[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 58 : Sự kỳ diệu của đá Vũ Lạc
Người đăng: nightly_princess
Ngày đăng: 03:26 26-01-2020
.
"Qua chứ sao không." Hoàng Hôn đáp.
"Kỹ thuật của cậu Niết Viêm này được đấy!" Đoạn Nhiếp Ngôn dùng nỏ dụ quái vật, Hồ Ly Ngái Ngủ không kìm được thốt lên. Ba mũi tên được bắn đi chuẩn xác với từng mục đích khác nhau, người có thể làm được việc này hẳn phải có tay nghề rất tuyệt vời.
Hiện tại, mọi người vừa mới bắt đầu chơi Tín Ngưỡng được mấy tuần, kỹ thuật của họ đương nhiên sẽ không thể so sánh với Nhiếp Ngôn được. Ở kiếp trước của Nhiếp Ngôn, kỹ thuật bắn ba mũi tên chẳng qua là kỹ xảo được lưu truyền giữa đông đảo các cao thủ mà thôi. Nhưng lần này, do Nhiếp Ngôn tự mình ra tay nên Hồ Ly Ngái Ngủ và Hoàng Hôn mới thấy thần kỳ như vậy.
Trước đây, chẳng ai quan tâm có hay không có đạo tặc trong đội vào phụ bản. Đơn giản là vì cho dù không có đạo tặc thì một đội vẫn có thể đánh thắng một phụ bản. Thế nên, Hồ Ly Ngái Ngủ cũng không trông mong lắm khi mời Nhiếp Ngôn gia nhập đội. Thế mà giờ đây, hắn suy nghĩ lại mới thấy có một đạo tặc giỏi khi đánh phụ bản là trọng yếu nhường nào.
Hồ Ly Ngái Ngủ vẫn luôn thấy đội của hắn thiếu thứ gì đó. Giờ thì hắn hiểu ra rồi. Thứ mà đội của hắn thiếu, chính là một tay đạo tặc chuyên nghiệp như Nhiếp Ngôn!
"Thạch Đầu nói đúng rồi. Người này là một cao thủ thứ thiệt." Hoàng Hôn cảm thán. Từ trước tới giờ, mắt nhìn người của Thạch Đầu luôn trật lất. Thế mà lần này, cậu chàng giống như là mèo mù vớ được cá rán, vì cả đội mà mời tới được một vị đại thần.
"Có Nhiếp Ngôn thì chúng ta mới thông qua đầm lầy Ogmat được." Hồ Ly Ngái Ngủ xem xong đoạn phim thì phán một câu như vậy. Giờ hắn đã hiểu vì sao người ta lại lưu truyền câu nói "một đạo tặc giỏi có thể nâng tỷ lệ sống sót của cả đội lên 30%." Lời này không chỉ áp dụng với đội ba hay năm người, mà còn áp dụng với cả đoàn hai mươi hoặc ba mươi người.
Năng lực chỉ đạo và tổ chức của Nhiếp Ngôn thật đáng để cho người ta khen ngợi. Nếu không có Nhiếp Ngôn thì một đội cùi mía như đội của Vũ Lam làm sao mà qua được phụ bản rừng Ma Cây đây.
Nhiếp Ngôn có thể đoán được, khi để Hoàng Hôn vào đội cùng đi phụ bản, kết quả sẽ truyền đến tai Hồ Ly Ngái Ngủ. Việc này sẽ loại bỏ lòng nghi ngờ của Hồ Ly đối với hắn.
Lấy được đá Vũ Lạc rồi, Nhiếp Ngôn lại tính đến chuyện đi tiêu diệt vua sư tử Cardo. Cơ mà muốn giết chết con quái vật này, Nhiếp Ngôn vẫn cần phải chuẩn bị thêm vài thứ nữa.
Nhiếp Ngôn đến phòng đấu giá để xem hàng. Vì dạo gần đây thuốc độc đen bán rất chạy, cho nên đám thầy thuốc đã gom tất cả các nguyên liệu thô mà họ đang có, chế thành thuốc độc đen rồi tung lên sàn đấu giá. Tổng cộng có khoảng một trăm bình và hơn mười bản cách điều chế thuốc độc đen đang được reo bán. Cách mấy ngày nữa, những thứ này sẽ lên giá rất cao. Nhiếp Ngôn không chút do dự, vét sạch sẽ không chừa lại gì. Hơn nữa, hắn còn thu mua hết các nguyên liệu để điều chế thuốc độc đen.
Sau khi mua xong những thứ liên quan đến thuốc độc đen, Nhiếp Ngôn lại sắm thêm chín ống tên nỏ nữa, mặc dù giá của chúng có hơi đắt chút, gồm có hai ống tên kim loại đen, ba ống tên ác mộng và bốn ống tên tẩm độc.
Mũi tên kim loại đen: +12 điểm sát thương xuyên giáp, mỗi ống 1000 mũi. Giá bán: 2 bạc.
Mũi tên ác mộng: +10 điểm sát thương hỗn hợp, mỗi ống 1000 mũi. Giá bán: 1 bạc 50 đồng.
Mũi tên kim loại đen: +9 điểm sát thương độc tố, mỗi ống 1000 mũi. Giá bán: 1 bạc 10 đồng.
Nhiếp Ngôn tìm mua không ít mũi tên. Thường thì chỉ có đạo tặc hoặc chiến sĩ, những người chuyên phụ trách việc dụ quái vật trong các đoàn đội lớn, mới phải dùng thứ đắt đỏ như thế này, người bình thường chẳng ai dám sài cả. Trên thực tế, cho dù là đoàn đội lớn đi chăng nữa, dùng những mũi tên này vẫn rất là lãng phí. Thế nên, chúng không được bán chạy cho lắm. Tuy nhiên, mặt hàng này khá hiếm nên giá vẫn còn cao. Chỉ có người "dư tiền nên muốn hoang phí" như Nhiếp Ngôn mới mua một lúc nhiều như vậy.
Mua tên xong, Nhiếp Ngôn dịch chuyển đến thị trấn Modo và đi về phía đồi Phi Mộng.
Ra khỏi thị trấn, đi về phía Bắc khoảng 10 cây số, người chơi sẽ bắt gặp một dãy núi trải dài bất tận. Băng theo con đường lên đỉnh núi người chơi sẽ đến một vách đá cao chót vót, khung cảnh phía dưới là đồng bằng bát ngát. Từ vách đá nhìn xuống, những thứ bên dưới đều trở nên nhỏ bé, tiêu điều.
Trên vách núi, tiếng gió gào thét dữ dội. Ở phía xa, cánh rừng bị gió thổi cho nghiêng ngả, từ phía này nhìn lại, nó chẳng khác gì những cơn sóng trùng điệp trên đại dương bao la.
Vách đá cao hơn 200 mã, nếu có ai nhảy xuống dưới nhất định sẽ bị tan xương nát thịt.
Nhiếp Ngôn đứng ở đỉnh núi nhìn xuống. Hắn đi dọc theo vách đá và tìm thấy một cành cây bách mọc trên rìa núi.
Nhiếp Ngôn đứng ở vị trí đó, xoay mặt về hướng đông và bước ba bước dọc theo vách núi.
"Có lẽ là chỗ này. Chắc mình không nhớ lầm đâu nhỉ." Nhiếp Ngôn tự nhủ và nhảy khỏi vách đá.
Nhiếp Ngôn đến chỗ này không phải để tự sát. Phía dưới vách đá này là nơi sinh sống của một con quái tinh anh cấp 7, vua sư tử Cardo. Nó là chúa tể của đồng bằng này. Không ít người chơi tới đây cày cấp đều bị nó giết chết.
Nếu vua sư tử Cardo bị giết chết, nó phải mất một ngày mới xuất hiện lại. Tỷ lệ rơi ra bộ trang bị Hắc Huyết từ trên người nó là rất cao. Hắc Huyết gồm ba món: áo choàng, găng tay và miếng bảo vệ vai.
Đây là bộ trang bị bạc hàng đầu của đạo tặc cấp 5, chỉ hơi kém một chút so với bộ Khế Ước ở phụ bản Sos. Nếu Nhiếp Ngôn thu thập đủ Hắc Huyết thì trang bị của hắn phải nói là đứng đầu. Ngoài trang bị ra thì đôi khi vua sư tử Cardo còn đánh rớt sách kỹ năng giành cho đạo tặc nữa.
Kiếp trước, không ít người muốn đánh sư tử Cardo. Việc vì tranh đoạt trang bị rơi ra từ vua sư tử dẫn đến đánh nhau sứt đầu mẻ trán cũng không hiếm. Muốn lấy được một món Hắc Huyết về tay không dễ chút nào, đa số người chơi đã phải bỏ mạng, mà muốn gom đủ một bộ Hắc Huyết thì lại càng khó như lên trời. Mỗi khi vua sư tử Cardo xuất hiện thì sẽ gọi ra một bầy hơn mấy trăm con sư tử thông thường. Người chơi phải thanh lý hết đám râu ria này mới có thể yên tâm đi đánh vua sư tử. Thế nhưng số lượng đông đảo sư tử cấp 7 cũng đủ làm khó con nhà người ta rồi.
Hiện tại, cấp độ của người chơi vẫn còn thấp. Phải là đội hai mươi người cấp 5 trở lên mới có thể tới đánh vua sư tử Cardo. Bây giờ thì người chơi đạt cấp 5 vẫn không có mấy ai, nếu có thì đều là tay luyện cấp nhà nghề cả. Thế nên muốn gom đủ một đội như trên không hề đơn giản.
Lúc này vẫn chưa có ai dám đi đánh vua sư tử Cardo. Khu vực xung quanh toàn quái vật cấp 7, hiếm có ai tới đây, cho dù có tới thì họ vẫn không thể lại gần vua sư tử ở chỗ này, có thế thì Nhiếp Ngôn mới yên tâm để tiến hành kế hoạch của hắn được.
Tiếng gió rít vào tai Nhiếp Ngôn. Hắn rất nhanh rơi xuống ngày càng thấp. Nhiếp Ngôn kích hoạt kỹ năng Vũ Lạc, ngay lập tức tốc độ rơi liền chậm lại. Cả người hắn nhẹ hẫng, từ từ hạ xuống mặt đất.
Nhờ kỹ năng Vũ Lạc mà tốc độ rơi của Nhiếp Ngôn có thể so sánh với lông chim.
Nhiếp Ngôn cách mặt đất mỗi lúc một gần. Đoạn chỉ còn khoảng 20 mã nữa là tiếp đất, Nhiếp Ngôn bắn một dây tơ nhện dính vào vách đá, khiến cho hắn treo lơ lửng giữa không trung. Nhiếp Ngôn nhìn xuống dưới, cách hắn không xa là một con sư tử. Lông nó màu vàng ánh nâu, nhìn từ xa, nó trông oai phong lẫm liệt như một vị chúa tể.
Tình cờ làm sao, con sư tử này lại nằm ngay trong tầm bắn của Nhiếp Ngôn.
Con sư tử này đích thị là Cardo rồi. Dựa theo những gì mà Nhiếp Ngôn nhớ được thì vua sư tử Cardo đã từng bị vây bắt ở đây.
"Xác định mục tiêu." Tơ nhện trên tay trái của Nhiếp Ngôn dính chặt vào các dây leo mọc rải rác khắp vách đá, tay phải của hắn thì lần mò trong túi, rút cây nỏ bắn tên loại nhỏ ra. Hắn đặt vua sư tử vào tầm ngắm. Vút vút vút. Ba mũi tên lao thẳng về phía vua sư tử.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện