Võ Chủ Truyền Thuyết

Chương 62 : Giao Long Phục Vương Quyền

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 17:42 09-11-2025

.
Mấy ngày sau... Lục Gia chủ sắc mặt khó coi nhìn hai vị trưởng lão, lạnh lùng nói: "Không phát hiện Nam Kiếm Nhất sao?" Hai vị trưởng lão không dám nhìn Lục Gia chủ, cảm thấy Lục Gia chủ tựa như một ngọn núi lửa có thể bạo tạc bất cứ lúc nào, nhỏ giọng nói: "Bẩm Gia chủ, chúng ta liên tục tìm kiếm mấy ngày, không phát hiện tung tích và vết tích liên quan của Nam Kiếm Nhất." Lục Gia chủ trầm ngâm, lâm vào trầm tư, nhìn như vậy, chỉ có hai khả năng, một là Nam Kiếm Nhất đã trốn, cái còn lại là Nam Kiếm Nhất vẫn còn trốn trong rừng. Chẳng qua không bắt được Nam Kiếm Nhất, Lục trưởng lão bằng chết vô ích, Lục Gia chủ sắc mặt tái mét, cưỡng ép đè nén lửa giận, phất tay nói: "Lui ra đi." Sau khi hai vị trưởng lão lui xuống, Lục Gia chủ lạnh lùng nhìn Lục Nham một cái, nói: "Lục Nham, ngươi có chắc chắn hay không thắng được khảo hạch tháng sau?" Lục Nham ôm quyền nói: "Phụ thân, chuyến này con ra ngoài có không nhỏ kỳ ngộ, có sáu thành nắm chắc thắng lợi." Lục Gia chủ xua xua tay, nói: "Sáu thành không đủ, ta muốn thắng lợi tuyệt đối, ngươi qua đây, ta ban cho ngươi một vật..." Trong huyễn cảnh không gian Võ Thần Học viện, có rất nhiều huyễn thú thuộc tính khác nhau, phần lớn Huyễn thú là yêu thú của Võ sĩ Võ tướng, thông thường sẽ để học viên đến huyễn cảnh không gian lịch luyện, tăng trưởng kinh nghiệm thực chiến, chẳng qua với chém giết chân chính vẫn có chênh lệch rất lớn, chính là không cách nào chân chính trải nghiệm cảm giác bồi hồi trong sinh tử, không cách nào chân chính trưởng thành. Lâm Trần giao mấy viên hạ phẩm hồn tinh, mời lão sư học viện mở ra huyễn cảnh không gian, tiến về huấn luyện võ học. Trong thảo nguyên, Lâm Trần đang cùng một con Huyết Bôn Mã chém giết, Lâm Trần quyền cước đan xen, như Thiểm Điện giáng lâm, uy lực tuyệt luân, một quyền một cước xen lẫn Ngũ Hành hồn lực hùng hồn, như đạn pháo bạo tạc. Huyết Bôn Mã rống dài một tiếng, một đạo cột sáng màu máu rộng mấy mét xuyên thấu không gian, xông về quyền đầu của Lâm Trần. "Ầm!" Lâm Trần nhịn không được lùi lại mấy bước, vung vẩy quyền đầu, Huyết Bôn Mã thừa cơ như Thiểm Điện xông đến trước người Lâm Trần, thân thể huyết sắc tản ra biển máu nồng đậm, bọt sóng dâng trào, che phủ đại địa. Ngũ Hành Kiếm Sao trên lưng Lâm Trần bay ra một thanh Ngũ Hành Phi Kiếm, Lâm Trần một kiếm lướt qua, kiếm quang chói mắt, kiếm khí tung hoành, xé toang biển máu, một đạo biển lửa hừng hực cuộn trào tới, phần thiên chử hải. Võ học Hoàng giai hậu kỳ, Liệt Diễm Kiếm Pháp. Trên người Huyết Bôn Mã lưu lại một vết kiếm cháy xém, Huyết Bôn Mã phát ra một tiếng gầm thét, vân lộ huyết sắc trên người lấp lánh rạng rỡ, trên miệng ngựa một luồng khí tức nóng rực ập tới, sau một lát, Yêu thuật "Huyết Diễm Thuật", huyết diễm cuồn cuộn che khuất bầu trời, hạo hạo đãng đãng, biến thảo nguyên trước mắt thành tro tàn. Ánh mắt Lâm Trần sắc lạnh, trong lòng chiến ý sinh ra, chiến uy lăng lệ, một quyền như đạn pháo đánh ra, hồn lực trong cơ thể như dòng suối nhỏ cuồn cuộn, hội tụ trên quyền đầu Lâm Trần, trên quyền Lâm Trần hình thành ba con giao long, Giao, hình dáng như rắn nhưng có bốn chân, cổ thon, cổ có vảy trắng, con lớn có vài vòng, đẻ trứng, mày giao nhau, cho nên gọi là Giao, giao long bay lượn, long trảo xé về biển lửa. Giao Long Phục Vương Quyền, Tam Giao Quyền. Giao long xuyên vào trong huyết diễm, xoắn nát huyết diễm hừng hực, ba con giao long dọc theo phương vị khác nhau giết về Huyết Bôn Mã, quyền khí mạnh mẽ như lốc xoáy nghiền nát hết thảy, Huyết Diễm Mã phát ra một tiếng kêu rên, thân thể tan nát, như bọt biển bay lên bầu trời, dần dần biến mất trên bầu trời. Huyễn thú do huyễn cảnh không gian chế tạo là hư ảo, khi nó tử vong, sẽ không như yêu thú bình thường lưu lại thi thể, sẽ trực tiếp biến mất. Lâm Trần phục dụng đan dược khôi phục hồn lực, trầm mặc không nói, Giao Long Phục Vương Quyền thức thứ nhất Tam Giao Quyền quả thật lợi hại, dưới một quyền của Lâm Trần, Huyết Bôn Mã Võ tướng hậu kỳ lập tức tử vong, quyền uy cường đại, thế không thể ngăn cản. Nhưng là, Lâm Trần tổng cảm thấy Giao Long Phục Vương Quyền của mình tựa hồ thiếu khuyết cái gì đó. Lâm Trần lắc đầu, vứt bỏ tạp niệm, tiếp tục đối phó huyễn thú khác... Bóng đêm buông xuống, Lâm Trần lặp đi lặp lại xem quyền pháp Giao Long Phục Vương Quyền được ghi chép trong ngọc đồng, học tập võ học cao hơn cảnh giới của mình không phải một chuyện dễ dàng, Lâm Trần tuy cảnh giới không cao, nhưng là Lâm Trần dưới sự giúp đỡ của Đấu Chiến Chi Đồng, quen thuộc cảnh giới cao hơn mình, minh bạch kỳ ảo diệu và tinh túy, thêm vào Lâm Trần ngộ tính cường đại, cho nên Lâm Trần tốn thêm chút thời gian liền có thể tham ngộ võ học còn cao hơn cảnh giới của mình. Lâm Trần cảm thấy mình đối với lĩnh ngộ Giao Long Phục Vương Quyền đạt tới một bình cảnh, rõ ràng là sắp lĩnh ngộ rồi, nhưng lại trước sau bị một bức tường vô hình ngăn chặn con đường của mình, không cách nào tiến lên, chỉ kém một cước cuối cùng. Hồn Bảo Bảo nhắc nhở: "Lâm Trần, Tô Vũ không phải còn cho ngươi một viên ảnh tượng thạch sao, ngươi cầm ảnh tượng thạch tham ngộ, không chừng có thể có thu hoạch." Lâm Trần gật đầu, từ trong túi trữ vật lấy ra ảnh tượng thạch, mặc dù hiện tại Lâm Trần đã có không gian hạo hãn vô tận của Luyện Hồn Đồ, nhưng Lâm Trần vẫn cầm túi trữ vật, tránh cho bị người khác nhìn ra sơ hở. Hồn lực rót vào ảnh tượng thạch, ảnh tượng thạch nở rộ quang mang mãnh liệt, quang mang hóa thành mấy đạo quang tuyến, chiếu xạ ở các góc độ khác nhau, hình thành một bức tranh. Trên hình ảnh, một vị Võ Vương thân mặc hồng y lăng không phi hành, đứng trên đại dương bao la vô tận, đối mặt một con giao long to lớn, giao long gầm thét, một tiếng long ngâm lanh lảnh vọng lại trên đại dương bao la vô tận, uy nghiêm tràn ngập, hưng vân bố vụ, sấm vang chớp giật. Ngay sau đó, trên người Võ Vương tản ra hỏa diễm hùng hồn, trong lúc giơ tay nhấc chân hình thành một cái biển lửa, che phủ mặt biển, phần thiên chử địa, luyện hóa vạn tượng, biển lửa dâng trào, hỏa quang rực rỡ. Giao long như một đạo lưu tinh đầu nhập vào trong biển lửa, đuôi rồng vẫy vẫy, giao long thổ tức, khí thế mười phần, thực lực cường đại. Một người một giao giết đến nghiêng trời lệch đất, sóng biển dâng trào, thiên địa biến sắc. Đừng thấy Lâm Trần chém giết Võ Vương, hiện tại Lâm Trần, trước mặt Võ Vương vẫn là một con kiến hôi bé nhỏ không đáng kể, Võ Vương có thể dùng võ đan vận chuyển hồn lực, hồn lực tinh thuần, hạo hãn như biển, dưới một quyền, sơn phong sụp đổ, dưới một cước, đại địa nứt nẻ. Lâm Trần xem lại ảnh tượng hết lần này đến lần khác, dần dần, trong đầu Lâm Trần một con giao long bay lượn trên thương khung, xuyên qua sâu trong biển xanh, long uy hạo hãn, bàng bạc, bá khí, cuồng bạo, như quân lâm thiên hạ, vạn thú thần phục, Lâm Trần tiến vào trạng thái ngộ đạo huyền diệu khó giải thích. Hồn Bảo Bảo thấy vậy, cảm khái ngộ tính của Lâm Trần thật mạnh, có lúc thượng thiên vì ngươi đóng một cánh cửa, cũng sẽ vì ngươi mở một cánh cửa sổ, Lâm Trần tư chất không được, nhưng ngộ tính kinh người. Khi tư chất của Lâm Trần được bổ sung sau đó, cộng thêm ngộ tính khủng bố của hắn, dần dần lộ ra tài năng, phong mang tất lộ, như nhật nguyệt chói mắt, thiêu đốt hào quang của mình. Cũng không biết đã qua bao lâu, Lâm Trần mở to con ngươi, như một đạo Thiểm Điện xẹt qua, xé toang mê mang, sâu trong con ngươi Lâm Trần lưu lộ quang mang trí tuệ. Lâm Trần một quyền vung ra, giao long nổi lên, thân như rắn, đầu như hổ, sinh động như thật, long uy lăng lệ, so với vừa rồi, nhiều hơn một cỗ bá khí, nhiều hơn một phần sinh cơ, ba con giao trước đó quá mức chết khí trầm trầm, không có lĩnh ngộ ý cảnh của Giao Long Phục Vương Quyền, thiếu một phần long uy, rồng là bá chủ trong yêu thú, rồng sinh chín con, giao long là yêu thú cực kỳ tiếp cận rồng, cũng có không nhỏ long uy. Giao Long Xuất Hải. Giao Long Thổ Tức. Giao Long Vẫy Đuôi. Giao Long Lật Mình. Lâm Trần thi triển Tam Giao Quyền, trong đầu tưởng tượng động tác giao long chiến đấu trong ảnh tượng thạch, diễn hóa Tam Giao Quyền, tạo hóa vô cùng, long uy bàng bạc, khí thôn sơn hà. Trong phòng Vạn Hoa Lâu, Lục Nham mời hai vị học viên uống rượu, hai vị học viên sắc mặt đỏ bừng, ôm nữ tử ăn mặc bại lộ, mùi rượu tràn ngập căn phòng. Lục Nham mỉm cười giơ chén rượu trong tay nói: "Ngô huynh, Dương huynh, Lục mỗ kính các vị." Hai tên học viên say khướt nói: "Lục thiếu khách khí rồi, nên là chúng ta kính ngươi mới đúng." Ba người nói chuyện phiếm một lát, Lục thiếu từ trong túi trữ vật móc ra hai thanh thượng phẩm hồn khí, cười nói: "Chính là cái gọi là bảo đao tặng anh hùng, hai thanh thượng phẩm hồn khí trên tay ta, Liệt Phong Thương và Hỏa Sư Kiếm liền tặng cho hai vị huynh đệ, làm thành ý của tại hạ." Ngô Khai tham lam nhìn Liệt Phong Thương một cái, trong lòng không thôi, Ngô Khai là Võ tướng cảnh sơ kỳ thuộc tính gió, trên tay đang thiếu một thanh binh khí tiện tay. So với Ngô Khai, Dương Hòa càng thêm bình tĩnh, hỏi: "Lục thiếu vừa mời chúng ta đến Vạn Hoa Lâu uống rượu, lại vừa tặng chúng ta thượng phẩm hồn khí thích hợp, chỉ sợ có chỗ cần chúng ta giúp một tay đi." Lục Nham cười to nói: "Đã Dương huynh nói thẳng thắn, Lục mỗ liền nói thẳng, chuyện là như vầy, khảo hạch tháng sau liên quan đến việc có thể hay không tiến vào Võ Thần Đảo, tại hạ muốn mời các vị giúp ta một chút sức lực, đạt được danh ngạch tiến vào Võ Thần Đảo." Dương Hòa nói: "Có thể có cơ hội ngăn cản Lục thiếu chỉ sợ là mười vị trí đầu của Nhân bảng, theo tại hạ thấy, người Lục thiếu muốn đối phó không phải Nam Kiếm Nhất thì chính là Tô Vũ." Lục Nham gật đầu nói: "Không sai, ta và Nam Kiếm Nhất có chút ân oán, khi khảo hạch tất có tranh chấp, cho nên đến lúc đó muốn mời hai vị đạo huynh giúp ta một chút sức lực." Dương Hòa đẩy nữ tử đang rúc vào trong lòng ra, đứng người lên, nói: "Thứ cho tại hạ vô năng vi lực, tại hạ xin được cáo lui trước." Nam Kiếm Nhất là đệ nhất Nhân bảng, thực lực không dung xem nhẹ, tiền đồ tương lai vô hạn, Dương Hòa không muốn vì một thanh thượng phẩm hồn khí đắc tội một cường giả tương lai. Khi Dương Hòa sắp rời khỏi căn phòng, một cỗ uy áp to lớn như một đạo cự chưởng trấn áp Dương Hòa, một đạo thanh âm băng lãnh như địa ngục vọng lại trong phòng. "Dương Hòa, ta nghĩ ngươi hẳn là biết một đạo lý, thế gian chỉ có hai loại người, không phải địch nhân, thì chính là bằng hữu, chẳng lẽ ngươi muốn làm địch nhân của bản thiếu sao?" Dương Hòa chỉ là tu vi Võ tướng sơ kỳ, Lục Nham dùng tu vi Võ tướng hậu kỳ và gia thế đè ép hắn, Dương Hòa lập tức lâm vào cục diện tiến thoái lưỡng nan. Ngô Khai vội vàng đứng lên khuyên Dương Hòa nói: "Dương huynh, ngươi hà tất phải như vậy, Lục thiếu, ngươi đừng vội tức giận, Dương huynh, Lục thiếu đã dám đối phó Nam Kiếm Nhất, khẳng định đã tính trước, chúng ta đi theo Lục thiếu nhất định không sai." Cầm tay người thì mềm, ăn của người thì ngắn miệng, Ngô Khai đương nhiên phải nói giúp Lục Nham. Lục Nham yên lặng nhìn Dương Hòa, một cỗ khí tức đè nén tràn ngập toàn trường, yên tĩnh vô cùng, thậm chí có thể nghe thấy thanh âm tim đập. Dương Hòa hít thở sâu một hơi, nói: "Tại hạ nguyện ý vì Lục thiếu dốc sức." Không nói gia thế của Lục Nham, chỉ riêng với thực lực của Lục Nham, liền giống như một tòa sơn phong cao ngất gắt gao áp chế Dương Hòa, Dương Hòa căn bản không có đường phản kháng, thế gian luôn có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ, khiến người ta không cách nào lựa chọn. Lục Nham thu liễm khí tức, cười to nói: "Ha ha, rất tốt, như vậy mới đúng, mọi người cùng nhau uống rượu, cùng nhau phát tài, có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, Tiểu Lục, rót rượu." Một nữ tử ăn mặc bại lộ, thân mặc váy áo màu xanh lá cười tủm tỉm nói: "Vâng, Lục thiếu." Dương Hòa ngồi xuống lần nữa, ngữ khí ẩn chứa một cỗ sát ý nói: "Không biết Lục thiếu có phương pháp gì đối phó Nam Kiếm Nhất không? Nam Kiếm Nhất thực lực cường đại, cho dù thêm chúng ta cũng không phải đối thủ của hắn." Đã lên thuyền giặc của Lục Nham, Dương Hòa tự nhiên không hi vọng Nam Kiếm Nhất có thể có cơ hội quật khởi, muốn chém đứt tương lai của Nam Kiếm Nhất, để tránh tai họa vô cùng. Lục Nham xua tay cười nói: "Yên tâm, ta không phải muốn các ngươi chịu chết, ta tự nhiên có biện pháp đối phó Nam Kiếm Nhất, ta nói cho các ngươi biết..." Theo khảo hạch sắp tới, các học viên tích cực tự mình làm chuẩn bị, ám lưu dâng trào, cơ quan tính toán.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang