Tử Thần Du Hí

Chương 14 : Thu phục Hồ linh, nô lệ

Người đăng: NgocTrungNgon

Ngày đăng: 19:46 06-08-2021

Chương 14: Thu phục Hồ linh, nô lệ Chương này tôi viết có yếu tố 18+ lưu ý trước khi xem Sang nhìn gương mặt sợ hãi của Lưu Hà, hắn hơi thả lỏng tay cho nàng thở, sau đó hắn lại nói “Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể đối phó với ta, một Hồ linh ti tiện mà thôi cũng dám ra tay với ta, một dục vọng tử thần?” Lưu Hà khi nghe Sang nói thân phận của mình thì nàng há hốc mồm ra đầy bất ngờ. Dục vọng tử thần, tử thần a! Tại sao nhân gian giới lại có tử thần, tại sao nơi này lại có tử thần? tại sao bản thân mình không nhận biết được? Sang cười lạnh, hắn không thèm nói thêm lời nào với Lưu Hà nữa. Hắn đè đầu của nàng xuống, hắn đưa con cu to dài gân guốc của mình vào miệng nàng, hắn lấy hai cái tay của mình nắm lấy đầu của nàng mà kéo mạnh. Con cu to dài và gân guốc ấy chạy tọt vào trong cổ họng của nàng. Hắn để yên như vậy, đến khi Lưu Hà giãy dụa vì ngạt thở một hồi thì hắn mới bỏ tay ra, nàng ngồi bẹp xuống sàng mà ho sặc sụa. Nước mắt của nàng trào ra hai khóe mi rồi chảy dài xuống trông vô cùng tội nghiệp. Sang không thèm để ý đến vẻ đẹp của nàng lúc này, bởi vì nàng quá nguy hiểm, nàng chỉ một chút xíu nữa đã đưa hắn vào trong ảo cảnh, và tính mạng của hắn có thể sẽ chấm dứt. Lúc này hắn trở nên điên cuồng và đầy giận dữ đối với Lưu Hà. Hắn nắm tóc của nàng, sau đó kéo nàng quăng lên trên ghế sô pha, hắn kéo chân nàng lên, lúc này khe suối của nàng đã lộ diện trước mặt của hắn. Nàng muốn chống cự nhưng nàng không thể nào chống cự được Sang. Hắn kéo hai chân của nàng sau đó banh nó ra, để lộ một khe suối ẩn hiện không một sợi cỏ. Hắn để con cu to dài gân guốc của hắn trước khe suối, Lưu Hà cảm thấy bất lực, nàng cảm giác rằng mình không thể nào chống cự, và trinh tiết của nàng ngày hôm nay sẽ bị mất đi. Sang nhìn vẻ mặt cầu khẩn và đầy sợ hãi của Lưu Hà mà cười khẩy, hắn nhả một bãi nước bọt lên trên đầu cu của mình, sau đó hắn chà cho nó ướt đẫm cái đầu rồi hắn đưa cái đầu cu của hắn vào ngay cửa vào khe suối của Lưu Hà. A .. a .. a ..! Lưu Hà la một tiếng thất thanh khi con cu của Sang tiến vào trong, cái đầu cu của hắn tách hai mép của khe suối ra rồi tiến vào một cách mạnh bạo. Một âm thanh nhỏ như là một âm thanh xé rách cái gì từ đó phát ra cộng hưởng với âm thanh của Lưu Hà khi nàng la thất thanh tạo nên một âm thanh tuyệt diệu. Sang để cho con cu của mình nằm hết trong người của Lưu Hà mà không rút ra, hắn biết hắn vừa lấy đi trinh tiết của nàng, và nàng đang phải trải qua cơn đau đầu tiên của khoái lạc, và con cu của hắn cũng cần thời gian để hút đi trinh khí của nàng. Sau một hồi lâu, khi trinh huyết của Lưu Hà đã bị Sang hấp thụ thì hắn tỏ ra thật thoải mái, Sang đã hút đi một quầng sáng màu hồng nhạt từ người Lưu Hà, quầng sáng sau khi vào cơ thể của hắn đã hòa quyện vào linh nguyên của hắn làm cho nó mở rộng hơn. Hắn cười thỏa mãn, quả thật lấy trinh huyết của Hồ linh sẽ mang lại lợi ích không nhỏ, Linh nguyên của ta có dấu hiệu đột phá lên tầng thứ cao hơn rồi. Hắn cười thỏa mãn, ngược với đó là tiếng thút thít của Lưu Hà. Hắn lúc này đã di chuyển, con cu to dài gân guốc của hắn được hắn rút ra một cách chậm rãi sau đó lại được hắn đóng vào một cách thô bạo. Cứ như vậy, hắn rút ra chậm rãi, đóng vào thô bạo, hắn làm vậy liên tục mấy chục lần làm cho Lưu Hà thét lên một cách đau đớn. Nàng lần đầu tiên bị xâm nhập như vậy, mặc dù rất đau nhưng kèm theo đó lại là khoái cảm mà nàng không thể nào tưởng tượng được. Sau mấy chục cú thúc mạnh, Sang đổi sang chiến thuật khác, hắn lại nhẹ nhàng, hắn ra vào một cách nhẹ nhàng, con cu của hắn trượt nhẹ nhàng tại cái khe suối của Lưu Hà. Lúc nãy mạnh bạo làm cho Lưu Hà cảm giác đau thốn, nhưng khi Sang nhẹ nhàng lại làm cho Lưu Hà cảm giác như là không quen. Nàng rên rỉ theo từng lần ra vào của Sang, nàng thực sự không thể chịu nổi sự dày vò của hắn. Nàng muốn mạnh hơn, nhanh hơn, nàng muốn cảm giác của trước đó quay trở lại. Ưm .. ưm .. “Mạnh lên, xin ngài hãy mạnh lên, xin ngài hãy hành hạ nô lệ của ngài.” Lưu Hà vừa rên rỉ vừa cầu xin Sang. Sang không nói gì, hắn vẫn cứ từ tốn nhấp và việc này làm cho Lưu Hà trở nên điên dại hơn. Nàng vùng dậy, nàng ôm lấy cổ của Sang, nàng hôn vào cổ của hắn sau đó nàng thì thầm như là van xin hắn “Mạnh lên, hãy cho em trở thành một con đĩ hư hỏng hãy làm cho em trở thành con đỉ của ngài đi”. Sang lúc này thấy thời cơ cũng đã đến, tâm trí của Lưu Hà đã bị hắn thẩm thấu và điều khiển được. Hiện tại, trong tâm trí của Lưu Hà thì Sang như là một vị chủ nhân, một vị chúa tể của nàng. Sang biết, hiện tại nếu như hắn có ra bất cứ mệnh lệnh nào thì nàng cũng sẽ ngoan ngoãn phục tùng hắn. Trên môi của hắn nở một nụ cười đắc thắng, hắn biết từ đây hắn đã có một nô lệ là Hồ linh một nô lệ có thể làm cho hắn thỏa mãn bất kỳ lúc nào.
Ủng hộ tác giả bằng cách like chương, đánh giá truyện và có thì gửi phiếu đề cử nhá!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang