Vô Địch Thần May

Chương 12 : QUAY LẠI VÔ THIÊN ĐỘNG

Người đăng: toibet

Ngày đăng: 11:01 09-11-2019

.
Vèo...! Đúng như lời Tuyết Nguyệt nói mất hơn hai ngày đường mới đến kinh thành Minh Châu. Trong suốt đường đi đều thuận lợi, ngoài những lúc cho ngựa nghỉ ngơi, ăn cỏ. Hắn hàn huyên với Dịch Quý Dương để biết rõ thềm lục địa này và hắn được biết rất nhiều việc ở đây. Một quốc gia nhỏ như Lục Băng Cương những người tu luyện rất là vất vả vì thiếu thốn rất nhiều, nhất là linh thạch, trong tay Hoàng đế Ung Khiêm cũng chỉ có khoảng mười lăm viên sơ cấp linh thạch. Điều đó nói lên thật sự quá ít. Hiện trong tay hắn cũng còn một viên! Đoàn ngựa do Tuyết Nguyệt dẫn đường nên vô thành dễ dàng, đi được một lúc thì gặp nội vệ kinh thành hộ tống. Vào bên trong cung thành thì trời cũng đã về chiều. Ngoài Tuyết Nguyệt, Diệu Nhi và ba người hộ vệ thân tín đi về nơi ở riêng còn Huỳnh Thắng và Dịch Quý Dương thì được tiểu thái giám an bài mỗi người ở một phòng riêng giành cho thượng khách. Hắn tạm biệt Dịch Quý Dương thì đóng cửa phòng, bên trong hắn lấy “Di cung dịch diện” ra luyện cấp hai. Đang luyện thì hắn cảm thấy choáng ván, hoa mắt và ngất đi. Khi mở mắt hắn đã trong động không gian “Vô Thiên”. Trong động giống như lần đầu tiên hắn đến. Một giọng nói hư vô cổ xưa vang lên “ Ngươi đã thăng cấp cảnh giới Trúc Cơ, có thể được chọn một lần trong bốn viên đá kia. Khi nào tăng hai cấp cảnh giới sẽ được trở lại đây”. Vì quá quen thuộc hắn liền đến gần các viên đá và luôn luôn suy nghĩ “lần này phải chọn được viên “ Sức mạnh”, hắn vận công và dùng phi thân nhảy lên cao một chút để chắc chắn rằng mình không bị hố như lần đầu tiên, viên đá chỉ cách một gang tay thì...”Thoát lực!!!” người rơi tự do, hắn không nghĩ lúc quan trọng này lại bệnh cũ tái phát, theo phản xạ tay cố rướn lên một chút và hắn đã thành công chạm trúng viên đá “ May mắn!” “Chúc mừng ngươi đã chọn xong, hiện tại “ May mắn” của ngươi được ba sao” Nghe xong lời này, hắn khóc không ra nước mắt. Hắn run rẩy đứng lên và tay đấm vào khoảng không một đấm thật mạnh. “ Bụp” một tiếng phát ra nơi mà hắn vừa đấm. Động “Vô thiên” rung lắc mạnh một chút. Hắn không biết chuyện gì đang diễn ra, sau một lúc thì một dòng chữ “ Nguyên tắc Vô thiên không gian động” và một vật lạ đang được hình thành từ vô số ánh sáng nhỏ li ti nhiều màu trong không gian dần dần hồi tụ lại thành một vật giống như trò chơi “ Jack sport” nó lơ lửng trong không gian cách bốn viên đá khoảng một bước chân tên gọi là [Bàn Cổ]. Quá đổi ngạc nhiên hắn đến gần dòng chữ” Nguyên tắc Vô thiên không gian động” và nhìn chăm chú vào đó. Một tia ánh sáng trắng bắn thẳng vào mi tâm và chui vào trong. Trong não của hắn xuất hiện nhiều dòng chữ nói về “ Vô thiên động” “ Từ khi vũ trụ sinh ra, có năm nguyên tố cốt lõi tạo nên vật chất đó là Mộc, thủy, hỏa, thổ, kim. Ngoài ra còn bốn yếu tố nguyên sơ tạo nên Thần, thánh, linh và vô số chủng loại từ thượng đẳng đến hạ đẳng, tất cả đều có linh hồn, suy nghĩ riêng biệt đó lá : Trí ( Trí tuệ, thông minh có liên quan mật thiết với linh hồn), Sức ( Sức mạnh, sinh cơ gắn liền với bản thể không thể tách rời bản thể), Hộ (Hộ thể, khả năng chịu đựng chống lại sự tác động bên ngoài,để bảo vệ sinh cơ, có hổ trợ và liên quan đến Trí tuệ, Sức mạnh), May (May mắn là một thể vô hình, tăng phúc cho ba yếu tố kia). Mỗi yếu tố đều có bảy cấp độ là cao nhất ( bảy sao). Tương ứng với bảy cấp này là bảy màu: Đỏ, Cam, Vàng, Lục , Lam, Chàm, Tím chúng có chỉ số tương ứng với bảy cấp độ là : cấp một sẽ nhân hai, cấp hai sẽ nhân ba, cấp ba sẽ nhân bốn là [số cộng] và cứ như thế suy ra. Đặc biệt có hai Yếu tố “ Trí tuệ, May mắn” mỗi lần lên cấp là sẽ là [số nhân] Hắn đã hiểu ý nghĩa của bốn viên đá và [Bàn Cổ] xuất hiện nó giống như máy chơi đánh bài hên xui, chỉ cần ba vật giống nhau theo một hàng là thắng. Hắn đến gần cái máy thì thấy một nút bấm, hắn thử nhấn nút thì trong não hắn xuất hiện dòng chữ, “Hãy bỏ bảo vật để đặt cược”. Hắn thử lấy viên ngọc màu đỏ ra, viên ngọc này hắn giết đại mãng xà mà có. Một dòng chữ xuất hiện trong máy ghi “ Xà ngọc cấp một do thiên địa uẩn dưỡng mà thành có khả năng chống độc cấp một và hấp thu độc thành năng lượng chuyển thành một phần sức mạnh bản thân” Từ lúc lấy được bảo vật hắn không biết có tác dụng gì, giờ thì đã hiểu nên hắn rất lo lắng nếu thành công thì không nói gì, còn thất bại thì mất luôn viên ngọc. Hắn trầm ngâm suy nghĩ, ngón tay thì vừa muốn nhấn nút, vừa không muốn, nấn ná một hồi hắn không dám chơi nên quay đi, theo phản ứng tự nhiên,mặc dù quyết tâm không chơi,nhưng ngón tay hắn sờ sờ nút nhấn rồi quay đi. “ Rột, rột...” bổng nhiên âm thanh phát ra từ cái máy, hắn giật nảy mình vì viên [Xà ngọc] biến mất! “ Cái quần gì thế? Ta không có ấn nút mà, sao lại lấy viên ngọc của ta”? Hắn tức giận quát hỏi. Không một tiếng trả lời chỉ nghe tiếng động máy đang quay...! “ Má cái nút ấn nó nhạy còn hơn điện thoại cảm ứng Nokia tám” hắn thầm chửi trong nổi bất lực. “ Beng” tiếng phát ra từ máy và xuất hiện ba viên đá ngôi sao màu đỏ treo lơ lửng gần cái máy không biết xuất hiện từ lúc nào. Hắn dụi mắt muốn lòi khỏi tròng nhìn vào cái máy thì thấy trên mặt máy hiện ba viên đá màu cam bên trong máy thẳng hàng nên phần thưởng nhân ba. Điều đó có nghĩa là hắn đã thắng. Từ đó có thể suy đoán nếu là màu Vàng, Lục, Lam Chàm, Tím thì phần thưởng sẽ nhân lên theo thứ tự : Bốn, Năm, Sáu , Bảy, Tám. Chụp nhanh ba viên đá nhỏ hình ngôi sao trong bàn tay vân vê và xoay người hướng về bốn viên đá đang trôi lơ lửng. Hắn cấp tốc suy nghĩ ta sẽ chọn “Sức mạnh và Hộ thể”, còn viên kia sẽ thử vận may. Nhìn viên đá “Sức mạnh” trôi nổi ở trên mà mồ hôi hắn tự nhiên tuôn ra như tắm, bởi vì việc chọn hụt hai lần làm cho hắn có cảm giác như “ chim non sợ đậu cành cong” . Lần này không cho phép sai lầm nữa, hắn vận công thử nhún nhảy nhiều lần để xem bệnh cũ có tái phát không!!! Ai mà nhìn thấy cảnh này sẽ nghĩ đầu óc của hắn có vấn đề, vì nhún nhảy như thằng điên. Nhảy hơn một trăm lần hắn mới dừng lại và quyết tâm làm thật. Vèo....! “Thoát lực” Bệnh cũ lại tái phát! Giống lần trước chỉ một gang tay là ”ok con gà đen rồi”, tay hắn chưa kịp rút lại thì chạm vào viên đá Trí tuệ! @_@. Tay vừa chạm vào viên đá Trí tuệ thì ba viên đá ngôi sao màu đỏ sáng chói và nhập lại thành một viên đá ngôi sao màu cam và biến mất. Từ điều này ta có thể hiểu cứ ba viên màu Đỏ sẽ đổi được một viên màu Cam và tương tự cho những viên còn lại. “ Chúc mừng bạn đã thành công, hiện tại Trí tuệ bạn đạt hai sao!” âm thanh cổ xưa lại một lần vang lên “ Chúc mừng? Chúc cái rắm ngươi. Tại sao số ta nhọ đến như vậy ,thật không cam lòng, hãy trả lại cho ta, please!” nước mắt, nước mũi chảy ròng ròng hắn gào thét không kìm lòng nổi. Vèo....! Nghe tiếng bước chân rầm rầm của binh lính chạy nhanh hướng về phòng hắn và tiếng gõ cửa cùng tiếng nói đầy lo lắng của Dịch Quý Dương vang lên “ Huỳnh huynh có chuyện gì, hãy mở cửa” Huỳnh Thắng nhanh chóng khôi phục tinh thần, vuốt lại tóc bước nhanh đến cửa sổ và mở ra, gió thổi lùa vào làm cho tà áo tung bay theo gió trông thật là bất phàm và đầy tiêu sái nói “ không có gì, ta luyện công có chút sai lầm,xém bị tẩu hỏa” Hắn vừa nói xong thì cánh cửa phòng bị Dịch Quý Dương đẩy mạnh ra. Trước mặt hắn là dáng người của huỳnh thắng đứng gần cửa sổ tà áo tung bay theo gió như thoát phàm nhập vào tiên cảnh! Mắt dịch quý dương giật mạnh vài cái rồi hỏi “ Huỳnh huynh thật sự không sao?” Huỳnh Thắng tay chấp sau lưng không quay mặt lại và nói “ Không sao, xin lỗi đã làm phiền Dịch đệ và mọi người, trời chưa sáng mọi người về đi” Dịch Quý Dương ôm quyền tạm biệt rồi xoay người giải thích với binh lính sau đó đóng cửa lại và quay về phòng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang