Tử Thần Du Hí

Chương 11 : Lưu Hà, quá khứ

Người đăng: NgocTrungNgon

Ngày đăng: 16:54 24-07-2021

.
Lưu Hà, quá khứ Lưu Hà vẫn đang đắm chìm trong những ký ức vui vẻ của mình. Bất giác cô đưa tay lên xoa lấy ngực của mình trước ánh mắt đang soi mói của Sang. Hắn nở nụ cười gian mãnh sau đó ngồi dựa lưng vào ghế rồi cầm ly rượu lên uống một cách sảng khoái. Hắn biết Lưu Hà hiện tại đang chìm vào trong ký ức của mình, chìm vào sâu trong những ký ức khoái lạc của bản thân. Đám người đi theo Lưu Hà đứng nhìn từ xa thì thấy Lưu Hà và Sang vẫn đang rất bình thường, hai người như đang trò chuyện với nhau một cách bình thường mà bọn chúng không biết rằng những hình ảnh mà bọn chúng nhìn thấy chỉ là ảo ảnh được tạo ra bởi Sang. Hắn dù sao cũng là một Tử Thần, hắn có thể thao túng được tâm trí người khác và tạo ra những ảo ảnh chân thật, dù sao bọn họ cũng chỉ là người thường. Trong không gian đó, Sang đang thưởng thức từng cử chỉ của Lưu Hà, từng cái nhíu mày, từng tiếng rên khẽ phát ra từ miệng nàng, từng cái vuốt ve của bàn tay nàng trên hai cái núi đồi đầy đặn. Hắn bị kích thích cao độ, hắn nhìn thấy hết tất cả những ký ức nằm sâu trong tâm trí của Lưu Hà. Hắn đang nhìn thấy Lưu Hà quỳ gối, tay nàng đang cầm con cu to dài của bạn trai mình mà vuốt ve, nàng vuốt ve nó một cách nhẹ nhàng và gương mặt nàng thì lại đỏ lên xấu hổ trông vô cùng đàng yêu. Người yêu của nàng thì đang ngồi ngửa mặt lên trời mà tận hưởng cảm giác từ con cu nóng hổi của mình truyền về. Nàng e ấp rồi cũng hé cái miệng chúm chím của mình ra mà ngậm lấy đầu khất, nàng đưa nó vào miệng một cách chậm rãi, từng chút một. Cho đến khi hết cái đầu khất được nàng đưa vào trong miệng, rồi thì nó từ từ tiến sâu vào, một phần ba, một phần hai. Khi nửa con cặc đã đi vào miệng nàng thì nàng lại vội vã nhả nó ra, nàng có cảm giác muốn nôn, con cặc nó làm cho nàng bị ọi, nàng không thể đưa vào thêm được nữa. Chàng trai nhìn thấy thì cảm giác mình tội lỗi, nước mắt từ khóe mắt nàng ứa ra khi con cặc đâm vào làm nàng nôn ra lại khiến cho tim của chàng trai như muốn thắt lại. Chàng đỡ nàng đứng dậy, đặt vào môi nàng một nụ hôn, nụ hôn như thay lời xin lỗi của chàng. Sang lục nhìn ký ức của Lưu Hà thì chỉ thấy được những cảm xúc của nàng đối với chàng trai này, chỉ một người đàn ông duy nhất từng bước vào trái tim nàng, chỉ có một người đàn ông duy nhất chạm vào được cơ thể của nàng, người đàn ông này theo trí nhớ của nàng thì tên là Trường. Hai người đã có thời gian yêu nhau rất lâu, những cảm xúc đến và đi vội vã, những kỷ niệm dục tình thiêu đốt nàng nhưng kèm theo đó là những bi thương và đau khổ. “Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?” Lưu Hà vừa khóc vừa nói, nước mưa hòa với nước mắt của nàng trôi đi như không muốn cho người khác biết được nàng rơi lệ. “Anh rất yêu em, anh không muốn mất em!” Trường muốn tiến đến để ôm Lưu Hà nhưng không thể, Lưu Hà đã tránh né và không muốn Trường tiến tới gần mình. “Đó chỉ là sai lầm của anh, đó chỉ làm cảm xúc của anh, đó chỉ là…” Trường nói một cách đầy ấp úng. “Anh ngủ với cô ta, anh làm tình với cô ta, anh làm cho cô ta có thai, như vậy đâu chỉ là sai lầm?” Lưu Hà nức nở nói. “Anh xin lỗi, nhưng em hãy tha lỗi cho anh, anh vẫn rất là yêu em, anh không thể nào sống thiếu em được. Cô ta đã gài bẫy anh, cô ta..” “Anh im đi, tôi không muốn nghe!” Trường im bặt vì bị Lưu Hà căt đứt. Trong cơn mưa hai người đã chia tay nhau, đó là lần cuối cùng Lưu Hà nhìn thấy Trường, vì sau ngày hôm đó nàng đã rời khỏi nơi đó, rời khỏi nơi ở của mình để tiến về thành phố, nơi mà nàng sống tới hiện tại. Tại thành phố này, nàng đã làm rất nhiều việc và cuối cùng nàng đã gặp được Trần lão gia, người đã nhận nàng làm cháu nuôi và đã cho nàng một tương lai như hiện tại. Nàng đã nguyện cuộc đời mình sẽ dành hết cho Trần lão gia, dù cho hy sinh cả tính mạng của mình nàng cũng sẽ dành cho Trần lão gia. Và Trần tiểu thư chính là người mà Trần lão gia yêu thương nhất, cùng với đó nàng chính là người được Trần lão gia giao cho nhiệm vụ bảo vệ và chăm sóc. Đọc lấy ký ức của Lưu Hà, Sang có thể lỹ giải được rất nhiều điều, chính là vì sao nàng lại có một ý chí mạnh mẽ đến như vậy, Sang muốn đọc trộm, muốn khống chế ý chí của nàng thì phải tốn rất nhiều công sức. Nàng trải qua một cuộc sống cũng không vui vẻ gì, nàng đã trải qua rất nhiều đau khổ, nàng trải qua rất rất nhiều điều mà những người thường không thể nào tưởng tượng được. Nàng giữ được trinh tiết của mình không phải do may mắn mà nó đổi bằng chính nỗ lực của mình. Nàng đã rất nhiều lần lọt vào tay của kẻ thù, nàng đã rất nhiều lần bị lột trần truồng, nàng đã bị rất nhiều người đàn ông đút con cặc dơ dáy của mình vào miệng nàng, bắn những dòng tinh khí nhớp nháp lên khắp cơ thể của nàng. Nàng đã từng tắm trong tinh trùng của rất nhiều người đàn ông. Khi nàng bị bắt, khi nàng sắp sửa bị hãm hiếp thì nàng sẽ trở thành một con người khác, nàng trở nên đĩ thỏa hơn, nàng sẽ trở thành một con điếm thượng hạng. Nàng sẵng sàng lao vào mút những con cặc dơ dáy của bọn chúng, nàng sẵng sàng nuốt hết tinh trùng của bọn chúng. Sang rất bất ngờ khi phát hiện nàng có một năng lực đó chính là tạo ra ảo cảnh, khi nàng đưa những người đàn ông đó lên đỉnh của khoái lạc là lúc nàng có thể tạo nên một ảo cảnh, nàng có thể tạo ra ảo cảnh rằng những người đàn ông này đang đụ nàng, đang đút con cặc dơ bẩn của bọn họ vào trong người nàng, đang làm cho nàng khóc dở chết dở, làm cho nàng mất đi ý thức, làm cho nàng trở thành một bồn chứa tinh của bọn chúng nhưng bọn chúng đâu biết rằng cái chết của bọn chúng chỉ cách bọn chúng khi bọn chúng xuất tinh. Năng lực của nàng được nuôi dưỡng bởi tinh trùng của đàn ông, và nàng dù có đĩ thõa như thế nào thì cũng không có bất cứ người đàn ông nào có thể chiếm được cơ thể của nàng.
Chương này có một vài tình tiết tôi viết hơi tục nhưng mà tôi không dùng từ nào thay thế được, vì vậy nếu vi phạm ban quản trị cho tui biết để tui chỉnh sửa hoặc cắt bỏ nhé!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang