Văn Ngu Vạn Tuế

Chương 44 : Nước Hoa Bách Hợp

Người đăng: Tưởng Phong

Ngày đăng: 14:42 10-01-2018

Buổi tối, tiệc đóng máy tất nhiên là một phen ăn uống linh đình, Lạc Viễn uống đến dạ dày từng đợt cuồn cuộn, bất quá khi tiệc đóng máy kết thúc, trên mặt của hắn lại treo ý cười không che giấu được… Thành công! Trải qua giao lưu, Trương Vĩ cùng Tần Chân đối với gia nhập đoàn đội tương lai của Lạc Viễn cảm thấy rất hứng thú, hai người đều nguyện ý ký kết Cực Quang Truyền Thông, trở thành cộng sự hợp tác tương lai của Lạc Viễn, hình thức ban đầu của đoàn đội chính thức xây thành! "Ọe..." Hưng phấn về sau, chếnh choáng dâng lên. Lạc Viễn thật nhanh xông vào phòng vệ sinh khách sạn, cũng không biết mình là nôn nhiều ít, chỉ nhớ rõ giữa lúc mơ mơ màng màng có người đem mình cõng vào trong xe, sau đó liền bất tỉnh nhân sự. Ngày thứ hai. Ánh mặt trời chiếu vào phòng. Lạc Viễn từ trong say rượu tỉnh lại, đầu mê man liếc nhìn đồng hồ, phát hiện đã là mười giờ sáng, hoạt động thân thể một chút, Lạc Viễn trong mũi nghe được một luồng mùi cháo thơm. Hắn đứng dậy đi ra phòng ngủ. Ngải Tiểu Ngải ngay tại trong phòng bếp bận rộn, nghe được động tĩnh, mở miệng nói: "Trong nồi có cháo hoa, ngươi uống xong hẳn là sẽ thoải mái một chút." "Má Ngải thật tốt." Lạc Viễn tươi cười, múc cho mình chén cháo, vừa ăn vừa hỏi: "Hạ Nhiên đi đâu rồi?" " Công ty hắn có thông cáo." Ngải Tiểu Ngải dọn dẹp xong phòng bếp, dựa cửa phòng nói: "Hôm qua là Lục Thiều Nhan đưa ngươi trở về, người đại diện mỹ nữ phục vụ quả nhiên tri kỷ mà, nếu thích hợp dứt khoát thu lun đi." "Bà Tám như thế?" Lạc Viễn ung dung cười một tiếng: "Chuyện tình cảm ta tạm thời không muốn cân nhắc, xế chiều đi Tây Hồ Lô bên kia một chuyến, xem đặc hiệu của bọn hắn bao lâu có thể hoàn thành." "Tránh nặng tìm nhẹ phải không?" Ngải Tiểu Ngải có chút bất mãn nói: "Vẫn là nói Lạc Viễn ngươi đến bây giờ còn chưa quên Lâm Huyên, cho nên mới một mực không tiếp nhận tình cảm mới?" "Lâm Huyên?" Lạc Viễn sửng sốt một chút, chợt mới nhớ tới, Lâm Huyên giống như chính là vị bạn gái trước kia để nguyên chủ nhớ mãi không quên. "Lạc Viễn!" Ngải Tiểu Ngải gặp bộ dạng phản ứng này của Lạc Viễn, cho là mình nói trúng, nhịn không được lên giọng: "Lâm Huyên hiện tại đã là tiểu thiên hậu giới ca hát, công ty tốn hao vô số lực tài nguyên nâng lấy, sự nghiệp của nàng cũng chính là thời điểm như mặt trời ban trưa …" "Dừng lại dừng lại." Lạc Viễn cầm chén cháo gạo trắng uống cho hết, hai tay nâng bát đầu hàng: "Ta chỉ nói là tạm thời không muốn đem tâm tư thả vào mặt tình cảm, ngươi làm sao vừa nói liền kéo tới trên thân Lâm Huyên?" "A, ta quản việc không đâu." Ngải Tiểu Ngải thở phì phò ngồi xuống trên ghế sa lon chơi điện thoại. Lạc Viễn không khỏi cười khổ, vô luận Hạ Nhiên vẫn là Ngải Tiểu Ngải tựa hồ cũng nhận định mình là đối bạn gái trước dư tình chưa hết, nhưng nói đúng ra, hắn ngay cả mặt của bạn gái trước nguyên chủ đều chưa thấy qua, làm sao sẽ còn có tình cảm gì? Rõ ràng là nồi của nguyên chủ!(đội nồi nghĩa là gánh tội thay) Bất quá chuyện này hình như cũng nói không rõ ràng. Hơn nữa tiểu thiên hậu giới ca hát gì đó rất đáng gờm sao, không nói xa, vẻn vẹn chờ « Vi Vi Nhất Tiếu Ngận Khuynh Thành » chiếu lên, Lạc Viễn ắt có niềm tin để nhân khí của Hạ Nhiên cùng Ngải Tiểu Ngải đuổi sát cái gọi là tiểu thiên hậu giới ca hát... "Ngải ngải." "Thế nào?" Lạc Viễn cũng ngồi vào trên ghế sa lon: " Mấy ngày trước ta chuẩn bị ca khúc cho ngươi cùng Hạ Nhiên, hiện tại hát tốt chưa?" "Hắn ta không rõ ràng, dù sao ta luyện tốt rồi." Ngải Tiểu Ngải hơi ấp ủ một lúc, trực tiếp mở miệng hát lên, trong âm thanh trong trẻo lộ ra hoạt bát vang lên trong phòng: "Ấm áp gió mùa xuân." "Hồ điệp cũng yêu đương." "Trang điểm ta lovelove, sắc thái chói lọi trong thủy tinh cầu mau nhanh biểu hiện ra quang mang của ngươi Cinderella..." Lạc Viễn lẳng lặng nghe. Ngải Tiểu Ngải tiếng ca càng phát ra to rõ: "Ma huyễn hoa quả chua chua ngọt ngọt, vô hạn mỹ lệ theo ta cùng xuất phát, nước hoa bách hợp cùng y phục bảy màu phiêu dật, lớn tiếng nói ra lời tâm tình làm cảm động thế giới, bờ môi ngọt ngào hòa tan trái tim của ngươi, chờ tình ái xuất hiện, để ta nâng niu trên lòng bàn tay ngươi..." "Tốt, hoàn mỹ!" Chờ Ngải Tiểu Ngải hát xong, Lạc Viễn vỗ tay bốp bốp. Ngải Tiểu Ngải hát xong, có chút hiếu kỳ nói: "Khúc « Nước Hoa Bách Hợp » này là ngươi chuyên môn vì « Vi Vi Nhất Tiếu Ngận Khuynh Thành » viết ra sao, cảm giác rất thích hợp tâm tình của Bối Vi Vi..." (Nước Hoa Bách Hợp do Trương Thiều Hàm - 張韶涵 biểu diển, những ai khi xưa chơi SDO sẽ biết bài này : https://www.youtube.com/watch?v=8y0OGAA_NKo) "Ây..." Lạc Viễn nói: "Bài hát này sẽ làm nhạc đệm trong « Vi Vi Nhất Tiếu Ngận Khuynh Thành », cần tìm một người nữ sinh biểu diễn, ngươi thích hợp." Chuyện này không có cách nào giải thích. Lạc Viễn chỉ có thể biến tướng thừa nhận. Cũng may hắn diễn kỹ nhất lưu, Ngải Tiểu Ngải căn bản sẽ không hoài nghi bài hát này xuất xứ từ kiếp trước Lạc Viễn thích nữ ca sĩ nào đó... " Ghê gớm, ghê gớm." Ngải Tiểu Ngải chậc chậc nói: "Ngươi bây giờ viết ca, so trước đây những cái tác phẩm không ốm mà rên kia nhưng thật tốt hơn nhiều, đem tác phẩm này hiến cho vị tiểu thiên hậu kia của chúng ta, nói không chừng nàng sẽ đối với ngươi lau mắt mà nhìn đấy." Sao có chút chua chua? Lạc Viễn chỉ có thể cười đáp lại. Kỳ thật trong nguyên bản phim truyền hình « Vi Vi Nhất Tiếu Ngận Khuynh Thành », nhạc đệm cũng không phải là Trương Thiều Hàm hát « Nước Hoa Bách Hợp », bất quá Lạc Viễn xưa nay không phải hạng người bảo thủ không chịu thay đổi, hắn cảm thấy « Nước Hoa Bách Hợp » càng thêm phù hợp chủ đề, cho nên liền đem bài hát này làm nhạc đệm cho phim mới. Mấy bài hát khác Lạc Viễn cũng chuẩn bị. Tỉ như ca khúc cùng tên « Vi Vi Nhất Tiếu Ngận Khuynh Thành », cùng Từ đại thần biểu diễn « Vi Vi Nhất Tiếu » các loại, tóm lại ngoại trừ đem phim truyền hình nhạc đệm đổi thành « Nước Hoa Bách Hợp » ra, các ca khúc khác phối nhạc cơ bản bảo trì không thay đổi. "Đúng rồi." Lạc Viễn chuyển hướng chủ đề: "Tối hôm qua là Lục Thiều Nhan đưa ta về, bất quá người cõng ta lên xe nhất định là ngươi đi?" "Làm sao ngươi biết?" "Bởi vì ngươi lực bạt sơn hà khí cái thế!" Ngải Tiểu Ngải xụ mặt xuống, tức giận nói: "Không cần cảm ơn, tối thiểu muốn xứng đáng ngươi kêu nhiều tiếng má Ngải như vậy." Lạc Viễn cười to. Ngải Tiểu Ngải đá hắn một cước, tức giận nói: "Lão nương cũng không phải bảo mẫu chiếu cố hai cái trẻ con to xác các ngươi, ta là tiên nữ, ngươi nhất định phải nhận rõ hiện thực này!" "Tốt tốt tốt, ngươi là tiên nữ..." Gặp Ngải Tiểu Ngải một lần nữa lộ ra nụ cười, Lạc Viễn đứng lên nói: "Không có việc gì mà nói theo giúp ta đi Tây Hồ Lô bên kia một chuyến, kế tiếp còn có rất nhiều công việc hậu tục phải hoàn thành." "Nếu không nghỉ ngơi hai ngày đi." Ngải Tiểu Ngải khuyên nhủ: "Làm đạo diễn, ngươi mấy ngày này một mực công tác áp lực cao, trường kỳ xuống thân thể sẽ không chịu đựng nổi." "Yên tâm đi." Lạc Viễn vỗ vỗ Ngải Tiểu Ngải bả vai: "Ta cũng không phải Hạ Nhiên cái gia hỏa thận hư kia, thân thể tốt đây, đi thôi, xuất phát!" "Tốt a." Ngải Tiểu Ngải không cách nào khuyên Lạc Viễn, chỉ có thể bồi tiếp hắn đi đến công ty truyền hình điện ảnh hậu kỳ chế tác Tây Hồ Lô. Nửa giờ sau. Bộ môn đặc hiệu Tây Hồ Lô. Cổ Ngôn trên mặt mang hưng phấn: "Lạc đạo, chiếu vào yêu cầu của ngươi, chúng ta chế tác hậu kỳ đã hoàn thành hai phần ba, nhiều nhất một tuần là có thể đem bộ phận còn lại hoàn thành, ngươi lại kiểm tra một lần?" "Vất vả." Lạc Viễn nghiêm túc xem hết video thành quả của tổ đặc hiệu, hài lòng gật đầu: "Quay lại an bài cho ta một phòng biên tập, ta làm một chút biên tập hậu kỳ, ngoài ra còn có phòng thu âm, có mấy bài hát muốn ghi âm một chút." "Ta liền đi an bài!" Trước mắt hợp tác đến bước cuối cùng, Cổ Ngôn hiện tại đối Lạc Viễn là hữu cầu tất ứng.
_________________________________________________________ Converter: cầu Like, cầu Vote, cầu phiếu... _________________________________________________________
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang