Tu tiên bắt đầu từ lấy cây đánh lửa

Chương 7 : Trà tươi ống trúc bên bếp lửa

Người đăng: Kwok

Ngày đăng: 20:41 24-08-2025

.
Có một điều khá đáng tiếc là Phương Trường hiện tại không có vôi, không thể xử lý chống mối mọt cho mái nhà, ước tính không lâu sau sẽ phải làm lợp lại cái mái mới. Ở ngoài tự nhiên, vôi là một vật phẩm vô cùng quý giá vô cùng quan trọng. Ngay cả khi Phương Trường hiện tại đã bước vào tu hành, có thể bỏ qua phần lớn nguy hiểm ở bên ngoài nhưng việc ứng dụng vôi cũng có thể tăng đáng kể sự thoải mái trong sinh hoạt hàng ngày. Vì vậy, Phương Trường chuẩn bị nâng cao một chút thứ tự ưu tiên chế tạo bảo vật này. Sau khi lợp mái nhà thì hắn vào trong thử xem, cảm giác không tệ. Dù sao thì cũng sắp chuyển từ cái ổ nhỏ hẹp chỉ vừa một người nằm vào cái biệt thự dài rộng chín thước, chín nhân chín tám mươi mốt, làm tròn thành trăm thước vuông, làm sao có thể không hài lòng được chứ? Mặt đất rất khô ráo, điều này có được là nhờ trước đó Phương Trường đã dời đống lửa vào, hơ trước mặt đất. Nhưng giống như mái nhà, đây vẫn chỉ là kế tạm thời, thời gian lâu dài mặt đất vẫn sẽ ẩm ướt trở lại. Việc cần làm tiếp theo là chuyển củi và cỏ khô đã thu thập trước đó vào trong nhà, xếp thành một cái giường cách mặt đất chừng một thước, và chuyển mấy thứ gia sản từ cái ổ nhỏ qua. Sử dụng nguyên tắc không bỏ trứng vào cùng một rổ. Cái ổ nhỏ kia cũng không thể lãng phí, có thể dùng làm kho củi, nếu có thảm kịch mái nhà tranh bị gió thu phá tan xảy ra thì vẫn còn trứng trong giỏ khác, có thể dùng ở tạm. Ngoài ra, đống lửa cũng sợ mưa. Suy nghĩ một chút, Phương Trường dự định đào một cái bếp lửa trong nhà, điều kiện hiện tại còn sơ sài, cũng chỉ có thể chọn cách này. Thật ra ngay từ đầu đã không chừa vị trí cho bếp lửa, có chút sơ suất. Hắn đào lại mặt đất đã lót, chính giữa nhà đào một cái hố, sau đó đến con suối lấy mấy hòn đá đến đặt vây quanh bếp, điều chỉnh một chút cho đẹp mắt, chỉ đơn giản thế thôi đã thành cái bếp lửa rồi. Cũng may nơi này ở trên vách núi, tuy rằng không khí ẩm ướt, mặt đất ẩm thấp nhưng mực nước ngầm rất thấp, sẽ không bị nước trào ra trong khi đào. Chuyển đóng tro bếp lúc trước đã tích góp rải lên đáy hố. Lại dời đống lửa qua, tiện thể giảm bớt lửa. Trong bếp, lửa có thể cháy ổn định hơn, không cần ngọn lửa quá lớn, với lại nếu lửa quá lớn có thể gây nguy hiểm cho căn nhà tranh của hắn. "Gâu! Gâu! Gâu!" "Chít chít!" Sáng sớm, Phương Trường sau một đêm vừa kết thúc điều tức xong, đang chuẩn bị làm tường chắn gió thì chú khỉ lông trắng trên cây ở đằng xa không biết đã rời đi từ lúc nào, bây giờ còn cưỡi một con chó chạy đến. Với vóc dáng của khỉ, cưỡi trên lưng chó vàng lại có cảm giác uy phong lẫm liệt. "Đây là chó của Lâm Hải? Hắn lại lên núi rồi?" Phương Trường liếc mắt một cái, nhận ra căn cơ của con chó vàng này. Khỉ thúc chó chạy đi chạy lại mấy vòng trong sân rất đắc ý, con chó vàng hiểu lòng người rất phối hợp với khỉ. Thấy cảnh này, Phương Trường cười với khỉ: "Không tệ, quả thật giống như đại tướng xông pha chiến trận, nhưng đừng quên trả chó lại, dù sao nó cũng có chủ." Khỉ kêu chít chít, coi như là đáp ứng. Xây tường khá là phiền phức. Có nhiều phương án, có thể dùng khung trát bùn, có thể đan chiếu vây quanh, có thể dùng đất nện tam hợp, có thể dùng cọc gỗ cắm xuống đất làm hình hàng rào, còn có thể dùng đá chồng lên. Sau khi cân nhắc tổng hợp, Phương Trường chọn một cách tương đối thích hợp với điều kiện hiện có, dựa theo địa hình. Đầu tiên, cắm mấy cây gỗ cao bằng một người vào vị trí tường, sau đó đi ra bờ suối lấy đá, chồng dày hai lớp đến ngang hông, kiên cố chắc chắn, hiệu quả chắn gió khá tốt. Sau đó chẻ trúc thành những thanh dài nhỏ, đan vào vị trí còn lại của cọc gỗ. Trúc đúng là một thứ tốt. Khỉ cưỡi chó chạy qua lại giúp vận chuyển những thanh trúc nhỏ. Trong lòng khỉ lông trắng, những hành vi của vị thượng tiên mà nó kính sợ này khiến nó rất khó hiểu, nhưng vẫn không tự chủ được muốn thân cận hơn. "Đa tạ." Sau khi nghe Phương Trường nói lời cảm ơn, khỉ ta cưỡi chó vàng phóng nhanh đi, có lẽ là đi tìm người tiều phu để trả chó. Phương Trường hai tay chắp sau lưng, quay lại thưởng thức tác phẩm của mình. Một căn nhà tranh xinh xắn, lấy gỗ làm khung, lấy cỏ tranh làm mái, lấy trúc đá làm tường, chỉ là cửa sổ còn trống, ngày mai có thể buộc một cái hàng rào làm cửa. Bước vào nhà, thêm mấy khúc củi vào bếp lửa, Phương Trường lấy ra mấy ống trúc. Đây là hắn hôm qua dùng đá đục trúc, tiện tay chặt xuống hai đoạn, khi không có đồ đựng, ống trúc tươi có thể dùng để nấu nướng hoặc đun nước - phải là ống trúc tươi, nếu không trúc cháy hết rồi nước vẫn chưa sôi. Ống trúc được buộc dây mây, Phương Trường xách ống trúc ra bờ suối múc đầy nước trở về nhà, sau đó trực tiếp đặt một ống vào trong bếp lửa. Bên vách núi mọc mấy cây trà, mỗi ngày tắm mình trong mây mù và ánh nắng ban mai, dáng vẻ khá là bất phàm. Phương Trường sáng sớm hái một ít bỏ vào ống trúc nấu. Trong thời gian chờ nước sôi, hắn cũng không nhàn rỗi, trong hai khối ngọc mà khỉ tặng, chọn ra một khối thon dài, mượn nước trong ống trúc, mài trên đá bên bờ ao. Ngọc, vốn là đá nhưng đẹp hơn. So với đá bình thường chất liệu càng thêm đồng đều, tinh tế, hơn nữa khá là cứng rắn, Phương Trường chuẩn bị mài một con dao ngọc nhỏ. Đây là một công việc tỉ mỉ, đòi hỏi sự kiên nhẫn, không biết khi nào mới thành hình. Lá trà tươi trong ống trúc theo bọt nước sôi sùng sục mà nhấp nhô, thật là đẹp mắt. Đối với người bình thường mà nói, lá trà đã qua chế biến so với lá trà tươi càng có lợi cho sức khỏe, nhưng đối với Phương Trường mà nói không có vấn đề gì, hắn muốn chỉ là hương vị. Đợi nước nguội bớt, nhẹ nhàng uống một ngụm, khí vị nồng đậm thơm nức đầu lưỡi. Điểm chưa được hoàn mỹ là lá trà tươi mang theo một chút vị chát, sau này có cơ hội, có thể thử sao trà. Lại một ngày mặt trời lên mặt trăng lặn. Cách lúc mưa còn một khoảng thời gian, nhưng trong không khí đã có thể cảm nhận được một chút ý vị. Sau khi làm cửa rào, để phòng mưa, Phương Trường đi vào rừng tiếp tục thu thập củi, tiện thể hái lượm một ít thức ăn. Hai thứ này đặc biệt là thà dư còn hơn thiếu, không ngại nhiều, đặc biệt là Phương Trường đã chuẩn bị nung một ít đồ đựng, điều này sẽ tiêu hao rất nhiều củi. Mà quả dại, rau dại, củ thực vật đều là những món ngon thích hợp để ăn, có thể tùy theo thời gian bảo quản dài ngắn mà ăn trước ăn sau. Một sự chuẩn bị khác trước khi mưa là rãnh thoát nước. Đào một vòng quanh nhà, rồi dẫn ra một con mương hướng về địa thế thấp là có thể thoát nước xung quanh nhà, Phương Trường dùng mảnh đá và hai tay hoàn thành việc này, rất là không có hình tượng cao nhân. Nhưng trong mắt chú khỉ trên ngọn cây ở đằng xa, Phương Trường khom người đào đất, khí tức cùng với trời đất tương hợp vẫn là bộ dáng cao nhân. Buổi trưa, mưa to như đã hẹn mà đến. "Ầm ầm!" Mây đen dày đặc khiến bên ngoài một mảnh tối tăm, tia chớp như rắn mà giăng khắp bầu trời, tiếng sấm ầm ầm kéo đến, vang vọng giữa núi rừng. Thỉnh thoảng còn kèm theo gió thô bạo giữa núi rừng, mưa to trút xuống. Nhà tranh đã trải qua khảo nghiệm, trong gió mưa vẫn đứng vững không lay chuyển, đem cuồng bạo của đất trời ngăn ở bên ngoài. Bên bếp lửa, Phương Trường xem đạo thư bên ánh lửa bập bùng, thỉnh thoảng còn uống một ngụm trà trong ống trúc, thư thái vô cùng. Lúc mưa, coi như là nghỉ xả hơi vậy. Trận mưa lớn này kéo dài đến tận chiều tối. Phương Trường chỉnh sửa lại quần áo rồi bước ra khỏi cửa, thấy mây tan mưa tạnh, ánh chiều tà như son, một dải cầu vồng xinh đẹp treo trên trời. Những đám mây lớn được ánh mặt trời chiếu rọi, dát lên viền vàng, còn phảng phất một tia màu hồng đáng yêu. Sương mù mỏng dưới vách núi cũng tan đi, từ nơi này có thể nhìn thấy một vùng đất cực kỳ rộng lớn. Một tiếng gầm rú vang lên từ phía sau. Thượng nguồn con suối bên cạnh, lũ quét về rồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang