[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 49 : Tốc độ lên cấp như vũ bão

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 11:13 16-11-2019

.
Trong mười năm kinh nghiệm chơi Tín Ngưỡng của Nhiếp Ngôn, chỉ cần chọn một thông tin tùy ý cũng có thể làm cho Nước Sôi tha hồ hưởng thụ. Các đợt tấn công phép thuật đổ ầm ầm xuống người con ma cây đầu tiên. Sau đợt công kích lần thứ ba, nó không chịu được nữa nên ngã xuống. Mười giây nữa trôi qua, con ma cây thứ hai cũng nối gót về chầu Diêm Vương. Nhiếp Ngôn tìm kiếm trên xác hai con ma cây, nhặt được vài đồng tiền và một đôi bảo vệ tay cấp đồng cho pháp sư có thuộc tính +2 độ tập trung. "Có trang bị này. Là đồ của pháp sư. Mọi người tự chia nhau đi." Nhiếp Ngôn nói và đưa cặp bảo vệ tay cho Vũ Lam. Đường Nghiêu và Hoàng Hôn tự động bỏ qua món bảo vệ tay này. Mặc dù đồ cấp đồng cũng tốt đấy, nhưng mà so với trang bị mà họ đang mang thì chẳng nhằm nhò gì. Cuối cùng thì cặp bảo vệ tay cấp đồng được một pháp sư tên là Hải Tặc mua với giá 12 đồng. Trang bị mà trong đội nhặt được luôn có giá rẻ hơn nhiều so với thị trường. "Niết Viêm này, hồi nãy cậu bắn nỏ siêu thế. Lần sau dạy tôi cách làm với." Yểu Yểu nói. Kỹ xảo sử dụng cung nỏ cũng tương tự cách pháp sư sử dụng phép thuật. Trong số đám người chơi thì Yểu Yểu được tính là có tay nghề tốt. Tuy nhiên, đem cô so sánh với Nhiếp Ngôn thì vẫn còn cách một khoảng lớn về trình độ. Nhiếp Ngôn nhẹ nhàng cười: "Được thôi, không thành vấn đề. Nhưng mà phải đợi đến lúc đánh xong phụ bản đã." Hắn nói xong thì tiến lên phía trước để dụ thêm ma cây. Số ma cây được Nhiếp Ngôn dẫn về thường chỉ có một con, đôi khi thì hai ba con chứ chưa bao giờ quá con số ba cả. Vì đây là phụ bản cấp chuyên gia cho nên tỷ lệ rơi trang bị cao hơn gấp năm lần so với phụ bản thông thường và chất lượng của trang bị cũng tốt hơn nhiều. Sau khi giết hết mười tám con ma cây, cả đội nhặt được ba món trang bị đồng thuộc tính rất khá và một món trang bị bạc. Lúc đội của Vũ Lam vào phụ bản rừng Ma Cây thông thường, họ chỉ nhặt được có năm món trang bị đồng mà thôi, và thuộc tính của chúng cũng chẳng ra làm sao. Hiện tại, giá trị của ba món trang bị đồng và một món trang bị bạc này cao hơn nhiều so với năm trang bị rác lúc trước. Đây là một khởi đầu rất tốt. Mọi người trong đội đều vô cùng phấn khích. "Thu nhập trong phụ bản cấp chuyên gia đúng là khiến cho người ta kinh ngạc." Hoàng Hôn nói một cách đầy cảm thán. Tỷ lệ rơi trang bị như thế này, đối với hắn là cao đến không ngờ. "Đây mới chỉ là dạo đầu thôi." Nhiếp Ngôn nói. Ở kiếp trước, tiền lời mà hắn có được sau một lần đi phụ bản rừng Ma Cây cấp chuyên gia còn nhiều hơn thế này nữa kìa. "Có ngã ba ở phía trước." Hoàng Hôn phát hiện. Mọi người nhìn qua đó thì thấy có hai con đường rẽ sang hai hướng khác nhau. "Đi về phía Tây." Nhiếp Ngôn nói. "Không phải chúng ta nên đi về phía Đông ư?" Hoàng Hôn thắc mắc. Khi hắn và Hồ Ly Ngái Ngủ vào phụ bản này thì đều chọn đường phía Đông mà đi. Đường phía Tây vốn là một ngõ cụt. Cho dù độ khó của phụ bản như thế nào thì nội dung phụ bản luôn giống nhau mới đúng chứ. "Nghe tôi đi. Đúng là đường phía Tây là ngõ cụt, nhưng tại sao lại xuất hiện một ngõ cụt ở trong rừng Ma Cây đây? Mọi người không cảm thấy lạ à? Ngõ cụt đó hẳn phải có đồ tốt rồi. Tuy nhiên mọi người phải cẩn thận vì trên đường xuất hiện nhiều ma cây lắm. Đoạn đường này khá là nguy hiểm." Nhiếp Ngôn trả lời. Phần nội dung này của phụ bản được dấu rất kỹ nên ít người phát hiện được. Nếu mà không đi vào ngả này thì sẽ bỏ lỡ mất cơ hội tốt hiếm thấy. Cả đội theo lời của Nhiếp Ngôn tiến về phía Tây. Trên đường thường xuyên xuất hiện ma câ. Thỉnh thoảng chúng lại bổ nhào về phía các đội viên. Nhưng nhờ có Nhiếp Ngôn nhắc nhở nên cả đội lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng. "Làm Choáng Từ Sau!" Nhiếp Ngôn ra chiêu làm choáng một con ma cây rồi quay sang tấn công một con khác. Nước Sôi và những chiến sĩ khác nhanh chóng sử dụng Xung Phong đuổi theo. Sau đó, các pháp thuật từ đằng sau cũng ùn ùn bắn tới như mưa, đánh thình thịch lên người con ma cây. Hai con ma cây nhanh chóng ngã xuống, hồn lìa khỏi xác. Bên cạnh chúng rơi ra 3 đồng và một cuốn sách kỹ năng. Sách kỹ năng: Né Tránh Tâm Linh. Miêu tả: Tăng cường trực giác cho đạo tặc để né sát thương. Kỹ năng bị động. Thuộc tính: nhận thêm +2 điểm né tránh và +1 điểm nhận thức. Quy định người sử dụng: đạo tặc, chiến sĩ và thánh kỵ sĩ. Tất cả mọi mặt trận đều có thể sử dụng. "Đây là đồ của đạo tặc. Tôi lấy nhé." Nhiếp Ngôn nói. Đây là một sách kỹ năng hiếm gặp. Tỷ lệ xuất hiện của món đồ này trong phụ bản cấp chuyên gia của rừng Ma Cây cũng rất thấp. Sách Né Tránh Tâm Linh có thể dùng cho đạo tặc, chiến sĩ và cả thánh kỵ sĩ. Đem nó đi bán đấu giá ắt cũng được hơn 2 bạc. Cơ mà chỉ sợ món đồ này có giá mà lại không có hàng đâu đấy. Nếu trong một đội thông thường thì với một thứ tốt như vậy, mọi người sẽ tranh nhau mà giành cho bằng được. Một số người còn vì thế mà trở mặt lẫn nhau cơ. Nhưng tại đây, Nhiếp Ngôn trực tiếp lấy luôn. Mặc dù nhiều người trong đội cũng thèm nhưng mà chẳng ai dám hó hé gì. Trước đó Nhiếp Ngôn đã nói qua tất cả những thứ mà hắn dùng được đều thuộc về hắn. Vả lại, trong phụ bản cấp chuyên gia này, nếu Nhiếp Ngôn không ở đây thì cả đội đến bước đi cũng còn chẳng dám nữa chứ đừng nói đến đánh ra một trang bị tốt như vậy. Mỗi chức nghiệp đều có năm mươi ô kỹ năng. Một đạo tặc bình thường nếu có thể có tầm hai mươi lăm kỹ năng đã tốt lắm rồi. Đối với các kỹ năng chủ động, đạo tặc chỉ cần mười loại là đủ dùng, còn nếu người đó có tầm hai mươi loại thì coi như là đặc biệt giỏi. Đa số các kỹ năng mà đạo tặc có đều là kỹ năng bị động cả. Một số ít kỹ năng có thể thăng cấp, chứ đa phần chỉ có một cấp thôi. Sau khi nâng cấp thì các kỹ năng cấp thấp sẽ bị lãng quên để có ô trống cho người chơi học kỹ năng mới cao cấp hơn. Né Tránh Tâm Linh là một kỹ năng không thể thăng cấp. Nhiếp Ngôn học xong Né Tránh Tâm Linh thì thuộc tính né tránh và nhận biết đều được tăng lên. Thuộc tính mà kỹ năng bị động cộng thêm là vĩnh viễn, coi như ngang bằng với một trang bị cao cấp. Cả đội đi sâu hơn vào trong rừng. Lúc họ sắp đến bìa rừng thì một tiếng sáo du dương vang lên, luồn lách qua những kẽ lá, lanh lảnh đầy xúc cảm. "Có một cụ già ở cuối con đường. Ông ấy nói toàn những thứ kỳ quái. Cho dù bọn tôi có hỏi thế nào ông ấy cũng không đưa ra nhiệm vụ gì cả. Bọn tôi không lấy được nhiệm vụ từ chỗ ông ấy cho nên đánh thẳng vua Ma Cây luôn. Bọn tôi cứ nghĩ cụ già đó chỉ là nhân vật râu ria thôi. Không lẽ ông ấy là một nhánh nhiệm vụ của phụ bản ư?" Hoàng Hôn thuật lại tình huống lúc trước với Nhiếp Ngôn. Hắn tự hỏi Nhiếp Ngôn nghĩ gì về việc này. "Không bao giờ một NPC lại vô duyên vô cớ xuất hiện trong phụ bản cả. Mỗi lần có NPC thì 90% khả năng người này sẽ là đầu mối chính của nhiệm vụ." Nhiếp Ngôn nói và tiếp tục đi về phía cuối rừng. Hoàng Hôn băn khoăn: "Liệu Nhiếp Ngôn có đào được manh mối gì từ ông già kia không? Lỡ công cốc thì sao?" Nhiếp Ngôn đã xem qua cách phá hầu hết các phụ bản. Hơn nữa, 90% trong số các phụ bản đó hắn đã đích thân trải nghiệm qua. Chuyện này đương nhiên là không khó để giải quyết. "Niết Viêm, cậu vào phụ bản này bao giờ chưa?" Yểu Yểu hỏi một cách tò mò. Tại sao việc gì Nhiếp Ngôn cũng biết hết vậy? "Tôi đã từng cùng một đội tới đây." Nhiếp Ngôn gật đầu. "Cũng là cấp chuyên gia hả?" "Không, độ khó thông thường thôi." "Thế mà lần này cậu lại dám vào thẳng cấp chuyên gia luôn?" "Thật ra thì cấp chuyên gia cũng không khó lắm đâu. Chỉ cần khai thác tốt từng điểm ẩn của phụ bản, kỹ thuật của đội không quá tệ thì vượt phụ bản cũng dễ dàng ấy mà." Nhiếp Ngôn nói. Nhiếp Ngôn trả lời một cách chắc nịch. Dường như chuyện gì rơi vào tay hắn cũng có thể được giải quyết êm thấm. Yểu Yểu nhìn qua gò má của hắn, đường nét khuôn mặt hắn khá góc cạnh nhưng vẫn còn vương nét trẻ con. Trên cằm hắn mọc lún phún mấy cọng râu. Hắn không có đẹp trai ngời ngời nhưng lại mang một phong cách riêng, khiến người khác vô thức mà tin tưởng, ỷ lại vào hắn. Cô không kìm được mà nhìn hắn nhiều lần hơn. Chợt cô nghĩ tới việc gì đó khiến khuôn mặt của cô trở nên đỏ gay. Thế là cô nàng vội vã nhìn sang hướng khác. "Này, em làm sao mà quen được cậu ta thế?" Cạnh đó, Vũ Lam cúi đầu hỏi Yểu Yểu. Cô có chút tò mò về Nhiếp Ngôn. Trò chơi chỉ mới mở ra hơn một tuần lễ, thế mà đã xuất hiện nhân vật lợi hại nhường này rồi. Việc này thật hiếm thấy. "Hôm đó em đi thu thập túi nước được cậu ấy cứu. Nếu cậu ấy không ở đó, sợ là em đã đi đời nhà ma và rơi mất một cấp đấy." Yểu Yểu nghĩ lại mà rùng mình. Ngày đó, không hiểu sao cô bị tới sáu con nhện nước đuổi theo. Cô tốn mất một bình máu và hai cuộn giấy mới giết được ba con. Nhưng ba con nhện còn lại cũng đủ suýt lấy mạng của cô rồi. Vũ Lam nghĩ Yểu Yểu thật may mắn vì đã quen biết Nhiếp Ngôn. Cho dù người ta có đào ba thước đất lên, chỉ sợ cũng không tìm được một đạo tặc giỏi như hắn. Cả đội tiêu diệt thêm một con ma cây nữa thì nghe thấy tiếng leng keng vang lên. Một luồng sáng trắng tỏa ra từ trên người Nhiếp Ngôn. "Tôi thăng cấp rồi." Nhiếp Ngôn hớn hở nói khi kiểm tra bảng thông tin cá nhân và thấy mình cấp 4. "Chúc mừng nhé." "Chúc mừng!" Chúng đội viên rối rít góp vui. "Niết Viêm, làm sao cậu thăng cấp nhanh thế?" Đường Nghiêu ngạc nhiên hỏi. Mới trước đó, thanh kinh nghiệm của hắn vẫn còn đầy hơn Nhiếp Ngôn một đoạn lớn. Tại sao chỉ mới qua một đêm mà Nhiếp Ngôn đã vượt cấp hắn rồi?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang