[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 56 : Đá Vũ Lạc
Người đăng: nightly_princess
Ngày đăng: 02:48 26-01-2020
.
Vua Ma Cây nhấc chân lên cao rồi giẫm mạnh xuống đất.
Chiến Tranh Giày Xéo!
Mặt đất rung động kịch liệt bởi nguồn lực khổng lồ từ cú đạp của vua Ma Cây. Trên nền đất bắt đầu xuất hiện các vết rạn, chúng nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía. Khung cảnh này làm cho người ta kinh hãi như thể thiên tai đang ập tới.
Như thế vẫn chưa phải là hồi kết, một luồng nhiệt lượng nóng bỏng tỏa ra từ các vết rạn, dung nham đột ngột phun trào.
Các tay đánh cận chiến rất hoảng hốt. Họ không ngờ rằng kỹ năng Chiến Tranh Giày Xéo của vua Ma Cây lại mãnh liệt đến thế. Nếu lúc nãy Nhiếp Ngôn không nhắc nhở bọn họ lùi lại thì e rằng cả đám sẽ phải bỏ mình ở chỗ này rồi. Toàn bộ dàn cận chiến hy sinh, chỉ còn các chức nghiệp đánh xa thì đầu ra sát thương chắc chắn sẽ không đủ, nguy cơ diệt đoàn là rất cao. Đôi khi, chỉ một sai sót nhỏ cũng có thể chuyển thắng thành bại.
"Tất cả lên đi! Máu của boss sắp cạn rồi. Mọi người nhanh tay lên nào!" Nhiếp Ngôn nói. Tiếp đến, cả đội chỉ cần đánh chết vua Ma Cây nữa là xong. Nó chỉ còn một tí máu như thế thì cũng chẳng gây nên được sóng gió gì nữa.
Anh Dũng Tấn Công!
Thánh Quang Trảm!
Từng luồng phép thuật bay lên không trung rồi rơi xuống nổ đì đùng. Thanh máu của vua Ma Cây chạm đáy, nó rống lên thảm thiết, thân cây nứt ra, nổ tung. Vua Ma Cây giờ chỉ còn là những cành cây nát vụn rơi lả tả đầy đất.
"Vua Ma Cây chết rồi!"
"Thành công!"
Cả đội kích động reo hò. Đối với họ thì việc thông qua được một phụ bản cấp chuyên gia chính là một kỳ tích mà không ai có thể ngờ tới.
Khoảnh khắc mà vua Ma Cây ngã xuống, cả đội vẫn còn có chút không tin được. Họ tự hỏi đây là thực hay mơ. Giờ đây, tất cả thành viên trong đội rất sùng bái Nhiếp Ngôn. Lúc chưa có Nhiếp Ngôn, bọn họ còn không qua nổi phụ bản rừng Ma Cây đơn giản. Thế mà dưới sự chỉ huy của hắn, họ trực tiếp đánh thắng rừng Ma Cây cấp chuyên gia luôn. Điều này thật khó tin.
Nhìn cả đội hân hoan hò hét, Nhiếp Ngôn cũng cười theo. Kiếp trước, lần đầu tiên hắn đánh thắng phụ bản, tâm trạng hắn cũng giống bọn họ lúc này.
Trong đội, Đường Nghiêu, Yểu Yểu, Nước Sôi, Vũ Lam và tám người khác đều thăng một cấp, Nhiếp Ngôn thì thanh kinh nghiệm đầy hơn 52%. Điều này chứng minh giá trị kinh nghiệm mà vua Ma Cây thưởng cho nhiều đến mức nào.
Nhiếp Ngôn tìm kiếm trong đống cành vụn một chút. Hắn mò ra được hai món đồ. Một trong số đó là một viên đá màu xanh nhạt. Hắn vui vẻ nghĩ: "Nhất định là nó rồi!"
Viên đá này không giống các loại đá quý thông thường. Nó có hình khối bát diện đều, tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Nhiếp Ngôn sử dụng Ánh Mắt Tinh Tường giám định thử. Chính là đá Vũ Lạc, cuối cùng cũng tới tay hắn.
"Có hai trang bị và một viên đá quý, một chiếc mũ cấp bạc cho pháp sư bí truyền, một áo giáp bạc cho thánh kỵ sĩ, còn viên đá quý này là của tôi." Nhiếp Ngôn nói. Khi Nhiếp Ngôn lấy trang bị thì không cần trả tiền, chứ các đội viên khác, nếu họ muốn món nào, thì phải trả tiền món đó. Số tiền này sẽ được chia đều cho cả đội.
Lần này thì không ai dám ho he tiếng nào nữa.
Mũ của pháp sư bí truyền được Hoàng Hôn mua lại với giá 1 bạc 50 đồng. Đây là giá bán rẻ cho hắn vì cả đội không muốn hắn đi uổng công chuyến này. Còn áo giáp của thánh kỵ sĩ thì lại về tay Vũ Lam với giá 2 bạc. Cô ra giá cao như thế là để cả đội đều được chia thêm tiền. Về phần Nhiếp Ngôn và Hoàng Hôn, cô chỉ cần cho họ thêm một số tiền đồng là được.
"Viên đá quý của cậu có thuộc tính thế nào vậy? Cho tôi xem với." Hoàng Hôn nói với Nhiếp Ngôn. Hắn rất tò mò về viên đá này. Nhiếp Ngôn muốn đi rừng Ma Cây cấp chuyên gia cũng chỉ vì một cục đá này thôi.
Nhiếp Ngôn chia sẻ thuộc tính của đá Vũ Lạc.
Đá Vũ Lạc (trang bị tím): Yêu cầu cấp độ: 0. Đồ trang sức.
Thuộc tính:
Phòng ngự 8 - 10
Sức mạnh +7
Miêu tả: Khi mang viên đá này, nếu bạn rơi xuống từ trên cao, bạn có thể kích hoạt kỹ năng Vũ Lạc, khiến cơ thể nhẹ tựa lông chim, duy trì trong 3 phút. Có thể đặt vào ô trang sức hoặc khảm lên các trang bị khác.
Trọng lượng: 1 cân.
Quy định người sử dụng: Tất cả mọi mặt trận đều có thể sử dụng.
Trừ vòng cổ, nhẫn và huân chương ra, mỗi người chơi đều có một thanh trang sức riêng, gồm năm ô trống, có thể trang bị các loại trang sức khác. Nhiếp Ngôn đặt đá Vũ Lạc vào thanh trang sức của mình.
"Thì ra là trang bị tím, hèn gì cậu để mắt tới nó đến vậy." Hoàng Hôn giật mình. Thuộc tính của đá Vũ Lạc không cao lắm nhưng kỹ năng Vũ Lạc lại rất hiếm thấy, thế nên nó mới được đánh giá là trang bị tím.
Chuyến vào phụ bản lần này, số trang bị mà cả đội có được chẳng nhằm nhò gì so với các trang bị mà Nhiếp Ngôn lấy đi. Có một số đội viên âm thầm bất bình, thế nhưng khi họ ngẫm lại thì thấy nếu không có Nhiếp Ngôn, đến một cọng lông họ cũng không kiếm được chứ nói gì đến việc đánh thắng phụ bản cấp chuyên gia. Thế nên họ cũng không khúc mắc về vấn đề này nữa.
"Giá trị vinh quang của đội chị được thêm bao nhiêu vậy?" Nhiếp Ngôn hỏi Vũ Lam.
"Thêm được 1200 điểm. Cảm ơn cậu." Vũ Lam chân thành nói.
"Nhiều thế ư? Đoàn của tôi đánh xong rừng Lửa Đen cũng chỉ được có 800 thôi." Hoàng Hôn kinh ngạc. Hắn tự nhủ phụ bản cấp chuyên gia đúng là không tầm thường chút nào. Đây chỉ là rừng Ma Cây cấp chuyên gia, nếu là rừng Lửa Đen hay đầm lầy Ogmat thì phần thưởng sẽ càng nhiều hơn nữa.
"Bây giờ mọi người đã có thể đi rừng Lửa Đen và khu vực phù thủy sa đọa rồi. Chẳng qua trước khi đi, mọi người phải chuẩn bị nhiều đồ một chút." Nhiếp Ngôn nói.
"Cậu sẽ đi cùng bọn tôi chứ?" Yểu Yểu hỏi.
Bên này, đám Vũ Lam đều dựng lỗ tai lên để nghe câu trả lời của Nhiếp Ngôn. Tuy nhiên, Vũ Lam cũng biết rằng đội nhỏ của cô không thể giữ chân được vị "đại thần" này.
Nhiếp Ngôn cười hì hì đáp: "Không phải tôi đã nói từ trước rồi sao, tôi không đi rừng Lửa Đen với mọi người được."
Nếu như hắn phải vào phụ bản cùng với thể loại như Trần Bác thì hắn chắc chắn không thoải mái nổi. Nếu đội của Vũ Lam đuổi tên đó đi thì hắn còn có thể suy nghĩ lại. Tuy nhiên, đó mới chỉ là "suy nghĩ lại" thôi, Nhiếp Ngôn muốn đi thì còn phải xem hắn có rảnh không nữa.
"Thế à." Yểu Yểu nói có chút thất vọng.
"Anh chàng Niết Viêm này sẽ cùng đi đầm lầy Ogmat với đội của tôi vào mấy ngày nữa." Hoàng Hôn cũng nói giúp vào. Hắn vô cùng tin phục vào bản lĩnh của Nhiếp Ngôn. Hắn mà cùng Nhiếp Ngôn vào phụ bản sẽ sảng khoái lắm đây.
Đằng này, Đường Nghiêu cũng tròn mắt nhìn Nhiếp Ngôn đầy mong đợi. Hắn cũng muốn Nhiếp Ngôn dẫn hắn đi phụ bản đấy.
Nhiếp Ngôn thấy thế đành phải gửi tin mật đến Đường Nghiêu: "Kỹ thuật của cậu vẫn chưa đủ. Phụ bản Ogmat đòi hỏi pháp sư phải giữ vị trí đứng thật tốt. Trước hết cậu hãy theo đội của chị Vũ Lam để luyện tập thêm đã. Sau này tớ sẽ dẫn cậu đi phụ bản khác."
"Được rồi." Đường Nghiêu gật đầu. Nhiếp Ngôn sẽ không gạt hắn làm gì. Nếu hắn đi đầm lầy Ogmat mà kỹ thuật lại chẳng ra sao thì chỉ khiến Nhiếp Ngôn mất mặt thôi. Nghĩ thế cho nên Đường Nghiêu cũng bình tĩnh lại. Hắn quyết định sẽ theo đội của Vũ Lam đi nhiều phụ bản hơn nữa để luyện kỹ thuật.
"Cho Diêu Tử vào phụ bản chung với mọi người đi. Về phần rừng Lửa Đen và khu vực phù thủy sa đọa, tôi có thể cho mọi người một số hướng dẫn." Nhiếp Ngôn nói.
Vũ Lam liền gật đầu: "Chào mừng cậu đến với đội. Sau này Diêu Tử sẽ là thành viên của đội ta." Sát thương phép của Đường Nghiêu rất cao, hắn có đóng góp không nhỏ trong phụ bản rừng Ma Cây lần này. Người như thế muốn ở lại đội, Vũ Lam đang cầu mà không có đây này. Hơn nữa, vì nể tình Đường Nghiêu ở trong đội, Nhiếp Ngôn sẽ hướng dẫn họ đến nơi đến chốn, không giấu diếm điều gì.
Chia trang bị xong, Nhiếp Ngôn thu được một vòng cổ cấp bạc, đá Vũ Lạc, một sách kỹ năng Né Tránh Tâm Linh, và 3 bạc. Về phần Đường Nghiêu, đây là lần đầu tiên hắn kiếm được nhiều tiền đến vậy, tầm 60 đồng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện