[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 37 : Chuyện đùa hóa thật
Người đăng: nightly_princess
Ngày đăng: 06:03 07-05-2019
.
Hồ Ly Ngái Ngủ có thể quản lý cho bang Đế Quốc Thần Thánh La Mã mở được cả thần đàn thì đương nhiên phải là người quyết đoán rồi. Nhiếp Ngôn suy tư. Nếu hắn muốn có toàn thân trang bị thật tốt thì phải đi đánh phụ bản mới được. Tuy rằng hắn có thể mua được trang bị từ phòng đấu giá hoặc cửa hàng, nhưng mà hơn một nửa số đó đều chỉ là trang bị loại hai cả. Các bang hội đời nào lại lấy những món hàng tốt đem ra bán chứ. Nhiếp Ngôn muốn có được trang bị cao cấp thì chỉ có một cách duy nhất đó là đi đánh phụ bản cùng đoàn đội. Thế nên, đi theo đoàn ưu tú của Đế Quốc Thần Thánh La Mã đúng là một lựa chọn tốt đối với một người không có đội như Nhiếp Ngôn.
"Vậy khi nào mọi người đi đánh phụ bản thì gọi cho tôi nhé." Nhiếp Ngôn trả lời.
Lập Mã Hoành Đao nghe được toàn bộ những lời mà Hồ Ly Ngái Ngủ và Nhiếp Ngôn nói chuyện với nhau. Lúc này, phe Hắc Ám Sát Lục trở nên lúng túng hơn bao giờ hết. Lập Mã Hoành Đao đang muốn "làm thịt" Nhiếp Ngôn, thế mà cả bang Huy Hoàng Thánh Điện lẫn Đế Quốc Thần Thánh La Mã đều không đồng ý. Bang hội của hắn lẻ loi như vậy, làm sao mà đối chọi cùng lúc với cả hai bang kia chứ.
"Anh Lập Mã Hoành Đao à, cho tôi chút mặt mũi đi. Bỏ qua chuyện ngày hôm nay nhé. Người anh em Niết Viêm này vốn là bạn của tôi." Hồ Ly Ngái Ngủ mỉm cười nói. Tuy nhiên, trong nụ cười của hắn phát ra một sự nguy hiểm rõ rệt. Nếu Lập Mã Hoành Đao mà không nghe theo, vẫn kiên quyết không buông tha Nhiếp Ngôn thì cứ sẵn sàng để bị Đế Quốc Thần Thánh La Mã và Huy Hoàng Thánh Điện đối phó đi.
"Nếu hội trưởng Hồ Ly Ngái Ngủ đã nói vậy thì tôi cũng nên quên đi chuyện này mới phải." Lập Mã Hoành Đao nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn và Ngôi Sao Huy Hoàng hừ lạnh.
Sau đó, gã quay đầu lại nói với đám người ở phía sau: "Chúng ta đi thôi."
Thế là Lập Mã Hoành Đao dẫn người của gã bỏ đi.
Hồ Ly Ngái Ngủ lại đi về phía Nhiếp Ngôn.
Thấy Hồ Ly Ngái Ngủ đang bước về phía này, Ngôi Sao Huy Hoàng nhìn Nhiếp Ngôn nói: "Không ngờ cậu lại quen được hội trưởng của Đế Quốc Thần Thánh La Mã đấy. Hôm nay, cảm ơn cậu nhiều nhé."
Ngôi Sao Huy Hoàng không rõ ràng thân phận của Nhiếp Ngôn lắm. Hắn đoán chừng nếu Hồ Ly Ngái Ngủ đã khách sáo với Nhiếp Ngôn đến nhường đó thì khả năng rất cao Nhiếp Ngôn là một người có bối cảnh.
"Tôi với anh ấy chẳng qua là bèo nước gặp nhau mà thôi, đâu có thân thiết gì chứ." Nhiếp Ngôn cười nhạt trả lời.
"Ồ, phải vậy không?" Ngôi Sao Huy Hoàng nhìn vẻ mặt của Nhiếp Ngôn. Hắn có thể khẳng định người này không nói dối. Thế nhưng thái độ của Hồ Ly Ngái Ngủ đối với Nhiếp Ngôn đúng là đáng để người ta suy ngẫm đấy.
"Anh Ngôi Sao Huy Hoàng à, hôm nay anh thu vào cũng không tệ nhỉ." Hồ Ly Ngái Ngủ tươi cười bắt chuyện. Giọng nói của hắn vô cùng bình tĩnh, chẳng có vẻ gì giống như hai bên vừa mới đụng chạm lẫn nhau cả. Dù sao vật nọ cũng chỉ là một món trang bị thôi, Hồ Ly Ngái Ngủ vẫn có thế cho qua được, hắn làm người luôn có phẩm cách mà.
"Đừng nhắc đến chuyện này nữa. Nếu anh thích cái áo giáp vàng này thì tôi tặng luôn cho anh cũng được." Ngôi Sao Huy Hoàng hậm hực nói.
"Ủa, sao thế? Lẽ nào thuộc tính của nó không tốt hả?"
"Cũng không phải vậy, chỉ là... anh xem đi rồi biết."
Ngôi Sao Huy Hoàng mở bảng thuộc tính của trang bị giáp vàng ra, chia sẻ.
Giáp Dũng Khí (trang bị vàng): Yêu cầu cấp độ: 100.
Thuộc tính:
Phòng ngự 585 - 621.
Vòng chống xuyên +5.
Sức mạnh cầu nguyện +12.
Phản đòn +15.
Trọng lượng: 38 cân.
Quy định người sử dụng: Chiến sĩ, tất cả mọi mặt trận đều có thể sử dụng.
"Trời ạ, là trang bị vàng đấy. Đáng tiếc thật." Ngôi Sao Huy Hoàng than nhẹ, sau đó là thở dài. Hiện tại, trang bị này đúng là vớ vẩn làm sao. Thứ nhất, người chơi phải đạt được cấp 100; thứ hai, người ta muốn đạt được cấp 100 cũng phải rất rất lâu nữa cơ, nhưng ai biết được tương lai sẽ phát sinh chuyện gì chứ. Không lẽ cứ cắm đầu cắm cổ đi luyện cấp cho cao thôi à?
"Đúng là tiếc thật. Tôi vất vả biết bao mới kiếm được một món trang bị vàng, thuộc tính cứ cho là không tệ đi, cơ mà phải đợi đến cả trăm cấp nữa mới dùng được. Bây giờ, cho dù tôi treo bán nó trong cửa hàng, người ta chưa chắc sẽ muốn mua nữa là." Ngôi Sao Huy Hoàng sụt sùi nói.
Anh chàng Ngôi Sao Huy Hoàng này bực mình cũng đúng.
"Hết cách rồi. Anh cứ nên giữ lại đi, coi như làm báu vật giữ bang." Hồ Ly Ngái Ngủ cười.
"Ha ha. Cho nó làm báu vật giữ bang cũng được đấy chứ." Ngôi Sao Huy Hoàng cũng cười theo, rồi cất chiếc giáp vàng vào ba lô.
"Cao thủ, gặp lại sau nhé. Lần sau có thể tôi sẽ được đi đánh phụ bản cùng cậu đấy." Thánh kỵ sĩ cấm ngôn Phi Lai Thạch Đầu bước về phía Nhiếp Ngôn tươi cười chào hỏi.
"Ừ." Nhiếp Ngôn gật đầu đáp lại.
Ngôi Sao Huy Hoàng ngạc nhiên trong lòng: “Đến người của bang Đế Quốc Thần Thánh La Mã cũng gọi Nhiếp Ngôn là cao thủ đấy, vậy thì trình độ của người này rốt cuộc cao đến mức nào mới được chứ?”
"Tôi có việc phải đi trước. Không quấy rầy hai vị hội trưởng nữa." Nhiếp Ngôn nói lời tạm biệt. Hắn vốn có một đống chuyện đang cần phải làm đây.
Người chơi cấp cao nhất trên bảng xếp hạng đã là cấp 6 rồi. Ngay cả đám người phe Hồ Ly Ngái Ngủ cũng đều cấp 5 cả. Tuy trong khoảng thời gian gần đây, Nhiếp Ngôn vơ vét được kha khá trang bị tốt, nhưng cấp độ của hắn vẫn cần phải đuổi kịp người ta mới được. Hắn không có nhiều thời gian để lãng phí đâu.
"Anh Niết Viêm đừng quên đã đồng ý với tôi đi phụ bản rồi đấy." Hồ Ly Ngái Ngủ thấy Nhiếp Ngôn muốn rời đi liền lên tiếng nhắc nhở.
"Lúc nào mọi người đi phụ bản thì cho tôi biết trước ba tiếng đồng hồ là được." Nhiếp Ngôn nói.
"Vậy thì thêm tôi vào danh sách bạn bè đi." Hồ Ly Ngái Ngủ nói rồi gửi yêu cầu kết bạn đến Nhiếp Ngôn.
"Cả tôi nữa." Ngôi Sao Huy Hoàng cũng hưởng ứng theo. Hắn cùng lúc gửi yêu cầu kết bạn đến Nhiếp Ngôn và Hồ Ly Ngái Ngủ. Bang Đế Quốc Thần Thánh La Mã mạnh hơn so với bang Huy Hoàng Thánh Điện nhiều lắm. Nếu hắn giao thiệp tốt với Hồ Ly Ngái Ngủ thì chẳng khác gì kéo được một đồng minh mạnh mẽ cho bang mình cả.
Hệ thống: Bạn và Hồ Ly Ngái Ngủ đã trở thành bạn bè.
Hệ thống: Bạn và Ngôi Sao Huy Hoàng đã trở thành bạn bè.
Kiếp trước, Nhiếp Ngôn chỉ quen biết một mình Ngôi Sao Huy Hoàng thôi. Nhiếp Ngôn đã bán không ít trang bị cho Ngôi Sao Huy Hoàng thông qua chức năng giao dịch bằng điểm tín dụng. Lúc Ngôi Sao Huy Hoàng mua hàng, thường sẽ trả giá cao hơn một chút so với thị trường, việc này đã giải quyết được phần nào cuộc sống gian nan của Nhiếp Ngôn. Phần tình cảm này cũng lặp lại ở kiếp này, Nhiếp Ngôn coi đó là một loại duyên phận.
Sau khi tạm biệt Hồ Ly Ngái Ngủ và Ngôi Sao Huy Hoàng, Nhiếp Ngôn đi về phía điểm dịch chuyển của thị trấn Link.
Thị trấn Link bị người bảo vệ Trật Tự tàn phá tanh bành, giờ đã trở thành một khu đổ nát rồi, chẳng còn mấy tòa nhà là nguyên vẹn.
"Mình đi trả nhiệm vụ cho thầy thuốc Blavins được rồi. Cơ mà để đi mua răng dơi trước đã." Nhiếp Ngôn thầm nghĩ. Đã được một khoảng thời gian khá dài rồi, đám người chơi chắc chắn đã thu được không ít răng dơi. Về phần thầy thuốc Blavins, ông ấy đã ra nhiệm vụ thì trong khi nhiệm vụ chưa được hoàn thành thì ông vẫn phải ở đó, không đi đâu được.
Nhiếp Ngôn đến thị trấn Modo mở cửa hàng. Mỗi tổ răng dơi sẽ được hắn mua với giá một đồng. Trước gian hàng của hắn, người chơi tụ tập rất đông. Mọi người đều nhao nhao hết cả lên. Thế mà trong mắt Nhiếp Ngôn, mỗi một người trong số họ đều là một đống tiền đấy.
"Người anh em này, cậu lại đi mua răng dơi à?"
"Tôi có một tổ nè."
"Tôi cũng có một tổ."
Tình cảnh bảng giao dịch cứ ùn ùn nhảy lên còn bận rộn hơn cả chợ sáng ở đời thực.
Rất nhanh, răng dơi được gom lại ngày càng nhiều trong kho hàng cá nhân của Nhiếp Ngôn. Một tiếng đồng hồ nữa trôi qua, kho hàng của hắn đã chất đầy răng dơi rồi, tầm hơn ba nghìn tổ. Khi lượng người bán răng giảm xuống, Nhiếp Ngôn lại chạy tới hai thị trấn khác, mua thêm hơn hai nghìn tổ nữa. Sau đó, hắn đem tổng cộng hơn năm nghìn tổ răng dơi tới thợ rèn cao cấp Kadi bán đi, thu vào được 50 bạc.
Nhiếp Ngôn kiểm tra lại trong ba lô. Hiện tại hắn đã có 61 bạc rồi.
Đối với những người chơi cấp thấp thì số tiền này đúng là một khoảng kếch xù.
Hôm nay, Nhiếp Ngôn đã mua được không ít răng dơi. Hắn tính ngày mai lại bày hàng mua răng một lần nữa. Nhiếp Ngôn kiểm tra đồng hồ. “Hiện tại là ngày 7 tháng 6, hình như hai ngày nữa sẽ là ngày hệ thống thông báo mở cửa phụ bản Sos. Đến đó thì không ít bang hội sẽ chạy về thung lũng Sos mà khai hoang đâu.” Nhiếp Ngôn chợt nhớ tới một chi tiết. Hắn vỗ đầu một cái: "Sao mình lại quên mất chuyện này được chứ!"
Thung lũng Sos là phụ bản cấp 3 cuối cùng được mở ra. Boss lưu động là người sói Busso, rất khó đánh. Hơn hết là, trong thung lũng này, móng vuốt của đám người sói đều tẩm độc gây hoảng sợ. Thế nên Nhiếp Ngôn chắc chắn sẽ có rất nhiều bang hội phải tiêu tốn tiền của. Kiếp trước, Nhiếp Ngôn và một người bạn đã từng đánh qua phụ bản này. Khi hai người tán gẫu với nhau đã từng nhắc qua. Trước khi thung lũng Sos chưa mở ra, thuốc chữa trị triệu chứng hoảng sợ, được gọi là độc đen, chỉ có giá 2 đồng, một tờ chỉ dẫn điều chế thuốc độc đen được bán với giá 61 đồng. Thế mà, sau khi thung lũng Sos mở cửa một cái, chỉ trong cùng một ngày, giá của thuốc độc đen tăng lên đến 500 đồng, cách điều chế thuốc độc đen thì tăng tới tận 1000 đồng. Người bạn của Nhiếp Ngôn đã từng nói đùa rằng, nếu hắn được sống lại một lần nữa, nhất định hắn sẽ trữ thật nhiều thuốc độc đen và cách điều chế độc đen, tới lúc đó tha hồ mà phát tài.
Trước đây, đó chỉ là một câu nói đùa. Thế nhưng hiện tại, đối với Nhiếp Ngôn, lời đùa này lại hóa thành sự thật rồi!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện