[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 64 : Giết chết yêu quái ăn thịt người
Người đăng: nightly_princess
Ngày đăng: 02:56 30-05-2020
.
"Vút vút vút." Ba mũi tên nữa lại cắm trên người Kẻ Nuốt Chửng.
Sau 30 phút, thanh máu của nó chỉ còn có một phần ba, nó rú lên một tiếng chói tai. Hai con yêu quái thông thường gần đó nghe thấy liền hướng phía này lao qua.
Lúc này khá gay go. Nhiếp Ngôn nhìn vào thanh máu của Kẻ Nuốt Chửng chỉ đầy có một phần ba, nếu hắn bỏ lại nó để đối phó với hai con yêu quái kia thì chỉ sợ máu của nó sẽ hồi đầy mất. Bất kể như thế nào thì hắn phải giết Kẻ Nuốt Chửng trước đã!
Nhiếp Ngôn bắn tên nhanh hơn. Cùng lúc này thì hai con yêu quái ăn thịt người thông thường cũng đã tới đây nhập cuộc. Áp lực trên vai Nhiếp Ngôn càng lớn.
Ba con yêu quái không ngừng đuổi theo Nhiếp Ngôn. Chúng muốn vây Nhiếp Ngôn lại rồi đánh chết. Thế nhưng, chúng lại đánh giá thấp trình độ linh hoạt của hắn. Nhiếp Ngôn trơn trượt như cá trạch(1), luồn qua giữa khe hở của các nhánh cây. Thi thoảng, hắn lại còn bắn lén mấy mũi tên nữa chứ.
Kẻ Nuốt Chửng không ngừng rít gào, vung chày gỗ tứ phía, nhưng nó vẫn không bắt được Nhiếp Ngôn. Dưới sự né tránh của Nhiếp Ngôn, hai con yêu quái thông thường mà nó gọi đến không những không giúp được gì mà còn làm vướng tay vướng chân thêm. Mỗi lần nó muốn nện chày thì hai "con lợn" này lại đứng chắn ở phía trước.
Mặc dù Nhiếp Ngôn phải hoạt động nhiều hơn nhưng vẫn có thời gian để gây sát thương. Đoạn hắn ngồi xổm giữa hai cây đại thụ chuẩn bị bắn tên thì thấy con mắt của Kẻ Nuốt Chửng chuyển màu đỏ sậm.
"Không xong. Nó lại phóng Ánh Nhìn Hóa Đá!"
Nhiếp Ngôn cất nỏ đi, lăn mình tránh né.
Hụt!
Nhiếp Ngôn đã né qua ba lần Ánh Nhìn Hóa Đá rồi nên cũng có chút tâm đắc trong việc này. Chỉ cần hắn có thể lăn mình tránh đi lúc Kẻ Nuốt Chửng chuẩn bị dùng Ánh Nhìn Hóa Đá thì sẽ thoát được.
Nhiếp Ngôn còn chưa định thần lại thì hắn thấy một cái bóng lớn hiện lên từ đằng sau. Không biết từ lúc nào, một tên yêu quái ăn thịt người đã đi vòng ra đằng sau của hắn.
Cây chày gỗ cắm đầy đinh sắt mà nó cầm trên tay sắp sửa nện xuống đầu Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn nào dám ngẩn người nhìn, hắn nhanh chóng tung người đi chỗ khác.
"Rầm." Chày gỗ đánh xuống mặt đất làm cho đá vụn bắn lên tung tóe.
Với cái nện vừa rồi, Nhiếp Ngôn có thể nhìn ra nếu hắn bị trúng đòn từ tên yêu quái ăn thịt người đó thì hậu quả sẽ như thế nào. Chắc chắn trong đòn đánh vừa rồi là hiệu ứng đánh bay, hắn sẽ bị quật văng ra ngoài mất.
Sau khi bị đánh bay, người chơi phải mất 2 giây để ngồi dậy. Với 2 giây đó thì không biết đám quái vật sẽ làm ra được chuyện gì nữa.
Khi Nhiếp Ngôn vừa ổn định lại thân thể thì hắn phát hiện mình đã bị ba con yêu quái ăn thịt người bao vây. Chúng nâng chày gỗ lên, dần dần thu hẹp lại vòng vây.
"Thôi chết rồi. Lần này chắc mình phải bỏ mạng tại nơi này mất." Nhiếp Ngôn không ngờ rằng mình sẽ bị vây lại như thế. Hắn quét mắt nhìn bốn phía, mấy cây dạ bách đã bọc lại đường mà hắn có thể chạy, bên này, ba con yêu quái ăn thịt người còn tiến tới ngày càng gần nữa chứ. Hầu như hắn không còn đường nào để thoát thân.
Kẻ Nuốt Chửng rú lên một tiếng đinh tai nhức óc. Nó múa cây chày gỗ, chuẩn bị nện xuống Nhiếp Ngôn.
Chày gỗ chi chít những đinh nhọn, trong chớp mắt đã gần đánh trúng Nhiếp Ngôn. Hắn gấp gáp lùi bước. Sau lưng hắn, hai tên yêu quái ăn thịt người thông thường cũng bọc đánh lại đây. Nhiếp Ngôn quắn quéo đến cực điểm. Vô tình, một chạc cây dạ bách quét ngang qua đỉnh đầu hắn.
Chạc cây này cách mặt đất tầm 7, 8 mã, lá cây xanh ngắt. Mới nhìn vào thì nó không có gì đặc biệt, nhưng đối với Nhiếp Ngôn, nó là cọng rơm cứu mạng của hắn.
"Có cách rồi." Nhiếp Ngôn nghiêng người tránh đi chày gỗ của Kẻ Nuốt Chửng. Sau đó, hắn giậm chân, nhảy lên và bắn một dây tơ nhện vào cành cây.
Nhiếp Ngôn có thể nhảy cao nhất là 3 mã, dây tơ nhện dài khoảng 5 mã.
Dây tơ nhện xuyên qua các kẽ lá, dính lên chạc cây chìa ra ngoài của cây dạ bách. Hắn mượn lực của dây tơ, nhảy lên thật cao, đạp trên đầu của Kẻ Nuốt Chửng mà qua.
"Rầm rầm rầm." Ba cây chày gỗ cùng nện xuống vị trí mà Nhiếp Ngôn vừa đứng lúc nãy làm cho đất đá bắn lên tung tóe.
Tuy nhiên, trước mắt lại không phải là cảnh máu me bầy nhầy của Nhiếp Ngôn như chúng tưởng.
Đòn tấn công lần này của chúng thế mà lại trật. Ba con yêu quái sửng sốt trong chốc lát.
Nhiếp Ngôn nhanh chóng chạy xa ra. Đến dưới hai gốc cây dạ bách, hắn dừng lại, ngồi xổm xuống, tay phải hắn nắm chặt cò nỏ, tay trái hắn nâng nỏ lên. "Vút vút vút." Ba mũi tên được bắn ra.
Kẻ Nuốt Chửng không thấy Nhiếp Ngôn bên này, lại bị tên cắm vào mông, nó tức tối vung chày đuổi theo Nhiếp Ngôn đang ngồi bắn tên ở đằng xa.
Thấy cây chày gỗ lăm lăm hướng phía mình đánh xuống, Nhiếp Ngôn nào dám chậm trễ, hắn lập tức lăn một vòng, né sang bên cạnh. Nhiếp Ngôn tránh thoát được đòn đánh này của Kẻ Nuốt Chửng.
Thanh máu của Kẻ Nuốt Chửng vốn chẳng còn lại bao nhiêu, dưới sự tần suất công kích tăng nhanh của Nhiếp Ngôn, nó sẽ về chầu ông bà sớm thôi.
Đoạn Kẻ Nuốt Chửng chỉ còn có vài chục điểm máu, Nhiếp Ngôn liền vòng ra đằng sau nó, thay nỏ bằng dao găm, bắt đầu đâm xuống.
Tấn Công Điểm Yếu!
Lóc Thịt!
Thừa dịp Kẻ Nuốt Chửng còn chưa quay đầu lại, Nhiếp Ngôn cho nó vài dao ở trên lưng. Máu của nó trào ra.
Sau khi thay trang bị, các đòn tấn công của Nhiếp Ngôn giờ "thấm" hơn nhiều lắm. Cộng thêm 30% sát thương khi đạo tặc tấn công từ phía sau nữa, cho nên sát thương mà Nhiếp Ngôn vừa gây ra là rất đáng kể.
Sau lưng nó phát ra đau đớn mãnh liệt, Kẻ Nuốt Chửng gầm lên thảm thiết. Nó quơ mạnh chày gỗ quét ngang một phát.
Cảm giác được thứ gì đó đang bay tới từ phía bên cạnh, Nhiếp Ngôn phản xạ có điều kiện cúi đầu xuống. Cây chày gỗ của Kẻ Nuốt Chửng xẹt ngang qua đầu Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn vừa nghĩ vừa rồi thật nguy hiểm, vừa tung một chiêu Ám Sát lên ngực của Kẻ Nuốt Chửng.
HP của con yêu quái cuối cùng cũng chạm đáy. Nó lảo đảo rồi ngã xuống. "Bịch" một tiếng, bụi đất bắn lên mù mịt.
Mặt khác, hai con yêu quái ăn thịt người thông thường bây giờ mới đuổi kịp lại đây. Chúng xông tới muốn đánh Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn nhặt mấy thứ mà Kẻ Nuốt Chửng đánh rơi trên mặt đất rồi vội vàng thối lui. Hắn lấy nỏ bắn tên, lượn vòng khắp các thân cây như con thoi. Hai con yêu quái còn lại không mạnh lắm, HP của chúng cũng không so sánh được với Kẻ Nuốt Chửng. Dưới những mũi tên của Nhiếp Ngôn, bọn chúng lần lượt ngã xuống.
"Hà." Thấy đám yêu quái cuối cùng cũng chết hết, Nhiếp Ngôn mới thở phào một hơi. Hắn lại vừa giết được thêm một con quái vật bán tinh anh nữa. Nếu Nhiếp Ngôn không có phương pháp đánh quái này, thì hắn đừng mơ có thể vượt cấp giết chết những con quái vật tinh anh mạnh mẽ kia. Dù sao đây cũng là kinh nghiệm mà vô số người chơi ở kiếp trước đúc kết ra.
Thanh kinh nghiệm của Nhiếp Ngôn tăng lên một mảng lớn. Tên yêu quái ăn thịt người Kẻ Nuốt Chửng này da vốn dày, thịt vốn béo, sát thương lại cao, cộng thêm một kỹ năng đặc biệt là Ánh Nhìn Hóa Đá nữa cho nên thực lực của nó khá mạnh, khi chết đi thì kinh nghiệm thưởng cũng nhiều hơn. Nhiếp Ngôn giết Kẻ Nuốt Chửng xong thì được nhận 1000% lượng kinh nghiệm thưởng, thanh kinh nghiệm của hắn từ 37% tăng lên thành 73%.
Tuy Nhiếp Ngôn chỉ tiêu diệt có hai con quái vật là vua sư tử Cardo tinh anh và Kẻ Nuốt Chửng bán tinh anh, nhưng lượng kinh nghiệm hắn nhận được còn nhiều hơn mấy người chơi bình thường khác đánh quái cày cấp trong hai, ba ngày. Nhiếp Ngôn thăng cấp nhanh như tên lửa vậy. Cày cấp bằng việc giết quái vật thông thường rõ ràng là không sảng khoái bằng việc giết các quái vật tinh anh rồi. Chẳng qua, lúc này, cơ hội để lợi dụng lỗi địa hình hoặc phương pháp đặc biệt nào đó để giết chết các sinh vật tinh anh không nhiều lắm và đám sinh vật ưu tú xuất hiện lại rất chậm, cho nên Nhiếp Ngôn chỉ còn cách kiên nhẫn chờ từng con thôi.
1 "Trơn trượt như cá trạch" ý nói khó mà bắt được, nắm được trong tay.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện