[Dịch] Vãn Tống

Chương 8 : Rắn nuốt voi lớn

Người đăng: phanhitek

Ngày đăng: 17:30 20-11-2018

"Nghĩ không ra Diêu Nhị kia lại gom góp nhiều tiền tài như vậy, ta phỏng chừng không ít hơn 40 vạn xâu. Cái này xử lý như thế nào đây tướng quân?" Lãnh Thiên Đạc nhìn qua tài vật khắp nơi trong phòng kín, không khỏi giật nảy mình. "Một phần trả lại cho dân trong trấn, một phần lưu lại làm quân dụng, Thiên Đạc, nơi này giao cho ngươi xử lý." Sau khi giết hết thuộc hạ Diêu Nhị, bọn Lý Tư Nghiệp hợp nhất hơn 100 người còn lại, lại từ trong thanh niên trai tráng của trấn Lý Văn chiêu mộ gần 200 người, hợp thành một đội ngũ hơn 300 người, vẫn gọi là Chấn Uy quân như cũ. Lý Tư Nghiệp đảm nhiệm chỉ huy sứ tướng quân. Hơn 300 người này chia thanh 6 doanh, do Chu Hàn Hải, Tống Đại Hữu, Lãnh Thiên Đạc, Lý Tư Tề, Sài Hoán, Vương Ân Trụ đảm nhiệm đô đầu, mỗi người suất 50 người. Tiêu Tiến Trung đảm nhiệm đội trưởng thân binh, Tần Tiểu Ất đảm nhiệm đội trưởng trinh sát. Sau đó Lý Tư Nghiệp định ra 10 điều quân quy của Chấn Uy quân: 1, không phục tùng người chỉ huy, trảm. 2, điểm danh 2 lần mà không đến, trảm. 3, lén rời khỏi quân đội, trảm. 4, lâm trận bỏ chạy, trảm. 5, giết người cùng ăn trộm, trảm. 6, gian dâm phụ nữ, trảm. ... Chấn Uy quân sau khi tập huấn 1 tháng, Lý Tư Nghiệp lại suất bộ dạ tập huyện An Khâu, giết chết thống lĩnh thủ quân huyện An Khâu Diêu Vạn Sầu, hợp nhất thủ hạ hơn 1000 người. Nhi tử cùng nàng dâu của Vương lão hán cũng được tìm thấy ở đây. Chỉ vẻn vẹn trong 1 tháng, quân số Chấn Uy quân đã tăng đến hơn 1200 người. Đầu tháng 6, một chiếc xe ngựa được hơn 10 người Hồng Áo quân hộ vệ tiến vào thành Mật Châu. Thành Mật Châu có hơn 6000 hộ, bởi vì ở gần biển nên khi người Mông Cổ xâm nhập phía nam cũng không có giết đến nơi này. Mật Châu liền trở thành địa phương tập trung nạn dân. Sau khi người Mông Cổ lui về bắc, nạn dân nhao nhao về quê, nhưng cũng không ít người ở lại. Nhưng từ sau khi trùm thổ phỉ Trương Huệ chiếm giữ Mật Châu, khổ nạn bắt đầu giáng xuống, bách tính nơi này đều trở thành cừu non cho Trương Huệ tùy ý giết chóc. Người ngồi trên xe ngựa chính là Lý Tư Nghiệp cùng Lãnh Thiên Đạc, hiện tại bọn họ đang cần thời gian để thao luyện nhân mã, cho nên sau khi mọi người thương lượng, bèn quyết định trước tiên trấn an Trương Huệ để tranh thủ thời gian ít nhất 3 tháng. Về phần Lý Tư Nghiệp, hắn nhất định muốn đích thân đến Mật Châu quan sát một chút. "Ta nghe bên phía An Khâu xảy ra chuyện, rốt cuộc là có chuyện gì?" "Hồi bẩm đại soái, Diêu Vạn Sầu lạm sát huynh đệ, kích thích binh biến, hắn đã bị loạn quân giết chết." "Vậy An Khâu kia do ai làm chủ?" "Chúng tôi đề cử một người từ Đặng Châu đến là Lý Tư Nghiệp làm thủ lĩnh. Hiện tại chính hắn phái chúng tôi đến thăm viếng đại soái." "Sao đích thân hắn không đến?" "Quân tâm chưa định, hắn không thể thoát thân, cho nên bèn phái 2 người chúng tôi đến dâng vàng xin phụ thuộc." Trương Huệ nhìn chằm chằm Lý Tư Nghiệp, hồi lâu gã mới trở lại ghế ngồi nói tiếp: "Diêu Vạn Sầu chết rồi thì thôi, các ngươi dự định mỗi tháng đưa ta bao nhiêu vàng?" "Diêu Vạn Sầu vốn mỗi tháng đưa 5 vạn xâu, chúng tôi quyết định mỗi tháng đưa 8 vạn xâu." "Diêu Vạn Sầu kia mỗi tháng còn đưa tới 3 nữ nhân cơ!" "Bẩm đại soái, nữ nhân xinh đẹp một chút trong huyện An Khâu đều bị Diêu Vạn Sầu đưa đi, những người còn lại thì ngay cả chúng tôi nhìn cũng không thuận mắt huống chi là đại soái. Lý thống lĩnh của chúng tôi đã phái người đến Tống triều tìm, phỏng chừng trong vòng 3 tháng có thể trở về, nếu như về rồi nhất định chúng tôi sẽ dâng cho đại soái." Lãnh Thiên Đạc vội vàng trả lời, đây là cách đối phó bọn họ đã thương lượng xong trươc đó. "Vậy thì được! Ta liền cho các ngươi thời gian 3 tháng. Chỉ có điều trước khi nữ nhân chưa đến, mỗi tháng giao thêm 2 vạn xâu tiền, mà phải theo quy củ giao trước 3 tháng." "Tiền đã được mang tới, ở ngay bên ngoài." "A! Thủ lĩnh của các ngươi cũng lanh lợi, quay về nói với hắn cứ đi theo ta, lần sau lúc đưa nữ nhân cũng đến gặp ta." "Vâng!" Trương Huệ cũng không thèm để ý đến sống chết của Diêu Vạn Sầu, những tên này vốn là đầu lĩnh thổ phỉ trên núi, gã thấy, chỉ cần đúng hạn đưa tiền, đưa nữ nhân cho gã, khi đánh trận nghe điều khiển, thì cho dù đổi 100 người thủ lĩnh cũng không liên quan cái rắm gì đến gã. Chân chính bộ đội dòng chính của gã là 8000 nhân mã ngoài thành Mật Châu. Bọn Lý Tư Nghiệp cũng biết điều này mới dám ra tay với Diêu Vạn Sầu. Đã trấn an xong Trương Huệ, bọn Lý Tư Nghiệp bèn tận dụng thời gian huấn luyện binh mã, bởi vì nhân viên mở rộng cấp tốc, Lý Tư Nghiệp lại định ra quân chế lâm thời, Chấn Uy quân bố trí 1 người Chấn Uy tướng quân do Lý Tư Nghiệp tự lĩnh, phía dưới lại chia làm 3 đại doanh: trường thương doanh 500 người do Chu Hàn Hải làm chỉ huy sứ tướng quân, Lý Tư Tề làm phó chỉ huy sứ, lấy cờ đỏ làm hiệu lệnh; cung nỗ doanh 500 người do Lãnh Thiên Đạc làm chỉ huy sứ tướng quân, Sài Hoán làm phó chỉ huy sứ, lấy cờ trắng làm hiệu lệnh; kỵ binh doanh 200 người, do Tống Đại Hữu làm chỉ huy sứ tướng quân, Vương Ân Trụ làm phó chỉ huy sứ, lấy cờ đen làm hiệu lệnh. Lại thiết lập trinh sát doanh 50 người do Tiêu Tiến Trung làm chỉ huy sứ, cùng cấp với phó chỉ huy sứ của đại doanh; hậu cần doanh 100 người do Tần Tiểu Ất làm chỉ huy sứ, cùng cấp với phó chỉ huy sứ của đại doanh. Dưới doanh lấy 50 người làm 1 đô, bố trí 1 người đô đầu, 1 người phó đô đầu, dưới đô lấy 10 người làm 1 ngũ, 1 người làm ngũ trưởng, không có phó. Từ phó đô đầu trở lên đều do bộ hạ cũ từ Đặng Châu đến đảm nhiệm. Cứ như vậy liền tạo thành hình thức ban đầu của hệ thống chỉ huy Chấn Uy quân, sau này theo sự gia tăng của quân đội, tướng lĩnh chủ yếu của Chấn Uy quân cũng không có thay đổi. Bởi vì thương thế của Tống Dũng Tuyền từ từ chuyển biến tốt đẹp, y liền thay Tiêu Tiến Trung làm đội trưởng thân binh đội, sau đó Tống Dũng Tuyền bèn luôn luôn đi theo Lý Tư Nghiệp, được mệnh danh là "Độc tý tướng quân". 3 tháng trôi qua rất nhanh, Chấn Uy quân cũng dần dần được huấn luyện thành một cánh quân tinh nhuệ, ngoại trừ không có hỏa khí hạng nặng, họ gần như đã là một cánh bộ đội chính quy. Ngày hôm nay trinh sát đến báo, Trương Huệ hôm nay ở trong thành Mật Châu mà không ở quân doanh, lúc này Lý Tư Nghiệp quyết định xuất binh. 1400 người cử hành một nghi thức xuất chinh nho nhỏ ở ngoài thành An Khâu, sau đó bèn thừa dịp đêm tối xuất phát về phía Mật Châu. Trong đêm mây đen hạ xuống thấp, trăng mờ gió mạnh, chính là thời cơ đánh lén tuyệt hảo. "Nhanh! Nhanh đuổi theo chớ tụt lại sau." Một đội ngũ màu đen dựa vào bóng đêm hành quân cấp tốc. An Khâu cách Mật Châu khoảng 30 dặm, hành quân cấp tốc thì khoảng 1 canh giờ đã đến. Dựa theo bố trí, chiến lược chủ yếu để tiến đánh đại doanh Mật Châu là đánh nghi binh trước để gây hỗn loạn dụ Trương Huệ trong thành Mật Châu chạy ra, đề phòng quân cứu viện của Hạ Toàn. Chủ lực của Trương Huệ trú đóng ở ngoài thành Mật Châu, khoảng 8000 người, nói là Hồng Áo quân nhưng thực ra là do vô số nông dân phổ thông tạo thành, thường ngày cũng không huấn luyện, lúc tác chiến thì cùng nhau tiến lên, dựa vào số lượng để thủ thắng. Ngoại trừ 5 vạn tinh binh của Lý Toán, Dương Diệu Chân thì còn lại bất quá đều là đám ô hợp, cho nên lúc trước khi có quân Mông Cổ đến, thổ phỉ một dãy Sơn Đông đều bị phò mã nước Kim Phó Tán An Trinh quét sạch, ngay cả Lý Toàn cũng bị ép trốn ra hải đảo. Sau đó Phó Tán An Trinh bị Kim Tuyên Tông giết, bọn người Lý Toàn mới dần dần khôi phục nguyên khí. Gây hỗn loạn đại doanh Mật Châu do kỵ binh doanh của Tống Đại Hữu đảm nhiệm. 200 kỵ binh lướt qua ngoài thành Mật Châu như gió lốc, chớp mắt đã thấy đến trại địch. "Các huynh đệ theo sát nhau, chúng ta vào từ cửa nam, ra cửa tây, trước khi địch nhân phản kháng phải hoàn thành nhiệm vụ đạp doanh. Tất cả mọi người kiểm tra lại vũ khí của mình, đốt đuốc lên!" Theo lệnh Tống Đại Hữu vừa hô, 200 kỵ binh như một dòng lũ đen ngòm cuốn về phía trại địch, lại như một con rồng lửa bay lên không. Lúc còn cách trại địch 100 bước, đám kỵ binh bị lính gác phát hiện, bắt đầu có tiếng hô to gọi nhỏ. Lúc này Chấn Uy quân mới phát hiện trại địch cũng không có hàng rào quanh trại, mấy trăm lều vải đều dựng tùy tiện trên mảnh đất trống. "Giết!" Tống Đại Hữu xô ngã một nhánh sừng hươu, dẫn đầu giết vào doanh. Gót sắt 200 con chiến mã phá tan yên tĩnh ban đêm, từng cây đuốc ném về phía lều doanh, quân địch đang ngủ mơ bị tiếng la giết bừng tỉnh, nhao nhao chật vật từ trong lều đang bắt lửa chạy ra, đợi đến lúc bọn chúng tổ chức phản kháng thì kỵ binh không rõ lai lịch đã đi xa. Màn đêm buông xuống, trong quân doanh nghị luận ầm ĩ, đều nói là Lý Toàn mang binh tới. Hỗn loạn trong quân doanh đã sớm kinh động đến Trương Huệ trong thành Mật Châu. Gã vô cùng lo lắng là Hồng Áo quân phương bắc đột kích, bèn lập tức suất 200 thân binh phóng ra ngoài thành. "Chú ý! Mục tiêu đang đến, đô thứ nhất phụ trách bắn mục tiêu đội ngân khôi, còn lại bắn tùy tùng. Nhớ kỹ, bắn người không bắn ngựa." Phụ trách phục kích Trương Huệ chính là 500 cung nỗ quân của Lãnh Thiên Đạc. Bọn họ mai phục im ắng ở cạnh một cây cầu nhỏ, cầu nhỏ đã sớm bị hủy đi. Chớp mắt, 200 con chiến mã đã đến gần, Trương Huệ xông lên trước, đột nhiên, gã thấy cầu nhỏ phía trước đã sập, gã cả kinh ghìm dây cương, ngựa kia hí dài một tiếng, móng trước giơ lên. Dường như cùng trong nháy mắt, một tiếng mõ vang lên, mưa tên dày đặc phóng về phái kỵ binh địch. Trương Huệ trúng liên tiếp hai mươi mấy tiễn, bị bắn giống như con nhím, "rầm!" một tiếng, tử thi ngã lộn xuống ngựa. Thân binh đi theo gã cũng nhao nhao trúng tên ngã ngựa, còn sót lại mấy chục kỵ muốn quay người bỏ trốn, lại bị thừng gạt ngựa dưới đất làm trượt chân, sau một lát, 200 tên đều bị diệt toàn bộ. Ngay lúc Trương Huệ chết, 50 tên trinh sát mai phục trong thành cũng giết tan binh sĩ cửa đông, thả thiết thương doanh của Chu Hàn Hải cùng thân binh đội của Lý Tư Nghiệp tiến vào Mật Châu. Trời dần sáng, Lý Tư Nghiệp sai người chọc lấy đầu Trương Huệ đến trước đại doanh thị chúng. Biết chủ tướng đã chết, đại doanh Mật Châu như rắn mất đầu, loạn thành một bầy. Giữa trưa quân địch bắt đầu rút lui về phía Cử Châu. Chấn Uy quân chia 3 đường xuất kích, quân Trương Huệ không lòng nào ứng chiến, đại bại mà chạy. Trận thắng này giết đến người ngã ngựa đổ, máu chảy thành sông, người quỳ xuống đất đầu hàng vô số kể. Lý Tư Nghiệp thu được hàng tốt hơn 6000 người. Đoạt được Mật Châu, Lý Tư Nghiệp lại lệnh Chu Hàn Hải dẫn đội lấy huyện Cao Mật, Lãnh Thiên Đạc lấy huyện Giao Tây, Tống Đại Hữu đi bình định tàn quân của Trương Huệ ở 3 trấn Phổ Khánh, Tín Dương, Thảo Kiều. Sau 20 ngày, tàn phỉ trong địa phận Mật Châu đều bị bình định. Biết được Trương Huệ bị giết, thủ hạ toàn quân bị diệt, Hạ Toàn không khỏi nổi trận lôi đình, lập tức hạ lệnh Quảng Mục thiên vương Thời Thanh ở Cử Châu cùng Tăng Trưởng thiên vương Bành Nghĩa Bân ở Hải Châu, mỗi người mang 3 vạn quân giáp công Lý Tư Nghiệp từ 2 phía tây - nam. Lúc này trong tay Lý Tư Nghiệp chỉ có 1 vạn Chấn Uy quân, lại là quân mới đầu hàng, lòng người chưa định. Ở thời khắc nguy cấp này, Lý Tư Nghiệp tiếp thu đề nghị của Sài Hoán: cầu cứu Lý Toàn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang