[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 61 : Tình nghĩa

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 19:11 27-01-2020

"Tại sao lại là hắn?!" Nhiếp Ngôn lầm bầm tự nói với chính mình. Ở kiếp trước, hắn không có qua lại gì với Thôi Xán Đao Quang cả. Việc hắn biết Thôi Xán Đao Quang, cơ bản là vì người này rất nổi tiếng, anh ta chiếm được vị trí thứ ba trên bảng xếp hạng chiến sĩ thuẫn giáp có kỹ năng giỏi nhất. Lúc tên của Thôi Xán Đao Quang bất ngờ xuất hiện trên bảng xếp hạng, mọi người đều nói rằng thực lực của cả ba người dẫn đầu đều sàn sàn như nhau, cho nên không ai có thể đoán được người nào mới xứng đáng xếp hàng thứ nhất. Thôi Xán Đao Quang đúng là một danh nhân trong trò chơi, Nhiếp Ngôn đã từng nghe qua tên của anh ta. Về phần Thôi Xán Đao Quang, anh ta còn có một đoạn tiểu sử thế này. Thôi Xán Đao Quang có một người bạn gọi là Hắc Trác, gã là một pháp sư nguyên tố. Hai người cùng nhau thành lập bang Tung Hoành Thiên Hạ. Cả hai vốn là bạn rất thân, tuy nhiên do Thôi Xán Đao Quang không có hứng thú với chuyện quản lý bang hội cho nên quyền điều hành Tung Hoành Thiên Hạ rơi vào tay Hắc Trác. Sau đó, Thôi Xán Đao Quang lại phát hiện bạn gái của mình lại gian díu với Hắc Trác, mà hắn lại chẳng mảy may nghi ngờ gì bạn của mình. Người có lòng kiêu hãnh như hắn, làm sao có thể chịu đựng được việc này, thế là hắn cùng một nhóm anh em khác tức giận rời bang. Từ đó về sau, Tung Hoành Thiên Hạ từ một phân ra hai, cả hai bang không đội trời chung. Đằng sau câu chuyện là như thế đấy. Thôi Xán Đao Quang được xem là một nhân vật có chữ tín, có tình nghĩa, rất có tiếng nói trong đám người chơi. Hắn đứng vị trí thứ ba trên bảng xếp hạng cũng không có ai dám nói gì. Tung Hoành Thiên Hạ không có Thôi Xán Đao Quang nữa, về sau thì suy tàn hẳn, không phát triển được nữa, cuối cùng thì trở thành bang hội hạng hai. Thôi Xán Đao Quang đang đánh nhau với ba con sư tử, chợt thấy sau lưng lành lạnh. Hắn trở nên cảnh giác, vừa đánh vừa lui, vừa nhìn ngó xung quanh. Tuy nhiên, hắn không phát hiện được gì. Bản năng chiến sĩ nói cho hắn biết, hắn đang bị một đạo tặc theo dõi. Thuộc tính nhận biết của Thôi Xán Đao Quang chỉ có 6 điểm, thế nên hắn không phát hiện được vị trí của Nhiếp Ngôn. Đạo tặc này đúng là không tầm thường chút nào. "Người anh em này, nếu cậu đã ở đây thì ra mặt đi. Nếu cậu muốn giết Thôi Xán Đao Quang tôi thì tôi cũng không có gì để nói. Dù sao thì tôi cũng sẽ nằm xuống sớm thôi. Nếu cậu quyết định cứu tôi lần này, thì tôi sẽ vô cùng cảm kích. Thôi Xán Đao Quang tôi sẽ ghi nhớ ân tình của cậu." Thôi Xán Đao Quang cao giọng nói. Cùng lúc đó, con sư tử vừa mới trúng Cắt Gân lúc nãy và hai con sư tử còn lại đều bổ nhào về phía hắn, gấp gáp đánh tới. Nhiếp Ngôn không ngờ rằng Thôi Xán Đao Quang lại phát hiện ra mình. Hắn suy nghĩ trong chốc lát. Nếu hắn giết chết Thôi Xán Đao Quang bây giờ, hắn chỉ có thể thu vào một món trang bị mà thôi, hắn đâu có thiếu chút tiền ấy. So sánh thiệt hơn thì rõ ràng là một cái nợ ân tình của người chơi chiến sĩ thuẫn giáp hàng đầu vẫn đáng giá hơn nhiều so với một món trang bị. Với con người của Thôi Xán Đao Quang thì lời nói của anh ta vẫn có thể tin được. Ánh sáng phản chiếu, một bóng người cách Thôi Xán Đao Quang khoảng 3 mã liền hiện ra, đúng là Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn ngáng chân một con sư tử làm cho nó ngã qua một bên. Làm Choáng Trực Diện! Ánh sáng sắc lẻm của con dao găm Nhiếp Ngôn đang cầm lóe lên. Con sư tử ở giữa bị làm làm choáng. Nó chỉ còn có chút máu tàn. Nhiếp Ngôn tung thêm một chiêu Ám Sát và Lóc Thịt, rồi một chiêu Tấn Công Điểm Yếu nữa, hạ gục nó. Nhiếp Ngôn lại nhanh chóng lùi về sau, lấy nỏ ra đặt lên tay trái. "Vút vút vút." Ba mũi tên được bắn đi. -37, -38, -32. Ba giá trị sát thương bay lên trên đầu của một con sư tử. Thế là Nhiếp Ngôn hấp dẫn được thù hận của đám sư tử. Chúng xoay người đánh tới Nhiếp Ngôn. Trào Phúng! Thôi Xán Đao Quang biết, lúc này, hắn phải phối hợp với Nhiếp Ngôn như thế nào. Chiêu Trào Phúng của hắn lại dẫn dụ hai con sư tử về phía mình. "Vút vút vút." Nhiếp Ngôn lại bóp cò. Ba mũi tên từ nỏ lại bắn ra. Một con sư tử còn ít máu bị mất mạng. Nhiếp Ngôn cất nỏ đi, hướng về phía con sư tử cuối cùng mà đánh. Thôi Xán Đao Quang nhảy lên cao, tung một chiêu Chém Ngọt để hấp dẫn sự chú ý của con sư tử. Nhiếp Ngôn thì ở đằng sau con sư tử, liên tục xả sát thương. Khi đạo tặc tấn công từ phía sau thì sẽ nhận thêm được 30% sát thương. -52, -50, -51. Các giá trị sát thương cao ngất liên tiếp bay lên từ trên đầu con sư tử. Không lâu sau, nó mềm nhũn té xuống đất. Sát thương khủng bố và thao tác nhanh nhạy của Nhiếp Ngôn làm Thôi Xán Đao Quang âm thầm giật mình. "Tay đạo tặc này mới lợi hại làm sao. Nếu như lúc nãy hắn đánh lén thì mình rõ ràng sẽ không sống nổi." Nhiếp Ngôn tìm kiếm trong đống xác chết của ba con sư tử. Ngoại trừ vài đồng tiền ra thì không còn thứ gì khác. "Xong rồi nhé. Bọn chúng không đánh rơi đồ gì cả. Nếu như lời anh nói lúc nãy là thật thì anh nợ tôi lần này nhé. Tôi là Niết Viêm." Nhiếp Ngôn vừa nói vừa quan sát Thôi Xán Đao Quang. Anh ta tầm hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, khuôn mặt đoan chính, trên cằm để râu, nhìn qua rất chững chạc. "Thôi Xán Đao Quang tôi nói một là một, hai là hai. Tôi sẽ nhớ kỹ ân tình này của cậu. Nếu sau này có việc, cậu cứ tìm tôi. Nếu việc đó trong khả năng của tôi thì tôi nhất định sẽ giúp đỡ hết mình." Thôi Xán Đao Quang là một người sảng khoái, hắn đáp mà không một chút do dự. Thôi Xán Đao Quang quan sát Nhiếp Ngôn. Hắn vô cùng ngạc nhiên vì Nhiếp Ngôn nhìn chỉ tầm mười tám, mười chín tuổi. Người trẻ tuổi như vậy chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ lại xuất hiện ở đây. Vậy là tay đạo tặc đu người trên vách núi, bắn chết vua sư tử chính là anh chàng này rồi. "Tại sao anh lại một mình ở đây thế?" Nhiếp Ngôn hỏi. Một chiến sĩ thuẫn giáp đi tới khu quái vật cấp cao một mình là vô cùng nguy hiểm. Phái đạo tặc thì lại khác, vì họ có kỹ năng Tàng Hình để ẩn nấp. "Tôi tới đây cùng mấy người bạn. Nhưng vừa gặp phải một bầy sư tử, đám bạn tôi đều toi cả rồi, chỉ còn một mình tôi. Nếu máu của tôi không nhiều thì e là cũng không thoát được. Thế nên tôi vẫn chưa có cơ hội để sử dụng cuộn giấy hồi thành." Thôi Xán Đao Quang kể lại một cách rất bình tĩnh nhưng Nhiếp Ngôn vẫn có thể tưởng tượng được tình cảnh lúc đó thảm thiết cỡ nào. "Anh may mắn thật." "Cậu nói không sai. Tôi thế mà còn sống đấy, đúng là không dễ dàng gì. Chúng ta thêm bạn đi. 'Thôi Xán Đao Quang' dài dòng quá, cậu gọi tôi 'Đao Quang' là được rồi." Thôi Xán Đao Quang nói. Nhiếp Ngôn thêm Thôi Xán Đao Quang vào danh sách bạn bè. Quen biết nhiều chiến sĩ thuẫn giáp mạnh là một chuyện rất đáng mừng. Ít nhất là khi cần đi phụ bản, Nhiếp Ngôn không cần lo lắng tìm không ra lá chắn chủ lực nữa. "Nơi đây không thích hợp để anh ngồi ngốc một chỗ đâu. Anh nhanh chóng trở về thành thì hơn." Nhiếp Ngôn nói. Nếu hắn bị một đàn quái bao vây thì, với chức nghiệp của mình, hắn vẫn có thể ung dung thoát đi được. Thôi Xán Đao Quang thì lại không như thế. Một mục tiêu bự chà bá như hắn thì làm sao mà trốn được chứ. Lời này đúng là rất chói tai nhưng Thôi Xán Đao Quang lại không phản bác được. Nhiếp Ngôn so với hắn thì mạnh hơn nhiều. Hơn nữa, khả năng sinh tồn của chiến sĩ thuẫn giáp nơi hoang dã vốn không sánh được với đạo tặc. "Được rồi, tôi đi đây. Tôi nợ cậu một ân tình này. Nếu cậu cần gì thì cứ nhắn tin cho tôi. Chỉ cần là việc tôi làm được, tôi nhất định sẽ dốc hết sức." Thôi Xán Đao Quang gật đầu đáp. Nơi đây đúng là không thích hợp để ở lâu, hắn lấy cuộn giấy hồi thành ra đọc. "Anh chờ chút đã." Nhiếp Ngôn gọi Thôi Xán Đao Quang lại. Hắn nghĩ Thôi Xán Đao Quang là một người không tệ. "Còn chuyện gì nữa à?" "Chỗ tôi có một tấm lá chắn. Nếu anh muốn thì mua. Chỉ cần anh ra giá ổn thì tôi sẵn sàng bán cho anh." Nhiếp Ngôn nói. Thứ này mà cứ thế tung lên sàn đấu giá thì tiếc thật. Nếu hắn có người quen đủ khả năng trả giá thì hắn sẽ không ngại mà bán cho người ta. Bán cái lá chắn này đi rồi, Nhiếp Ngôn lại có thêm tiền để làm chuyện khác. "Ồ, vậy cho tôi xem thử chút." Thôi Xán Đao Quang nói một cách đầy hứng thú. Nhiếp Ngôn là người lúc nãy treo mình trên vách núi đánh chết sư tử. Người có thể nghĩ ra cách đánh boss như thế ắt hẳn phải có rất nhiều trang bị tốt trong tay.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang