[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 42 : Tập hợp đội ngũ vào phụ bản rừng Ma Cây

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 13:02 07-10-2019

Bộ ba nhanh chóng đến điểm dịch chuyển ở gần đó. Một đoàn hơn mười người cũng đã tụ tập đông đủ tại đây. Bọn họ đứng vây quanh một cô gái xinh đẹp có dáng người bốc lửa, mặc một bộ áo giáp màu xanh lam, nhìn chẳng khác gì một đống sao vây quanh mặt trăng cả. “Chị Vũ Lam, bọn em đến rồi.” Yểu Yểu chạy lại bên cạnh cô gái có ngoại hình ưa nhìn kia chào hỏi. Hai người con gái xinh đẹp mỹ miều đứng cạnh nhau như thế đúng là một bức tranh làm người khác rúng động. “Hôm nay tớ gặp vận cứt chó kiểu gì mà ra đường toàn gặp gái đẹp không vậy nè? Đẹp mù mắt luôn rồi.” Anh chàng Đường Nghiêu bắt đầu nhỏ giọng thầm thì. Cái tính hám gái của Đường Nghiêu có đánh chết cũng không chừa được. Tuy Đường Nghiêu thích ngắm gái là thế, nhưng mà bản thân anh chàng cũng biết rằng đám “thiên nga” kia chẳng đời nào thèm đếm xỉa tới mình, thế nên anh chàng chỉ dừng lại ở mức độ “ngắm từ xa” mà thôi. “Mọi người khỏe chứ?” Vũ Lam cất tiếng chào hỏi Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu. Cô thầm đánh giá Nhiếp Ngôn. “Tướng tá người này mặc dù nhìn còn trẻ lắm nhưng cũng kiên định, ứng xử lại rất ung dung, bình tĩnh. Quan trọng nhất là cậu ta có vẻ rất quyết đoán.” Vũ Lam là người có kiến thức rộng, thế nên cô nhìn ra được một số tố chất mà các cao thủ thường có ở Nhiếp Ngôn. Về phần anh bạn béo ú bên cạnh Nhiếp Ngôn thì cô lại chẳng nhận thấy có cái gì đặc sắc cả. “Xin chào.” Nhiếp Ngôn gật đầu đáp lại. Bộ áo giáp mà xanh lam mà Vũ Lam đang mặc ôm khít người cô một cách hoàn mỹ, làm nổi bật thân hình như siêu mẫu của chủ nhân nó . Phần cổ áo giáp để hở khiến rãnh sâu giữa hai “ngọn núi” hiện rõ mồn một. Đúng là cám dỗ chết người đến từng xen ti mét. Vũ Lam là cô gái có dáng người nóng bỏng nhất mà Nhiếp Ngôn đã từng gặp. Hơn nữa cô còn có một khuôn mặt đẹp không tì vết. Tóm lại, với cơ thể kia chỉ sợ đám đàn ông sẽ chết mê chết mệt vì cô đến mạng cũng không cần. Chẳng qua Nhiếp Ngôn không có hứng thú gì với Vũ Lam cả. Ánh mắt của Đường Nghiêu nãy giờ vẫn dính chặt vào Vũ Lam không rời. Nếu so sánh giữa Yểu Yểu và Vũ Lam thì Vũ Lam đương nhiên phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của hắn hơn. “Cậu liệu hồn đấy. Đến tớ còn không dám đi trêu vào chị gái xinh đẹp này đâu.” Nhiếp Ngôn lặng lẽ gửi tin nhắn riêng tới Đường Nghiêu. “Xin… xin chào.” Đường Nghiêu kiềm chế lại bản thân, ra dáng chào hỏi Vũ Lam. Nhiếp Ngôn choáng. Đường Nghiêu chẳng bao giờ biết kiềm chế trước mặt con gái cả, lúc nào cũng phải tới gạ gẫm con nhà người ta mới chịu cơ. Thế mà hôm nay cu cậu lại biết ngại ngùng, mặt trời mọc đằng Tây hồi nào mà hắn không biết nhỉ? “Chúng ta chuẩn bị khởi hành thôi, tất cả cùng tiến vào phụ bản. Nếu có chuyện gì khác thì hãy cùng bàn trên đường đi là được.” Vũ Lam là người luôn chú ý đến hiệu suất, thế nên cô không muốn cả đoàn đều đứng đây để lãng phí thời gian. “Thông báo trước với mọi người là tôi sẽ làm đội trưởng, mọi thứ sẽ do tôi sắp xếp.” Nhiếp Ngôn nhìn Vũ Lam rồi nói. Ánh mắt hắn sắc bén và kiên định. “Đúng thế.” Vũ Lam gật đầu nói với các đội viên khác, “bây giờ tôi sẽ giải tán đội ngũ, sau đó mọi người kêu Nhiếp Ngôn mời mình vào đội. Khi cậu ấy làm đội trưởng thì xin mọi người hãy nghe cậu ấy chỉ huy!” Các đội viên bắt đầu xôn xao. Họ vẫn còn xa lạ với Nhiếp Ngôn mà, giờ Vũ Lam muốn bọn họ đi nghe một người lạ chỉ huy làm sao mà họ cam tâm tình nguyện cho được. “Vũ Lam này. Vì cái gì mà bọn này phải nghe theo hắn ta? Nếu hắn lơ mơ làm cả đoàn bị diệt thì sao?” Người lên tiếng là Trần Bác. Gã thấy Nhiếp Ngôn và Yểu Yểu nói chuyện rất thân thiết nên cảm thấy “tình cảm” giữa gã và Yểu Yểu bị đe dọa, từ đó nảy sinh hiềm khích rất sâu với Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn vốn cũng không lạ gì tay Trần Bác này. Có người nói rằng Trần Bác là bạn học của Vũ Lam. Vốn gã rất thân với Vũ Lam, cứ khăng khăng theo đuổi cô ấy thôi. Sau khi thì gã gặp Yểu Yểu thì càng điên cuồng hơn nữa. Cả hai mỹ nhân, ai gã cũng thích cả, gã cứ phân vân không biết nên theo đuổi Yểu Yểu hay là Vũ Lam. Cuối cùng thì gã xem hai cô ấy như tài sản riêng, không muốn cho bất kỳ người nào khác tiếp cận. Nhưng mà cả Vũ Lam và Yểu Yểu đều không thích gã, chẳng ai “đớp thính” của gã hết. Nói chung, gã chỉ là một tên sở khanh không có tài cán gì, gặp ai yêu nấy. Ở kiếp trước, gã là một kẻ khó ưa. Ở kiếp này, Nhiếp Ngôn gặp lại, gã vẫn khó ưa như vậy. “Anh là…?” “Ta là Trần Bác.” “Thần Bột(1) à. Thì ra là anh Thần Bột.” Nhiếp Ngôn kéo dài giọng một cách khác thường, ra vẻ mình đã hiểu rõ chuyện gì đó. “Ta là Trần Bác, ‘Trần’ mang nghĩa ‘bên tai’, Bác’ mang nghĩa ‘rộng lớn’.” Trần Bác bắt đầu mất kiên nhẫn. “Thì là ‘Thần Bột’ mà. Tớ nói không sai chứ?” Nhiếp Ngôn nhìn sang Đường Nghiêu với vẻ mặt cực kỳ vô tội. Đường Nghiêu đương nhiên nhìn ra được Nhiếp Ngôn đang muốn chỉnh Trần Bác, hắn đang cười thầm nãy giờ đây. Hắn nén cười hùa theo: “Ừ, cậu nói không sai tí nào. Là ‘Thần Bột’ đấy.” Đường Nghiêu còn cố ý nhấn mạnh hai chữ “Thần Bột” nữa chứ. Thế nhưng ý cười trong mắt của Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu rõ ràng đang nói ý của hai người bọn họ là “thần bột.” Cho dù có là kẻ ngốc cũng hiểu được hai người này đang làm cái gì. Yểu Yểu tủm tỉm cười làm lộ ra hai má lúm đồng tiền. “Anh chàng này tệ thật đấy, chưa thấy ai xấu tính bằng cậu ta cả.” Cô thầm nghĩ. Đa số phái nam đứng trước Yểu Yểu và Vũ Lam đều rất dè dặt. Đằng này Nhiếp Ngôn lại ăn nói thẳng thắn nên không khiến cô phản cảm chút nào. Cô còn cho rằng Nhiếp Ngôn không giống với đám người như Trần Bác, trong ngoài không đồng nhất, quá dối trá. Vũ Lam cũng nhịn không được mà bật cười. Cô thấy Trần Bác sắp tức xì khói đến nơi nên liền đứng ra khuyên giải: “Quên đi, chỉ là mấy câu nói đùa thôi mà. Nhiếp Ngôn, cậu lập đội mới được rồi đấy.” Nhiếp Ngôn gửi lời mời tổ đội đến các đội viên ở xung quanh, trong đó có cả Trần Bác. Bên này, Trần Bác tức muốn không chịu nổi rồi. Nhiếp Ngôn thu lại vẻ mặt vui đùa. Hắn nghiêm túc nói: “Bây giờ tôi là đội trưởng. Trong đội của tôi, mọi người phải tuyệt đối nghe theo chỉ thị của tôi. Nếu có ai không phục thì sau khi xong việc có thể tìm tôi tính sổ. Nếu ai không muốn ở trong đội thì có thể rời đội bất cứ lúc nào, có thế thì tôi và mọi người mới có thể mời người khác được. Nhưng nếu mọi người đã quyết định nán lại mà lại gây rối hoặc miệng thì nói ‘vâng’ mà không làm theo mệnh lệnh, khiến cho cả đoàn bị diệt, thì kẻ thua thiệt chính là mọi người. Cho dù chỉ có 20% giá trị kinh nghiệm mất đi nhưng mà muốn thăng lại chừng đó cũng phải mất một hồi lâu đấy.” Trong lúc nói, Nhiếp Ngôn đảo cặp mắt sắc bén qua toàn thể các đội viên, rất có khí thế của người lãnh đạo. Không ai trong đám người có đủ dũng khí để nhìn thẳng vào hắn. Chúng đội viên xì xầm thảo luận một chút, sau đó đều nhấn “đồng ý” để vào đội. Hệ thống: Vũ Lam gia nhập đội ngũ của bạn. Hệ thống: Yểu Yểu gia nhập đội ngũ của bạn. Hệ thống: Nước Khoáng gia nhập đội ngũ của bạn. … Nhiếp Ngôn làm việc rất có khí thế. Vũ Lam nhìn về phía Nhiếp Ngôn, trong mắt ánh lên một tia khen ngợi. Nói không chừng Nhiếp Ngôn có thể giúp họ qua được phụ bản rừng Ma Cây thật đấy. Vũ Lam nghiêm mặt nhắc nhở thêm: “Từ giờ, mệnh lệnh của đội trưởng Niết Viêm cũng chính là mệnh lệnh của tôi. Nếu ai không tuân theo hoặc rời đội thì coi như, sau này, đội của tôi không có người đó nữa.” Đám đội viên lập tức trở nên im lặng. Đối với họ, lời này của Vũ Lam đúng là vô cùng nghiêm trọng. Họ đã đi theo đội biết bao lâu nay, đối với các thành viên khác vô cùng quen thuộc, cũng gặp được không ít bạn tốt. Nếu như họ rời đi thì lấy cái gì để chơi tiếp Tín Ngưỡng nữa? Cho dù họ có tìm được một đội khác, đội kia chưa chắc có đủ hai mươi người hoặc có đủ khả năng để tiến vào phụ bản rừng Ma Cây. Họ chỉ tưởng tượng thôi mà cũng thấy chông gai lắm rồi! Vẻ mặt của Trần Bác rất là không hài lòng. Gã tính chuẩn bị mở miệng nói gì đó. Chợt, ánh mắt sắc như dao của Vũ Lam liếc qua. Lời của gã vừa đến đầu lưỡi đã phải bị nuốt trở vào. Hệ thống: Trần Bác gia nhập đội ngũ của bạn. “Nếu mọi người đều đã vào đội thì tôi nói luôn, những ai không tuân theo chỉ thị thì đừng hỏi tại sao bị tôi trực tiếp đuổi khỏi đội nhé. Chúng ta đều có chung một mục đích đó chính là cùng nhau tiến vào phụ bản rừng Ma Cây. Nói trắng ra thì cũng là vì vài món trang bị mà thôi. Nếu như mọi việc thuận lợi thì chúng ta đương nhiên sẽ kiếm được vài món đồ tốt. Nhưng nếu xảy ra vấn đề gì thì tất cả đều sẽ bị rớt mất 20% kinh nghiệm. Nếu có người muốn ngầm chọc gậy bánh xe thì toàn bộ chi phí tổn thất đều sẽ đề tên người đó. Người đứng cạnh mọi người đều là đồng đội của mọi người cả! Mọi người làm gì phải gây khó dễ cho người cùng một nhà chứ. Nhưng nếu là do tôi chỉ huy không tốt, xuất hiện sai lầm, tôi xin đưa ra 10 bạc để bồi thường cho mọi người!” Nhiếp Ngôn nhìn quanh một lượt, sau đó dừng lại ở trên người Trần Bác, dõng dạc nói. Nếu không phải vì tên vua Ma Cây trong phụ bản cấp chuyên gia có khả năng rơi ra đá Vũ Lai thì Nhiếp Ngôn cũng lười chạy tới đây làm gì. Có rất nhiều người trong đội không vừa lòng với Nhiếp Ngôn. Tuy nhiên, họ không thể không thừa nhận là Nhiếp Ngôn nói rất có lý. Họ không nên gây khó khăn cho Nhiếp Ngôn, nếu không, cả đội đều sẽ phải gặp trở ngại. Việc gây hại cho người mà cũng hại cho chính mình thì ai lại đi làm đây? Họ chỉ có thể tạm thời nghe lời Nhiếp Ngôn. Nếu Nhiếp Ngôn chỉ huy mà có sai sót gì thì hắn đã nói là sẽ bồi thường 10 bạc cơ mà. Vậy cũng coi như Nhiếp Ngôn đã tận tình tận nghĩa lắm rồi. “Bọn tôi vào rừng Ma Cây hai lần rồi, bọn tôi biết bị diệt đoàn ở phụ bản này cũng không phải là chuyện lạ. Cho dù là đội ưu tú của các bang lớn cũng có lúc bị diệt đoàn cơ mà. Bọn tôi đến đây đúng là vì săn trang bị, nhưng mà để cho một mình anh bạn Niết Viêm bỏ ra 10 bạc nếu đội gặp sự cố thì đúng là quá xấu mặt rồi.” Người lên tiếng là Nước Sôi, chiến sĩ thuẫn giáp chủ lực của đội. Anh ta là một người chính trực. Các thành viên trong đội nghe thế cũng lên tiếng phụ họa, tỏ vẻ là họ không cần Nhiếp Ngôn bồi thường. Ấn tượng của họ về Nhiếp Ngôn cũng nhờ những lời của Nước Sôi mà tốt lên nhiều lắm. Chú thích của dịch giả: “Thần Bột” đồng âm với “Trần Bác”, nghĩa là sáng sớm (sinh lý) dồi dào. Ở đây là chỉ hiện tượng cương dương vào buổi sáng của nam giới.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang