Trùng Sinh Nghịch Tập Nhân Sinh Bên Thắng (Trọng Sinh Nghịch Tập Nhân Sinh Doanh Gia)

Chương 69 : Studio Hồ Phấn

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 02:44 03-11-2025

.
Trong phòng thuê, mấy người trẻ tuổi ăn mặc hơi có chút lôi thôi đang tụ tập cùng một chỗ thảo luận điều gì đó. "Anh nói xem, bản quyền cuốn tiểu thuyết kia, chúng ta có thể hay không mua lại nó?" Một người phụ nữ có đôi mắt kính gọng tròn, híp híp đôi mắt hơi có chút đau, vươn vai một cái, cả người trông không có chút tinh thần nào. Chu Nhất Chu nhíu mày một cái: "Khó nói lắm, bên đó đang cạnh tranh với chúng ta. Tôi đoán giá bọn họ đưa ra, hẳn là dựa trên giá của chúng ta mà đưa, bất kể chúng ta ra giá bao nhiêu, bọn họ đều sẽ ra giá cao hơn chúng ta." "Có ý tứ gì chứ?" Người phụ nữ lại nhéo nhéo bờ vai của mình: "Khoảng thời gian trước thật vất vả mới có được một ý tưởng, kết quả tạp chí truyện tranh vậy mà lại đóng cửa. Trước kia tôi đã từng lời thề son sắt muốn ra ngoài vẽ truyện tranh như thế nào, thì e rằng đến lúc đó tôi cũng sẽ phải chật vật như thế mà lăn về nhà lấy chồng." Người phụ nữ nói nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng biểu lộ trên mặt cô vẫn mang theo vài phần sầu khổ. Ngay cả Chu Nhất Chu cũng trầm mặc xuống, những người vì giấc mơ mà tụ tập cùng một chỗ này, lần đầu tiên cảm thấy thất bại vì bị giấc mơ đánh ngã. Tiền tiết kiệm được đều đã tiết kiệm, cơm có thể ăn rẻ một chút, quần áo có thể mặc đơn giản một chút, nhưng vẫn có rất nhiều khoản chi không thể tránh được, ví dụ như tiền thuê nhà, lại ví dụ như, hơn mười người với nền tảng gia đình khác nhau, lăn lộn bên ngoài lâu như vậy, cuối cùng cũng phải lấy ra được chút thành tích về nhà, mới có thể xứng đáng với nhiệt huyết đã từng hiên ngang rời đi. "Cứ chờ kết quả đi." Chu Nhất Chu thở dài một hơi. Hắn là một thiên tài cải biên kịch bản, nhưng lại không phải là một thiên tài sáng tác, nói cách khác, hắn chỉ có thể cải biên, không thể sáng tác. Hắn có thể dùng phân cảnh và lời thoại hoàn mỹ nhất, biến bản thảo văn tự của người khác thành truyện tranh. Nhưng tại một ngày trước, người viết kịch bản cùng với bọn họ kia, cuối cùng cũng chịu không nổi cuộc sống vô vọng, đã trở về thành nhỏ quê nhà, tìm một công việc nhẹ nhàng, đàng hoàng đi làm rồi. Chu Nhất Chu cũng coi là người có điều kiện gia đình tốt nhất trong số bọn họ, ở tuổi mười bảy, hắn cũng coi như là một tiểu phú nhị đại. Khác với người anh trai ưu tú của mình, Chu Nhất Chu từ nhỏ đã có ý nghĩ của mình, thoát ly khỏi gông cùm gia đình, nhất định phải làm anime. Số tiền mua kịch bản lần này, là hắn thật vất vả mới xin được từ anh trai mình. Nếu không làm được thành tích nữa, hắn sợ rằng cũng phải bị bắt về rồi. Trong mắt người Chu gia, truyện tranh thứ có ảnh hưởng xấu đến phong hóa như vậy, thật sự là không lấy ra được, Chu gia thà nuôi thêm một người ăn không ngồi rồi, cũng không muốn Chu Nhất Chu tiếp tục xuống dưới. "Có email rồi." Bỗng nhiên có người gọi một tiếng. Chu Nhất Chu nhanh chóng từ trạng thái ngồi xổm đứng lên, ánh mắt tất cả mọi người đều rơi xuống trên người hắn, không ai nói chuyện, chỉ chăm chú nhìn hành động của hắn. Trong không khí, ngay cả hô hấp của mọi người cũng trở nên nặng nề. Chu Nhất Chu run rẩy đôi tay, mở mail ra. Trong mail rõ ràng viết rõ, giá mà studio đối phương và phòng làm việc của hắn đưa ra, nhưng tạp chí lại cuối cùng chọn hắn, hơn nữa còn nguyện ý đưa thêm bản quyền truyện tranh của một quyển khác văn học thanh xuân học đường cùng nhau cho hắn. Trước máy tính, Chu Nhất Chu sững sờ hồi lâu, hắn vẫn chưa kịp phản ứng lại từ sự kinh ngạc to lớn này. Đây là ý tứ gì? "Miên Hoa, em qua đây xem một chút." Chu Nhất Chu nói. Một cô gái có ngoại hình ngọt ngào đi tới, sau khi xem xong nội dung email, cô cũng sững sờ mấy giây, rồi nhìn nhau với Chu Nhất Chu một cái: "Em không nhìn nhầm chứ?" "Anh nghĩ chúng ta đều không nhìn nhầm." Chu Nhất Chu trầm mặc xuống, hắn lùi về một bên, tiếp đó hết thảy mọi người trong phòng làm việc đều vây quanh. "Vậy mà lại có chuyện tốt như thế này." Một tiếng cảm thán, bay lượn trong phòng làm việc. Chu Nhất Chu lại xem một lần email, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào, ở đây, hắn thấy được giải thích của tòa soạn về việc này. Bản nhân tác giả này, rất thích phong cách vẽ của phòng làm việc các bạn, cũng thưởng thức năng lực cải biên của biên kịch các bạn, cô ấy muốn tác phẩm của mình được cải biên thành tác phẩm được mọi người hoan nghênh, cho nên cố lên. Bản nhân tác giả... Chu Nhất Chu từ trên cái bàn thất bát tao cầm lấy một quyển tiểu thuyết, trên eo sách hắn thấy được tên tác giả Ngư Hoan Hạ, ba chữ rất dễ nghe. Trước đây, hắn chỉ kinh ngạc vì nội dung của sách, lần này, đọc được tên tác giả này, vẻ mặt cũng nhịn không được theo đó mà ấm áp vài phần. "Có thể cho tôi phương thức liên hệ của tác giả không, trong việc cải biên tiếp theo, tôi cũng có thể liên hệ nhiều hơn với cô ấy." Chu Nhất Chu nhanh chóng nhấn hồi phúc email. Miên Hoa ở một bên nhìn thấy, trợn mắt hốc mồm: "Anh hồi phúc như vậy, có phải là quá qua loa một chút rồi không. Quy trình hồi phúc bình thường, không phải nên nói về vấn đề ký hợp đồng tiếp theo sao?" Chu Nhất Chu ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Vừa mới thấy tin tức kia xong, quá kích động rồi, không cẩn thận đã quên mất chuyện quan trọng nhất, đừng gấp, bây giờ tôi chỉnh sửa lại một mail khác để thảo luận chính sự." Đậu đen rau muống thì đậu đen rau muống, trong phòng làm việc ngược lại cũng không ai biểu thị bất mãn với hành vi của Chu Nhất Chu. Dù sao bỗng nhiên thoáng cái, lại có một việc tốt như vậy rơi xuống, người bị chấn kinh không chỉ là Chu Nhất Chu, những người còn lại cũng cả buổi không phản ứng kịp. Sau khi nghỉ ngơi đủ thời gian dài, bọn họ mới bắt đầu châm chước câu chữ, hồi phúc email. Muốn phương thức liên hệ của Hạ Dụ, tổng biên tập trước tiên đã hỏi qua ý kiến của Hạ Dụ. Chu Nhất Chu muốn liên hệ với mình, Hạ Dụ cảm thấy mình đơn giản là muốn vui vẻ nhảy lên rồi. Cô ấy trước kia cũng thích theo dõi truyện tranh quốc nội, Chu Nhất Chu có thể nói là phái thực lực trong giới cải biên truyện tranh, hậu kỳ IP thịnh hành, trong quá trình rất nhiều tiểu thuyết mạng dài tập được cải biên thành truyện tranh, đều xuất hiện vấn đề cốt truyện quá dài, cải biên khó khăn. Nhưng phàm là trải qua tay Chu Nhất Chu, không chỉ có thể bảo đảm hương vị của tiểu thuyết, mà còn có thể phù hợp nhu cầu truyện tranh. Hắn cũng vì vậy mà được gọi là quỷ tài của giới truyện tranh! Người như vậy chủ động xin phương thức liên hệ của mình, đương nhiên là cho, cho, cho chứ! Cái này căn bản không cần do dự đúng không! Sau khi Chu Nhất Chu cầm tới phương thức liên hệ của Hạ Dụ, lại không lập tức vội vàng liên hệ. Hắn không biết, đối phương là nam hay là nữ, tuổi tác như thế nào, nếu hai người bọn họ muốn bắt đầu nói chuyện, thì nên lấy chủ đề gì làm điểm cắt vào. Cái duy nhất hắn có thể biết là, bất kể một bộ nào tác phẩm, đều là tâm huyết của tác giả, đợi đến khi cải biên cụ thể, chỉ cần nguyên tác giả này có nơi không hài lòng, hắn nhất định nguyện ý nghiêm túc sửa chữa. Bất luận như thế nào, hắn đều cảm ơn ơn tri ngộ của Ngư Hoan Hạ. Hạ Dụ biết mình đã đưa phương thức liên hệ cho Chu Nhất Chu rồi, mấy ngày trước đó liền ôm điện thoại, chờ đại thần trong giới năm đó gọi điện thoại cho mình. Nào ngờ chờ liền mấy ngày, đều không có tin tức. Hạ Dụ từ từ liền quên khuấy chuyện này sau gáy, tiếp tục bắt đầu sự nghiệp sáng tác của mình, đồng thời cũng bắt đầu quan tâm, bây giờ có tiểu thuyết mạng nào nổi lên hay không. Tiểu thuyết mạng thì không có, nhưng cũng coi như là có một số hình thức ban đầu. Hiện tại có không ít diễn đàn, có người đăng tải một số tùy bút cá nhân lại hoặc là những câu chuyện ghi lại dài tập trên diễn đàn, những cái viết tốt, cũng có thể bị biên tập viên nhìn thấy, lấy đi xuất bản.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang