[Việt Nam] Gái Thời Loạn

Chương 3 : III

Người đăng: Lịch sử Việt Nam

Ngày đăng: 22:35 27-12-2018

Tiếng nhạc leng reng mỗi lúc một gần. Rồi, ở đầu đường quặt, nhô ra một đoàn người ngựa, loáng tới như bay... Người phóng ngựa đi đầu, chắc là chủ tướng. Trạc tuổi độ năm mươi, gầy đét như con mắm. Đầu đội chiếc mũ nhung úp ra ngoài cái đuôi sam kết chỉ đỏ to bằng cổ tay. Mặt dài, màu da cháy nắng thẫm như sành. Trên trán, mấy đường gân nổi to như chão. Cặp lông mày chổi sể đứng dựng trên hai mắt tròn và trắng dã. Một vết sẹo sâu hoắm ở gò má bên trái thêm cho vẻ mặt hung ác một nét thảm đạm hãi hùng. Mình mặc cái áo cánh nhiễu rộng tay, lưng thắt đai điều, chân đi giày bít gót, hai ống quần bó sát trong đôi xà cạp màu quan lục. Cạnh sườn bên trái một thanh quất thấp thoáng dưới tay áo rộng. Vai đeo khẩu súng thập tam. Thoạt trông cái cách người ấy dán mình xuống yên ngựa, cũng đủ biết là một tay kỵ mã tài. Mà con ngựa ô lĩnh, ức lớn, mông tròn, câu đầu phóng vĩ, thực chẳng phải là giống ngựa thường. Bọn tùy tòng thì một loạt nón rơm to, áo vải xanh thụng tay, vai đeo túi da báo, lưng quấn bao đạn, tay mang súng trường, mã tấu hoặc siêu đao. Tên nào cũng có vẻ hùng hổ, dữ tợn. Những con ngựa họ cưỡi tuy bé nhưng rất hăng. Thoạt trông bố cu Khải biết ngay sự chẳng lành. Tướng đi đầu dừng ngựa quát hỏi lão già: - Nị cố pít cái già ôông Tìu Vổ ổ tâu khôông? [1] Lão già đánh bạo hỏi lại: - Các ông hỏi nhà ông Điều hộ làm gì? Một tên Cờ Đen tức mình quát: - Làm cái gì à?... Khôông lói deng ngộ pắn phát súng chít pây giồ! Thằng cu dại dột nói: - Đã thế thì tìm lấy, không biết! - Không pít?... Hầy! Tỉu già má!... Lày khôông pít!... [2] Dứt lời, "đoàng"!... Tiếng nổ dữ dội tung ra một làn khói khét lẹt. Thằng cu ngã sấp... Tên Cờ Đen lại chỉ ngọn súng vào lão già. Tướng giặc vội ra hiệu bảo tên Cờ Đen bỏ súng xuống: - Nị không pít già ôông Tìu tâu à? Bố cu chỉ tam toạng về phía bờ sông. Viên tướng ra roi. Đoàn ngựa lại phóng nhanh như bay. Dưới ánh sáng tàn của ngày sắp hết, bố cu nhìn theo đám giặc, ngẩn ngơ như vừa qua một cơn mê hoảng... Lão quỳ xuống xem con. Thằng Cu đã chết rồi. Một luồng máu tự dưới vú bên trái ứa ra, ướt đằm cả vạt áo nâu. Gạt hai hàng nước mắt, lão già đứng dậy, nghiến răng: - Mấy giọt máu này, ta thề sẽ đem máu thù rửa cho kỳ sạch! Đoạn lại nhìn xác con: - Ở thời buổi này, được chết sớm như con, thôi cũng yên thân! Nhưng con nếu khôn thiêng, nên giúp đỡ cha báo cái thù chẳng đội trời chung này!... Đáng nhẽ cha hãy đắp điếm cho con, song tình thế khẩn cấp lắm, cha phải về xem ở nhà thế nào đã! Nói đoạn, lão già chạy tắt vào một cái lối rẽ chỉ riêng mình lão biết. __ Chú thích: 1. Mày có biết cái nhà ông Điều hộ ở đâu không? (Phát âm của quân Cờ Đen - TMT giải nghĩa). 2. Không biết! Hừ. Câu chửi tục. Này không biết! (TMT giải nghĩa).
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang