[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 27 : Kỹ năng Mưa Thiên Thạch

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 10:17 24-03-2019

Đường Nghiêu xả sát thương xong thì thù hận của con thủ lĩnh nhện cũng bị hắn thu hút. Cho dù Nhiếp Ngôn có đứng cạnh nó tung ra hàng đống sát thương thì nó vẫn không thèm ngó ngàng gì đến hắn cả. Nhân cơ hội này, Nhiếp Ngôn lấy một chai chất độc hóa học từ trong túi ra, bôi lên lưỡi dao. Sau 5 giây, Nhiếp Ngôn mới thực hiện xong động tác bôi độc. Hắn sử dụng chiêu Tấn Công Điểm Yếu, đâm vào thân nhện. Phòng ngự -10! Thủ lĩnh nhện dung nham bị trúng độc. Ngoài ra, đòn Tấn Công Điểm Yếu của Nhiếp Ngôn còn gây thêm 52 sát thương lên người nó nữa. Con nhện bị ăn đau liền rú lên. Nó trở người lại hòng tiến đánh Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn bị bất ngờ. Hắn không nghĩ là con nhện kia sẽ dời mục tiêu tấn công nên chẳng đề phòng gì cả. Hắn vội vàng lùi lại mấy bước. Đòn tấn công của thủ lĩnh nhện lên người Nhiếp Ngôn gây 78 điểm sát thương. Thanh máu của Nhiếp Ngôn trong nháy mắt vơi đi một nửa. Hắn nào dám chậm trễ, hấp tấp uống vào một bình thuốc hồi máu tức thời cấp thấp, sau đó, lăn mình né ra xa. Nhện dung nham vẫn bám theo không dứt. Ở bên này, Đường Nghiêu thấy con nhện kia không còn nhắm vào mình nữa thì nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ bắn phép thuật. Nào là Tên Lửa Thần Bí, Lửa Thần Bí Bùng Cháy, nào là Cầu Lửa Thần Bí, từng hồi phép thuật được tung ra không ngớt. "Tớ sắp hết năng lượng rồi." Đường Nghiêu kiểm tra lại thanh năng lượng thì thấy hắn chỉ còn dư lại 23 điểm nữa thôi. Năng lượng của hắn tiêu tốn quá nhanh, thế nên tốc độ hồi năng lượng cơ bản của hắn không theo kịp. "Cậu không có bình năng lượng nào sao?" "Tớ có một lọ hồi năng lượng tức thời đây." "Thế thì cậu nhanh uống đi rồi nói sau." Nhiếp Ngôn thúc giục. Hắn đảo mắt nhìn lại thì thấy con thủ lĩnh nhện đã nhào tới trước mặt rồi. Nhiếp Ngôn múa dao, tung ra một chiêu Làm Choáng Trực Diện. Động tác của con nhện bị khựng lại trong chốc lát, cũng tạo cơ hội để Nhiếp Ngôn kéo dài khoảng cách. Tuy con nhện bị dính một quả Làm Choáng Trực Diện, nhưng nó vẫn công kích được Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn nhìn lại thanh máu thì chỉ thấy còn có 13 điểm. Hắn nhanh chóng quấn một cuộn băng cứu thương vào tay. +20, +20, ... Cùng lúc đó, Đường Nghiêu bên này cũng lấy ra một lọ thuốc màu xanh, uống vào. Hắn có chút tiếc vì một lọ dược phẩm hồi năng lượng cấp thấp cũng phải mất 10 đồng mới mua được. Đây cũng là bảo bối cứu mạng của hắn. Nhưng hiện tại tình hình của hai người họ đang rất khẩn cấp, hắn có tiếc cũng bất chấp đổ vào miệng. Giá trị năng lượng của Đường Nghiêu được hồi lại 89 điểm. Giờ hắn được bổ sung năng lượng rồi nên lại tiếp tục tung phép thuật không ngừng. Hắn lại còn may mắn tung ra một hồi sát thương chí mạng liên tiếp nữa chứ. Thủ lĩnh nhện bị bất tỉnh trong vòng 2 giây. Sau khi nó tỉnh thì bỏ qua Nhiếp Ngôn, trực tiếp đánh về phía Đường Nghiêu. Thù hận của nó lại bị dời đi một lần nữa. "Nó sắp chết rồi, cậu ráng ra chiêu đi!" Thanh máu của Nhiếp Ngôn được hồi đầy, hắn lại lao vào đánh thủ lĩnh nhện. Sát thương của Đường Nghiêu và Nhiếp Ngôn không hề nhỏ. Mặc dù con nhện này là quái vật thủ lĩnh cấp 5, nhưng vẫn không chịu được bị hai người dày vò như thế. Giờ nó chỉ còn có 11 điểm máu mà thôi. "Xít xít" Thủ lĩnh nhện dung nham đột nhiên trở nên hung bạo hơn, toàn thân nó đều biến thành màu đỏ. "Không hay rồi. Nó cuồng hóa. Cậu lui về sau đi, cứ lo chạy thôi, coi chừng nó đánh trúng." Nhiếp Ngôn căng thẳng nhắc nhở. Nghe Nhiếp Ngôn nói thế, tuy Đường Nghiêu không hiểu tại sao phải như vậy nhưng hắn vẫn tin tưởng Nhiếp Ngôn. Hắn vội vã lùi về sau, vừa chạy vừa tung chiêu phép. Đột nhiên, trên mặt đất trồi lên một cây nham thạch nhọn hoắt, chĩa về phía Đường Nghiêu. Cũng hên là Đường Nghiêu vẫn duy trì di chuyển nên cây gai này đâm lệch, chỉ làm trầy da Đường Nghiêu một chút, gây ra 32 điểm sát thương. Nếu mà cây gai dung nham kia đâm trúng Đường Nghiêu thì Nhiếp Ngôn đoán chắc nó sẽ làm cho Đường Nghiêu mất ít nhất phải hai phần ba thanh máu mới vừa. Bên này, Đường Nghiêu càng thêm lo lắng. Hắn thầm than "may quá" vì đã tránh được sát thương lần này. "Tiếp tục chạy đi, đừng dừng lại. Cứ thấy chỗ đất nào rung rung rồi nứt ra thì phải bỏ chạy ngay, đừng có đứng ở đó!" Nhiếp Ngôn căn dặn. Nếu anh chàng Đường Nghiêu này không biết mà dừng lại thì sẽ bỏ mạng như chơi. Quả đúng như lời Nhiếp Ngôn nói. Trên mặt đất, từng cây gai nhọn đâm lên. Bởi vì đã được Nhiếp Ngôn nhắc nhở cho nên Đường Nghiêu chú ý dưới chân mình nhiều hơn. Thỉnh thoảng, hắn lại né đi chỗ khác, thành ra chẳng có cây gai nào đâm trúng hắn cả. Làm sao Nhiếp Ngôn lại biết được phương pháp né tránh này? Không lẽ hắn đã từng chạm trán với thủ lĩnh nhện dung nham rồi sao? Đường Nghiêu tuy đầy một bụng câu hỏi nhưng vẫn quăng cái mớ suy nghĩ đó qua một bên. Hắn vừa phải tập trung né tránh dưới chân mình, và thỉnh thoảng, hắn còn phải tung ra một hai chiêu thức nữa, làm gì còn thời gian để hỏi chứ. Thủ lĩnh nhện dung nham không động được vào Đường Nghiêu nên càng giận dữ hơn. Nó liên tục đánh vào thạch nhũ ở trần hang làm chúng rơi xuống ầm ầm. Trong màn đá vụn, nó lao ra, đánh về phía Đường Nghiêu. "Lùi lại nhanh." Nhiếp Ngôn thét lớn. "Không được rồi, sau lưng tớ còn một con nhện dung nham nữa. Nếu tớ chạy về phía đó sẽ dụ nó tới đây đấy!" Thấy thân thể đồ sộ của thủ lĩnh nhện đã tới trước mặt mình, Đường Nghiêu hốt hoảng nói. Nhiếp Ngôn nhìn lại thanh máu của con nhện kia. Nó chỉ còn đúng 5 điểm máu nữa thôi! "Không sao đâu, cậu chạy qua bên kia đi!" Nhiếp Ngôn trấn an. Hắn kiểm tra lại thanh kỹ năng của mình thì thấy tất cả các chiêu thức đã được hồi lại. Nhiếp Ngôn đuổi theo sau lưng nhện dung nham, tung ra một chiêu Ám Sát rồi lại bồi thêm một chiêu Lóc Thịt nữa. Thanh máu của thủ lĩnh nhện chỉ còn có 2 điểm! Tấn Công Điểm Yếu! Nhiếp Ngôn đâm dao về phía trước. Đòn Tấn Công Điểm Yếu này đâm trúng vào ổ bụng của nhện. Nhện dung nham thảm thiết rú lên rồi ngã rầm xuống đất. Cả hang động bị chấn động mạnh. "Cuối cùng cũng giết được nó rồi." Nhiếp Ngôn thở phào một hơi. Hắn nhặt mấy món mà thủ lĩnh nhện dung nham đánh rơi. "Bên này còn một con nữa." Đường Nghiêu chạy lại, kéo theo một con nhện dung nham ở đằng sau. Vì phải né con thủ lĩnh nhện kia nên Đường Nghiêu đã làm kinh động một con nhện dung nham khác. Cũng hên, đây chỉ là một con nhện bình thường mà thôi. Nhiếp Ngôn đứng chắn trước mặt con nhện kia, Đường Nghiêu ở phía sau liên tục xả sát thương. Hai người hợp tác, nhanh chóng hạ gục được con nhện này. Trên mặt đất lại có thêm một cái xác nhện nữa. "Ôi mẹ ơi, tớ mệt muốn chết rồi." Đường Nghiêu ngồi phịch xuống một góc hang bên cạnh. Hắn vừa hồi máu và năng lượng, vừa thở hổn hển. Hắn đâu nghĩ đến có thể giết được một con thủ lĩnh nhện dung nham hơn mình đến 2 cấp độ. Đây là chuyện vinh quang nhất mà hắn từng làm từ trước tới nay. "Tớ không ngờ mình lại trâu bò như thế đấy." Nhiếp Ngôn lấy hai món đồ mà thủ lĩnh nhện rơi ra, là một cuốn sách kỹ năng và một chiếc chìa khóa màu trắng bạc. Sách kỹ năng: Mưa Thiên Thạch. Miêu tả: Pháp sư nguyên tố và pháp sư bí truyền điều động dòng chảy thiên thạch để sát thương đối thủ. Yêu cầu: Một tổ âm tiết, ba động tác tay, một cuộn giấy phép thuật. Thuộc tính: Cấp thấp: 5 quả cầu lửa, mỗi quả cầu lửa được +5 điểm sát thương, trong vòng 5x5 mã sẽ có 10 điểm sát thương do bỏng. Thời gian hồi chiêu: 120 giây. Quy định người sử dụng: Pháp sư nguyên tố, pháp sư bí truyền, chỉ người chơi thuộc mặt trận mặt trận Ánh Sáng mới có thể sử dụng. Các kỹ năng dành cho pháp sư bí truyền rất hiếm. Đây lại là một kỹ năng khó gặp. Ban đầu, người chơi có thể triệu gọi mưa thiên thạch, những viên thiên thạch này sẽ đồng thời rơi xuống năm quả trong một phạm vi nhất định. Về sau, kỹ năng này có thể trở thành một phép thuật trên diện rộng còn mạnh mẽ hơn nữa. "Như vậy mà cũng rơi ra được, cậu đúng là vận cứt chó(1) mà." Nhiếp Ngôn la thất thanh. Kỹ năng Mưa Thiên Thạch này hiếm gặp lắm. Từ khu vực của nhện rượu, nhện dung nham đến khu nhện lửa, từ cấp 1 cho đến hơn cấp 30, chỉ có những con quái thủ lĩnh mới có thể đánh rơi kỹ năng này. Hơn nữa, tỷ lệ rơi của Mưa Thiên Thạch còn thấp hơn 0.01%. Ở cấp độ 5, kỹ năng Mưa Thiên Thạch là một thứ vô giá. Hôm nay, hai người họ ăn may kiểu gì lại nhặt được, chắc cũng có liên quan gì đó tới việc hai người họ vượt cấp giết được quái thủ lĩnh đây mà. "Rơi ra đồ gì thế?" Đường Nghiêu kinh ngạc hỏi. "Số đỏ nha. Rơi ra một cuốn Mưa Thiên Thạch. Cậu ngon rồi. Kỹ năng này lúc đầu là kỹ năng diện vừa, có sát thương cao, sau này nó sẽ trở thành một kỹ năng rất tốt để đánh quái cày cấp đấy." Nhiếp Ngôn nói đầy hâm mộ. Mới mở đầu mà pháp sư bí truyền đã có thể sử dụng được Mưa Thiên Thạch thì đúng là hạnh phúc quá rồi. "Thật hả?" Đường Nghiêu đột ngột đứng phắt dậy. "Cho tớ xem với." "Cũng không tệ. Nó hơi bị mạnh đấy. Chẳng qua là so với phép thuật thần thánh, phép thuật của người Khổng Lồ và phép thuật của Long tộc thì vẫn còn kém chút." Nhiếp Ngôn quăng cuốn Mưa Thiên Thạch cho Đường Nghiêu. Hắn lại đi kiểm tra món đồ tiếp theo. Chìa khóa bạc: Có thể sử dụng để mở khóa rương báu từ cấp 0-20. Số lần sử dụng: 3/3. "Phép thuật thần thánh với phép thuật của Long tộc là gì?" Đường Nghiêu sửng sốt hỏi. "Sau này cậu sẽ biết. Cuốn kỹ năng Mưa Thiên Thạch của cậu, còn cái chìa khóa bạc này là của tớ." Nhiếp Ngôn nói. Hắn và Đường Nghiêu mỗi người đều có phần. Mấy thứ kiểu như chiếc chìa khóa này sẽ có tác dụng hơn nếu nằm trong tay của đạo tặc. Có cái chìa khóa này rồi, hắn có thể dễ dàng mở cái rương bạc cách đó không xa. "Tớ không có khách sáo đâu à!" Đường Nghiêu học xong kỹ năng Mưa Thiên Thạch rồi cười. Sau khi hắn đọc xong thuộc tính của kỹ năng này thì sướng hết cả mình mẩy. Cả ngày hôm nay hắn bị người ta đuổi giết nên đã rất bực bội, ai ngờ một khi Nhiếp Ngôn xuất hiện thì hắn từ khổ hóa thành sướng, xoay chuyển Càn Khôn(2). Chú thích của dịch giả: 1. Vận cứt chó nghĩa là may mắn. 2. Xoay chuyển Càn Khôn có ý chỉ đảo ngược tình thế.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang