rít trên những cảnh cây cao. Hắn thẩn thờ đi một vòng khuôn viên.
Nơi đây rất vắng, khi hắn quay về thì gặp một thanh niên mặc áo đỏ, làn da trắng, đang đứng yên tay để sau lưng, bên hông đeo một cây kiếm, vỏ kiếm được điêu khắc rất đẹp, nhìn hắn từ xa như Độc Cô Cửu Kiếm nhìn rất phong phạm.
Huỳnh Thắng biết thanh niên áo đỏ này mục đích đứng ở đây dường như muốn gặp hắn. Hắn lướt nhẹ qua và gật đầu chào.
Đi được vài bước Thanh niên áo đỏ cất tiếng nói “ Nếu huynh không lầm là Huỳnh sư đệ mới đến ? Ta là Khoái Kiếm là một trong bốn đệ tử hạch tâm, Ly sư muội gọi ta là Tam sư huynh”
Huỳnh Thắng dừng lại vẫn không quay đầu nói “ Vâng, Đệ là Huỳnh Thắng gặp qua Tam sư huynh”
Khoái Kiếm mỉm cười nói “ Ta đứng đây chủ yếu là gặp Sư đệ. Trận luận bàn vừa qua giữa Đẹ và Ly sư muội, Ta vô tình chứng kiến từ đầu đến cuối.
Ta thật sự khâm phục Đệ, hình ảnh đệ rút kiếm đánh vào điểm chết của Ly muội khiến ta nhớ mãi, đôi khi ta tự hỏi bản thân nếu đổi lại Đệ là Ta lúc luận bàn, Ta có thể làm được như thế không? Chắc chắn là không thể. Mặc dù ta tôn thờ Kiếm đạo, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ ngừng học hỏi. Đệ có thể dạy ta không?”
Nghe hắn nói chân thành Huỳnh Thắng trả lời “ Huynh đã nói vậy Đệ sẽ cùng huynh trao đổi để cùng tiến bộ”
Khoái Kiếm nghe hắn đồng ý cảm thấy rất vui, cả hai như xích lại gần hơn. Hắn nói “vậy Huynh xin được lĩnh giáo. Ta sẽ áp chế tu vi xuống. Chúng ta chỉ so kiếm chiêu, điểm đến là dừng”.
Nói xong hắn rút kiếm, kiếm rời vỏ làm cho cả người hắn như biến thành người khác. Ánh mắt sáng ngời, kiên định toát ra khí thế sắc bén, nếu để ý kỹ một chiếc lá rơi gần hắn đều bị chém vụn. Ngoài ra kiếm đeo bên người Huỳnh Thắng cũng run lên không ngừng.
Huỳnh Thắng nhiếu mày nói “ Kiếm ý ?”
Khoái Kiếm gật đầu trả lời đầy hãnh diện “ Ta vô tình ngộ ra được kiếm ý cách đây không lâu. Với kiếm đạo của Đệ ta nghĩ đệ cũng ngộ ra được rồi”
Huỳnh Thắng lắc đầu cười “ Đệ bất tài nên chưa ngộ được nhưng đệ thật sự muốn lĩnh giáo thử”
Huỳnh Thắng vận khí lưu chuyển cực tốc, tay hắn cầm chặt chuôi kiếm, bàn tay rót linh khí vào chuôi kiếm và từ từ rút ra. Cây không gió mà tự run, cát bụi bay tràn ngập xung quanh uốn éo theo hình Vòi rồng lấy thân hắn làm trung tâm. Hắn dùng linh hồn cực đại liên thông với kiếm. Giờ đây kiếm trông giống như cánh tay thật của hắn.
Khoái Kiếm giật nảy mình hỏi “ Kiếm ý cấp hai, Sư đệ quả đúng là yêu nghiệt mới từng tuổi này đã lĩnh ngộ được kiếm ý”
Thật ra Huỳnh Thắng không biết rõ về Kiếm ý nên miễn cho bình luận!
Cả hai cùng hét lên, miệng đọc pháp quyết lao vào nhau so kiếm...
Hô!
Mười phút sau cả hai cùng cười ha hả dừng lại. Áo quần cả hai ránh te tua như Cái Bang đồng dạng. Nếu để một người chứng kiến còn nghĩ là hai thằng điên nói chuyện! Cả hai vui vẻ ôm quyền nói lời tạm biệt, khi vừa quay đầu đi thì cách xa có rất nhiều đệ tử tập chung, một tiếng la từ xa vang lên “ Hai ngươi định phá hủy tông môn sao ?” . Người quát là Thẩm Du trưởng lão.
Khoái Kiếm và Huỳnh Thắng giật mình mới để ý xung quanh mà mặt giật nhẹ vài cái. Xung quanh nơi hai người luận bàn, khuôn viên bị phá hư, đặc biệt một căn phòng gần đó cũng bị bay nóc, tường lũng như tổ ông Vò Vẻ. Mà phòng ấy là của Ly Lan. Cả hai luận võ say mê đến nổi tâm nhập vào Kiếm đạo không màn đến xung quanh.
Cả hai chưa biết nói gì thì một tiếng hét chói tai từ xa vang đến “ Trời ơi phòng của ta, ai cả gan làm điều này. Ta không trừng trị thích đáng thề không giữ Họ”. Người hét to giận dữ là Ly Lan.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện