[TU TIÊN VIỆT] TIÊU NGẠO HOÀNG VŨ

Chương 30 : Đan thành

Người đăng: NgocTrungNgon

Ngày đăng: 20:46 12-01-2020

Vương Hạo lưu loát đưa các loại dược liệu vào trong lò luyện. Trương lão sư nhìn Vương Hạo thực hiện các động tác một cách thành thục như vậy thì vô cùng ngạc nhiên. "Không phải tên này ngày hôm nay mới bắt đầu luyện đan hay sao, tại sao động tác của hắn lại thành thục như vậy?" Trương lão sư thầm thắc mắc. Quả thực Trương lão sư không sai, Vương Hạo thực sự mới lần đầu tiên thực hiện luyện đan, nhưng không phải là lần đầu tiếp xúc với phương diện này. Tuy nhiên để có thể thực hiện một cách lưu loát như vậy thì bởi Vương Hạo có một trợ thủ là Ngạo bạch. Trước đó, trong khi những người khác đang luyện đan thì Vương Hạo đã được Ngạo Bạch âm thầm chỉ điểm những sai lầm mà những người khác đã mắc phải trong khi thực hiện việc luyện đan. Ngạo Bạch mặc dù không phải là một luyện dược sư nhưng kiến thức không phải là tệ. Dẫu sao đi chăng nữa thì Ngạo Bạch cũng đã từng đi theo Sùng Lãm Đế Hoàng một đoạn thời gian cũng không phải là ngắn, mà theo như lời Ngạo Bạch thì Sùng Lãm Đế Hoàng là một người vô cùng toàn diện. Sùng Lãm Đế Hoàng không chỉ có thực lực cực mạnh mà còn ở tất cả các phương diện khác đều am hiểu, từ luyện đan, luyện khí, luyện trận, toán mệnh, ... Quan trọng nhất, thần niệm của Vương Hạo quá cường đại so với một võ giả cấp 1 đồng dạng. Chí ít thần niệm của Vương Hạo phải mạnh hơn gấp 10 lần những võ giả cùng cấp độ. Và có được điều này chính là bởi Vương Hạo thông qua Tạo Hoá Châu để tiến vào Tạo hoá không gian để luyện tập hàng ngày. Vì vậy, việc Vương Hạo có thể vận dụng thần niệm một cách thuần thục là chuyện bình thường, phải biết Tạo hóa không gian thời gian gia tốc phải gấp 100 lần bên ngoài. Đến khi để loại dược liệu cuối cùng vào trong lò luyện, thì lúc này Vương Hạo cũng giống như những người trước là đóng nắp lò lại. Khác biệt là Vương Hạo trước khi đóng nắp lò luyện thì đã dùng thần niệm bao phủ lò luyện trước chứ không phải sau khi đóng nắp lò luyện dược. Và trước đó, trong khi bỏ dược liệu vào lò, Vương Hạo đã dùng thần niệm để khống chế sự dung hợp của các loại dược liệu trong lò. Chính điều này đã làm cho quá trình dung hợp các loại dược liệu được khống chế và không gây ra tạc lô như những người trước đó. Quá trình thực hiện của Vương Hạo được Trương lão sư nhìn chằm chằm, không khỏi kinh ngạc khi thấy Vương Hạo thực hiện thuần thục như vậy. “Lần này sẽ thành công nha” Trương lão sư nói thầm. Không ngoài dự đoán của Trương lão sư, sau một khắc, nghe từ miệng Vương Hạo lâm râm câu chú ngữ “Thần Nông Thị, Thần Nông Thị, Phục Hy Đế, Phục Hy Đế, Ngũ quang từ ái Đế Oa tại, đan thành giúp ích hướng nhân sinh” sau đó nghe leng keng mấy tiếng, Trương lão sư kinh ngạc không tin được khi nhìn thấy từng viên đan dược được lấy ra từ dược lò. Mười viên liệu thương đan sơ cấp, “có thể nào làm được điều này chứ, thiên tài a!” Trương lão sư kinh ngạc hét to trong lòng. Không chỉ là Trương lão sư kinh ngạc mà tất cả những người trong luyện dược đường đều kinh ngạc không thôi. “Thành công!” “Vậy mà thành công?” “Không ngờ hắn thành công!” “Thật sự hắn thành công!” “Thật không thể tin được!” “…” Thật nhiều lời bàn tán, đa phần là ngạc nhiên với kết quả của Vương Hạo. “Tên phế vật đó lại làm được” Lê Qui nắm chặt tay nói khẽ, ánh mắt đầy đố kỵ nhìn về phía Vương Hạo. “Hắn làm cách nào có thể thực hiện được điều này?” Trần Nguyên cũng không cam lòng nhìn chằm chằm vào mười viên đan dược nằm trên khay. Ngoài ánh mắt đố kỵ của Trần Nguyên và Lê Qui thì chỉ có một người thực sự cảm thấy vui mừng là Hồng Nhân. “Ha ha, làm được, thực sự làm được nha” Hồng Nhân vừa nói vừa cười thật to. Vương Hạo đứng lặng yên tại chỗ, trên mặt cũng không dấu được vẻ kích động. Không kích động sao được, đây chính là đan dược nha, đây chính là bản thân mình luyện được đan dược. Trong khi nội tâm của Vương Hạo không ngừng kích động, thì lúc này bên tai của Vương Hạo lại có một tiếng khịt mũi tỏ vẻ khinh thường của Ngạo Bạch “Thật sự kích động, không có chút tiền đồ, chỉ là sơ cấp đan dược mà thôi cũng kích động đến độ như vậy!”. Nghe Ngạo Bạch tỏ vẻ khinh thường thì Vương Hạo cũng không cảm thấy gì làm lạ, dù sao con rồng này sống cũng đủ lâu, mà hắn lại đi theo vị kia Đế hoàng, dạng gì đan dược mà nó chưa nhìn thấy, đương nhiên là coi thường đan dược sơ cấp rồi. “Dù sao cũng là lần đầu tiên ta luyện được đan dược, phải kích động rồi, Ngạo Bạch đại ca có cần dội nước lạnh ta như vậy không?” Vương Hạo nói với Ngạo Bạch một câu. “Thật sự ngươi thiếu chủ làm rất là tốt rồi, thật không ngờ thiên phú của người lại cao như vậy a, ta chỉ nói có một chút mà người lại có thể luyện cho thành công” Ngạo Bạch hòa hòa hoãn hoãn nói, ngoài ra cũng là cảm thấy bất ngờ với thiên phú về phương diện luyện dược của Vương Hạo. “Ta cũng chờ mong các phương diện khác như thế nào a!” Ngạo Bạch nhủ thầm và vô cùng chờ mong người thiếu chủ này. “Tất cả yên lặng, tập họp và về chỗ ngồi ngay cho ta” Trương lão sư hét to khi thấy bọn nhóc nhao nhao bàn tán một cách hỗn loạn. “Thật sự không tệ, cuối cùng cũng có một người luyện ra Liệu thương đan sơ cấp trong ngày hôm nay” Trương lão sư chậm rãi nói khi tất cả đã về chỗ ngồi và im lặng lấy. “Luyện dược thật sự phải dụng tâm thần đi tỷ mỹ quan sát mới có thể thực hiện mà không mang lại sai lầm dẫn đến tạc lô…” Trương lão sư tiếp tục giảng giải về việc làm thế nào để có thể luyện dược, làm thế nào để có thể khống chế lửa, nhiệt độ, dung hợp của dược liệu, kết đan ... Sau hơn một khắc, sau khi giảng giải và trả lời những câu hỏi của những người không thực hiện được Trương lão sư phất phất tay ra hiệu cho bọn nhóc giải tán vì thời gian của buổi học đã kết thúc. Khi cho bọn người Vương Hạo giải tán thì Trương lão sư không quên dặn dò cho buổi học tiếp theo. Theo lời Trương lão sư thì buổi học sau chỉ những người đã đột phá võ giả cấp 1 mới có thể tiếp tục đến học, và người nào thực sự muốn học luyện dược và muốn trở thành một luyện dược sư thì hãy tiếp tục theo học tránh làm cho mất thời gian của mình, hãy dùng thời gian đó để học những thứ khác. Nghe Trương lão sư nói như thế thì cả đám nhao nhao lên, có đứa thì siết chặc nắm tay lại vì tiếc nuối, có đứa thì thở dài, có người thì tỏ vẻ không quan tâm “Nhanh nhanh, đến nhà ăn nhanh lên, tao đói quá rồi Hạo ơi!” Hồng Nhân gào lên mà kéo Vương Hạo đi về phía nhà ăn. Vương Hạo chỉ biết lắc đầu, nhưng cũng không phản đối, bởi Vương Hạo cũng cảm thấy mình cũng đã đói rã rời. Trong lúc hai người Hồng Nhân và Vương Hạo kéo nhau đến nhà ăn thì những người khác cũng lục đục túm tụm mà đi về phía nhà ăn, miệng vẫn không thôi bàn tán về việc Vương Hạo có thể luyện chế được mười viên liệu thương đan sơ cấp. Sau khi từ nhà ăn đi ra, Hồng Nhân kéo Vương Hạo đi đến bảo khí khu để mua lò luyện dược, vì Trương lão sư đã nói những người nào muốn tiếp tục học luyện dược thì nhất định phải tự trang bị cho mình một cái lò luyện dược. Sau khi tốn 400 tinh điểm để mua hai cái lò luyện thì cả hai người mới thong dong đi về khu phòng ở. Trên miệng của Hồng Nhân thì cũng cứ luyên thuyên về việc luyện dược, về việc kiếm tiền sau khi luyện được đan dược. Lúc này rõ ràng lộ mặt ra dân con buôn của Hồng Nhân, Vương Hạo nghe mà đầu óc muốn quay cuồng. Về đến phòng ở, Hồng Nhân leo tuốt lên giường đánh một giấc, Vương Hạo nhìn thấy thế thì cũng không biết nói gì, liền về chỗ của mình mà ngồi xuống. Tâm thần trao đổi với Ngạo Bạch một vài chuyện về việc tu luyện, sau đó nhắm mắt lại mà tu luyện. Đột phá võ giả cấp 1 không phải là ngừng cố gắng, mà là phải cố gắng thêm nữa, cường giả chi lộ chỉ dành cho người không ngừng cố gắng mà thôi. Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!... Từng tiếng gió vang lên, Ngạo Bạch thì vẫn cứ lười biếng mà nằm vắt ngang ngọn núi, mắt nhắm nghiền trông như là đang ngủ, Vương Hạo thì vẫn miệt mài diễn luyện từng bộ quyền pháp mà mình đã học trong đời trước. Trong đời trước, dẫu sao thì Vương Hạo cũng là người có được một thân võ nghệ không tầm thường. Những bộ quyền pháp mà Vương Hạo diễn luyện khi kết hợp cùng chân nguyên thì lại tỏ ra một khí thế bất phàm. Sau khi diễn luyện xong một bộ quyền pháp, Vương Hạo thở ra một ngụm khí thì cũng thu quyền. Lúc này Ngạo Bạch lại lười biếng nói “Không ngờ nha, ngươi học ở đâu được những bộ quyền pháp này, đẳng cấp cũng không tệ à nha!”. Vương Hạo chỉ cười mà không giải thích nhiều, vì có giải thích thì hắn cũng không biết phải giải thích như thế nào, vì những bộ quyền pháp này đâu có thuộc về thế giới này mà xuất phát từ thế giới trước, từ Địa Cầu a! Chỉ đơn giản một hai câu giải thích qua loa, Vương Hạo lại tiếp tục diễn luyện một bộ quyền pháp khác. Trông thấy như vậy, Ngạo Bạch cũng không hỏi nhiều, lười biếng nằm đó mà thôi. Trong Tạo hóa không gian này, thời gian trôi qua nhanh hơn ngoại giới gấp trăm lần, theo thần niệm của Vương Hạo tăng lên thì hiện tại, mỗi một ngày Vương Hạo đã có thể tiến vào trong Tạo Hóa không gian được 10 ngày, tức là gần ba canh giờ ngoại giới. Chính vì điều này mà từ khi đột phá và bước vào cấp độ võ giả thì thực lực Vương Hạo đề thăng với một mức độ không tưởng. Dù sau thì người khác tu luyện một ngày thì Vương Hạo lại là tu luyện mười một ngày. Chậm mở mắt, Vương Hạo sau khi hoàn thành luyện tập trong Tạo hóa không gian thì mạnh mẽ nắm chặt hai tay. Nội thị cơ thể thì Vương Hạo nhận thấy thân thể của mình đã mạnh lên không ít. Nếu so với hơn hai tháng trước khi tham gia đối luyện thì hiện tại lực lượng bản thân của Vương Hạo mạnh mẽ hơn gấp 10 lần. Nếu như hiện tại thực hiện đối chiến cùng Khánh Thanh Toán lúc đó thì nhất định Vương Hạo sẽ thắng một cách vô cùng đơn giản. Nhưng Vương Hạo biết, Khánh Thanh Toán cũng đã đột phá võ giả cấp 1, vì vậy hiện tại cũng chưa biết thực lực của ai mạnh yếu như thế nào. Nhưng Vương Hạo lại tự tin nhất định sẽ chiến thắng được Khánh Thanh Toán.
Một chương truyện đã hoàn thành, cám ơn các bạn đã đọc và theo dõi Tiếu Ngạo Hoàng Vũ
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang