[Dịch] Vãn Tống
Chương 12 : Huyết chiến Mật Châu (hạ)
Người đăng: phanhitek
Ngày đăng: 17:51 26-11-2018
.
Thật lâu sau, tiếng ô ô từ trên thành Mật Châu truyền đến. Thời Thanh nhìn qua tường thành Mật Châu chói lọi dưới ánh nắng vàng, trong lòng gã lập tức dâng lên hào tình vạn trượng. Gã nhanh chân quay lại soái trướng, nghiêm nghị quát thân binh bên cạnh:
"Nổi trống! Tập hợp tướng lĩnh!"
Hôm nay bố trí ở cửa đông thành Mật Châu có Lãnh Thiên Đạc suất lĩnh 3000 người nỗ cung doanh cùng Lý Tư Tề suất lĩnh 3000 người trường thương doanh. Đây là chủ lực huyết chiến với quân địch hôm nay. Lúc này bình nguyên ngoài thành thi thể địch nhân nằm ngổn ngang lộn xộn, khắp nơi là lâu xa cùng tấm chắn bị đá lớn đập vỡ. Bên cạnh mỗi tảng đá lớn đều tán loạn chân cụt tay đứt. Ở sông hộ thành cạnh cửa đông lại càng nhìn càng giật mình, vô số thi thể lẫn trong bùn đất, sông hộ thành 5 trượng bị lấp mất 2 trượng, dài hơn 300 bước. Cứ như vậy, thang tre bình thường đã có thể bắc qua sông. Tất cả mọi người đều hiểu rõ, đêm qua quân địch đã đạt được mục đích, hôm nay sẽ tiến công với quy mô lớn, bắt đầu chân chính huyết chiến công thành.
Giờ Mão 3 khắc, tiếng trống tiến công vang lên lần nữa. Quân địch đen nghịt xếp thành phương trận tiến về phía thành Mật Châu. Tiếng trống ù ù nương theo tiếng bước chân nặng nề mà chỉnh tề, có vẻ khí thế khiếp người. Mấy trăm cỗ lâu xa bằng gỗ cùng thang mây cũng xen lẫn trong đám người từ từ lại gần.
Lúc này máy ném đá khổng lồ trên thành ra đòn phủ đầu, phát ra tiếng kêu to lớn mà sắc nhọn ném đi từng bao thuốc nổ màu đen về phía quân địch. Mưa to đêm qua khiến thuốc nổ không phát huy tác dụng, hôm nay nó chính là chủ lực để chấn nhiếp quân địch. Bao thuốc nổ rơi vào giữa quân địch nổ tung mãnh liệt, đinh sắt cùng miểng sắt trong đó bắn ra tứ tán, từng hồi tiếng kêu thảm thiết vang lên. Từ trên cao nhìn xuống, giống như là từng đóa hoa bọt nước màu đỏ nở bung trong đại dương tăm tối. Tại thời khắc này, tính mạng con người có vẻ vô cùng nhỏ bé, hèn mọn.
"Ầm ầm! Ù ù!" hỏa pháo quân địch lại vang lên, viên sắt đầy trời đột nhiên bay về phía mưa đá dày đặc trên thành. Binh sĩ trên thành hô một tiếng lớn, đồng loạt nâng cánh cửa do bách tính tặng cho lên quá đỉnh đầu, viên sắt nện trên mặt gỗ phát ra tiếng vang "cộc cộc bang bang", cũng có viên sắt xuyên qua ván gỗ, khiến binh sĩ nấp phía sau lớp chết lớp bị thương.
Dường như đã dàn xếp trước, mấy ngàn tên lính xông vào trước ở trên mặt đất bỗng giơ lên vô số cánh cửa cùng thang lầu, vọt tới sông hộ thành. Binh sĩ trên thành nhao nhao giương cung phóng tên về phía bọn họ, nhưng mũi tên hầu hết ghim lên ván gỗ không thể đả thương người. Địch nhân thừa cơ sĩ khí đang lên vọt tới cạnh sông hộ thành, đặt từng cái thang nằm ngang mặt sông. Người phía sau nhao nhao trải tấm ván lên thang, nhanh chóng tạo thành một tòa cầu nổi rộng hơn 300 bước.
"Giết!"
Hơn vạn tên địch như hải triều màu đen gào thét lào về phía thành Mật Châu. Từng chiếc thang mây, lâu xa đỡ lấy mưa tên xông tới cầu nổi. Các binh sĩ nhao nhao bò lên thang mây, xông thẳng lên tường thành.
Nhưng trên thành Mật Châu đã sớm chuẩn bị, ngay lúc địch nhân dựng cầu nổi, từng bó hỏa tiễn cùng từng thùng dầu hỏa đã được đưa lên thành.
"Ném dầu hỏa!"
Mấy trăm bình gốm ném xuống, rơi vào cầu nổi, dầu đen chảy đầy trên ván gỗ, phát ra mùi gay mũi.
Không ít binh sĩ dưới thành đã hiểu ý đồ đối phương, bắt đầu dốc sức tránh khỏi cầu nổi, nhưng lại va vào quân mình phía sau đang xông lên, khung cảnh vô cùng hỗn loạn.
"Hỏa tiễn chuẩn bị, bắn!"
Theo sau Lãnh Thiên Đạc ra lệnh một tiếng, mấy ngàn mũi hỏa tiễn bay lên trời như sao băng rơi xuống cầu nổi, lửa lớn bốc lên rừng rực. Trong đám quân địch phát ra tiếng la khóc thê thảm, không ít người hụt chân, rơi xuống sông hộ thành.
Bỗng "ầm" một tiếng, cầu nổi bị đốt cháy khét rốt cuộc không chịu nổi trọng lượng phía trên, đổ sụp xuống. Hơn 100 chiếc thang mây cùng lâu xa rơi xuống sông hộ thành, đám binh sĩ đã trèo lên thang mây không kìm được sợ hãi trong lòng, nhao nhao kêu thảm nhảy xuống. Trên thành thừa cơ cùng bắn ra mưa tên, bắn chết toàn bộ mấy ngàn tiên phong công thành dưới sông hộ thành.
Lúc này Lý Tư Nghiệp đang đứng ở góc phía đông tường thành. Mười mấy tên thân vệ bảo vệ xung quanh. Hắn cũng không quan tâm cuộc chiến dưới sông hộ thành, mà là hướng ánh mắt lo lắng nhìn về trận địa chỉnh tề của quân địch ở cách đó mấy ngàn bước. Ở đàng sau phương trận, có 5 cỗ pháo đài di động, nơi đó có hỏa pháo bắn đạn rỗng mang lực sát thương lớn nhất.
"Triều Hùng! Chẳng lẽ ta thực nhìn lầm ngươi?"
Sự tồn tại của hỏa pháo quan hệ trực tiếp đến thành bại của chiến dịch lần này.
"Tướng quân, địch nhân công thành đã rút lui, địch nhân sẽ lập tức nã pháo, mời tướng quân nhanh lui xuống."
Quả nhiên, thân binh vừa dứt lời, chỉ nghe "ầm ầm" vài tiếng, đại pháo địch nhân lại bắn về phía thành lâu. Các thân binh cũng bất chấp chuyện khác, một tay chụp Lý Tư Nghiệp xuống, đè xuống phía sau mấy cánh cửa.
Tiếp theo lại là một đợt "cộc cộc bang bang" vang rền. Mấy chục tiếng kêu thảm thiết truyền từ tường thành đến. Đó là binh sĩ không kịp nấp bị viên sắt đập trúng.
Sau đó hỏa pháo liên tục bắn tới, áp chế gắt gao khiến quân thủ thành không ngẩng đầu lên được, địch nhân dưới thành thừa cơ chuyển đến lượng lớn bùn đất, từ từ lấp kín sông hộ thành.
Đột nhiên, phía pháo đài liên tục truyền đến 5 tiếng vang nặng nề, hỏa pháo nổ nòng! Trên thành mừng rỡ, làm như thắng lợi đã thuộc về mình. Tuy nhiên, nhờ 5 cỗ hỏa pháo này nổ nòng, cán cân thắng lợi thật đã nghiêng về phía Chấn Uy quân.
Chiến đấu sau đó đã không còn gì lo lắng. Không có uy hiếp của hỏa pháo, Chấn Uy quân lại bắt đầu chiếm thượng phong, máy ném đá khổng lồ bắn ra đá lớn, hỏa cầu cùng thuốc nổ đều khiến quân Thời Thanh bị tử thương thảm trọng. Mặc dù quân địch đã lấp đầy sông hộ thành rồi cùng giáp lá cà với quân thủ thành, nhưng quân dân trên dưới thành Mật Châu đều hận quân địch hung hãn, ngay cả phụ nữ, người già cũng trèo lên thành trợ chiến khiến cho quân Thời Thanh cuối cùng cũng không thể leo một bước nào lên tường thành Mật Châu.
Theo thời gian dần trôi, sĩ khí quân Thời Thanh bắt đầu hạ xuống. Tấn công 5 ngày liên tục đều thất bại, sau khi tổn thất hơn 2 vạn binh Thời Thanh quyết định được ăn cả ngã về không bỗng có tin tức bất lợi truyền đến: Lý Toàn ở Ích Đô phủ suất 8 vạn quân công phá Bác Châu. Thời Thanh nghe tin này như bị ngũ lôi oanh đỉnh, gã đau khổ nhìn lại thành Mật Châu kiên cố, bỗng cổ họng ngòn ngọt, phun vọt ra một ngụm máu.
"Kim Ai Tông năm đầu Thiên Hưng, lúc Thái tổ mới hưng binh, giặc Bác Châu là Thời Thanh lĩnh 3 vạn quân vây công Mật Châu, kịch chiến 6 ngày, quân phản loạn đại bại. Thủ lĩnh quân giặc Thời Thanh chết trong loạn quân." - Bắc Đường. Thái tổ bản kỷ, Mật Châu huyết chiến".
Quân Thời Thanh bại, thành Mật Châu vui mừng khôn xiết, sôi trào như hải dương. Mọi người nhao nhao mang lên tường thành bánh bột, trứng gà thậm chí là trà lạnh, nước trắng đưa cho bọn binh lính con em giết địch bảo vệ nhà. Bởi vì chiếm được đại lượng vật tư trên chiến trường, Lý Tư Nghiệp thừa cơ hiệu triệu tòng quân với Mật Châu dân chúng. Trong lúc nhất thời, thành Mật Châu dâng lên làn sóng tòng quân, chỉ trong vòng 5 ngày, Chấn Uy quân đã tăng lên 4 vạn.
"Thanh niên trai tráng ở Mật Châu gần như hết sạch", đó là lời đánh giá về lòng dân trong chiến tranh của Sài Hoán trong lễ khai giảng Chấn Uy diễn võ đường của Bắc Đường.
Bởi vì nhân số tăng mạnh hơn dự kiến, thể chế quân sự hiện tại quá nhỏ, không thể thích ứng yêu cầu tác chiến quy mô lớn cỡ vạn người, sau khi Lý Tư Nghiệp thương lượng cùng mọi người, quyết định cải cách quân chế một lần nữa. Đây chính là "Mật Châu kiến chế" trứ danh trong lịch sử quân sự Bắc Đường.
Quân chế dựa trên cơ sở quân chế nước Tống lại trích dẫn một phần quân hàm triều Đường, đầu tiên lấy Chấn Uy quân làm tên gọi chung của quân đội trực thuộc, Lý Tư Nghiệp tự lĩnh Chấn Uy quân đại tướng quân, phía dưới chia làm 4 cấp vệ, doanh, đô, ngũ.
Đạt tới vạn người gọi là vệ, mỗi vệ nhiều nhất 5 vạn người, trong mỗi vệ phải có 3 binh chủng lớn: bộ, kỵ, thần cơ. Trưởng quan của vệ gọi là tướng quân, phía dưới thiết tả, hữu, trung lang tướng làm phó, trong đó lấy 4 vệ long, vũ, hổ, tước trực thuộc Lý Tư Nghiệp.
Dưới vệ là doanh, khoảng 1000 người, cao nhất là 9000 người, trưởng quan gọi là đô úy, 2 tên phụ tá gọi là Quả Nghị đô úy, doanh được thiết lập trên cơ sở binh chủng.
Dưới doanh là đô, khoảng 100 người, cao nhất 900 người, trưởng quan gọi là giáo úy, 2 tên phụ tá gọi là Chiết Xung giáo úy.
Dưới đô là ngũ, có 10 người, cao nhất 90 người, trưởng quan gọi là ngũ trưởng, chỉ bố trí một người phó gọi là ngũ phó.
Ngoài ra, Lý Tư Nghiệp lại chọn ra 3000 tinh binh làm thân binh doanh, chọn Tống Dũng Tuyền làm đô úy thân binh doanh, Tần Tiểu Ất, Hoàng Diệu làm Quả Nghị đô úy.
Sau Mật Châu kiến chế, vệ thứ nhất của Chấn Uy quân - Thương Long vệ chính thức thành lập, Lý Tư Nghiệp kiêm nhiệm thượng tướng quân Thương Long vệ, Chu Hàn Hải làm hữu tướng quân lĩnh bộ binh doanh, Tống Đại Hữu làm tả tướng quân lĩnh kỵ binh doanh, Lãnh Thiên Đạc làm trung tướng quân lĩnh thần cơ doanh. Chỉ có điều hiện tại không có hỏa pháo, bèn sắp xếp cung nỗ binh vào thần cơ doanh.
Sau khi Mật Châu được giải vây nửa tháng, trong quân đội Lý Tư Nghiệp cử hành một nghi thức trọng đại để tưởng niệm tướng sĩ tử trận trong trận chiến bảo vệ Mật Châu. Trên tấm bia đá cao 3 trượng, rộng 1 trượng khắc đầy tên 3000 tướng sĩ bỏ mình. Sau đó tấm bia này được cất trong Anh Liệt từ của Bắc Đường, đặt ở sảnh trưng bày hạng nhất song song với bia Nội Hương thập tráng sĩ. Nhưng anh hùng chói mắt nhất trong chiến dịch Mật Châu lần này lại là huynh đệ Triều thị xả thân nổ pháo. Trong nghi thức phúng điếu, trước mặt 4 vạn Chấn Uy quân Lý Tư Nghiệp lấy quân kỳ của đô thứ nhất kỵ binh Thương Long vệ trao cho đại ca Triều Hùng của Triều thị tam hùng (Triều thị thất hùng đã bỏ mình 4 người), bổ nhiệm làm đô đầu thứ nhất của kỵ binh doanh, Triều Nghĩa cùng Triều Kiệt làm tả hữu phó đô. Sau này, kỵ binh lữ của Triều thị tam hùng vẫn luôn là nắm đấm mạnh mẽ trong Chấn Uy quân.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện