[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 50 : Người chăn quỷ
Người đăng: nightly_princess
Ngày đăng: 12:31 25-11-2019
.
"Lúc trước, tớ trả một nhiệm vụ nọ, được thưởng nhiều kinh nghiệm lắm nên mới thăng cấp nhanh như này đấy."
"Nhiệm vụ gì mà thưởng nhiều kinh nghiệm thế? Nó ở đâu vậy, tớ cũng muốn làm."
"Đây là nhiệm vụ chỉ được làm một lần thôi."
"Thì ra là nhiệm vụ đặc biệt. Thôi quên đi vậy." Đường Nghiêu thất vọng. Nhiệm vụ một lần rất khó lấy, nhưng phần thưởng của nó lại cực kỳ phong phú.
"Cậu cấp 4 rồi hả Niết Viêm?" Yểu Yểu ngạc nhiên đến nỗi lạc cả giọng. Lần đầu cô gặp Nhiếp Ngôn, hắn chỉ mới cấp 2 thôi. Làm sao sau chỉ mới vài ngày hắn đã lên cấp 4 rồi? Tốc độ thăng cấp này nhanh quá đi.
"Ừ." Nhiếp Ngôn gật đầu.
Hoàng Hôn còn bị sốc gấp bội. Khi hắn nghe Thạch Đầu kể về Nhiếp Ngôn, Thạch Đầu đã nói là anh ấy gặp Nhiếp Ngôn vào ba ngày trước. Lúc đó, Nhiếp Ngôn chỉ mới cấp 0. Thế mà chỉ mấy ngày sau người này đã lên tới cấp 4. Khó trách Nhiếp Ngôn lại dám xóa tài khoản, chơi lại từ đầu. Nhiếp Ngôn hẳn rất chắc chắn rằng mình có thể thăng cấp rất nhanh nên mới xóa nhân vật chiến sĩ của mình đi.
"Người này thật là trâu bò, mà còn không phải là trâu bò thông thường nữa chứ." Hoàng Hôn nghĩ.
Vậy là Nhiếp Ngôn chỉ nói nhăng nói cuội vài câu, người ta lại tưởng hắn xóa nhân vật, chơi lại thật. Đây cũng thuận tiện làm lý do giả tại sao hắn lại am hiểu về các phụ bản đến thế.
Trên bảng xếp hạng cấp độ, người cao nhất mới chỉ cấp 6, ngay cả những kẻ như Hồ Ly Ngái Ngủ cũng chỉ mới cấp 5 thôi. Không lâu nữa là hắn có thể đuổi kịp bọn họ rồi.
Cả đội băng qua khu rừng rậm rạp cây cối. Cuối rừng là một vách đá dựng đứng phủ đầy dây leo.
Một ông già cô đơn với chiếc mũ cũ nát đang ngồi dựa vào gốc cây bên cạnh và chăm chú thổi sáo. Tiếng sáo vừa cổ xưa vừa thê lương, vang vọng khắp rừng cây.
Nhiếp Ngôn kiểm tra thì chỉ thấy trên đầu ông là dòng chữ "ông già giấu tên." Tuy nhiên, Nhiếp Ngôn đã biết tên của ông từ trước. Ông là người chăn quỷ, Ian Pat, cũng là người bảo vệ khu rừng này. Dưới sự quản lý của ông, ma cây và loài người sống rất hòa thuận. Tuy nhiên, hơn một tháng trước, đám ma cây bắt đầu mất kiểm soát và tàn sát người dân. Đồng thời, vì bên trong rừng Ma Cây xuất hiện dấu hiệu của tộc Hắc Tinh Linh, hội trưởng lão của Greenland bắt đầu chiêu mộ các chiến binh đến đó để tiêu diệt vua Ma Cây. Chuyện về khu rừng này từ đây mà có.
"Hỡi người thám hiểm đường xa, nơi đây nguy hiểm lắm. Đám ma cây sẽ giết sạch những người vào tới đây. Các người phải rời đi ngay. Một khi màn đêm buông xuống, dưới ánh trăng, chúng nó sẽ được nhận thêm rất nhiều sức mạnh yêu tà.” Ông lão ngừng thổi sáo và nói một loạt thông tin về nhiệm vụ.
"Thưa người chăn quỷ Ian Pat đáng kính, chúng tôi tới đây cũng chính là vì muốn tiêu diệt kẻ khốn kiếp đã làm hại các ma cây. Cầu cho những ma cây chỉ biết giết chóc sẽ được Thần cứu rỗi." Nhiếp Ngôn ra vẻ rất thành tâm cầu nguyện.
"Đúng là do đám ác ôn đáng chết đến từ lòng đất cả. Bọn chúng phải bị Thần xét xử và trừng trị. Chúng trộm mất cây sáo của lão rồi trốn mất vào nơi tối tăm không ánh sáng, tha hồ mà cười khoái trá." Ian Pat phẫn nộ nói.
"Chính là đoạn này. Bọn tôi không lấy được thông tin nhiệm vụ tiếp theo. Cho dù bọn tôi có nói thế nào thì ông ấy cũng chỉ kêu bọn tôi rời đi. Thế nên bọn tôi mới mặc kệ ông ấy, chỉ đi giết vua Ma Cây thôi." Hoàng Hôn nói trong kênh đội ngũ.
"Đó là do đội của anh tới rừng Ma Cây cấp độ khó cho nên mới làm như thế được. Với cấp chuyên gia, nếu chúng ta không lấy được nhiệm vụ từ người chăn quỷ thì đừng mơ có thể đánh thắng được vua Ma Cây. Phụ bản rừng Ma Cây ở cấp này khó gặm hơn ở cấp độ kia nhiều." Nhiếp Ngôn trả lời trong kênh đội ngũ. Sau đó, hắn quay đầu nhìn về mảng bóng tối ở phía xa, rồi lại nhìn lão chăn quỷ: "Xác thực là bọn chúng. Lúc chúng tôi vào rừng Ma Cây đã nhìn thấy chúng. Hy vọng Thần Ánh Sáng sẽ thanh tẩy hết đám yêu quái này đi."
"Ngươi có thể phát hiện ra chúng ư, nhà thám hiểm? Thế thì tốt quá. Hai tên Hắc Tinh Linh đáng ghét đã cướp đi cây sáo của lão nên mới khiến cho rừng Ma Cây trở nên hỗn loạn như thế này. Đây là bụi hiện thân mà lão điều chế ra, có thể nhìn thấy cơ thể vô hình của chúng. Cậu hãy tiêu diệt bọn chúng và mang cây sáo về cho lão, thế thì các cậu sẽ có thể đánh bạn được gã vua Ma Cây đang mất kiểm soát kia." Ian Pat nói.
Hệ thống: Bạn nhận được bụi hiện thân, số lượng: 3.
Bụi hiện thân: Vật phẩm tiêu hao.
Miêu tả: Có khả năng làm hiện thân các sinh vật tàng hình trong bán kính 30 mã, duy trì trong vòng 20 giây.
Sau khi nhận được bụi hiện thân, Nhiếp Ngôn liền đi về phía bị bóng tối bao trùm. Thuộc tính cảm giác của hắn vượt xa hơn hẳn những đạo tặc cùng cấp khác, cộng thêm kỹ năng Ánh Mắt Tinh Tường, Nhiếp Ngôn dễ dàng nhận ra được có hai sinh vật tà ác đang lần theo họ trong bóng tối.
Trong tất cả những người ở đây, chỉ có Nhiếp Ngôn có thể phát hiện ra dấu vết của hai tên Hắc Tinh Linh thôi.
"Cậu lấy được nhiệm vụ rồi hả?" Hoàng Hôn ngơ ngác hỏi. Lúc trước, đội của hắn trổ hết tài năng mà vẫn không moi ra được đầu mối ẩn từ miệng của cụ già này. Hắn thật không ngờ, chuyện này rơi vào tay Nhiếp Ngôn lại trở nên đơn giản đến thế.
"Tiếp đến, chúng ta phải bận rộn rồi đây." Nhiếp Ngôn nói.
"Thật sự có người đi theo chúng ta ư?" Yểu Yểu nhìn theo ánh mắt của Nhiếp Ngôn. Cô chỉ thấy một mảng đen kịt, còn lại cái gì cũng không thấy nữa. Cô cảm thấy lông gà lông vịt gì của mình đều dựng đứng hết cả lên.
"Chỉ là mấy tên Hắc Tinh Linh hom hem thôi mà. Cậu không phải lo."
Nhiếp Ngôn đi sâu hơn vào trong rừng rậm.
Mười tám người còn lại trong đội nối gót theo sau. Họ băng qua con đường nhỏ và hẹp, đến dưới chân một vách núi. Khi họ nhìn lên vách núi thì chỉ thấy cây cối mọc chi chít và xanh thẳm.
"Chúng ta tới đây làm gì?" Đường Nghiêu hỏi.
Mọi người trong đội cũng đầy thắc mắc.
Nhiếp Ngôn nhìn về phía vách đá và nói: "Chúng ta tìm địa điểm để tóm hai con Hắc Tinh Linh chứ gì nữa. Chờ chút, tôi phát hiện ra cái gì đó." Nhiếp Ngôn đi qua vách đá, nhảy lên 3 mã, rồi lại leo cao hơn một chút. Sau đó, hắn nhảy xuống một phiến đá nhô ra từ vách núi.
"Mọi người nhìn ở đằng đó kìa!" Yểu Yểu ngạc nhiên thốt lên.
Cả đội nhìn về phía mà Yểu Yểu chỉ. Tới đây họ mới biết là ở đằng sau phiến đá kia có một loại ánh sáng lấp lánh. Hẳn đây phải là một rương báu rồi, mà còn là rương bạc nữa chứ, nên nó mới được giấu ở nơi khuất như vậy. Nếu Nhiếp Ngôn không nói ra thì bọn họ nào có chú ý!
Nhiếp Ngôn kéo cả đội tới đây chính là vì chiếc rương báu này. Hắn chỉ giả bộ là mình vừa phát hiện ra thôi, hắn không muốn các thành viên trong đội nghi ngờ hắn. Đây là chiếc rương duy nhất mà chỉ ở cấp chuyên gia của phụ bản mới có.
Nhiếp Ngôn khom người nhìn chiếc rương được đặt giữa khe nứt của vách núi. Lúc trước, không biết người nào phát hiện được nó, người đó hẳn phải là cao thủ có sức quan sát nhạy bén lắm mới được. Chứ người bình thường làm gì có thể nhìn lên vách đá mà thấy rương báu ngay. Ở kiếp trước, trong các bài viết về cách đánh phụ bản, người ta luôn thuật lại rõ ràng rành mạch, ở đâu giấu đồ vật gì. Đó đều là kinh nghiệm được tổng kết từ các người chơi cấp cao. Sau khi họ đạt được cấp độ cao rồi liền viết lại những gì đã biết rồi bán cho các diễn đàn, từ đó nhận được rất nhiều tiền nhuận bút. Mỗi lần Nhiếp Ngôn vào phụ bản đều phải lên diễn đàn nghiên cứu một hồi về cách đánh phụ bản đó. Hắn luôn muốn hiểu rõ phụ bản trước để khi cùng đội vào đó, hắn có thể kiếm lối tắt mà đi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện