[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 5 : Kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 03:30 17-10-2018

.
Trong thị trấn này chỉ lèo tèo vài khu nhà, một cửa hàng thuốc, một cửa hàng trang bị cấp thấp, nơi mở kho cá nhân và một vài nơi khác. NPC cũng chỉ có vài mống, một vài NPC phát nhiệm vụ, hầu hết chỉ là những nhiệm vụ thu thập đồ vật cấp thấp; hoặc là đi giết mấy con quái cấp thấp rồi thu thập bộ phận cơ thể của chúng; hoặc là đi hái thảo dược, đào khoáng thạch, vân vân và mây mây. Nếu người chơi làm xong nhiệm vụ thì phần thưởng lui tới cũng chỉ có mấy đồng tiền hoặc một chút kinh nghiệm. Nhiếp Ngôn ghé tiệm thuốc mua 3 bình hồi máu tức thời cấp thấp, mỗi lần có thể hồi phục 30 HP. Giá của mỗi bình là 1 đồng. Các cửa hàng đều chỉ bán bình máu cấp thấp, bình máu cấp trung trở lên thì chỉ có người theo nghề thầy thuốc mới chế ra được. Mua xong 3 bình hồi máu tức thời, giờ Nhiếp Ngôn chỉ còn dư đúng có 1 đồng. Nhiếp Ngôn rời khỏi thị trấn, chạy một mạch đến điểm sản sinh rương kho báu. Nhiều lần đụng phải quái vật, hắn đành phải chọn đường vòng mà đi, giữ khoảng cách an toàn mới tốt. Hắn muốn đến khu vực quái cấp 5. Với cấp độ hiện tại của Nhiếp Ngôn thì việc này chẳng khác gì đặt thân lên chảo lửa. Tuy nhiên, bây giờ cấp độ của hắn bằng 0, chẳng có lấy tí phần trăm kinh nghiệm nào, cho dù có chết thì hắn cũng chẳng mất gì cả. Đi băng qua hai khu vực quái cấp 1, một khu vực quái cấp 3 và một khu vực quái cấp 4, Nhiếp Ngôn mất hết mười phút mới tới được khu vực sản sinh mèo hoang cấp 5. Nhiếp Ngôn quan sát cảnh vật xung quanh. Nơi đây là một cánh đồng cỏ um tùm, cỏ xanh mơn mởn, cao đến quá thắt lưng. Hắn đưa mắt nhìn xa hơn, ở chính giữa đồng cỏ chính là một gốc liễu to sừng sững. Vì nằm giữa một đồng cỏ mênh mông thế này, cây liễu kia nhìn cao đến lạ. Càng đến gần rương báu, Nhiếp Ngôn càng căng thẳng. Quái vật được sinh ra ở đây đều là mèo hoang cấp 5. Hiện tại, đây không phải là cấp độ mà Nhiếp Ngôn có thể đánh lại. Chợt có hai con mèo hoang tiến gần về phía hắn. Nhiếp Ngôn vội vàng trốn đi. Sở trường lớn nhất của chức nghiệp đạo tặc đó chính là khả năng ẩn núp và khả năng đứng hình. Hắn mà đã trốn thì đố ai có thể tìm ra được. Hơn hết là bây giờ hắn còn có thêm một kỹ năng Tàng Hình nữa. Nhiếp Ngôn dựa theo đẳng cấp hiện tại của kỹ năng Tàng Hình mà tính toán làm sao để sau khi hắn tàng hình thì mèo hoang sẽ cách hắn một khoảng tầm 2 mã. Nói cách khác là trong lúc kỹ năng Tàng Hình vẫn còn tác dụng, nếu Nhiếp Ngôn để cho mèo hoang lại gần hắn trong vòng 2 mã thì sẽ bị phát hiện. Từ 2 mã đến 3 mã là khoảng cách đệm, người chơi có khả năng sẽ bị nhận biết, tuy nhiên nếu hắn đứng ngoài khoảng cách 3 mã thì lại tuyệt đối an toàn. Ở kiếp trước, Nhiếp Ngôn chơi đạo tặc hết mười năm, hắn đã rất nhuần nhuyễn các kỹ thuật của chức nghiệp này. Thêm vào đó, hắn còn có thể dễ dàng ước tính khoảng cách bằng mắt. Từ bụi cỏ đằng xa bỗng dưng vang lên tiếng sột soạt. Nhiếp Ngôn hoảng hốt tiến vào trạng thái tàng hình. Một con mèo hoang lớn như chó sói bước ra từ trong bụi cỏ. Ánh mắt nó sắc lẻm, liếc nhìn xung quanh. Dường như không phát hiện được điều gì khác thường, mèo hoang băng qua trước mặt Nhiếp Ngôn, chui vào một bụi cỏ khác. Sau khi biết chắc rằng con mèo hoang kia đã đi xa, Nhiếp Ngôn mới dám tiếp tục di chuyển về phía trước. Dưới tán liễu là một bãi đất trống có chu vi tầm 10 mã. Một chiếc rương màu trắng bạc lẳng lặng nằm dưới gốc liễu. Trên bãi đất trống là một đàn mèo hoang tầm sáu đến bảy con. Muốn diệt sạch bầy mèo hoang cấp 5 này thì phải cần tới một đội tầm hai mươi người chơi và họ đều phải cấp 3 mới được. Nhiếp Ngôn muốn sờ vào được rương báu kia đúng là khó như lên trời. Hắn nấp trong bụi cỏ, quan sát quỹ đạo di chuyển của đám mèo hoang. Hắn cố gắng tính ra một hướng đi an toàn để đến được gốc cây liễu. Đường đi của đám mèo hoang này có một quy luật nhất định. Quan sát được một lúc, Nhiếp Ngôn quyết định đem hết trang bị trên người bỏ vào ba lô. Hắn mặc lại những trang bị không có điểm phòng ngự dành cho người chơi mới. Mấy món này mà đem đi bán thì NPC cũng không trả cho đồng nào, cho dù có ném xuống đất cũng không có người lượm. Khi người chơi bỏ mạng ở trong Tín Ngưỡng đều sẽ bị hệ thống phạt rất nặng. Mỗi lần mất mạng, người chơi sẽ mất một cấp, hơn nữa còn có khả năng bị rớt mất một món trang bị đang mặc trên người. Nếu Nhiếp Ngôn vẫn mặc những trang bị mới mua để rồi không may rớt mất cái nào thì chẳng khác gì hắn tự đem tiền của mình đi đốt. Nhưng giờ hắn đang khoác trên người bộ trang bị không đáng tiền của người chơi mới, cho dù có rớt mất một món cũng không sao, chẳng qua là hắn cần có thứ để che thân mà thôi. Nhiếp Ngôn tàng hình, chầm chậm tiến về gốc cây liễu. Chừng 10 giây, hắn dừng lại, nín thở. Ba con mèo hoang lần lượt đi ngang qua hắn, một con đi trước mặt, một con ở cạnh bên và một con ở sau lưng. Đứng im thêm 6 giây nữa, Nhiếp Ngôn mới tiếp tục di chuyển. Hắn cẩn thận từng li từng tí để khống chế cho bản thân không lọt vào tầm mắt của đám mèo hoang. Một bước, hai bước... Hắn cách rương báu ngày càng gần. Tim Nhiếp Ngôn đập nhanh hơn. Hắn biết rõ nếu bây giờ hắn lấy được cuốn sách kia, việc này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển trong tương lai của hắn. Hai con mèo hoang khác lại tiến về phía Nhiếp Ngôn. Hắn vội vàng đứng im. Cặp mèo hoang này cách hắn không xa, vừa đúng 2 mã. Toàn thân Nhiếp Ngôn túa mồ hôi lạnh. Thời gian Tàng Hình tối đa là 2 phút. Thời gian từng chút trôi qua, hắn chỉ còn lại đúng 30 giây. Nhiếp Ngôn trở nên hốt hoảng. Không còn kịp rồi! Nhiếp Ngôn tăng nhanh tốc độ! Con mèo hoang cách Nhiếp Ngôn gần nhất khẽ hoạt động. Nó đã phát hiện ra nơi hắn đang đứng. Nó nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ngôn, nhe nanh, gầm gừ. Không xong rồi, mình bị phát hiện! Mèo hoang nhảy lên, tính vồ lấy Nhiếp Ngôn. Nó tấn công rất nhanh, tốc độ di chuyển hiện tại của Nhiếp Ngôn làm sao mà sánh kịp. Thế nhưng khả năng phản ứng của hắn đã được mài dũa rất tốt ở kiếp trước, hắn vẫn thành không nghiêng người, né đi được. Động tác cơ bản của người chơi gồm có nghiêng người né tránh, lăn, nhảy, vân vân. Người chơi có thể sử dụng những động tác này để tránh bị công kích. Móng vuốt sắc nhọn của mèo hoang xoẹt qua cổ của Nhiếp Ngôn, chỉ cách vài xen ti mét. Lần vồ này của nó hụt rồi. Nhiếp Ngôn nhanh lẹ tránh thoát. Tuy nhiên cùng lúc đó, hai con mèo hoang khác cũng nhào về phía hắn từ hai bên sườn. Một con thì cào trúng lưng của Nhiếp Ngôn, con kia thì gặm mất cánh tay của hắn. Hắn xong rồi. Trong trường hợp này, cho dù hắn có sử dụng bình máu cũng không sống được. - 68, - 32. Hai giá trị sát thương từ trên đầu Nhiếp Ngôn liên tiếp bay lên. Máu của hắn chạm đáy. Nhiếp Ngôn ngã xuống đất. Cảnh tượng thay đổi. Nhiếp Ngôn sống lại ở thị trấn Amtrak. Hắn đã sử dụng kỹ năng Tàng Hình quá sớm. Lúc kỹ năng Tàng Hình gần hết hiệu lực, hắn lại quá manh động, để lộ sơ hở. Đây là các nguyên nhân khiến hắn thất bại. Nhiếp Ngôn rút kinh nghiệm từ bài học lần này. Kiểm tra lại trang bị trên người, hắn phát hiện bao tay của hắn đã bị rơi mất. May mắn đó chỉ là một trang bị dỏm của người mới, rơi cũng không tiếc. Giá trị kinh nghiệm của hắn thì vẫn giữ nguyên, cấp 0, 0%. Hắn cũng tính đến khả năng mình bị giết chết rồi nên mới dám tiến vào khu vực quái vật cấp 5. Nhiếp Ngôn rời khỏi thị trấn Amtrak một lần nữa. Hắn tiếp tục lao về phía khu vực mèo hoang. Trở lại phạm vi bãi đất trống, Nhiếp Ngôn chợt nhận ra quỹ đạo di chuyển của đám mèo hoang đã thay đổi một chút. Con đường mà hắn tính toán đến được rương báu, giờ tập trung nhiều mèo hoang hơn, do hắn bị giết lúc nãy. Giờ hắn muốn chạm được đến chiếc rương kia lại càng khó. Vậy là khu vực di chuyển của đám mèo hoang này có thể bị thay đổi. Nhiếp Ngôn chú ý đến vấn đề này. Nếu hắn liều chết đem đám mèo hoang này dẫn tới nơi khác, sau khi sống lại hắn sẽ có thể dễ dàng tàng hình đi về phía rương báu. Nhiếp Ngôn sử dụng kỹ năng Tàng Hình. Đến một chỗ cách xa đám mèo hoang một khoảng chừng 3 mã, hắn hủy trạng thái tàng hình, thân thể hắn chầm chậm hiện ra. Năm con mèo hoang xung quanh đồng thời phát hiện Nhiếp Ngôn. Chúng cùng lúc nhào về phía hắn. Nhiếp Ngôn chạy như điên về hướng ngược lại, tuy nhiên tốc độ di chuyển của đám mèo hoang và hắn cách biệt nhiều lắm. Bầy mèo đuổi kịp được hắn rất nhanh. Một con mèo hoang vồ tới, đè hắn ngã nhào trên đất. Mấy con mèo khác cũng tụm lại xung quanh, cắn Nhiếp Ngôn tới chết. Một luồng sáng phát ra. Nhiếp Ngôn lại trở về bãi tha ma ở thị trấn Amtrak. Lần này hắn làm rơi một miếng xà cạp. Hắn rời khỏi thị trấn lần nữa, chạy về chỗ cũ. Mười phút sau, hắn trở lại bãi đất trống lúc trước. Bây giờ, đám mèo hoang cách rương báu xa hơn một chút. Nhiếp Ngôn nhẩm tính lại đường đi một lần nữa. Mắt hắn chợt sáng lên. Hiện tại, nếu hắn đi qua đó sẽ không gặp trở ngại gì. Hắn triển khai trạng thái tàng hình, thử tiếp cận rương báu cấp bạc. Bước đi được 20 giây, hắn đứng im tại chỗ. Hai con mèo hoang từ sau lưng Nhiếp Ngôn tiến lại, rồi dần dần đi xa. Khoảng cách của đám mèo hoang và Nhiếp Ngôn khá xa, phải tới tận 5 mã. Cuối cùng thì cũng an toàn rồi. Hắn bước chân nhanh hơn. Rương báu Bạch Ngân giờ đây đang nằm ngay cạnh hắn. Thời gian hắn còn giữ được trạng thái tàng hình tầm hơn 36 giây. Nhiếp Ngôn ngồi xuống, bắt đầu mở rương. Lúc mở khóa, người chơi vẫn có thể giữ nguyên trạng thái tàng hình. Hệ thống: Bắt đầu quá trình mở khóa rương báu. Độ hoàn thành 20%... Độ hoàn thành 50%... Một con mèo hoang đột nhiên tiến lại gần đó. Nó bước về phía Nhiếp Ngôn, cách khoảng 2 mã thì dừng lại. Tim Nhiếp Ngôn đấm thùm thụp trong ngực. Bình tĩnh, hắn nhất định phải bình tĩnh. Nhiếp Ngôn không ngừng trấn an bản thân. Nhịp tim hắn dần dần ổn định lại. Mèo hoang nhìn quanh quất một hồi, không nhìn thấy gì khác lạ nên ngoảnh mặt bỏ đi. Lúc bấy giờ, Nhiếp Ngôn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hệ thống: Hoàn tất quá trình mở khóa rương báu. Mất 27 giây. Nhiếp Ngôn mở nắp rương, đưa tay mò mẫm bên trong. Tay hắn chạm vào một tập giấy. Hắn nhảy dựng. Chính là nó! Nhiếp Ngôn phấn khởi lấy đồ ra xem. Sách kỹ năng: Kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu Miêu tả kỹ năng: Khi đạo tặc tấn công vào điểm yếu của đối phương sẽ gây thêm sát thương. Yêu cầu: Động tác (cần có vũ khí). Thuộc tính kỹ năng: Khi đánh trúng điểm yếu, nhận thêm +5 điểm công kích, sát thương giảm đi nếu vị trí bị lệch. Thời gian hồi chiêu: 30 giây. Quy định người sử dụng: Đạo tặc, chiến sĩ và thánh kỵ sĩ, mặt trận nào cũng có thể sử dụng. Đúng là kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu rồi! Cấp độ 0 như hắn mà đã có thể học sách kỹ năng cấp cao! Mục đích của chuyến đi này là đây chứ đâu. Nhiếp Ngôn sử dụng sách kỹ năng, một luồng ánh sáng phát ra, cuốn sách biến mất. Kiểm tra lại thanh kỹ năng của mình, hắn lại có thêm một kỹ năng mới, Tấn Công Điểm Yếu! Sau khi Nhiếp Ngôn lấy sách kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu ra, rương bạc cũng theo đó mà biến mất, không thấy bóng dáng. "Xong rồi, giờ thì chỉ cần lợi dụng chúng nó để trở về thành miễn phí thêm lần nữa thôi." Nhiếp Ngôn nhìn vào đám mèo hoang tự nhủ. Thời điểm kỹ năng Tàng Hình hết tác dụng, thân hình của Nhiếp Ngôn chậm rãi hiện ra. Mấy con mèo hoang lại phát hiện ra Nhiếp Ngôn, chúng nhào tới không chút lưu tình. Dù sao hắn cũng không mất kinh nghiệm, chết rồi trở về thành lại nhanh. Nhiếp Ngôn an tĩnh tuân theo số phận của mình. Nhiếp Ngôn bỏ mạng. Hắn trở lại bãi tha ma của thị trấn Amtrak. Áo vải trên người biến mất. Một cái áo so với sách kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu thì đúng là một trời một vực. Với kỹ năng này, tốc độ cày cấp của Nhiếp Ngôn sẽ được cải thiện đáng kể.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang