[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 20 : Đánh chết kẻ tên đỏ

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 10:35 14-01-2019

“Chắc giờ nên qua chỗ ao Linh Huyễn xem sao. Mình nhớ bên kia còn dấu mấy cái rương, hình như toàn đồ tốt cả. Chả biết đã có ai cuỗm đi hay chưa.” Nhiếp Ngôn nói thầm. Chợt, âm thanh thông báo của hệ thống đột ngột vang lên. Hệ thống: Người chơi Diêu Tử muốn thêm bạn vào danh sách bạn bè. “Nhiếp Ngôn, là tớ nè. Đường Nghiêu đây.” giọng của Đường Nghiêu đầy vẻ hốt hoảng. “Cậu bị sao vậy?” Nhiếp Ngôn cau mày hỏi khi nghe được giọng nói thiếu kiên nhẫn của bạn. “Bọn tớ bị bao vây trên đồi Rein.” Đường Nghiêu chán chường nói. Người duy nhất mà hắn có thể nghĩ đến lúc này chỉ có Nhiếp Ngôn thôi. “Cậu làm gì mà bị bao vây?” “Hơn hai mươi người của bang Quang Minh Thánh Diễm(1) đang ở đây. Năm người trong đội tớ đều bị bọn chúng giết cả rồi, chỉ có mình tớ trốn được. Nếu Lôi Tử không có xả thân yểm trợ tớ thì chắc tớ cũng bỏ mạng rồi. Giờ bọn kia chặn kín hai đường ra ở đồi Rein, tớ phải làm gì đây?” Đường Nghiêu nói một cách đầy ai oán. Lôi Tử là bạn học cùng lớp thời cấp hai của bọn họ. Nhiếp Ngôn chỉ thỉnh thoảng mới nói với cậu ta vài câu mà thôi. Nhiếp Ngôn đã từng nghe qua về bang Quang Minh Thánh Diễm. Chúng là bang đầu tiên vượt cấp 60 ở kiếp trước. Sau này, khi mọi người đều đã đạt cấp cao nhất, chúng vẫn đứng trong top 100 ở bảng xếp hạng. “Cậu cứ tiếp tục trốn đi, tớ sẽ sớm có mặt ở đó.” Nhiếp Ngôn nói. Nếu hắn tới trễ, Đường Nghiêu có thể sẽ mất mạng. Chết một lần sẽ bị hạ mất một cấp, chẳng ai thấy dễ chịu được đâu. Nhiếp Ngôn ghé vào cửa hàng, mua thêm 5 cuộn giấy hồi thành, 5 cuộn giấy tăng tốc cấp thấp và 5 cuộn giấy tăng sức mạnh cấp thấp. Chỉ cần Nhiếp Ngôn đưa được một cuộn giấy hồi thành tới tay Đường Nghiêu thì hắn sẽ có thể an toàn dịch chuyển về lại thành phố gần nhất. Về phần mấy món còn lại, Nhiếp Ngôn mua thêm để đề phòng bất cứ tình huống nào. Một cuộn giấy hồi thành có giá 30 đồng, hai thứ kia thì rẻ hơn một chút, chỉ có giá 20 đồng thôi. Cuộn giấy tăng tốc cấp thấp sẽ cộng thêm 20% tốc độ di chuyển trong vòng 30 giây, còn cuộn giấy tăng sức mạnh cấp thấp sẽ cộng thêm 5 điểm sức mạnh cho người sử dụng và cũng có hiệu lực trong vòng 30 giây. Chỉ những kẻ có tiền mới mua nổi mấy cuộn giấy này. Cho dù thế vẫn chẳng có ai như Nhiếp Ngôn, một lần mua hơn cả chục cuộn. Tuy vậy, Nhiếp Ngôn vẫn thấy chưa đủ. Hắn lại vào cửa hàng sắm thêm vài bình thuốc hồi máu tức thời cấp thấp nữa. Sau đó, hắn mới phóng như bay đến điểm dịch chuyển gần nhất. Hắn sở hữu một thân trang bị cấp đồng, được cộng thêm 5 điểm nhanh nhẹn và 2 điểm tốc độ. Vận tốc của hắn lúc này cao hơn hẳn so với đám người chơi thông thường. Hắn cố gắng chạy với tốc độ nhanh nhất đến điểm dịch chuyển. Hắn được đưa đến thị trấn Link sau đó lại phải chạy về hướng bắc của thị trấn. “Làm sao mà cậu gây hấn với bọn chúng thế?” “Lúc bọn tớ đang farm(2) quái thì gặp một con quái thủ lĩnh cấp 3. Bọn tớ đang đánh nó ngon lành thì đám người kia đi tới, muốn đoạt nó. Kết quả là một đạo tặc trong đội của tớ cướp về được một món trang bị đồng. Đám người kia không phục, thế nên mới đánh nhau. Bọn chúng có ba người đều tên đỏ cả đấy.” Đường Nghiêu vừa thở hổn hển vừa nói. Hắn vẫn đang trốn chạy khỏi đám người kia. “Cậu còn cầm cự được trong bao lâu?” “May mà diện tích đồi Rein cũng lớn, chúng đuổi tớ nãy giờ vẫn chưa bắt được. Bọn chúng lại ít người. Trong vòng hai tiếng nữa cũng đừng mơ chạm vào được một góc áo của tớ. Trừ khi chúng gọi thêm người thôi.” “Một giờ nữa là tớ đến nơi rồi. Cậu xem tớ đùa chết bọn chúng như thế nào nhé.” Nhiếp Ngôn bắt đầu cảm thấy ngứa tay rồi đấy. Hắn vừa mới thay toàn thân trang bị đồng, lại còn học thêm mấy chiêu thức nữa chứ. Hắn đang sợ không tìm được “chuột bạch” để thí nghiệm đây này. “Cậu tính làm gì vậy?” “Bạn thân của cậu tính thay cậu báo thù chứ sao.” Nhiếp Ngôn nói đầy tự tin. “Bên cậu có mấy người?” Đường Nghiêu nghi ngờ hỏi. Chẳng lẽ cậu Nhiếp Ngôn này kéo bè kéo phái tới hay sao? “Chỉ mình tớ thôi.” “Cậu nói giỡn phải không?” Đường Nghiêu kinh ngạc thốt lên. “Cậu nói xem.” Nhiếp Ngôn chỉ cười. Hiện tại, chẳng có mấy người chơi có kỹ thuật nổi bật. Đơn giản là vì trò chơi mới chỉ mới của được cỡ một tuần, cho dù người của bang Quang Minh Thánh Diễm có nhiều đến đâu thì cũng chẳng có ai có thể địch lại với Nhiếp Ngôn cả. Huống chi, đám người đang đuổi giết Đường Nghiêu cùng lắm cũng chỉ là một đám người chơi bình thường mà thôi. “Giết hết thì chắc tớ không làm được nhưng mà giết vài tên thì không thành vấn đề.” Nhiếp Ngôn đã chơi đạo tặc tận mười năm rồi, mấy thứ như chiêu thức, kỹ xảo PK hay cách chiến đấu của phái này hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Cho dù có đối đầu với số đông hắn cũng không hề hấn gì. “Cậu không cần phải can thiệp vào đâu. Nếu mà không được thì đừng có ráng. Cùng lắm tớ chỉ mất một cấp thôi mà, không sao đâu.” Đường Nghiêu lập tức khuyên can. “Cậu yên tâm đi. Cậu chỉ cần trốn cho kỹ là được rồi. Tự bảo vệ bản thân cho tốt, còn lại có tớ lo.” Cửa vào đồi Rein là một thung lũng nhỏ hẹp, chỉ đủ cho chừng ba hay bốn người vào cùng một lúc mà thôi. Hai bên thung lũng là vách đá dựng đứng, cao chót vót. Có ba gã đang đứng ở đây, một tay cuồng kiếm sĩ cấp 3, một tên pháp sư nguyên tố cấp 3 và một tên linh mục thánh ngôn cấp 2. Trong số đó, gã pháp sư nguyên tố là kẻ có tên đỏ. Những người khác đều vào trong thu lũng để truy lùng Đường Nghiêu rồi, chỉ để lại ba người này đứng đây canh chừng ở cửa ra vào mà thôi. Đường Nghiêu đúng là xui xẻo, bị kẹt giữa một đám này. “Đậu xanh rau má. Tên kia trơn như cá trạch ấy, bắt không được. Tên đỏ của tôi không biết khi nào mới hết hiệu lực nữa. Nó mà chưa biến mất thì tôi vẫn chưa về thành được.” Pháp sư nguyên tố bực mình nói với hai người trong đội của gã. “Đại ca Điểm Thương, anh đừng có nóng, chỉ cần anh không mất mạng trước khi tên đỏ biến mất thì vẫn không sao mà. Với lại chúng ta kiếm lời cũng không ít đâu. Giết năm đứa kiếm được tận 5 món trang bị cơ mà.” Tay cuồng kiếm sĩ lên tiếng an ủi. “5 thứ trang bị rẻ rách kia thì đáng tiền lắm đấy. Nếu không mấy đứa kia lại dám đi đoạt trang vị với chúng ta à. Thật là bực bội mà. Tôi chỉ lười đi đuổi giết bọn kia thôi.” Điểm Thương khinh khỉnh nói. “Đại ca Điểm Thương là dũng mãnh nhất đấy. Một mình anh giết tận ba đứa bên kia còn gì. Chiêu Lửa Cháy Mạnh Mẽ của anh đúng là đỉnh của đỉnh đấy ạ.” linh mục thánh ngôn đứng bên cạnh liền a dua theo. “Ba đứa kia yếu xìu. Một chiêu Lửa Cháy Mạnh Mẽ của tôi đã đủ xóa hết nửa máu của chúng rồi. Kháng phép thấp lè tè mà cũng dám hỗn với ông đây.” Điểm Thương ngạo nghễ nói. Cuồng kiếm sĩ và linh mục thánh ngôn chỉ biết khúm núm dưới cái thói phách lối của pháp sư nguyên tố chứng tỏ địa vị của người này ở trong bang Quang Minh Thánh Diễm không thấp chút nào. Ba người đều có tâm tư riêng nhưng vẫn cùng nhau trò chuyện. “Tên đỏ cơ đấy. Hôm nay con mồi của mình không tồi chút nào.” Nhiếp Ngôn đứng núp ở đằng xa khanh khách cười. Gã pháp sư nguyên tố tên đỏ kia nếu bị giết sẽ đánh rơi tất cả các trang bị mà hắn đang có, một thứ cũng không chừa. Hơn hết là trên người của gã này là một chiếc áo choàng đỏ rực như màu của dung nham, trên tay hắn lại có một cây gậy phép bằng gỗ lim màu đỏ sậm, ở đầu gậy là dung nham lưu chuyển không ngừng. Nhiếp Ngôn chỉ không chắc đây có phải là bộ trang bị Người Lửa hay không. Gã pháp sư nguyên tố kia chơi hệ lửa. Phép thuật hệ lửa có sát thương phép rất cao, gã này hơi khó gặm một chút. Tên cuồng kiếm sĩ đứng cạnh nhìn cũng không dễ đối phó chút nào. Nhưng mà Nhiếp Ngôn lại không sợ cái tên linh mục thánh ngôn kia. Phái linh mục ban đầu không có kỹ năng chữa trị, trên cơ bản, họ chỉ có thể bám theo đoàn đội để hưởng ké kinh nghiệm thôi. Nhiếp Ngôn đưa mắt nhìn quanh. Khu vực này là vách đá dốc đứng, hơi khó cho hắn hoạt động. Tuy nhiên, Nhiếp Ngôn đã học kỹ năng bị động Tàng Hình Cường Hóa cho nên hắn sẽ không gặp trở ngại gì. Hắn tiến vào trạng thái tàng hình, từng bước tiến về phía ba người kia. Dao găm được hắn cầm ngược bên tay phải. Khoảng cách của hắn với ba người nọ ngày một được kéo gần. Cách khoảng 5 mã, Nhiếp Ngôn đã có thể dễ dàng nhìn thấy vẻ mặt của từng người. Pháp sư nguyên tố Điểm Thương dường như cảm giác được điều gì đó, hắn cảnh giác nhìn bốn phía. Nhiếp Ngôn vội vàng đứng im. Hắn thở chậm lại. Xem ra thuộc tính cảm giác của gã này có vẻ cao lắm đây. "Đại ca Điểm Thương, anh làm sao thế?" Cuồng kiếm sĩ buồn bực nhìn quanh như chả thấy gì. Điểm Thương trầm ngâm một lúc, gã chăm chú nhìn kỹ nhưng vẫn không phát hiện được gì. Gã lắc đầu nói: "Chắc là tôi bị hoa mắt thôi." Nhiếp Ngôn chau mày. Gã Điểm Thương này có vẻ là một kẻ sành sỏi trong PK đây. Hắn ở xa như vậy mà gã vẫn cảm nhận được. Khả năng cảm nhận của người chơi càng cao thì người đó càng dễ dàng nhìn ra đạo tặc tàng hình. "Mình đúng là không được khinh địch." Nhiếp Ngôn tự nhủ. Ở kiếp trước, hắn đã phải thảm khốc bỏ mình biết bao nhiêu lần mới nghiệm ra được khinh địch là mồ chôn trong giao tranh. Nhiếp Ngôn nhẹ nhàng rảo bước, nhịp chân hắn thay đổi thường xuyên. Sau khi hắn đã bình tâm trở lại, trạng thái tàng hình của hắn giờ đã hòa cùng một màu với khung cảnh xung quanh. "Đại ca Điểm Thương à, tên pháp sư bí truyền đã trốn mất tăm ở trong núi rồi, bọn Bạch Mao đã mất dấu của hắn." Cuồng kiếm sĩ lên tiếng. Hắn cẩn thận nhìn vào biểu cảm của Điểm Thương. "Thế ư?" Điểm Thương chỉ thờ ơ trả lời. "Tên này cũng không vừa đâu. Thiếu chút nưa hắn giết luôn cả Đông Tử rồi đó." Linh mục thánh ngôn chăm chú nhìn vào trang trò chuyện trong đội rồi nói. "Ừ, phòng ngự của Đông Tử thấp quá." Điểm Thương đáp, nhưng có vẻ tâm trí hắn không tập trung vào cuộc trò chuyện chút nào. Cuồng kiếm sĩ và linh mục thánh ngôn cảm thấy khó chịu. Đại ca Điểm Thương của bọn hắn không hiểu sao lại cứ lơ lơ là là như vậy. Nhiếp Ngôn đứng ở sau lưng Điểm Thương. Hắn không nhìn rõ được vẻ mặt của gã lúc này. Hắn cách Điểm Thương chỉ tầm 2 mã thôi. Ánh mắt hắn khóa chặt vào bóng lưng của gã. Hắn nhẩm tính, khoảng cách của hắn với tay cuồng kiếm sĩ và linh mục thánh ngôn bây giờ tận 3 mã cơ. Thời cơ là đây, Nhiếp Ngôn như một con báo, nhảy lên, đánh về phía Điểm Thương. "Thằng oắt con. Nãy giờ ta đang chờ ngươi đây." Điểm Thương độc ác cười rộ lên. Gã xoay người lại, vung gậy phép lên không trung, thực hiện kỹ năng Vòng Tròn Lửa! Gã đã phát hiện ra Nhiếp Ngôn từ lâu! 8 điểm thuộc tính cảm giác của gã cũng đâu phải để trưng. Khi đạo tặc tàng hình, muốn hoàn toàn biến mất trong mắt các cao thủ khác là một việc vô cùng khó. Gã chỉ muốn dụ Nhiếp Ngôn lại gần rồi sẽ phối hợp với cuồng kiếm sĩ và linh mục thánh ngôn đánh chết Nhiếp Ngôn! "Ngươi muốn cuỗm đi trang bị trên người của ta chứ gì? Đúng là chán sống rồi!" Điểm Thương lạnh lùng nhếch môi. Gã cứ tưởng Nhiếp Ngôn chỉ là một tay đạo tặc cù bơ cù bất nào đó, nhìn thấy trang bị của gã tốt mà trong lúc đó gã lại đang mang tên đỏ nên nổi lòng tham thôi. Gã không nghĩ đến Nhiếp Ngôn lại là đồng bọn mà Đường Nghiêu gọi tới. Điểm Thương làm phép xong, một vòng tròn lửa phừng phực cháy lên. Sau khi gã thực hiện kỹ năng Vòng Tròn Lửa thì lùi ngay lại ngay lập tức. Ngọn lửa thiêu đốt lên người Nhiếp Ngôn! Nhiếp Ngôn kinh ngạc. Gã Điểm Thương này phản ứng nhanh thật. "Là đạo tặc!" Cuồng kiếm sĩ và linh mục thánh ngôn đang ngây người đứng cạnh giờ đã phản ứng lại. Bọn họ bắt đầu tấn công theo Điểm Thương. Nếu Nhiếp Ngôn bỏ chạy ngay lúc này cũng đồng nghĩa với việc hắn tự dâng mạng cho bọn chúng. Cuồng kiếm sĩ sử dụng các đòn áp sát khống chế cứng, cộng thêm hai phái tay dài là pháp sư nguyên tố Điểm Thương và linh mục thánh ngôn cùng lúc tấn công, Nhiếp Ngôn chỉ có một con đường chết! "Giết chết hắn!" Điểm Thương vốn nghĩ Vòng Tròn Lửa sẽ bức lui được Nhiếp Ngôn, sau đó cuồng kiếm sĩ sẽ lợi dụng cơ hội này mà khống chế Nhiếp Ngôn, gã sẽ có thời gian để kéo dài khoảng cách rồi chỉ cần ung dung đứng từ xa nã pháo về phía đạo tặc kia là xong. Nhiếp Ngôn đương nhiên nắm rõ ý đồ của Điểm Thương. Nếu hắn rút lui lúc này, chắc chắn sẽ tự đặt mình vào thế hạ phong. Nhiếp Ngôn dùng tay trái mò được một cuộn giấy tăng tốc. Mặc dù hắn hơi tiếc nhưng mà hắn vẫn không do dự bóp nát nó. Hệ thống: Tốc độ di chuyển của bạn được tăng thêm 20%. Tốc độ của Nhiếp Ngôn vốn đã rất cao rồi. Bây giờ hắn được cộng thêm 20% nữa, bước chân hắn càng nhanh đến kinh người. Hắn vượt qua bức tường lửa mà chạy tới. Huỵch. Vòng Tròn Lửa đánh vào người Nhiếp Ngôn, xóa đi 35 điểm máu của hắn. Hệ thống: Đội của người chơi Điểm Thương đã tấn công bạn. Bạn có khả năng đánh trả tự vệ trong vòng nửa tiếng. Tự vệ chống lại một đội nhỏ sẽ được hệ thống cho phép trong nửa tiếng đồng hồ. Nếu đoàn đội lớn hơn, hoặc là đánh lại cả một bang phái thì thời gian sẽ được gia hạn lâu hơn. Sát thương phép của gã Điểm Thương cao thật. Nếu toàn thân của Nhiếp Ngôn không phải là các trang bị đồng mới mua thì chiêu Vòng Tròn Lửa này có thể đã xóa mất nửa thanh máu của hắn rồi! Từng đốm lửa bắn tí tách khắp nơi. Nhiếp Ngôn xông vào vòng tròn lửa, trong khoảnh khắc đã ở gần Điểm Thương. Dao găm trong tay hắn không chần chừ mà đâm vào ngực của gã. Điểm Thương vốn đang chờ Vòng Tròn Lửa sẽ làm Nhiếp Ngôn lùi bước. Gã lại không lường được, Nhiếp Ngôn vẫn dứt khoát tấn công, tốc độ tấn công còn tăng cao hơn trước nữa. Sát thương mà Vòng Tròn Lửa gây ra cũng thấp đến thảm thương, điều này cũng làm Điểm Thương kinh ngạc lắm. Theo lý thuyết thì sát thương phép của gã phải đạt đến tận 50 điểm sát thương mới đúng. Điểm Thương nhanh chóng lùi lại. Gã bắt đầu niệm một chiêu Cầu Lửa. "Ám Sát!" Thụp. Máu tươi văng tung tóe. Dao găm của Nhiếp Ngôn đánh tan quả cầu lửa trong tay của Điểm Thương, đâm trúng tim gã. Đánh nhau tầm gần, ánh dao của hắn lóe sáng lạnh lẽo. Tuy đây không phải là lần đầu Điểm Thương giao chiến với đạo tặc, nhưng lại là lần đầu tiên gã cảm nhận được áp lực lớn như thế này. Sát thương của Nhiếp Ngôn cao khỏi phải bàn, thao tác của hắn cũng thành thạo đến mức tột đỉnh. "Hắn vừa dùng cuộn giấy tăng tốc đấy!" Điểm Thương lại cuống cuồng bước về phía sau. Gã lôi ra một tờ giấy phép thuật, gã muốn thật nhanh làm phép để sử dụng kỹ năng Lửa Cháy Mạnh Mẽ. Yêu cầu khi làm phép của chiêu thức này gồm có 5 âm tiết, 2 thế đứng và 1 cuộn giấy phép thuật. May mắn là mấy cuộn giấy phép thuật này được bán trong cửa hàng, giá cũng rẻ. Cuồng kiếm sĩ ở bên hông đánh bọc tới. Hắn nhảy lên, tung ra một chiêu Liệt Diễm Trảm, bồi vào cho chiêu Lửa Cháy Mạnh Mẽ của Điểm Thương. Bọn chúng phối hợp khá ăn ý, thời gian vừa khớp nhau. Các nguyên tố lửa dần dần tụ lại thành một ngọn lửa lớn. Lửa Cháy Mạnh Mẽ là chiêu thức có mức sát thương cao nhất của Điểm Thương. Nếu đối thủ của gã có kháng phép không cao thì có thể bị gã giết chết trong nháy mắt. Chức nghiệp đạo tặc có kháng phép thuộc tầm trung bình. Kháng phép của bọn họ được tính bằng tổng điểm phòng ngự nhân với tham số 0.6. Thời gian làm phép của Lửa Cháy Mạnh Mẽ là 5 giây. Hình ảnh cuồng kiếm sĩ vung đao ở phía bên hông rơi vào trong mắt của Nhiếp Ngôn. Ánh kiếm sắc lẻm đã gần ngay gang tấc. Dao găm trong tay Nhiếp Ngôn đưa lên trước mặt. Cây dao găm dài 30 cen ti mét chặn đứng được cây kiếm khổng lồ của cuồng kiếm sĩ. Một tiếng"keng" giòn tan vang lên. Cả hai người đều rùng mình. Cây kiếm dài của cuồng kiếm sĩ không dịch chuyển thêm được chút nào. Điểm Thương vừa lùi lại, vừa niệm một tràng âm thanh không rõ nghĩa. Giọng gã như mang theo một luồng sức mạnh trầm thấp chỉ chực chờ được bùng lên. Đó là lời kêu gọi các nguyên tố phép thuật. Oành. Một luồng sáng thần thánh nổ tung trên người của Nhiếp Ngôn, đánh rớt 13 điểm máu của hắn. Sát thương của linh mục thánh ngôn mặc dù không nhiều nhưng vẫn liên tục đánh vào người Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn vừa dùng xong Đỡ Đòn đối với chiêu thức của cuồng kiếm sĩ, hắn liền tiếp tục lao về phía Điểm Thương. Mặc dù hắn phải chịu từng đợt công kích mãnh liệt như sóng lớn ngoài biển, nhưng hắn vẫn không hề nao núng áp sát mục tiêu. Điểm Thương kinh hãi. Tên đạo tặc này thật là hung hãn! Nhiếp Ngôn hiểu rất rõ rằng hắn không có dư thời gian để chần chừ. Chỉ cần hắn do dự một chút thôi, thì mạng của hắn cũng bị rút ngắn hơn một nửa. Chỉ khi hắn liều chết, lấy mạng đổi mạng thì hắn mới có cơ hội thắng. Trong giao tranh, kẻ nào dũng cảm hơn thì sẽ thắng. Vô số kinh nghiệm khi PK ở kiếp trước đã mài dũa cho hắn một bản năng sắc bén. Hắn biết rằng bản thân sẽ không thua! 3 giây... 4 giây... Nguyên tố lửa tụ tập ở đầu gậy của Điểm Thương đã tụ lại thành một luồng lửa lớn. Chỉ chốc lát nữa thôi, những nguyên tố lửa kia sẽ hóa thành một lượng sát thương khủng bố. Nhiếp Ngôn dùng tốc độ nhanh nhất của mình đến ngay trước mặt Điểm Thương. "Làm Choáng Trực Diện!" Tốc độ của Điểm Thương vẫn không nhanh bằng Nhiếp Ngôn. Dao găm của hắn đâm vào trán của gã. Kỹ năng Lửa Cháy Mạnh Mẽ bị vô hiệu hóa, tan biến trên không trung. Làm Choáng Trực Diện có hiệu quả cắt đứt kỹ năng. Khoảnh khắc mà Nhiếp Ngôn đánh trúng Điểm Thương thì đã xác định kỹ năng Lửa Cháy Mạnh Mẽ của gã sẽ không thi triển được. Trong lòng của Nhiếp Ngôn như trút được một tảng đá lớn. Suýt chút nữa hắn đã để cho Điểm Thương tung chiêu rồi. Nếu thật vậy thì cái kết của hắn sẽ cực kỳ thảm khốc. Chiêu Liệt Diễm Trảm của cuồng kiếm sĩ bị ngăn cản khiến gã muốn hoa cả mắt. Nhiếp Ngôn không những thoát khỏi phạm bi tấn công của hắn, mà còn khống chế được Điểm Thương. Tên này nhanh quá. Tay cuồng kiếm sĩ run rẩy trong lòng. Tốc độ của Nhiếp Ngôn nhanh hơn hẳn so với tất cả các đạo tặc mà gã từng gặp qua. Thế nhưng, lúc này gã lại không có thời gian để mà tưởng niệm. Gã dựng kiếm lên, sử dụng Va Chạm, ủi một đường như xe tăng đến chỗ Nhiếp Ngôn. " Tấn Công Điểm Yếu!" Nhiếp Ngôn hoàn toàn không để cuồng kiếm sĩ vào mắt. Hắn nhân lúc Điểm Thương còn trong trạng thái choáng váng, tung ra một chiêu Tấn Công Điểm Yếu ngay vào giữa tim gã. Hệ thống: Kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu hoàn tất, vị trí công kích lệch 5%. Bạn được nhận thêm giá trị sát thương. 60 điểm trong thanh máu của Điểm Thương nháy mắt đã bị xóa sạch. Gã lăn đùng ra chết. Các trang bị trên người gã từ đồ trang sức ở trên đầu cho đến đôi giày ở dưới chân đều rơi loảng xoảng xuống đất. Hệ thống: Bạn đã tiêu diệt một người chơi tên đỏ. Bạn nhận được 1 điểm danh vọng. Trong trò chơi có quy định, mỗi lần người chơi giết chết một người tên đỏ thì sẽ nhận được 1 điểm danh vọng. Nhưng mà nếu người đó đánh chết cùng một người trên ba lần thì sẽ không nhận được điểm danh vọng nữa. Điểm danh vọng sẽ được tặng thưởng khi người chơi giết chết kẻ mang tên đỏ, hoặc hoàn thành xong nhiệm vụ. Ai càng nhiều danh vọng thì sẽ được trao danh hiệu tương đương. Nếu họ đi mua sắm ở trong thành, đôi khi sẽ được nhận thêm ưu đãi. Nhiếp Ngôn hạ gục xong Điểm Thương thì cuồng kiếm sĩ cũng đã ở gần. Đại kiếm của gã chém xuống. Nhiếp Ngôn chỉ cần lách người một cái thì đã né được. Chiêu Va Chạm của cuồng kiếm sĩ chỉ để lại trên người hắn chút gió. Cuồng kiếm sĩ cứ tưởng rằng sẽ đánh trúng Nhiếp Ngôn. Gã đâu ngờ được Nhiếp Ngôn bỗng nhiên lăn đi, hóa giải được chiêu thức của gã. Gã bị mất đà, chạy đi ra một khoảng xa. "Toàn bộ trang bị của đại ca Điểm Thương rớt hết rồi. Cậu nhanh nhặt lại đi!" Cuồng kiếm sĩ lo lắng hét lên. Điểm Thương là một nhân vật trọng yếu của bang Quang Minh Thánh Diễm. Mỗi lần công hội đánh xong phụ bản về thì mấy món đồ tốt đều đưa đến tay gã. Trang bị trên người Điểm Thương phải nói là tốt đến mức biến thái. Thực lực của gã đứng đầu bang, cả thân trang bị kia cũng phải có giá hơn 10 bạc! Nhưng mà cuồng kiếm sĩ đã chạy đi một quãng xa lắc, lúc gã quay đầu lại thì Nhiếp Ngôn đang nhặt đồ bỏ vào túi rồi. Linh mục thánh ngôn ráng lê đôi chân cũn cỡn chạy về phía Điểm Thương nằm đo ván. Khi trước, gã muốn tránh bị Nhiếp Ngôn đánh cho nên đã chạy ra xa. Gã chỉ dám đứng từ xa để tung sát thương phép thuật ra thôi. Bây giờ gã làm sao lại chạy tới kịp mà nhặt trang bị đây chứ?! Nhiếp Ngôn khom người nhặt hai món trang bị cất vào ba lô. Một luồng ánh sáng thần thánh lại đánh trúng trên người hắn. - 17. Một con số màu đỏ bay lên từ trên đầu của Nhiếp Ngôn. Một Đường Chém Xuống! Cuồng kiếm sĩ nhào tới, chĩa kiếm về phía Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn chẳng màng tới nhát chém của Cuồng kiếm sĩ. Hắn tiếp tục thong thả lượm đồ. "Chẳng trách..." Nhiếp Ngôn chẹp miệng. Lượm trang bị đúng là sướng tay muốn chết, hắn không muốn dừng lại nha. Lúc mà hắn nhặt xong xuôi hết đồ, ngẩng đầu lên thì cuồng kiếm sĩ đã ở ngay trước mắt rồi. Xoẹt. Kiếm khí của cuồng kiếm sĩ chém vào người Nhiếp Ngôn, làm hắn mất 22 điểm máu. Thanh máu của Nhiếp Ngôn bây giờ chỉ còn vỏn vẹn có 23 điểm mà thôi. Tuy nhiên, Nhiếp Ngôn vẫn ung dung như trước. Hắn nhanh chân lùi về phía sau, tu ừng ực một lọ hồi máu thức thời cấp thấp. "Thằng nhãi kia, banh mắt ra mà xem ông đây chém chết ngươi như thế nào nhé!" Điểm Thương đã bỏ mình, nếu gã không giết được Nhiếp Ngôn thì làm sao dám ăn nói với đại ca Điểm Thương đây chứ! Cuồng kiếm sĩ đỏ mắt điên cuồng đuổi theo Nhiếp Ngôn. Chú thích của dịch giả: 1. “Quang Minh Thánh Diễm” có nghĩa là ánh sáng của ngọn lửa đang cháy dữ dội. 2. Farm là một thuật ngữ trong trò chơi hay được các game thủ sử dụng, nghĩa là giành thời gian giết quái vật để lấy kinh nghiệm hoặc thu thập một món đồ hay nguyên vật liệu gì đó.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang