[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 25 : Chiếc rương bạc

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 07:08 12-02-2019

Đám nhện đứng trước ngã ba, thỉnh thoảng lại đi tới đi lui. Vị trí của chúng thay đổi không ngừng. Nhiếp Ngôn kiên nhẫn chờ đợi. Khoảng chừng nửa phút đồng hồ sau, đám nhện kia bắt đầu di chuyển về phía trong. Thế nhưng, ở cạnh Nhiếp Ngôn ngôn vẫn còn một con nhện đang đứng lẻ loi một mình. Hai mắt Nhiếp Ngôn lóe sáng. Hắn tận dụng cơ hội này, nâng nỏ lên, nhắm ngay con nhện kia mà bắn. Nhện dung nham bị ăn đạn, thế nên nó lao thẳng về hướng Nhiếp Ngôn. Không có con nhện nào khác bị dụ tới, thế nên Nhiếp Ngôn chỉ việc "giang tay chào đón" con nhện này, đánh chết nó. Trên người nhện rơi ra một món trang bị trắng cấp 5, giáp da tối màu dành cho đạo tặc. Cho dù là trang bị của phái nào thì tỷ lệ rơi ra cũng rất thấp. Vì vậy mà giá cả của các trang bị trên thị trường là rất cao. Đây là một món giáp da cấp 5, ở trên sàn đấu giá cũng đã được bán sáu hay bảy đồng rồi. Nhiếp Ngôn ném cái giáp gia tối màu vào ba lô, tiếp tục chờ thời cơ. Sau tầm năm hay sáu phút gì đấy thì Nhiếp Ngôn đã lần lượt dụ được ba con nhện dung nham rồi đánh chết. Hắn đếm lại thì ở chỗ ngã ba chỉ còn có mười hai con nhện mà thôi. Mười hai con nhện này hắn vẫn không cẩn thận là không được. Nhiếp Ngôn đợi một lúc lâu mà vẫn không tìm được thời điểm thích hợp để ra tay. "Hay là đợi thêm chút nữa nhỉ. Hơi nguy hiểm tí... mà thôi kệ đi." Hắn tự lẩm nhẩm. Nhiếp Ngôn lại giương nỏ, bắn ra ba mũi tên. -5, -5, -5. Ba mũi tên kia cắm phầm phập vào người của một con nhện dung nham gần đó. Nó xít xít kêu rồi vọt tới. Cùng lúc đó, một con nhện khác cũng chạy theo sau. "Dụ những hai con." Nhiếp Ngôn căng thẳng. Hắn nhanh chóng lùi đến chỗ một lối đi hẹp, không đủ cho hai con nhện cùng đi qua một lúc. Nhiếp Ngôn rút dao ra, vừa chạy vừa đánh trực diện với một con nhện dung nham. Dao găm hắn múa may không ngừng. Nhện dung nham cũng liên tục tấn công Nhiếp Ngôn. Các giá trị sát thương liên tục bay lên từ trên đầu Nhiếp Ngôn. 92, 87, 72... Nhiếp Ngôn cẩn thận chọn vị trí đứng của mình. Thành ra, chỉ có con nhện ở đằng trước mới chạm được vào hắn, còn con phía sau thì chỉ biết xít xít kêu loạn chứ không làm được gì. Hắn tung ra một chiêu Tấn Công Điểm Yếu, hạ gục con nhện trước mắt. Thanh máu của hắn chỉ còn lại có 25 điểm. "Cũng tàm tạm." Hắn tự nhủ. Sau đó, Nhiếp Ngôn nhanh chóng lùi về phía sau. Con nhện ở đằng trước vừa nằm xuống thì con nhện thứ hai liền đuổi theo. Nhiếp Ngôn vừa chạy, vừa quấn băng cứu thương. +20, +20, +20. Thanh máu của hắn lại tăng lên từng mảng lớn. Cứ mỗi lần nhện dung nham tấn công thì Nhiếp Ngôn lại nhảy đi để né, thế nhưng vì vậy mà hắn cũng nhanh chóng bị dồn vào đường cùng. Sau lưng hắn khoảng chừng 5 mã là một con nhện khác, hắn không lùi thêm được nữa. Lúc bấy giờ, Nhiếp Ngôn mới quyết định cầm dao xông lên. Hắn cũng đã hồi lại tầm 80 điểm máu rồi. Hai bên lao vào nhau kịch liệt. Các kỹ năng của Nhiếp Ngôn vẫn đang trong thời gian hồi chiêu, hắn chỉ có thể đánh chay mà thôi. Tuy Nhiếp Ngôn phải tránh đi các đòn tấn công của nhện dung nham, nhưng dao găm trong tay hắn vẫn đâm xuống lia lịa. Dưới sự công kích dồn dập của con nhện, thanh máu của Nhiếp Ngôn tụt giảm rất nhanh. Hắn chỉ còn vỏn vẹn có 35 điểm máu. Về phía nhện dung nham, nó còn những hơn 80 điểm máu cơ. Chỉ đánh tay thôi thì sát thương mà đạo tặc gây ra vẫn rất nhỏ, phái này phải có kỹ năng mới được. Ba mươi giây nữa trôi qua. Kỹ năng Ám Sát đã hồi lại, kỹ năng Lóc Thịt đã hồi lại, kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu đã hồi lại. Đối với Nhiếp Ngôn thì đây chính là tin vui nhất ngày. Nhện dung nham nhảy lên, vồ tới Nhiếp Ngôn. Cơ hội đây rồi! Dao găm của Nhiếp Ngôn vung lên, đâm thẳng vào đầu của con nhện kia. Chỉ một nhát đâm đó khiến toàn bộ thân dao ngập trong người nhện, hung hăng rạch một đường. Một chất lỏng sền sệt màu xanh lục cuồn cuộn chảy ra. Bùm. Nhện dung nham cũng nhân đó mà đánh vào người Nhiếp Ngôn. -33. Một con số màu đỏ từ trên người Nhiếp Ngôn bay lên. Nhiếp Ngôn cúi đầu nhìn lại thanh máu của mình. Hắn chỉ còn đúng 12 điểm. Nguy hiểm thật! Nhiếp Ngôn lấy một lọ thuốc hồi máu tức thời cấp thấp ra uống. +30. Dao găm bên tay phải của hắn tung ra một đòn Tấn Công Điểm Yếu nữa, đánh rớt 39 điểm máu của con nhện, cũng nhờ đó mà đổi vị trí ra đằng sau nhện. Cơ thể của nhện dung nham lại đụng vào người của Nhiếp Ngôn lại làm hắn mất thêm 35 điểm máu nữa. Nhiếp Ngôn lập tức chạy lùi lại. Nhện dung nham cũng xoay người đuổi theo. Hắn nhìn thanh máu của nhện dung nham thì thấy nó chỉ còn có 15 điểm máu. Tuy nhiên, hắn cũng chỉ có 9 điểm máu mà thôi, chỉ cần con nhện kia chạm nhẹ hắn một cái là đã đủ làm cho hắn toi mạng rồi. Nhiếp Ngôn ba chân bốn cẳng chạy về phía sau, con nhện kia cũng đuổi sát không buông. Nếu cả hai cùng chịu sát thương thì chẳng khác nào đồng quy vu tận cả. -5, -5. Các giá trị sát thương từ hiệu ứng chảy máu liên tục bay lên từ trên đầu nhện dung nham. Nó đứng thẳng người, chân trước hướng Nhiếp Ngôn đâm xuống. Hắn lăn người đi. Uỳnh. Chân trước của nhện cắm trên mặt đất, khiến cho đám nham thạch ở đó dạt ra thành một cái hố sâu hoắm. Suýt chút nữa thì hắn đã bị đánh trúng. “Nguy hiểm quá.” Nhiếp Ngôn hoảng hốt đổ mồ hôi lạnh. -5. Thanh máu của nhện dung nham cuối cùng cũng bị hiệu ứng chảy máu làm cho cạn đáy. Cơ thể nó không còn lực chống đỡ, ngã rầm xuống đất. Hệ thống: Bạn nhận được 80 điểm kinh nghiệm. Con nhện trời đánh này cuối cùng cũng chết. Nhiếp Ngôn thở phào một hơi. Hắn chống tay đứng dậy, ngồi xuống một khối thạch nhũ rồi từ từ phục hồi lại điểm máu của mình. Mấy con nhện này chẳng rớt ra thứ gì tốt cả. Mà lúc đánh đám này, Nhiếp Ngôn đã phải dùng hẳn một cuộn băng cứu thương chiến đấu cấp trung có giá đắt cắt cổ đấy. Hắn chẳng lời được miếng nào. Sau một lúc lâu, máu của Nhiếp Ngôn cuối cùng cũng trở về đầy thanh. Vừa rồi, hắn gặp nguy hiểm quá lớn. Nếu hắn muốn tiếp tục dụ quái, hắn tuyệt đối không được dụ một lần hai con nữa. Ở chỗ ngã ba vừa nãy, hiện tại chỉ còn có mười con nhện dung nham thôi. Thế nên, đường đi được mở rộng ra rất nhiều. Trong đám mười con nhện này, mỗi chỗ đều tụ tập từ hai đến ba con một lượt, nên cơ bản thì Nhiếp Ngôn không có cơ hội ra tay. "Đường đi hiện giờ trống trải rồi, chắc mình có thể tàng hình mà qua." Nhiếp Ngôn nghĩ thầm. Sau khi hắn học được kỹ năng Tàng Hình Cường Hóa thì hắn có thể đến gần nhện dung nham tầm một mã vẫn sẽ không bị phát hiện. Cơ thể của Nhiếp Ngôn dần dần biến mất. Cả người hắn hòa làm một màu với khung cảnh xung quanh. Hắn chậm rãi bước đi. 30 độ về phía bên trái, tầm 3 mã, có một con nhện dung nham đang đi về phía trước, bên phải. 60 độ về phía bên phải, có hai con nhện dung nham đang đi về phía trước, bên trái. Nhiếp Ngôn vừa quan sát vị trí của mỗi con nhện, vừa đoán xem chúng sẽ tiếp tục đi về phía nào. Hai con nhện dung nham cách Nhiếp Ngôn khoảng 2 mã, từ từ bò qua. Hắn vội vàng dừng bước. Hai con nhện đó không có phát hiện ra Nhiếp Ngôn, chúng chầm chậm đi xa. Nhiếp Ngôn lơ đãng nhìn qua một góc thạch nhũ nọ, thì thấy giữa mấy khối nham thạch là một cái rương. Nó tỏa ra một vầng sáng trắng nhàn nhạt. Vì bị một đống tảng đá chắn trước mặt nên Nhiếp Ngôn chỉ có thể thấy một phần của chiếc rương mà thôi. Ai mà giỏi thật, giấu đồ cũng thật kỹ. Đây là một chiếc rương cấp bạc. Tim Nhiếp Ngôn đập nhanh hơn mấy nhịp. Trước mặt hắn, ba con nhện dung nham đột ngột dừng lại, nhìn dáo dác xung quanh. Động tác của ba con nhện dung nham kia giống như một gáo nước lạnh, dội cho Nhiếp Ngôn tỉnh ngộ. Hắn phải bình tĩnh lại, hiện tại vẫn còn quá sớm để hắn kích động. Thời gian tác dụng của Tàng Hình có hạn, hắn không thể nào đi mở rương được. Hắn đành phải chờ cho tới cấp tiếp theo thôi. Nhiếp Ngôn ngừng thở. Ba con nhện kia không phát hiện được gì nên vẩy mông đi xa. Nhiếp Ngôn cẩn thận băng qua đám nhện, cuối cùng hắn cũng vượt qua khu vực nguy hiểm. Hắn nhẹ nhõm thở ra. "Sống như vậy thật đúng là hành xác mà." Nhiếp Ngôn nghĩ. Hắn tiến về phía trước mấy bước, liền kiểm tra lại tọa độ. Hắn chắc chắn là chỗ này. "Đường Nghiêu, cậu đâu rồi?" Nhiếp Ngôn hỏi. Một người từ trong bóng tối bước ra. Anh chàng này không biết trốn ở cái xó xỉnh nào giờ mới mò ra, cả người dính đầy bụi bẩn. "Đi thôi. Cậu trốn cũng sâu thật." Nhiếp Ngôn cười nói. Đường Nghiêu phủi phủi quần áo, ấm ức than: "Cậu đừng có nói nữa. Đằng đó có nhiều nhện dung nham như vậy, cậu làm sao mà tới đây được?" "Tớ tàng hình tới." Nhiếp Ngôn đáp. "Vậy cũng được nữa hả?" Đường nghiêu sửng sốt. Chỗ ngã ba đó có nhiều nhện dung nham đến thế mà đạo tặc vẫn có thể sử dụng Tàng Hình để mò qua đây được sao?! Nghe sao mà khó khăn quá.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang