Tứ Ngược Hàn Ngu

Chương 122 : Nếu muốn đội vương miện, phải chịu sức nặng của nó

Người đăng: teen120

Ngày đăng: 10:02 03-10-2020

.
Chương 122: Nếu muốn đội vương miện, phải chịu sức nặng của nó Ahn Jung-hoon trước đây chưa bao giờ nghĩ đến việc tham gia một vài buổi lễ cuối năm, thế mà bây giờ lại cầm nữ nhân trong hai buổi lễ liên tiếp. Và hiển nhiên, buổi lễ thứ 3 tiếp theo cũng sẽ diễn ra như vậy, Lee Hyori vẫn đang chờ đợi để nhận chiếc cúp Nữ ca sĩ của năm của MKMF từ trong tay hắn... Trở lại biệt thự nằm ở trong bồn tắm, hắn còn đang suy nghĩ cái gọi là tự chủ của mình xem ra cũng chỉ là nói suông mà thôi. Kể từ khi hắn chiếm hữu Kim Hyo Yeon, mà Kim Tae-yeon cũng đang chờ quân đến hái, ý tưởng muốn thu sạch Girls' Generation đã xuất hiện trong đầu hắn một cách không thể kiểm soát, và ý tưởng đó nhanh chóng bén rễ ngay khi nó xuất hiện và không thể nào loại bỏ được. Hoặc là, căn bản không muốn loại bỏ nó? Mặc dù xảy ra đột ngột nhưng chuyện của Son Ye-jin cũng không phải là bất ngờ. Nổi tiếng chính là cái tốt, năm đó mình đã chơi nhiều nữ nhân như vậy, nhiều người trong số họ thậm chí hiện tại dù xuất hiện tại trước mặt mình cũng không nhận ra. Tuy nhiên, cái tên Son Ye-jin đang nổi như cồn trong làng giải trí Hàn Quốc, muốn bỏ qua cũng khó. Dưới sự kích thích kép của sự việc Jang Ja-yeon và có người muốn bao Son Ye-jin, hắn nảy sinh cảm giác bị người khác chạm vào của riêng của mình biến thành đội nón xanh, một lần nữa nảy sinh ý định độc chiếm nữ nhân này, điều này thực sự không có gì lạ đối với hắn. Thôi, quá kiềm chế bản thân mình thì có ích gì? Cứ thuận theo tự nhiên đi. Ahn Jung-hoon lau khô người, đi ra khỏi phòng tắm, ngẩng đầu nhìn thấy Ha Ji-won đang yên lặng ngồi ở cuối giường chờ mình, thấy hắn đi ra liền cười nói: "Ji-hyun còn đang tắm rửa, ta tới phục thị ngươi trước." Ahn Jung-hoon vốn muốn nói rằng ngươi không cần tận lực lấy lòng như vậy, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt xuống, chỉ gật đầu, ngồi xuống bàn mở máy tính. Ha Ji-won liền quỳ xuống dưới bàn, mở áo choàng tắm, giúp hắn phục vụ. Có vẻ như thế này, mình dễ chịu, các nàng cũng thoải mái hơn... Quá nhiều cố kỵ, xem ra ngược lại càng làm cho mọi người phiền muộn? Thực sự là kỳ lạ... Ahn Jung-hoon âm thầm lắc đầu, cảm thấy niềm khoái cảm dưới thân và sự thoải mái trong lòng, thở phào nhẹ nhõm mở ra Fans Club. Bây giờ đây là lịch trình hàng ngày của hắn, quan trọng hơn nhiều so với chơi WOW. Cả Park Ji-yeon và Park Hyomin đều đang online. Điều đáng nói là Park Hyo-Min gia nhập thành viên muộn như vậy, bây giờ điểm fan hâm mộ cũng đã nâng cao rất nhiều, thế mà có thể được xếp hạng trung bình. Không biết nàng đã làm như thế nào. Ahn Jung-hoon đã giao lưu với các fan trong hơn 10 phút và nói về trải nghiệm của lễ trao giải Rồng Xanh. Thấy các fan hơi yên tĩnh một chút, hắn liền kéo Park Ji-yeon và Park Hyomin vào group chat. "Hyomin ngươi hẳn là rất bận mới đúng, có một chút thời gian rảnh rỗi sao không tập thêm diễn xuất? Tại sao lại có thời gian để kiếm điểm fan hâm mộ?" Park Hyomin yếu ớt nói ở phía đối diện: "Oppa... Bộ phim đó, ta từ bỏ." Park Ji-Yeon: "Hả? Cái gì? Phim gì?" Vừa đánh máy, nàng vừa kêu lên trong phòng: "Unnie? Phim gì?" Park Hyomin thở dài, xoay người nói: "Ta sẽ nói chuyện với ngươi sau." "Nha..." Ahn Jung-hoon nhìn một chút Ha Ji-won dưới thân, nàng là điểm sáng của bộ phim này. Có thể bắt được đùi của Ha Ji-won hẳn là niềm mơ ước của bất kỳ nghệ sĩ trẻ nào vừa mới vào đời mới đúng. Hắn không thể không hỏi: "Tại sao lại từ bỏ?" "Ta đã nghĩ qua... Nếu bộ phim này được quay vào mùa hè năm sau... Nó sẽ mâu thuẫn với thời gian debut của chúng ta." Ahn Jung-hoon nhíu mày: "Ngu xuẩn! Cái nào nặng cái nào nhẹ ngươi cũng không thể phân biệt được?" Park Hyomin hít một hơi thật sâu và nghiêm nghị gõ: "Có các tỷ muội trong nhóm, chúng ta có những kỳ vọng và ước mơ chung. Ta không thể làm ảnh hưởng đến mọi người vì những ham muốn ích kỷ của bản thân." Ngón tay Ahn Jung-hoon lơ lửng trên bàn phím, thật lâu mới gõ được: "Tổ hợp của các ngươi... tên đã được quyết định chưa?" Park Hyomin nói: "Quyết định rồi. Nó được gọi là T-ARA! Có nghĩa là vương miện!" Ahn Jung-hoon im lặng đáp: "Muốn đội vương miện thì phải chịu được sức nặng của nó. Hyomin... Đã hiểu điều này rồi. Cố lên nha..." Park Ji-yeon chớp chớp mắt và quay lại nhìn Hyomin, người đang tỏ ra bình tĩnh. Nàng đã hiểu. Unnie đã từ bỏ điều gì. Nhất thời không thấy ai trong group chat gõ, trong ký túc xá thiếu nữ cũng không có tiếng nói. Park Ji-yeon nhìn Park Hyomin bằng ánh mắt như thiêu đốt, còn Park Hyomin thì mặt không thay đổi nhìn vào màn hình máy tính, như không muốn đối diện với ánh mắt của tiểu nha đầu này. Park Ji-yeon rời khỏi chỗ ngồi, nhẹ nhàng ôm cổ Park Hyomin từ phía sau, ghé bên tai nàng nói: "Unnie..." Lại cảm thấy mình không thể nói tiếp. "Ai nha nha, các ngươi đừng ngâm mình ở trên mạng hàng đêm có được hay không? Chúng ta đi ra ngoài ăn một chút gì a?" Cửa phòng bị đẩy ra, Hahm Eun-jung thò đầu vào, đột nhiên nhìn thấy dáng vẻ ôm nhau của hai tỷ muội, vẻ mặt trở nên vô cùng cổ quái... "Các ngươi... Có cần phải huyết hồng như thế hay không a..." Park Ji-yeon bật dậy cười lớn: "Unnie, ta phát hiện ra ta thích nữ nhân làm sao bây giờ? Đến cho ta ôm một cái!" Hahm Eun-jung rùng mình, mặt không còn chút máu tông cửa xông ra ngoài, Park Ji-yeon đuổi theo từ phía sau, hai người vui đùa ầm ĩ trong phòng khách. Park Hyomin nhìn họ thỉnh thoảng chạy qua cửa phòng, trên môi nở một nụ cười ấm áp. ... Ahn Jung-hoon ở trong biệt thự thở dài, cảm thấy vô cùng nặng nề. Hắn hiểu rõ hơn ai hết những cô gái này sẽ rơi xuống đáy vực băng giá đến như thế nào trong tương lai, nhìn mây mù bao phủ mà không thấy mặt trời. Lúc này, Park Hyomin, người sẵn sàng từ bỏ cơ hội chỉ có một lần trong đời này cho đoàn đội, sẽ phải cần người trong nhà tiếp tế tiền tiêu vặt sau 5 năm nữa... Sau đó hắn nhớ đến Jeon Boram và Park In-jung, những người vẫn đang luyện tập ở LOEN, những lời của Jeon Boram ngày hôm đó vang vọng trong tim hắn: “Nếu không thể chịu đựng được những lời chế giễu này, làm sao có thể chịu được ANTI trong tương lai?” Nếu muốn đội vương miện, phải chịu sức nặng của nó... A... Oppa đã nhìn thân thể của các ngươi, dù sao cũng nên đền đáp cái gì, sẽ không để đôi tay mỏng manh của các ngươi leo lên vách núi một cách bơ vơ. Chờ xem, lũ tiểu gia hỏa. Những tên chết tiệt kia nợ các ngươi một chiếc vương miện, ta sẽ cấp cho. Ahn Jung-hoon cầm điện thoại di động gọi cho Kim Min-ho: "Ngươi làm giám đốc đài KBS lâu như vậy, trong tay hẳn là có người chứ?" Kim Min-ho cười và nói: "Thiếu gia, ta vốn có sứ mệnh chiêu mộ nhân tài khi đến với đài KBS. Những người ở LOEN khiến ngươi cảm thấy quá buồn cười và muốn thay đổi sao? Đừng lo, ta có rất nhiều đề cử ở đây, tất cả đều xuất thân từ công ty môi giới âm nhạc." "Không phải là LOEN. Ngươi tìm cách chọn một người lợi hại một chút để chèn vào CCM. Có thể làm từ từ, không nên gấp gáp, mua một ít cổ phần phổ thông rồi hãy tham gia, đừng để mọi người biết rằng là người của chúng ta." "Thiếu gia, ngươi muốn từng bước xâm chiếm CCM? Đây dường như là một công ty con của Mnet Holdings, chưa chắc có cổ phần để thu mua." "Tìm hiểu thêm một chút lại nói. Ta vừa lấy lại mối quan hệ với Lee Jae-hyeon, không muốn đối chọi với Mnet một lần nữa. Chỉ cần đưa ai đó từ chúng ta thay thế hoặc đẩy ngã chủ tịch CCM là được rồi. Đại ca của ta là chuyên gia làm loại chuyện này, ngươi là người bên cạnh hắn, cũng so với ta tốt hơn, chuyện này cứ giao cho ngươi." "Không khó để xếp người vào, nhưng việc họ có thể thượng vị hay không phụ thuộc vào chủ tịch hiện tại của CCM là nhân vật bậc nào, mà lại rất khó để nói rằng sẽ mất bao lâu. Không ai có thể đánh cược cho loại sự tình này a..." "Yên tâm, khả năng của Kim Kwang-soo... Ha ha..." "Tốt a. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, CCM này có ít nhân tài a, để tăng sức ảnh hưởng của công ty con này, Mnet cũng đã phải chuyển hợp đồng Davichi, từng đoạt giải Tân binh xuất sắc nhất năm nay sang CCM, một công ty như vậy có cái giá trị thao túng gì? Sẽ không phải là vì Davichi a? Nữ hài tử họ Kang trong đó cũng có vẻ không tệ..." "Ta bảo tại sao ngươi nói nhảm nhiều như vậy?" "Tốt a tốt a." Kim Min-ho nói: "Ta có một người bạn Trung Quốc đá vào tấm sắt chạy nạn đến đây vài ngày trước. Gia hỏa này rất lợi hại, cũng có thể tin tưởng được nhân phẩm của hắn. Mà lại thiếu gia ngươi luôn thích người Trung Quốc..." "Người Trung Quốc?" Ahn Jung-hoon gật đầu: "Tên là gì?" "Trịnh Nghị." Kim Min-ho phát âm hai âm tiết tiếng Trung một cách ngượng nghịu. "Được rồi, ta đã nhớ kỹ. Chuyện này chỉ có thể thắng không cho phép bại, nếu ngươi cần bất kỳ sự giúp đỡ nào, có thể trực tiếp tìm đại ca của ta, ta sẽ nói với hắn một tiếng." Đúng lúc này, Jun Ji-hyun mặc áo ngủ đi vào, Ahn Jung-hoon liền không cần phải nhiều lời nữa, cúp cuộc gọi. Ha Ji-won bò dậy, Ahn Jung-hoon đầu đầy kế hoạch, lẳng lặng đứng lên, nằm ở trên giường lớn, ôm cánh tay suy nghĩ. Hai người phụ nữ nhìn thấy tâm trạng của Ahn Jung-hoon có vẻ không cao, hai mặt nhìn nhau, đều im lặng leo lên giường, ăn ý phối hợp phục vụ hắn. Ahn Jung-hoon đột nhiên nói: "Son Ye-jin với các ngươi là quan hệ như thế nào?" Cả hai người phụ nữ đều hơi ngạc nhiên. Giao tiếp xã hội của Ha Ji-won rõ ràng là phong phú hơn Jun Ji-hyun một chút, vì vậy nàng trả lời: "Tuy rằng kết giao không quá nhiều nhưng quan hệ cũng được, con người Ye-jin rất tốt." Jun Ji-hyun chớp chớp mắt, cười nói: "Đêm nay, nàng không phải là người thắng lớn giải Rồng Xanh sao, ngươi coi trọng người ta?" "Ân..." Ahn Jung-hoon trung thực nói: "Không muốn đưa nàng cho người khác.." Jun Ji-hyun lại cúi đầu, ngậm vật kia của hắn vào miệng, lẩm bẩm không rõ ràng: "Vậy thì ôm về nhà chứ sao." Ha Ji-won cười nói: "Vẫn là Nữ hoàng điện ảnh Giải Thanh Long là có sức hấp dẫn, ta đưa đến công ty, ngươi cũng không nói coi trọng ta." "Ngươi cũng là Nữ hoàng của cả Baeksang, KBS, SBS, và MBC, nói lời này là đang muốn làm Nữ hoàng điện ảnh nữa à... Yên tâm, sang năm cơ bản không có chạy." Thấy hai người phụ nữ không có chút nào bất mãn, Ahn Jung-hoon cũng thả lỏng người, kéo Ha Ji-won, đưa tay phải vào trong áo ngủ của nàng nhào nặn. Ha Ji-won mắt hạnh mê ly, lại gần liếm láp lồng ngực của hắn, tay của hắn liền thuận thế hướng xuống thò vào thung lũng, loay hoay một lúc rồi lật người mà vào. Cả phòng đều xuân.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang