Vô Địch Thần May
Chương 26 : Linh Khí Thành Tơ và Phi Thú
Người đăng: Tôi Biết
Ngày đăng: 09:51 23-11-2019
.
Trên thảo nguyên Nam An, Huỳnh Thắng thúc ngựa, gió thổi áo bào vàng tung bay. Hắn cảm nhận đan điền rung nhẹ, linh khí tinh thuần hóa thành sợi tơ mỏng, chảy khắp kinh mạch. Hắn mừng rỡ, thầm nghĩ: “Đột phá rồi! Linh khí thành tơ! Bao ngày khổ luyện, lúc nào cũng kém chút, giờ mãn nguyện!” Hắn phân tích: “Cứu An An, vắt kiệt linh khí, loại bỏ tạp chất, như chai thủy tinh dơ đổ nước mới, tinh khiết tuyệt đối. Đó là nguyên nhân!”
Hắn cười lớn: “Linh khí tơ, Hóa Thân Thần Châm bước sang trung kỳ! Có thể Ngự Châm, khai huyệt, chữa bệnh hiệu quả hơn. Luyện thành thạo mười kim, ta đạt đại thành!” Hắn siết chuôi Độc Nhân Kiếm, lòng phấn khích: “Bản đồ Hắc Ám, Xà ngọc, mảnh giấy sư phụ… Nam Việt Hải Tông, ta đến đây!”
Hắn phi ngựa đến trạm phi hành thú, một thành trì kiên cố, tường đá khắc trận pháp, cổng sắt nặng nề. Bên trong, chuồng thú rộng lớn, mùi phân hôi nồng nặc, như sở thú phóng đại. Hắn hít sâu, bước vào, thầm nghĩ: “Hôi hơn chuột chết! May Mắn ba sao, đừng để thú bay nhổ phân lên đầu!”
Hắn ghé cửa hàng lưu niệm, quầy gỗ bày ngọc bội, tranh lụa. Một cô gái răng khểnh, áo lụa xanh, cười rạng rỡ, phục vụ khách tấp nập. Đến lượt, hắn mua ngọc bội rẻ tiền, hỏi: “Cô nương, thuê phi hành thú ở đâu?” Nàng đáp, giọng trong trẻo: “Công tử đến Trạm thú trung tâm, cách 12 cây số, có bán vé và giá cả. Đây là sơ đồ.” Hắn nhận, cảm tạ, thầm nghĩ: “Răng khểnh, dễ thương! Nhưng túi ta sắp cạn, khổ thật!”
Hắn theo sơ đồ, đến Trạm thú trung tâm, tòa nhà đá đồ sộ, người ra vào nườm nượp. Mùi phân thú xộc mũi, hắn nhăn mặt, bước đến quầy vé. Một thanh niên áo xanh, mặt sáng, phục vụ niềm nở. Xếp hàng 30 phút, đến lượt, hắn hỏi: “Ta muốn đến Quốc Nam Hà, phi thú nhanh nhất.” Thanh niên đáp: “Công tử có hai lựa chọn: Bạch Tước Vĩ Mô, 20 ngày, hai linh thạch; hoặc Hắc Tước Tia Chớp, 12 ngày, năm linh thạch.”
Hắn biến sắc, thầm chửi: “Mắc vãi! Cưỡi xong, ta thành Cái Bang!” Hắn xoắn xuýt, quyết định: “Bạch Tước Vĩ Mô, hai linh thạch đây.” Hắn đưa túi, lòng đau xót. Thanh niên xé vé: “Ngày mai khởi hành, công tử đến sớm soát vé.” Hắn nhận vé, rời đi, thầm nghĩ: “Còn hai linh thạch, phải tiết kiệm!”
Hắn rời khu xầm uất, tìm góc thanh vắng, ngủ bụi dưới cây cổ thụ. Hắn cười khẩy: “Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong, ai hãm hiếp nổi ta?” Hắn kiểm kê giới chỉ: hai tinh hạch ma thú, vài đan dược chữa thương, độc dược. Hắn thở dài: “Nghèo kiết xác! Phải làm lương y kiếm tiền, không thì toi!” Hắn ngồi thiền, luyện Ngự Châm, hai kim lơ lửng, rung nhẹ.
Một đêm trôi qua, hắn điều khiển thành thạo hai kim. Hắn nổi da trâu: “Tốc độ bàn thờ! Hơn một tháng, từ tìm hiểu Thiên Y Vô Hạn đến tầng một trung kỳ, bí kíp cấp Thần mà như hack! Đổi người khác, mười năm chưa xong!” Hắn xoa mi tâm, đứng dậy, công lực hồi phục 70%, hướng trạm thú.
Sau soát vé, hắn đến chuồng Bạch Tước Vĩ Mô, thân dài như cá voi, lông trắng muốt, mặt đại bàng, móng guốc ngựa. Chín người đợi sẵn: sáu nam, ba nữ, tuổi trẻ, tu vi Luyện Thể đến Trúc Cơ sơ kỳ. Một lão già áo xám, gầy lùn, mắt sắc, từ chuồng bước ra, quát: “Đủ mười người! Xếp hàng, giữ im lặng!” Hắn đi cuối, lòng tò mò: “Lần đầu cưỡi phi thú, không biết bay kiểu gì?”
Ba mươi mét, họ đến bãi đáp. Trên lưng thú, căn nhà gỗ nhỏ, đủ chứa hơn mười người, ghế khắc trận pháp. Lão già ra hiệu leo lên. Hắn bước vào, ngồi cạnh cửa sổ, quan sát. Lão phi thân lên đầu thú, quát: “Đi, ku!” Bạch Tước rống vang, vỗ cánh, bay vút lên trời. Hắn cảm nhận gió rít, thầm nghĩ: “Nhanh thật! Nhưng mùi thú, hôi không chịu nổi!”
Trong phòng, mọi người im lặng, nhắm mắt thiền. Mười tiếng, lão già thông báo: “Lịch trình Quốc Nam Hà, 20 ngày, kể cả nghỉ. Cứ năm ngày, hạ cánh nghỉ một ngày.” Hắn gật đầu, thầm nhủ: “Thời gian quý, phải luyện Ngự Châm và khai huyệt!”
Vèo! Mười một ngày trôi qua. Hắn luyện Ngự Châm, điều khiển bốn kim, độ khó tăng gấp bội. Hắn mở thêm năm huyệt: Thừa Linh, Lâm Khấp, Thiên Trụ, Thông Cốc, Nội Đình, đạt Thiên Nhãn Thông, nhìn xa cả cây số. Hắn vui vẻ: “Linh khí tơ tinh khiết, co giãn như dây! Ngộ tính 7,200 điểm, thu hoạch lớn!”
Phi thú hạ cánh trên ngọn núi hoang, đá lởm chởm, cây cối um tùm, thú rống xa xa. Lão già nhắc: “Nghỉ một ngày, tập hợp trước giờ bay. Trễ, bỏ lại!” Hắn tách nhóm, lướt sâu vào núi, lòng thư thái: “Núi hoang, luyện công lý tưởng!” Hắn khám phá Túc Mệnh Thông, cần mở sáu huyệt: Thần Tàng, Thừa Duyên, Thừa Quang, Trung Đình, Linh Đài, Thần Hành. Hắn lắc đầu: “Độ khó kinh hồn, tỷ lệ thành công chỉ 30%! Thất bại, huyệt hủy, vô phương cứu. Quá nguy, để sau đã!”
Hắn đi dạo, hít gió núi, rồi quay lại phi thú trước giờ. Hắn thầm nghĩ: “Nguyên Anh Chi Bảo, Hắc Nguyệt giáo, Nam Việt Hải Tông… ta phải mạnh hơn!” Hắn siết chuôi Độc Nhân Kiếm, ánh mắt rực cháy, sẵn sàng cho hành trình phía trước.
Vũ trụ- Thiên Hà, Đức Phật, Thiên Chúa, Tiên Đế, Tạo Hóa...Tất cả chỉ là 1 cái tên gọi. Đằng sau là một bí mật chưa được khám phá tới tận cùng!
Link thảo luận bên forum
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
Bình luận truyện