[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 12 : Khoản kiếm thêm
Người đăng: nightly_princess
Ngày đăng: 23:13 19-11-2018
.
"Tôi đi học nghề dược làm gì?" Yểu Yểu thắc mắc.
"Cậu là pháp sư mà lại không đi học dược, sau này cấp cao thì chỉ có gặm đất mà ăn thôi. Cậu biết đám thuốc năng lượng mắc thế nào mà. Không phải đám pháp sư Nhân tộc các cậu có thiên phú là 'có thể vượt cấp chế tạo ra các loại dược phẩm phép thuật' sao? Cậu không học dược thì học cái gì? Không lẽ cậu tính lãng phí thiên phú như vậy?" Nhiếp Ngôn giải thích.
"Được rồi được rồi. Tôi nhớ tọa độ mà cậu cho rồi. Cảm ơn lời khuyên chân thành của cậu nhé, Niết Viêm."
Nhìn thấy một con nhện đang lướt nước ở phía trước, Nhiếp Ngôn liền bơi lại gần. Cách con nhện chừng năm mã, hắn đột ngột dừng lại. Con nhện trước mắt này và đám nhện thông thường không giống nhau. Cơ thể của nó lớn hơn nhiều so với những con khác.
Thủ lĩnh nhện nước: Cấp 3, 120/120 HP.
"Quái thủ lĩnh kìa." Nhiếp Ngôn quay đầu nhắc Yểu Yểu.
"Bộ hai đứa mình giết nó được hả?" Yểu Yểu hỏi. Nhiếp Ngôn biết nhiều thứ hơn cô, nên lúc nào có vấn đề gì không hiểu cô bắt đầu có thói quen đi hỏi hắn.
"Cũng được, nhưng mà hơi khó." Nhiếp Ngôn nhìn quanh quất. Xung quanh đây rất trống trải, chỉ là một mảng nước mênh mông, là địa hình lý tưởng của quái vật nhện nước.
"Nếu như nguy hiểm quá thì bỏ đi cũng được mà." Yểu Yểu khẽ than. Nếu hai người đánh nó mà mất mạng thì đúng là lỗ nặng. Một khi đã rớt cấp, họ muốn cày lại thì cũng mất tới hai ba ngày.
"Cậu có thuốc hô hấp trong nước không?" Nhiếp Ngôn hỏi. Nhện nước chỉ hoạt động được trên mặt nước. Chúng không lặn xuống nước được. Đây chính là nhược điểm chí mạng của chúng.
"Tôi không có. Lúc đó tôi mua không nhiều lắm, dùng hết mất tiêu rồi." Yểu Yểu ngượng ngùng đáp. Cô nào biết trên đường đến đây phải tốn nhiều thuốc hô hấp như vậy. Nếu mà mua đủ thì cô đã không bị ba con nhện lúc nãy đuổi giết rồi. Nếu gặp nhện nước mà không đối phó được, cô chỉ cần trốn xuống nước là xong.
"Tôi vẫn còn một bình này, cậu cầm đi. Nhện nước không thở được dưới nước, nếu cậu bị nó tới gần thì lặn xuống nước ngay. Tôi ở đằng kia dùng nỏ bắn nó, đem nó dụ đi, sau đó cậu lại trồi lên tấn công nó, cứ thay phiên nhau như thế. Chúng ta có thể mài cạn máu của nó." Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút rồi đem chiến thuật của hắn nói ra.
Cứ theo phương pháp của hắn thì con nhện này sẽ bị giết dễ như ăn bánh.
"Ô, không ngờ cậu lại thông minh như vậy nha." Yểu Yểu không kìm được, nhìn Nhiếp Ngôn trầm trồ. Hầu như vấn đề gì qua tay hắn đều trở nên dễ dàng.
"Hồi bé chỉ số IQ của tôi lên đến 260 lận đó. Chút chuyện cỏn con này thì nhằm nhò gì." Nhiếp Ngôn cười cười, sau đó hắn bơi đến phía bên kia để triển khai hành động.
Cái bộ dáng đắc ý của Nhiếp Ngôn làm Yểu Yểu không khỏi bật cười. Mới khen có chút thôi mà hắn đã phổng mũi đến thế rồi.
Nhiếp Ngôn bơi cách thủ lĩnh nhện nước tầm 20 mã thì dừng lại, ra dấu cho Yểu Yểu. Cô nâng gậy phép lên, tung ra một cú Vết Cắt Thần Thánh. Sát thương rơi xuống người nhện, làm nó mất 15 điểm máu. Phòng ngự của quái thủ lĩnh đúng là cao hơn bình thường.
Nhện nước "chi chít" mấy tiếng rồi lao về phía Yểu Yểu. Trước khi con nhện kịp tới trước mặt thì cô kịp làm phép thêm một lần nữa. Một chiêu Thần Giáng bắn từ trên cao xuống, xóa thêm 16 điểm máu nữa của thủ lĩnh nhện. Nhiếp Ngôn ở đằng kia đã chuẩn bị xong từ lâu. Hắn chỉ chờ có thế liền bóp cò phóng tên ra. Thụp, thụp, thụp. Cả ba mũi tên đều trúng đích, ba con số "-6" liên tiếp bay lên từ trên đầu của nhện nước. Bắn xong, hắn lại vội vàng lắp tên vào nỏ.
Yểu Yểu vừa hoàn thành quá trình làm phép Thần Giáng thì con nhện đã muốn ở ngay trước mặt, cô liền lặn xuống nước. Thủ lĩnh nhện không có cách nào tấn công được cô, chỉ có thể sốt ruột đi qua đi lại trên mặt nước.
Thụp, thụp, thụp. Lại thêm ba mũi tên nữa găm vào người con nhện. Bấy giờ nó mới bị Nhiếp Ngôn hấp dẫn. Nó lại điên cuồng nhào tới chỗ Nhiếp Ngôn.
Hắn nhanh chóng cho tên vào nỏ, nhưng không kịp. Con nhện đã ngay trước mắt hắn rồi. Nhiếp Ngôn lẹ tay đổi nỏ lấy dao.
"Ám Sát!"
Nhiếp Ngôn đâm một nhát vào giữa bụng con nhện, xóa đi 12 điểm máu của nó. Thủ lĩnh nhện nước nhân cơ hội này cào vào người Nhiếp Ngôn, làm hắn mất tận 60 điểm máu. Sát thương cao thế! Nếu hắn còn đứng lại cho con nhện kia đánh thêm chỉ một phát nữa thôi thì chắc chắn đã chết mất xác rồi! Nhiếp Ngôn tính đánh thêm vài đòn nữa, nhưng hắn vừa gặp nguy hiểm như vậy nên không dám liều. Hắn đành phải lặn xuống nước.
Nhện nước tấn công hụt ở trên mặt nước. Nó không dừng lại, đâm một chân đầy gai nhọn xuống nước đuổi theo Nhiếp Ngôn. Cái chân gai góc của nó như một cây giáo cắm phập vào trong nước, xuyên thủng bả vai của Nhiếp Ngôn.
-32. Một giá trị sát thương bay lên từ trên đầu của hắn.
Thủ lĩnh nhện đánh trúng thì đắc ý lắm. Nó cố vương chân cào vào Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn ở trong nước lăn mình né được. Chân nhện chỉ lướt qua má của hắn chứ không trúng. Bọt nước văng tung tóe.
"Nguy hiểm thật!" Nhiếp Ngôn phải lặn sâu hơn mới thoát khỏi phạm vi tấn công của nhện thủ lĩnh. Thanh máu của hắn còn lại chưa tới 20 điểm. Hắn tự nhắc nhở bản thân không được đánh nhện thủ lĩnh ở tầm gần nữa.
"Thuật Thánh Ngôn!"
Yểu Yểu thừa dịp nhện nước bị Nhiếp Ngôn thu hút, liền niệm một phép thuật mạnh, đánh rớt 27 điểm máu của nhện.
"Cậu không sao chứ?" Yểu Yểu lo lắng hỏi. Cô thấy trên đầu hắn bay lên một đống sát thương cao ngất nha.
"Tôi không sao. Thủ lĩnh nhện nước sát thương cao lắm, cậu đừng để nó tấn công." Nhiếp Ngôn nghĩ lại vẫn còn sợ. Hắn đã đánh giá thấp công kích của thủ lĩnh nhện nước nên mới suýt mất mạng.
"Tôi biết rồi." Yểu Yểu đáp rồi khua gậy phép không ngừng.
Do cô liên tục công kích nên giá trị thù hận của nhện nước lại một lần nữa chuyển đến người của cô. Nó nhấc chân, đạp nước, phóng về phía cô.
"Vết Cắt Thần Thánh! Thần Giáng!"
Yểu Yểu niệm xong kỹ năng thì lặn ngay xuống nước.
Thủ lĩnh nhện cáu kỉnh đi loanh quanh trên mặt nước. Cùng lúc đó, Nhiếp Ngôn bắn tiếp ba mũi tên vào mông nó.
Cứ lui tới như vậy, máu của nhện bị hai người từ từ kéo khô. Yểu Yểu niệm một chiêu Thánh Ngôn nữa, vét sạch số máu còn lại của nhện. Thân hình nó co quắp, nổi trên mặt nước. Toàn bộ quá trình dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng.
Thấy nhện nước đã ngủm, Nhiếp Ngôn mới dám thở phào một hơi. Giết chết thủ lĩnh nhện nước xong, thanh kinh nghiệm của hắn được tăng thêm 5%, chẳng mấy chốc sẽ lên tới 52%.
"Có nhặt được gì không?" Nhiếp Ngôn chạy lại hỏi.
"Cậu xem đi." Yểu Yểu đặt hai món đồ vừa nhặt được vào bảng giao dịch.
Bao tay tơ tằm tinh chất (trang bị đồng): Yêu cầu cấp độ 0.
Thuộc tính:
Phòng ngự 2-3.
Năng lượng +3
Trọng lượng: 1.3 cân.
Quy định người sử dụng: Pháp sư, mặt trận nào cũng có thể sử dụng.
Tơ tằm tinh chất quý hiếm: 5 cuộn, nguyên vật liệu.
"Ủa, cậu học kỹ năng giám định sao?" Nhiếp Ngôn hỏi. Theo lý thuyết thì trang bị rơi ra thường chưa được giám định. Hắn không ngờ cô cấp còn thấp mà đã học giám định rồi.
"Ừ. Tôi học giám định cấp thấp." Yểu Yểu gật đầu nói.
"Vậy cậu lấy bao tay đi, cho tôi tơ tằm tinh chất quý hiếm. Cả hai đều có phần." Nhiếp Ngôn nói. Không biết mấy cuộn tơ tằm tinh chất quý hiếm này có khác biệt gì so với tơ tằm tinh chất thông thường hay không, thầy thuốc Blavins sẽ cần chúng chứ?
"Được, tôi không khách sáo đâu nhé." Yểu Yểu vui vẻ. Vừa đúng lúc cô cũng cần một đôi bao tay mới. Cái này cộng thêm 3 điểm năng lượng, là một trong những thuộc tính tốt nhất mà phái pháp sư luôn cần. Giờ mà cô đem bán cũng phải được 50 đến 60 đồng. Nếu thế thì Nhiếp Ngôn lại thiệt thòi quá. Tuy nhiên, cô nhớ lại lúc nãy Nhiếp Ngôn lấy sách kỹ năng Ám Sát cô cũng đâu có nói gì, liền coi như có qua có lại đi. Yểu Yểu đưa tơ tằm tinh chất quý hiếm cho Nhiếp Ngôn, hai người đồng thời bấm xác nhận trên bảng giao dịch.
Lúc giao dịch vật phẩm, hai người đứng rất gần nhau. Hắn không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào gò má của cô. Làn da của cô vẫn đẹp như thế, trắng ngần như sứ, không một hạt bụi.
"Cậu đang nhìn cái gì thế hả?" Yểu Yểu bối rối hỏi. Bị hắn nhìn chăm chú như vậy khiến má cô nổi lên một màu hồng nhàn nhạt.
Thấy Yểu Yểu đỏ mặt, Nhiếp Ngôn cười "há há" hai tiếng rồi bơi đến chỗ một con nhện nước đang ở gần.
Mất hết một buổi chiều giết nhện, Nhiếp Ngôn kiếm được thêm 23 tơ tằm tinh chất nữa, còn Yểu Yểu thì đã nhặt đủ túi nước rồi.
"Mấy ngày nữa đội của tôi muốn đi đánh rừng Ma Cây ở Amtrak, vẫn còn vài chỗ trống, cậu muốn đi chung không?" Yểu Yểu làm bộ lơ đãng hỏi, nhưng trong lòng thì mong Nhiếp Ngôn đồng ý muốn chết.
Rừng Ma Cây là một phụ bản nhỏ, cấp 3, là một trong những phụ bản cơ bản. Phụ bản này có độ khó hơi cao. Trùm cuối là vua Ma Cây rất khó gặm, nó là quái vật bán tinh anh. Nếu phòng ngự của chiến sĩ không được 60 điểm, lượng máu không tới 220 thì sẽ không có cơ hội qua ải.
"Bên cậu bao nhiêu người rồi?"
"Nếu tính thêm cả cậu thì là 18 người. Có hai chiến sĩ thuẫn giáp, hai cuồng kiếm sĩ, hai thánh kỵ sĩ, hai đạo tặc, ba linh mục và bảy pháp sư."
"Chủ lực chiến sĩ thuẫn giáp có bao nhiêu máu, phòng ngự bao nhiêu điểm?" Nhiếp Ngôn hỏi. Nếu như đoàn đội của cô đủ ưu tú thì hắn đi theo cũng được. Rừng Ma Cây ra không ít đồ tốt dành cho đạo tặc đâu.
"Phòng ngự 53, HP 230."
"HP thì còn được chứ phòng ngự còn thấp quá. Tôi khuyên các cậu đừng đi thì hơn." Nhiếp Ngôn lắc đầu nói. Chiến sĩ kia vẫn còn chưa đủ điều kiện để gánh được phụ bản này.
"Vua Ma Cây có 2% sẽ bạo kích. Cho nên chiến sĩ thuẫn giáp chủ lực phải có phòng ngự và điểm máu đủ cao mới chịu được, hơn nữa mức chữa thương của linh mục cũng phải bắt kịp với sát thương mà vua ma cây gây ra. Nếu không, một khi nó bạo kích thì chỉ trong vòng một giây thôi thì chiến sĩ chủ lực của đội cậu sẽ chết không kịp ngáp đấy. Tuy rằng đánh phụ bản, nếu chết đi thì không mất trang bị, nhưng mà rớt mất 20% kinh nghiệm thì chẳng ai lại không khó chịu đâu."
"Làm sao cậu biết hay thế?" Yểu Yểu gần như là sùng bái hỏi.
Nhiếp Ngôn chỉ cười, không đáp.
"Tôi biết là cậu nói không sai, nhưng mà đám bạn tôi đã chuẩn bị mất mấy ngày nay rồi, tôi không đi không được." Cô thở dài.
"Nghe tôi đi. Đợi phòng ngự của lá chắn(1) chủ lực lên tới 60 đã hẵng đi." Nhiếp Ngôn khuyên. Nếu Yểu Yểu không nghe lời mà đi chung thì chắc chắn cũng bị mất 20% kinh nghiệm cho xem. Nhưng mà 20% cũng không nhiều, chỉ cần một ngày có lẽ cô sẽ kiếm lại được.
"Muốn 60 điểm thì hắn phải kiếm thêm một món trang bị đồng nữa cơ. Khó quá." Yểu Yểu lắc đầu. Một món trang bị phòng ngự cấp đồng có giá đắt gấp năm gấp sáu lần các món trang bị cấp đồng khác, phải cần đến 3 hay 4 bạc nữa mới mua nổi. Đội của cô không giàu đến mức đó.
"Muốn đi thì cứ đi. Nếu bạn của cậu không đi không được thì biết làm sao bây giờ. Dù sao toàn đội bỏ mạng thì mỗi người cũng chỉ mất 20% kinh nghiệm thôi."
"Niết Viêm, cậu không đùa đấy chứ?" Yểu Yểu cau chặt mày. Cô đúng là bị hắn dọa sợ tới nơi rồi.
Nhiếp Ngôn trịnh trọng gật đầu. Sau đó hắn lại lao về phía một con nhện nước khác.
Theo trực giác của mình, Yểu Yểu tin tưởng những lời mà Nhiếp Ngôn nói. Tuy vậy, cô vẫn rất băn khoăn. Làm sao mà hắn biết được tất cả những thứ đó? Không lẽ hắn đã từng đến rừng Ma Cây rồi ư? Mà cho dù là thế thì hắn cũng không thể nào tính toán được số liệu cụ thể nhanh đến như vậy.
"Nhiệm vụ của tôi xong rồi, tôi phải về thôi. Hôm nay cùng đi cày cấp với cậu vui lắm. Niết Viêm, cậu thêm tôi vào danh sách bạn tốt đi. Có gì tôi sẽ liên lạc lại với cậu." Yểu Yểu nói, mặc dù trong lòng cô có chút không nỡ nói lời từ biệt. Hắn là người bạn khác phái đầu tiên mà cô gặp hợp ý với cô đến vậy. Đương nhiên, cảm giác của cô vẫn chỉ dừng lại ở mức bạn bè mà thôi.
"Ừ." Nhiếp Ngôn đáp rồi thêm Yểu Yểu vào danh sách bạn bè.
"Tôi đi trước nhé, tạm biệt." Yểu Yểu vẫy tay chào. Sau đó cô bơi về phía bên kia bờ hồ.
Bóng lưng của cô ngày càng xa. Yểu Yểu đi rồi, Nhiếp Ngôn có hơi hụt hẫng một chút. Tuy nhiên, đó chỉ là một chút thôi, hắn nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, tiếp tục tàn sát nhện nước. Từng con nhện nối đuôi nhau ngã xuống dưới lưỡi dao của Nhiếp Ngôn.
Hắn nhìn đồng hồ, chỉ còn ba tiếng nữa là trò chơi sẽ đóng cửa. Đột nhiên có một giọng nói vang lên.
"Cao thủ ới ời. Lại là tôi nè." Thạch Đầu nhắn tin cho hắn.
"Có chuyện gì sao?" Nhiếp Ngôn hỏi.
"Bạn của tôi muốn gặp cậu."
"Gần đây tôi bận lắm, không đi được."
"Bạn tôi bảo hắn đồng ý trả cho cậu 2 bạc để đổi lấy quá trình tấn công khu vực phù thủy sa đọa đó."
"Đừng nói với tôi là đội của anh bị diệt đoàn(2) chỗ hàng rào gỗ trong phụ bản nha?" Nhiếp Ngôn hỏi. Đây là một trạm kiểm soát trong phụ bản phù thủy sa đọa. Nếu ai mà không biết thủ thuật để thông qua thì đừng mơ đặt được một chân vào chỗ đó.
"Sao cậu biết hay thế?" Thạch Đầu kinh ngạc. Nhiếp Ngôn đoán không sai chút nào. Hắn chắc chắn anh chàng Nhiếp Ngôn này đã từng đánh qua phụ bản phù thủy sa đọa rồi.
"Tôi không biết thì ai biết. Đội của anh muốn qua được phụ bản thì phải đi đánh kho cá nhân trước."
Kho cá nhân ở phụ bản này được thiết kế giống như một nhà băng vậy. Người chơi có thể vào đó để cố thủ, còn đám quái muốn tấn công người chơi thì chỉ có thể đánh vào từ một cửa thôi.
"Đợi tôi đi hỏi một chút." Thạch Đầu nói. Hắn hiển nhiên không phải là người đứng đầu trong đội. Một lát sau, hắn gọi lại. "Người bạn kia nói sẽ đưa 1 bạc trước, coi như là tiền đặt cọc cho cậu. Nếu cách mà cậu chỉ có thể giúp chúng tôi phá được phụ bản thì bọn tôi sẽ gửi cậu 1 bạc nữa."
Nhiếp Ngôn suy nghĩ rồi nói: "Vậy cũng được." Bên kia đồng ý thực hiện vụ làm ăn này là vì Nhiếp Ngôn phán cái gì đều không sai lấy một chữ. Nếu mà họ trả hết tiền trong một lần thì lại rất mạo hiểm. Lỡ như Nhiếp Ngôn là một tên lừa đảo thì tiền của bọn họ coi như là không cánh mà bay. Cho nên giải pháp tiền đặt cọc này thật sự là vẹn toàn đôi bên.
Hệ thống: Người chơi Phi Lai Thạch Đầu chuyển 1 bạc vào kho cá nhân của bạn.
"Tôi chuyển tiền qua rồi đó." Thạch Đầu nhắn tin. Hắn rất lo lắng. Nếu tay Nhiếp Ngôn này được tiền xong rồi chặn cuộc gọi thì 1 bạc của đội bọn họ trở thành tiền cúng cô hồn mất rồi.
"Cửa thứ nhất là trạm kiểm soát của dãy hàng rào gỗ. Chỗ đó có 7 phù thủy sa đọa. Đội của anh đừng có dại mà đưa chiến sĩ đi dụ chúng nó. Cả bảy tên cùng bắn vào người kia thì chiến sĩ dưới cấp 5 chỉ có thể bị xuyên thủng lỗ chỗ thôi. Anh cho một đạo tặc đứng phía bên ngoài hàng rào, chỗ có cái cây hòe ấy, rồi dùng cung hoặc nỏ bắn vào tên phủ thủy đứng góc tận cùng bên trái, nhớ là chỗ đứng bắn không được sai nha, lúc này sẽ chỉ có 3 tên phù thủy bị dụ đi mà thôi. Đánh xong 3 tên này, thì chỉ còn lại 4 tên, vậy dễ như ăn bánh rồi. Cửa thứ hai là ở bên cạnh đàn tế. Nơi này có một tư tế sa ngã. Lúc mà các anh đánh gã này sẽ dẫn dụ thủ lĩnh phù thủy sa đọa tới. Thành ra phải đợi, mỗi 5 phút là tên tư tế này lại đi tới đi lui một lần. Chờ hắn đi tới chỗ trụ đá thì cho chiến sĩ thuẫn giáp đi dụ, dẫn hắn ra khoảng 5 hoặc 6 mã rồi để cho đám tay ngắn bao vây hắn lại, không cho hắn di chuyển nữa. Giết chết tư tế sa ngã xong thì mọi người có thể đi đánh thủ lĩnh phù thủy sa đọa. Nếu như còn gặp thắc mắc gì thì cứ gọi lại hỏi tôi." Nhiếp Ngôn cặn kẽ giải thích. Hắn đã lấy tiền của người ta thì cũng nên hướng dẫn cho họ đến nơi đến chốn. Dù gì thì đây cũng chỉ là một cái phụ bản nhỏ, sẽ nhanh chóng bị người khác chinh phục được. Hắn bán tin lấy tiền cũng tốt, hắn lại còn kiếm tới tận 2 bạc cơ mà.
"Hết rồi hả?" Thạch Đầu sửng sốt hỏi.
"Ừ."
Mấy câu như vậy thôi mà lấy tận 2 bạc. Cái cậu Nhiếp Ngôn này kiếm tiền cũng thật dễ dàng nha.
Tuy nhiên, phương pháp tiến đánh phụ bản này là kinh nghiệm mà không biết bao nhiêu người nằm xuống mới đúc kết được. Thường thì một đoàn đội cũng phải bị giết vài lần mới có thể nghiệm ra. Nhiếp Ngôn nghĩ thế cho nên phí thông tin của hắn mắc là đúng rồi.
Chú thích của dịch giả:
1. Lá chắn, khiên thịt (tank): người chống chịu.
2. Diệt đoàn nghĩa là toàn bộ đội ngũ bị giết chết.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện