[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 13 : Cá chình điện quý hiếm
Người đăng: nightly_princess
Ngày đăng: 10:10 26-11-2018
.
Tại điểm dịch chuyển ở thành Carol, một đám hơn hai mươi người đang đứng tụm lại một chỗ, bàn tán xôn xao.
"Tôi nghĩ hắn ta chẳng qua là kẻ lừa đảo mà thôi. Làm sao mà hắn biết được cách qua cửa phụ bản phù thủy sa đọa chứ?"
"Lừa đảo cái khỉ mốc. Người ta nói trúng phóc chúng ta bị diệt đoàn ở đâu kia kìa. Hắn chắc chắn phải nắm rõ phụ bản này trong lòng bàn tay, nên mới có thể đoán ra chúng ta bị kẹt lại ở cửa nào."
Cả đám mỗi người góp một tiếng, nhao nhao cả lên.
"Thạch Đầu, sao rồi, cậu ta có trả lời không?" Một linh mục thánh ngôn đứng cạnh Thạch Đầu hỏi. Người này là đội trưởng của cả đội, tên là Hồ Ly Ngái Ngủ.
Thạch Đầu thuật lại những lời của Nhiếp Ngôn cho hắn nghe.
Hồ Ly cân nhắc một hồi. Hắn hỏi các đội viên khác: "Mọi người thấy sao?"
"Khó nói lắm." Một người chơi đứng gần đó trả lời. Trạm kiểm soát ở khu vực phù thủy sa đọa rất khó nhai, bọn họ còn chưa nhìn thấy bản mặt cái gì mà tư tế sa ngã thì đã bị diệt đoàn rồi.
"Không chừng người kia từng đi với đội của hắn đánh phụ bản này rồi thì sao?"
"Cậu ta là cao thủ đấy. Cái tọa độ mà dạo này tôi đi cày cấp nằm ngoài khu vực phù thủy sa đọa kia là do cậu ta cho. Cậu ấy nói, hồi trước chơi chiến sĩ, nhưng mà xóa tài khoản rồi. Tôi nghĩ cậu ta cũng từng chơi tới chiến sĩ cấp 4 chứ không ít đâu. Nếu không thì làm sao mà cậu ta biết nhiều thứ như vậy?" Phi Lai Thạch Đầu giải thích thay Nhiếp Ngôn. Hắn rất tin tưởng anh chàng này.
"Hay là thử làm theo cách hắn nói một lần xem đã?"
"Tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng, 10 phút nữa xuất phát." Linh mục thánh ngôn đưa ra quyết định.
"Đại ca(1), chúng ta phải đi thật hả?" Một tay pháp sư hỏi.
"Tôi nghĩ lời của cậu ta có thể tin được. Nếu không thì làm sao cậu ta hiểu rõ phụ bản này đến vậy? Chúng ta cứ đánh thử đã. Nếu cậu ta là tay lừa đảo thì tôi sẽ khiến cho cậu ta phải trả giá đắt." Hồ Ly Ngái Ngủ tự tin nói. Hắn đương nhiên phân biệt được đâu là nói thật, đâu là nói dối. Nếu cả đội không bị diệt đoàn ở khu vực phù thủy sa đọa thì hắn cũng sẽ không kêu Thạch Đầu đi cầu cứu Nhiếp Ngôn.
Về phần Nhiếp Ngôn, hắn vẫn ở chỗ cũ đánh nhện, nhặt tơ. Quá trình đánh quái vật lúc nào cũng rất vô vị. Hắn đang tấn công một con nhện nước. Hắn cứ tưởng sắp giết được nó rồi, ai ngờ nó lại rú lên một tiếng chói tai. Sáu con nhện nước khác ở đằng xa nghe được, liền chạy về phía bên này.
Hiện tại, Nhiếp Ngôn chỉ có thể đối phó được hai con nhện cùng một lúc thôi. Nếu hắn đụng phải từ ba con trở lên thì chắc chắn không có cửa thắng.
Nhiếp Ngôn nhào tới, tung ra một chiêu Tấn Công Điểm Yếu, đánh chết con nhện hiện tại. Hắn nhanh chóng nhặt tiền bỏ vào túi. Cùng lúc đó, sáu con nhện kia đã ở ngay trước mặt hắn rồi. Nhiếp Ngôn vội vàng lặn xuống nước. Hắn cuống cuồng bơi sâu về phía đáy hồ.
Đám nhện ở trên mặt nước cố gắng tìm kiếm Nhiếp Ngôn. Tuy nhiên, chúng chỉ phí công vô ích mà thôi. Nhiếp Ngôn bơi đến chỗ khác cách xa đám nhện. Hơn một phút đồng hồ sau, hắn không thể nín thở thêm được nữa. Hắn nhìn lên phía trên mặt hồ thì thấy nhện nước còn nhiều hơn cả lúc trước. Thời điểm này, nếu hắn mà nổi lên trên kia thì chỉ có làm mồi cho đám này thôi.
Để tránh cho bản thân bị chết đuối ở trong nước, Nhiếp Ngôn đành phải cắn răng sử dụng bóng nước người cá. Hắn muốn tìm một nơi ít nhện nước hơn rồi mới bơi lên. Ánh sáng mặt trời chiếu xuống đáy hồ. Ở nơi âm u đó, lóe lên một tia sáng vàng nhạt. Hắn giật mình, không lẽ dưới này có bảo bối gì sao?
Thời gian tác dụng của bóng nước vẫn còn dài, Nhiếp Ngôn liền hướng đáy hồ tối như hũ nút mà bơi. Chỗ này sâu không nhìn thấy tận cùng, hắn càng bơi càng sâu. Trên ngực hắn dần dần cảm nhận được áp lực nước ngày một lớn.
Nơi đây như một cái hang không đáy, đầy đá nhọn lởm chởm. Hang đá vừa tối vừa hẹp, đường kính chỉ tầm hai mã là cùng. Nhiếp Ngôn nhìn thấy rất nhiều loại khoáng thạch đen như quặng sắt mọc xung quanh. Chỉ tiếc là hắn không có học kỹ năng Khai Khoáng, đành thôi vậy.
Một một luồng nước lạnh từ trong hang đá chảy ra, đập vào người Nhiếp Ngôn làm hắn run lẩy bẩy. Không lâu sau, một con cá chình khổng lồ, vàng rực lững thững bơi tới. Nó chầm chậm lướt qua Nhiếp Ngôn. Hắn giật thót. Một con cá chình điện quý hiếm đang ở sờ sờ ngay trước mắt hắn! Hóa ra cái ánh sáng vàng chóe mà lúc nãy hắn thấy được chính là màu của con cá này!
Cá chình điện quý hiếm là một loại quái vật rất hiếm gặp. Cấp độ của chúng dao động từ 0 cho đến 20. Chúng có tính tình ôn hòa, không tấn công người chơi, trừ khi người ta đánh chúng trước. Phần đuôi của chúng có thể phóng điện. Chiêu này mà sử dụng trong nước thì chính là một thủ thuật giết người không thấy máu. Nếu như hắn giết được con cá này, hắn chắc hẳn sẽ lượm được một trang bị tốt, phải là trang bị cấp đồng trở lên.
Cá chình điện quý hiếm Cấp 0, HP 80/80.
May mắn, con cá chình này chỉ mới cấp 0. Nếu như cấp độ của nó cao hơn thì Nhiếp Ngôn đừng mơ mà đánh thắng được. Hắn bơi theo cá chình điện, hòng quan sát thân thể nó một chút. Hắn phải tìm được điểm yếu trên người của nó. Cơ mà con cá này dài đến tận ba mét.
Mặc cho Nhiếp Ngôn cứ lẽo đẽo theo sau, cá chình cơ bản chẳng hề bận tâm gì tới hắn. Nó thậm chí còn lượn vài vòng quanh người Nhiếp Ngôn nữa.
Hắn từng nghe qua chỗ hiểm của cá chình chính là phần mang của nó. Nhiếp Ngôn bơi theo, nhìn kỹ thì thấy một mảnh vảy cá đỏ rực nằm dưới mang của cá chình điện. Đây chắc chắn là điểm yếu của nó rồi!
Nhiếp Ngôn theo đuôi cá chình đến một khu vực chật hẹp hơn trong hang đá. Thời cơ là đây, hắn vung dao lên, đâm một nhát vào mang cá. Dòng máu đỏ thẫm từ vết cắt tuôn ra.
- 11. Cá chình điện ngây thơ không lường được cái người bơi cùng nó nãy giờ lại ra tay tấn công nó. Nó quẫy mình thật mạnh, hòng thoát ra khỏi lưỡi dao của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn làm sao có thể để nó chạy mất được. Hắn ôm chặt thân thể của cá. Ai ngờ, trên người cá chình là một lớp nhờn trơn trượt, hắn khó mà ôm xuể. Cá chình vẫy đuôi một cái. Một luồng điện mãnh liệt bắn về phía Nhiếp Ngôn.
-32. Nhiếp Ngôn trúng chiêu. Cơ thể hắn mềm nhũn, toàn thân như đang bị gặm nhấm từ từ. Đầu óc hắn tê dại. Hắn hoàn toàn không thể cử động được. Dòng điện của cá chình điện quý hiếm có tác dụng tê liệt!
Khoảnh khắc Nhiếp Ngôn nhìn thấy con cá kia đang muốn bơi đi. Hắn cắm phập cây dao găm đang nắm trong tay vào người nó. Dao găm của hắn trúng vào vùng gần xương sống của con cá. Nhiếp Ngôn kiên trì nắm chặt cán dao không buông.
Con cá bị thương, vùng vẫy bơi đi cùng với Nhiếp Ngôn và con dao trên lưng. Nó tung một luồng điện nữa đánh vào Nhiếp Ngôn. Con số -23 lập tức bay lên từ trên đầu hắn. Cá chình điện quý hiếm là một loại quái vật đặc thù. So với quái thủ lĩnh thì nó mạnh hơn một chút. Thành ra, nếu cấp độ của nó cao hơn 0 thì Nhiếp Ngôn đã sớm về chầu ông bà rồi.
Ý thức của Nhiếp Ngôn đã trở nên mơ hồ, nhưng hắn tự nhủ bản thân phải tỉnh táo lại. Cá chình điện bơi rất nhanh. Nó ở giữa hang động lạng lách, đánh võng như con thoi. Máu tươi từ trên cổ của nó tràn ra ngoài, làm nhiễm đỏ cả một mảng nước. Một lát sau, cá chình lại phóng điện. Nhiếp Ngôn nửa tỉnh nửa mê, phải nhận thêm 16 sát thương nữa. Nguồn điện trong người của nó có hạn. Nó càng phóng điện nhiều thì cường độ lại càng yếu.
Nó mang Nhiếp Ngôn bơi tầm năm, sáu phút nữa. Trên quãng đường này, nó không ngừng công kích Nhiếp Ngôn. Lượng máu của hắn từ từ bị rút đi, giờ chỉ còn đúng 23 điểm. Hắn cố gắng hết sức mới lôi được một bình hồi máu tức thời ra dùng. Luồng điện kia khiến cả người hắn như say, muốn làm gì cũng khó.
Cá chình điện cuối cùng cũng thấm mệt. Nó bơi chậm lại. Nhiếp Ngôn lợi dụng cơ hội này, cho một đòn Tấn Công Điểm Yếu vào phần mang của con cá. Nó không ngừng giãy giụa. Thân thể nó quấn chặt Nhiếp Ngôn hòng bóp nghẹt hắn.
-5, -5, -5. Từng giá trị sát thương liên tiếp bay lên từ trên đầu Nhiếp Ngôn. Lượng máu của hắn chỉ còn lại 15%. Mắt thấy thanh máu của mình giảm dần, Nhiếp Ngôn tăng nhanh tốc độ tấn công. Dao găm trong tay không ngừng ghim vào mang cá.
-8, -8, -8. Máu của con cá kình cuối cùng cũng chạm đáy. Thân thể nó thả lỏng, Nhiếp Ngôn chỉ chờ có thế liền nhanh chóng thoát khỏi vòng vây của nó.
Cuối cùng thì hắn cũng không còn bị dòng điện của con cá chình kia ảnh hưởng nữa. Hắn nhanh tay lượm món trang bị rơi ra trên mặt đất. Đó là một đôi bao tay.
Bao tay da mềm: Cấp đồng, thuộc tính chưa giám định.
Cá chình điện quý hiếm 0 cấp chắc sẽ cho ra một trang bị cấp 0. Hắn phải trở về giám định thuộc tính mới biết được. Đôi găng tay này được làm bằng da, phái đạo tặc chắc chắn có thể dùng.
Hắn ném đôi bao tay vào ba lô. Tác dụng tê liệt của dòng điện đã không còn, nhưng Nhiếp Ngôn lại không biết con cá này đã mang hắn tới chỗ nào rồi. Hắn chỉ biết hướng trên mặt nước mà bơi đi.
Trong hang đá gồ ghề, hắn lượn đi lượn lại mấy vòng. Đột nhiên, hắn phát hiện ở xa xa, có một bụi cỏ nhỏ trôi dập dờn theo làn nước. Gốc cây này dài tầm nửa tấc(2), có ba lá hình thoi xanh óng, mềm mại. Ngoại hình của nó giống hệt cỏ thủy lân!
Nhiếp Ngôn nheo mắt nhẩm tính. Có sáu cách điều chế dược phẩm hồi năng lượng tức thời cấp thấp. Cỏ thủy lân là một trong số những nguyên vật liệu quan trọng trong các công thức này. Một lọ hồi năng lượng tức thời cấp thấp đã có giá 30 đồng, cho nên một cây cỏ thủy lân sẽ có giá tầm 12 đồng.
Hai con rắn nước đỏ rực bỗng nhiên bơi ngang qua nơi mọc cỏ thủy lân.
Rắn nước vẩy hoa: Cấp 3, HP 100/100.
Nhiếp Ngôn đành phải đợi chúng nó bơi đi xa rồi mới dám tiến qua hái cây. Hắn dán mình lên tảng đá như một loài bò sát, đưa tay hái cỏ thủy lân, cất vào ba lô. Chắc đây là nơi sinh trưởng của loài cây này rồi. Nhiếp Ngôn thầm nghĩ rồi tìm kiếm xung quanh thêm chút nữa. Hắn tìm thêm được hai khóm thủy lân, thu hoạch coi như không ít.
Xong xuôi, hắn lại hướng phía mặt nước bơi lên. Ở dưới đáy hồ tối đen như mực lâu như vậy, hắn cũng áp lực lắm chứ. Cuối cùng hắn cũng được hít thở lại không khí trong lành rồi.
Khu vực này vẫn nằm trong tầm nhện nước sinh sống. Nhiếp Ngôn tiếp tục tấn công nhện nước cho đến khi trò chơi đóng cửa. Nhiếp Ngôn nhặt được một cuốn sách kỹ năng Thánh Quang Trảm dành cho kỵ sĩ thánh ngôn. Kỹ năng này là một trong những chiêu thức cấp thấp của phái thánh kỵ sĩ. Giá của nó hiện tại rơi vào tầm 30 đồng.
Hắn hên thật! Ở khu nhện nước này, tỷ lệ rơi Thánh Quang Trảm sẽ không vượt quá 0.01%. Có người đánh nhện nước đến mấy ngày cũng không nhặt được nổi một cuốn.
Hệ thống: Trò chơi sẽ đóng cửa trong vòng 3 phút nữa, yêu cầu người chơi chuẩn bị đăng xuất.
Nhiếp Ngôn tìm một nơi tương đối an toàn rồi nấp đi. Ba phút sau, tầm nhìn của hắn trở nên tối đen. Hắn đã thoát khỏi trò chơi.
Chín giờ sáng, một ngày mới lại bắt đầu. Mọi người đều đi làm việc của mình. Hiện tại, nhà nước có chế độ làm việc chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ, một tiếng ca sáng, hai tiếng ca chiều. Thời gian rảnh của người dân được tăng lên nhiều hơn. Các thú vui của kỳ nghỉ hè là đây.
Nhiếp Ngôn ăn sáng xong rồi bắt đầu tập thể dục. Cha của hắn từng là quân nhân, thế nên yêu cầu thể lực mà ông dành cho hắn là rất cao. Thể trạng của hắn thật ra cũng không tồi. Kiếp trước, vì muốn ám sát Tào Húc, hắn theo phương pháp huấn luyện của bộ đội đặc công, kiên trì rèn luyện thân thể trong vòng hai năm. Loại phương pháp này rất khắc nghiệt. Lúc đó hắn đã lớn rồi, không còn ở độ tuổi tốt nhất để tập luyện nữa, thành ra hiệu quả đạt được cũng không mạnh lắm. Tuy nhiên, hắn vẫn có thể dễ dàng vật ngã hai đến ba người trưởng thành.
Nhắc đến cụm từ "trưởng thành", người ta muốn chỉ những người lớn đã qua rèn luyện. Bởi vì các ngành công nghiệp kỹ thuật ngày càng phát triển tiên tiến hơn, con người được giải phóng khỏi việc lao động chân tay. Thế nên, loài người hiện đại trở nên chú trọng hơn về việc cải thiện nền giáo dục cho thế hệ trẻ. Ngoài các chương trình học cơ bản ra, các môn học như đô vật tự do, Đại quyền đạo và quyền anh, vân vân, đều được thêm vào hạng mục môn học tự chọn bắt buộc(3). Từ nhỏ, người ta đã phải bắt đầu học những môn này, thế nên tố chất cơ thể của họ đều được nâng cao. Tất cả mọi người đều biết một vài kỹ thuật tấn công tầm gần. Các môn thể thao thi đấu đối kháng luôn được diễn ra thường xuyên, không hề bị suy giảm. Thực tế xã hội ngày nay chính là một xã hội coi trọng võ thuật.
Bởi vì không có các dụng cụ chuyên nghiệp, hắn chỉ có thể thực hiện một vài bài tập đơn giản thôi. Sau này nhà hắn có điều kiện hơn rồi, hắn phải sắm thêm vài bộ dụng cụ tập luyện mới được.
Hắn rèn luyện trong một tiếng đồng hồ, rồi lại giành thêm hai mươi phút tự tập các kỹ thuật đánh nhau tầm gần nữa. Sau đó, hắn ngồi vào bàn bắt đầu ôn lại các môn học cần thiết. Ở thời đại này, tầm quan trọng của tri thức là rất cao. Các kiến thức trong sách giáo khoa bao quát tất cả những thông tin từ cơ bản cho đến nâng cao. Ví dụ, các môn cơ bản là vật lý, hóa học, các môn nâng cao là chế tạo hóa chất phân tử, máy bay, pin hạt nhân, vâng vâng. Vì vậy, nếu ai có thể nắm vững tất tần tật các bài học trong sách giáo khoa thì họ thậm chí có thể chế tạo được tàu con thoi hoặc áo giáp bằng máy một cách dễ dàng.
Loài người hiện nay, nhờ tác dụng của thuốc thang và kỹ thuật sinh học hiện đại, chỉ số thông minh trung bình là 160 trở lên, cao là tầm khoảng 260. Chẳng qua, họ vẫn không thể nào thông hiểu hết các tri thức về cuộc sống và đạo lý đối nhân xử thế của cha ông đời trước.
Ở trường trung học phổ thông, với bài thi một trăm câu, người ta có thể làm đúng năm mươi đến sáu mươi câu đã là tốt lắm rồi. Những bài thi này sẽ không được xét duyệt kiểu qua hay không qua. Tuy nhiên, kết quả điểm đều được ghi lại vào trong đánh giá toàn diện của mỗi cá nhân.
Lúc Nhiếp Ngôn học lớp mười trung học cơ sở, thành tích của hắn phải xếp hàng thứ ba toàn trường. Tuy nhiên, sau khi hắn được chuyển đến trường quý tộc thì thành tích phải nói là tuột dốc không phanh. Trong thế giới này, tiền có thể mua được nhiều thứ, nhưng kiến thức mới quyết định được địa vị của một người. Cha của Nhiếp Ngôn có thể dùng tiền để trải sẵn một con đường cho hắn đi. Nhưng mà đi lên hay đi xuống thì người quyết định vẫn là hắn chứ không ai khác.
Chú thích của dịch giả:
1. Đại ca (lão đại) nghĩa là anh cả, trong một cách giải nghĩa khác thì còn được hiểu là người đứng đầu.
2. Nửa tấc tầm 5cm
3. Các môn học tự chọn bắt buộc nghĩa là học sinh phải chọn một trong những môn học thể chất đã được liệt kê.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện