[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 36 : Hồ Ly Ngái Ngủ

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 06:51 03-05-2019

.
Chiếc áo giáp vàng kia giờ là "hoa đã có chủ" rồi, thế nên Ngôi Sao Huy Hoàng liền nhanh chóng quay lại hội họp với nhóm của hắn. Hồ Ly Ngái Ngủ vô cùng ảo não. Nếu không tại cái thuật Định Thân chết bầm của Lập Mã Hoành Đao thì chiếc áo giáp đó đã là của hắn rồi! Trong vụ này, có kẻ vui người buồn, nhưng mà người nên cao hứng nhất vẫn là Ngôi Sao Huy Hoàng, hắn là kẻ thắng lớn chung cuộc cơ mà. Hằn nhìn qua Nhiếp Ngôn. Động tác ngáng chân cơ bản vừa rồi của Nhiếp Ngôn đúng là đỉnh của đỉnh, thời gian thao tác và vị trí đặt chân cũng không sai lấy một ly. Nhiếp Ngôn chắc chắn là cố ý làm vậy! Theo lý thuyết mà nói thì khoảng cách giữa Ngôi Sao Huy Hoàng và Nhiếp Ngôn gần hơn. Nếu Nhiếp Ngôn muốn làm hắn vấp té thì hắn sẽ không thể tránh được. Thế nhưng, Nhiếp Ngôn lại chọn Lập Mã Hoành Đao làm mục tiêu. Nếu không có Nhiếp Ngôn thì chiếc áo giáp này sẽ không thể nằm trong tay hắn rồi! "Cái gì cũng không lấy được." Nhiếp Ngôn giả vờ phủi phủi tay. Giọng nói của hắn mang vẻ "không sao hết". Sau đó, Nhiếp Ngôn quay người tính chuồn êm. "Muốn đi hử? Làm gì có chuyện dễ như vậy!" Lập Mã Hoành Đao lạnh lùng nói. Nếu không vì Nhiếp Ngôn thì chiếc áo giáp vàng kia nhất định là của hắn! Lập Mã Hoành Đao vừa dứt lời thì sáu mươi, bảy mươi người mang huy hiệu của Hắc Ám Sát Lục rần rần chạy tới đứng theo hình bán nguyệt, bao lấy Nhiếp Ngôn. "Ủa, vậy chứ mấy người muốn tôi ở lại à?" Nhiếp Ngôn vẫn mang nét tươi cười bình thản trên mặt nhưng trong thâm tâm hắn đang ngầm tính toán. Hiện tại, hắn chỉ có một thân một mình thôi, nếu hắn muốn đột phá vòng vây để chạy đi đúng là khó khăn. Tuy nhiên, nếu Lập Mã Hoành Đao muốn xuống tay thì Nhiếp Ngôn cũng không phải là người mà bọn họ có thể dễ dàng trêu vào. "Lập Mã Hoành Đao, người này là bạn của tôi. Nếu ngươi muốn gây phiền phức cho hắn thì cũng nên hỏi đám Huy Hoàng Thánh Điện chúng tôi xem bọn này có đồng ý hay không đã chứ!" Ngôi Sao Huy Hoàng uy hiếp Lập Mã Hoành Đao. Hắn đứng sánh vai với Nhiếp Ngôn, những thành viên khác trong bang Huy Hoàng Thánh Điện thấy hội trưởng đã lên tiếng, thế là cũng đồng loạt tiến lên. Nhiếp Ngôn vì mình cho nên mới chọc vào Lập Mã Hoành Đao, thế nên, Ngôi Sao Huy Hoàng sẽ không làm người dưng đứng nhìn. "Ngôi Sao Huy Hoàng, ngươi nhất định phải đối đầu với ta thì mới vừa lòng sao?!" Lập Mã Hoành Đao âm trầm hỏi. "Cứ cho là vậy đi. Bang Huy Hoàng Thánh Điện chúng tôi cũng không sợ đám Hắc Ám Sát Lục các người đâu. Các anh em, mọi người nói xem có đúng không?" Ngôi Sao Huy Hoàng quay đầu lại hỏi. "Đúng đấy!" Các thành viên trong bang Huy Hoàng Thánh Điện cùng đồng thanh hưởng ứng. "Đám Hắc Ám Sát Lục các người có ngon thì qua đây, coi ông đây vui đùa với các ngươi như thế nào!" "Chỉ là một lũ rùa rút đầu thôi mà, đừng có nói là các người sợ rồi nha!" Người của Huy Hoàng Thánh Điện bắn "khẩu nghiệp" không ngừng. Hai bên bắn nước miếng tứ tung, sau đó thì cả hai đều chỉnh đốn lại đội hình, chuẩn bị lao vào xáp lá cà. Trong không gian, mùi thuốc súng nồng đậm. Những thành viên của Huy Hoàng Thánh Điện và Hắc Ám Sát Lục đều tụ tập cả về đây. Huy Hoàng Thánh Điện có hơn bảy trăm người, còn Hắc Ám Sát Lục có xấp xỉ một nghìn người. Vì cả hai bang đều có thành viên bị người bảo vệ Trật Tự giết chết, thế nên, hiện tại, nếu so về nhân số thì Huy Hoàng Thánh Điện coi như đang trong thế hạ phong. Nhiếp Ngôn liếc nhìn Ngôi Sao Huy Hoàng. Người này bây giờ chẳng khác gì ở kiếp trước cả, vẫn rất có tình nghĩa. Hôm nay, Nhiếp Ngôn không giúp sai người rồi. Chỉ có điều nếu hai bên đánh nhau thế này, Nhiếp Ngôn sẽ trở thành kẻ đứng đầu sóng ngọn gió. Trận chiến này rất nguy hiểm. Nếu Nhiếp Ngôn chết ở đây, cấp độ thì có thể bỏ qua, nhưng mà chương Dũng Khí hắn vừa mới lấy tới tay thôi, tuyệt đối không thể đánh rơi ngay bây giờ! "Hình như ở đây không có chuyện của tôi nhỉ?" Hồ Ly Ngái Ngủ cười ha hả mấy tiếng rồi đem người lùi sang một bên xem diễn. Màn kịch này chắc cũng sắp bắt đầu rồi, dù sao thì cũng không có liên quan gì tới hắn. Hắn không nhúng tay vào cũng không sao. Giờ áo giáp vàng kia lấy không được, biết làm sao chứ. Trong số đám người của Đế Quốc Thần Thánh La Mã, một tay thánh kỵ sĩ cấm ngôn mặc áo giáp bạc đột nhiên tiến lên. Hắn tới bên cạnh Hồ Ly Ngái Ngủ thì thầm: "Lão đại à, đạo tặc đó chính là cao thủ mà tôi vẫn hay nói với anh đó." Thánh kỵ sĩ cấm ngôn chỉ vào Nhiếp Ngôn. Người này chính là Phi Lai Thạch Đầu mà Nhiếp Ngôn đã từng gặp qua. "Thế ư?" Hồ Ly Ngái Ngủ ngạc nhiên. Hắn quan sát Nhiếp Ngôn một chút. Người này rõ ràng nhìn không có già dặn lắm, nhưng kỹ thuật của hắn phải nói là không tồi chút nào. Từ động tác ngáng chân Lập Mã Hoành Đao lúc nãy của Nhiếp Ngôn, đủ để thấy hắn chính là một kẻ có tiềm năng. "Nhưng người nọ chỉ mới cấp 3, đội của hắn mạnh đến thế sao? Có thể vượt qua phụ bản phù thủy sa đọa?" "Lão đại, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Thạch Đầu băn khoăn. Hắn vốn cũng tính là quen biết với Nhiếp Ngôn. Thành thật mà nói thì lúc này hắn rất muốn giúp Nhiếp Ngôn. "Đương nhiên là..." Hồ Ly Ngái Ngủ trầm tư. Vì một người là Nhiếp Ngôn mà đắc tội với toàn bang Hắc Ám Sát Lục, có nên hay không? Chỉ trong nháy mắt, Hồ Ly Ngái Ngủ đã có đáp án. Một cái bang nho nhỏ như Hắc Ám Sát Lục, Hồ Ly hắn làm sao để vào mắt được. "Này, người anh em, Niết Viêm. Bang Đế Quốc Thần Thánh La Mã của tôi tính đi đầm lầy Ogmat vào mấy ngày nữa, cậu có muốn đi cùng không?" Hồ Ly Ngái Ngủ cao giọng hỏi. Giọng của Hồ Ly Ngái Ngủ cao chót vót đến nỗi tất cả chú ý của mọi người đều tập trung lại đây. Lập Mã Hoành Đao và Ngôi Sao Huy Hoàng cũng cùng lúc nhìn về phía Hồ Ly. Bang Huy Hoàng Thánh Điện và Hắc Ám Sát Lục đang giằng co, thế nên tiếng nói của Đế Quốc Thần Thánh La Mã lúc này trở nên rất quan trọng. Việc bang Đế Quốc Thần Thánh La Mã muốn giúp phe nào sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến kết quả trận chiến. "Làm sao mà Hồ Ly Ngái Ngủ biết mình nhỉ?" Nhiếp Ngôn tò mò nhìn về phía bên kia. Thấy Hồ Ly Ngái Ngủ đang đứng cạnh Thạch Đầu, hắn liền hiểu ra. "Đầm lầy Ogmat à, để tôi suy nghĩ đã. Cơ mà nếu muốn tôi đi đánh phụ bản cùng mọi người thì mọi người phải đáp ứng yêu cầu của tôi. Nếu rơi ra trang bị đạo tặc mà tôi có thể dùng thì phải để cho tôi chọn trước." Nhiếp Ngôn trả lời. Lúc này, tất cả ánh mắt của Hắc Ám Sát Lục, Huy Hoàng Thánh Điện lẫn Đế Quốc Thần Thánh La Mã đều chòng chọc nhìn vào Nhiếp Ngôn. Bọn họ chỉ biết Nhiếp Ngôn là một người chơi tự do, không có bang hội gì cả. Thế thì tại sao hội trưởng Hồ Ly Ngái Ngủ của bang Đế Quốc Thần Thánh La Mã lại mời người này đi đánh phụ bản cùng chứ? Hơn nữa, Nhiếp Ngôn này còn không có đáp ứng ngay mà còn đưa ra cái điều kiện hách dịch như vậy. Trang bị đạo tặc đều để cho hắn chọn trước ư? Hắn nghĩ mình là ai?! Bang Đế Quốc Thần Thánh La Mã rất có danh tiếng trong đám người chơi. Điểm vinh quang bang hội của họ là năm vạn sáu nghìn, vượt xa so với Hắc Ám Sát Lục và Huy Hoàng Thánh Điện. Đối với các người chơi thì điểm vinh quang bang hội có thể sánh ngang với sự cường thịnh của vang hội. Mỗi khi bang hội phá được một phụ bản nào đó hay là hoàn thành một nhiệm vụ của bang thì sẽ nhận được điểm vinh quang. Phụ bản càng cao thì điểm vinh quang nhận được càng nhiều. Điểm vinh quang bang hội càng nhiều thì chứng tỏ những người tiên phong trong bang hội càng mạnh, thế nên cũng thu hút được nhiều người chơi ưu tú hơn. Hội trưởng Hồ Ly Ngái Ngủ của Đế Quốc Thần Thánh La Mã là một người rất nổi tiếng. Thế mà người ta lại đi mời một kẻ vô danh như Nhiếp Ngôn cùng tiến đánh phụ bản. Đây đúng là chuyện lạ hiếm gặp. Đám người chơi đều nhìn về phía Nhiếp Ngôn với vẻ mặt khác nhau. Trong lòng bọn họ vô cùng đố kị. Việc được hội trưởng một bang lớn tự mình mời đi đánh phụ bản vẻ vang đến nhường nào chứ! "Hội trưởng à, hắn ta cũng hơi quá quắt rồi. Vừa mở miệng một cái là ‘trang bị cho hắn chọn trước.’ Hắn là ai chứ!" Một gã tật phong tặc ghé tai Hồ Ly Ngái Ngủ thì thầm. Gã lạnh lùng nhìn Nhiếp Ngôn. Nếu tên Nhiếp Ngôn này vào đội của gã, tất cả các trang bị của đạo tặc đều thuộc về Nhiếp Ngôn, vậy thì đội gã cạp đất mà ăn chắc? "Tôi nói rồi mà. Niết Viêm là cao thủ đấy. Muốn mời hắn đâu có dễ." Thạch Đầu phản bác. Nghe Nhiếp Ngôn nói xong, Hồ Ly Ngái Ngủ chỉ cười: "Anh bạn này cũng làm kiêu quá nhỉ. Trước đây tôi còn không tin hắn là cao thủ đâu đấy, giờ thì tin rồi. Những người dám nói năng ngông cuồng như thế thì chắc chắn đều có chút bản lĩnh." Thạch Đầu gật đầu, liếc xéo gã tật phong tặc bên cạnh một cái. Hội trưởng đã nói như vậy rồi, gã tật phong tặc kia cũng chỉ biết bấm bụng cho qua thôi. "Người anh em Niết Viêm cứ tới đi. Đồ của đạo tặc dĩ nhiên là cho cậu chọn trước." Hồ Ly Ngái Ngủ sảng khoái nói. Nghe Hồ Ly Ngái Ngủ đáp ứng yêu sách của Nhiếp Ngôn, mọi người xung quanh đều trố mắt ra nhìn. Việc này quả thật là không ai lường được. Tất cả đều nhìn về phía Nhiếp Ngôn với ánh mắt kỳ lạ. Tên này có gì đặc biệt đây, tại sao hắn lại khiến cho Hồ Ly Ngái Ngủ đồng ý một hiệp định thiệt thòi như thế?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang