[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 11 : Sách kỹ năng Ám Sát

Người đăng: nightly_princess

Ngày đăng: 09:30 14-11-2018

.
Thấy Yểu Yểu gặp nguy hiểm, Nhiếp Ngôn vội vàng bơi qua. Về phần Yểu Yểu, cô đột nhiên nhìn thấy Nhiếp Ngôn bơi lại thì hoảng hốt vô cùng. Hiện tại, cô chỉ bị ba con nhện nước đuổi theo thôi. Với kỹ năng của mình, cô tin chắc mình có thể từ từ thả diều(1) chúng đến chết, khả năng cô còn sống vẫn lên tới 10%. Tuy nhiên nếu Nhiếp Ngôn lợi dụng lúc này để chọc gậy bánh xe thì cô đừng mong sống sót. Cho dù hắn thấy ba con nhện kia tấn công cô không ngừng, Nhiếp Ngôn chỉ có thể cố gắng đuổi tới thật nhanh mà thôi. Cuối cùng, hắn cũng đuổi kịp một con nhện nước. Hắn nhảy lên, cắm phập dao găm vào lưng nhện. Yểu Yểu xoay người, tung ra một chiêu Vết Cắt Thần Thánh nữa vào người nhện, hạ gục nó. Cô nhìn Nhiếp Ngôn. Nếu hắn đã giúp cô đánh nhện thì chắc sẽ không có ác ý gì. Cùng lúc này, Nhiếp Ngôn sử dụng kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu vào mắt của một con nhện nước gần đó, xóa sạch 52 điểm máu của nó. Con nhện này cũng đồng cảnh ngộ với con nhện kia, chết ngay lập tức. Từ bị ba con nhện nước đuổi giết, giờ Yểu Yểu chỉ cần đối phó với một con nữa thôi. Sát thương của người này mạnh thật! Cô kinh ngạc nhìn Nhiếp Ngôn. Cô không nghĩ mình quen hắn, bởi vì trong đám bạn của cô không một ai giỏi như anh chàng này. Nhiếp Ngôn hạ gục hai con nhện nước xong, liền nhắm đến con thứ ba mà đánh. Hiện tại là hai đánh một, con nhện kia không chột cũng què. Yểu Yểu vung gậy phép lên, một chiêu Thần Giáng đánh xuống, xóa đi số máu ít ỏi còn sót lại của nhện. “Cảm ơn nhé.” Nhờ Nhiếp Ngôn mà cả ba con nhện đều đã bị tiêu diệt, Yểu yểu cảm kích nói. Mặc dù vậy cô vẫn giữ nguyên phòng bị với hắn, ai biết được hắn có muốn làm khó dễ gì cô không. “Không có gì đâu.” Nhiếp Ngôn sảng khoái trả lời rồi đưa tay ra, tươi cười. “Chào cậu, tôi tên là Niết Viêm.” Hắn còn nhớ ở kiếp trước, Yểu Yểu là một cô nàng rất tinh tế, hiểu lòng người. Đôi khi, cô nàng này cũng sáng nắng chiều mưa, nhưng mà đối với một cô nhóc mà nói thì việc này cũng dễ hiểu thôi. “Còn tôi là Yểu Yểu.” Cô dè dặt nói. Cô chưa từng gặp Nhiếp Ngôn bao giờ, cho nên cô vẫn rất đề cao cảnh giác với hắn. Nhiếp Ngôn nóng lòng muốn hỏi han về tình hình hiện tại của cô, đồng thời gửi cô lời mời kết bạn. Tuy nhiên, hắn lại không tiện mở lời, mất công lại khiến cô cảm thấy hắn quá đường đột. Dù gì thì Yểu Yểu cũng là con gái. Mặc dù hắn biết cô vẫn đang đề phòng hắn, nhưng hắn tin tưởng, với tính cách của cô thì hai người vẫn sẽ trở thành bạn. Kiếp trước, hắn lận đận trong chuyện tình cảm. Sau khi vào trò chơi, nhờ có Yểu Yểu vẫn luôn ở cạnh an ủi và động viên, tinh thần hắn mới vực dậy được. Hai người vốn chỉ là bạn, nhưng một lần nọ, họ lại vô tình phát sinh quan hệ. Tuy cả hai không ai nhắc đến nữa, nhưng chuyện này vẫn như một rào cản giữa hai người. Yểu yểu lén lút đánh giá Nhiếp Ngôn. Người này nhìn trẻ lắm, chắc không phải là người xấu đâu nhỉ. Hai người không ai nói câu nào. Yểu Yểu cứ tưởng là do cô xa cách quá cho nên cả hai mới cứ im lặng như vậy. “Hôm nay cảm ơn cậu đã cứu tôi một mạng. Tôi phải trả ơn cậu mới được. Chúng ta kết bạn đi.” Cô lên tiếng, phá vỡ cục diện bế tắc. “Cảm ơn gì chứ. À, tại sao cậu lại chạy đến đây đánh nhện nước thế?” Nhiếp Ngôn tò mò. Khu vực này cách xa các thành phố và thị trấn quanh đây. Bình thường, người khác sẽ không lui tới chỗ này. “Tôi có một nhiệm vụ là đánh nhện nước để lấy túi nước.” Cô vừa trả lời vừa toát mồ hôi lạnh. Lúc nãy thật là nguy hiểm. Xém tí nữa thì cô không giữ được cái mạng nhỏ của mình. Nếu như cô chết ở đây thì toàn bộ công sức ba bốn ngày nay đều đổ sông đổ biển hết. “Tôi cũng có một nhiệm vụ phải giết nhện nước để nhặt tơ tằm tinh chất này. Hay là chúng ta lập đội đánh nhện đi. Cậu lấy túi nước còn tôi sẽ lấy tơ tằm, cậu thấy sao?” Nhiếp Ngôn đề nghị. Yểu Yểu im lặng một lát rồi gật đầu. “Cũng được. Nhưng mà cậu phải hứa là nếu ai thu thập đủ đồ vật nhiệm vụ trước thì có thể rời đội bất cứ lúc nào.” Cô nói trước như vậy, phòng nhỡ nếu lát nữa cùng nhau đánh quái mà Nhiếp Ngôn dở trò xằng bậy thì cô có thể lập tức bỏ đi. “Đương nhiên rồi. Để tôi mời cậu vào đội.” Hắn nói rồi gửi lời mời tổ đội cho cô. Hệ thống: Yểu Yểu gia nhập đội của bạn. “Tôi có 12 tơ tằm tinh chất ở đây, cậu lấy đi. Coi như là cho tôi cảm ơn.” Yểu Yểu vừa mở bảng giao dịch vừa nói. “12 tơ tằm có giá tận 36 đồng đấy!” Hắn lắc đầu từ chối. “Bộ ý cậu là một cấp kinh nghiệm của tôi lại không đáng giá bằng 36 đồng bạc hay sao(2)? Dù gì thì tôi cũng đâu cần mấy cuộn tơ này.” Cô trừng mắt nhìn hắn. Đôi mắt của cô tròn xoe, đen láy. Đôi lông mày nhướng cao khiến cho cô nhìn hoạt bát đến lạ. Hắn biết cô sẽ không muốn mắc nợ người khác. Hơn nữa cô còn có cái cách nghĩ trẻ con như vậy cho nên nếu hắn mà còn từ chối thì sẽ bị cô mè nheo đến chết. “Ừ ừ, tôi nhận của cậu, được chưa?” Nhiếp Ngôn bất đắc dĩ phải bấm đồng ý. Cô nàng này mỗi lần đã muốn làm cái gì thì phải làm cho bằng được mới thôi. Hắn lại không muốn làm cho tình hình căng thẳng quá cho nên hắn cứ lấy đi cho cô vừa lòng. “Vậy mới ngoan.” Thấy Nhiếp Ngôn nhận tơ, cô mới nhoẻn miệng cười. Nhiếp Ngôn đã kiếm được một đống lớn đồ vật nhiệm vụ mà hắn đang cần như thế đấy. Hắn giả bộ sắp xếp lại những thứ đang có trong ba lô, nhưng thực chất là đang nhìn trộm Yểu Yểu. So với lần đầu gặp cô ở kiếp trước thì bây giờ cô trông có vẻ trẻ trung hơn nhiều. Da cô trắng như tuyết, bộ ngực căng mọng, cộng thêm bộ váy pháp sư bó sát người càng làm lộ rõ những đường cong quyến rũ của cô. Nhiếp Ngôn vẫn nhớ kỹ cái đêm ở trong căn phòng bí mật dưới lòng đất của thành Vert. Hắn nhớ cái khoảnh khắc mà Yểu Yểu cởi bỏ áo ngoài, để lộ ra cơ thể trần trụi với đường cong hoàn mỹ chẳng khác nào một bức tượng nữ thần mà người xưa điêu khắc. Mùi hương của dục vọng tràn ngập khắp không gian. Cả cô và hắn đều bị ham muốn nguyên thủy nhất của loài người điều khiển. Thế nhưng, cả hai đều hiểu rằng đây chỉ là trò chơi. Không ai đủ can đảm để bước vào cuộc sống của người kia. Sau này, hai người cũng từ từ trở lại như lúc trước, chỉ là bạn. Chuyện đó trở thành một hồi ức lệch lạc nhưng lại đầy ấn tượng, là thứ mà cả đời này họ sẽ không thể nào quên, chỉ có thể lặng lẽ vùi sâu trong tim. Nhiếp Ngôn và Yểu Yểu trò chuyện một lúc. Hai người nói lui tới cũng chỉ là vài mẩu chuyện vụn vặt trong trò chơi, thế nhưng họ lại vô cùng hợp gu. “Giờ chúng ta đi được chưa?” Cô chớp chớp mắt nhìn Nhiếp Ngôn. Mặc dù anh chàng này nhìn rất ư chi là bình thường, không có đẹp trai như mấy người trong đoàn của cô, tuy nhiên tính tình của cậu ta tốt lắm. Cô liền nhìn Nhiếp Ngôn vừa mắt hơn hẳn so với đám người kia. Hai người cùng nhau đánh quái nên tốc độ cũng nhanh hơn. Nhiếp Ngôn đánh quái ở phía trước, Yểu Yểu đứng sau niệm Vết Cắt Thần Thánh và Thần Giáng. Sát thương của pháp sư thánh ngôn cao khỏi phải bàn, cô ra chiêu mạnh hơn nhiều so với Nhiếp Ngôn. Tuy nhiên, tốc độ đánh của hắn thì cô lại không sánh kịp. Nhớ lại những chuyện ở kiếp trước làm Nhiếp Ngôn ngây người một chút. Quá khứ thì hãy cứ là quá khứ đi. Bây giờ, hắn và cô sẽ mãi là bạn tốt. Hắn sẽ không lặp lại chuyện sai lầm đó nữa. Tạ Dao mới là người mà Nhiếp Ngôn khắc cốt ghi tâm. Rốt cuộc thì trò chơi có hay thế nào đi nữa thì vẫn chỉ là hư ảo. Chẳng phải biết bao nhiêu cặp là bạn tốt trong trò chơi, sau này cũng kết thành tình nhân ảo, anh anh em em suốt ngày, cuối cùng thì cũng đường ai nấy đi đấy thôi. “Cậu có đội cố định không?” Yểu Yểu đột nhiên hỏi. “Bây giờ tôi vẫn chưa có.” “Thật không vậy? Người có kỹ thuật tốt như cậu mà lại không bị các đoàn đội tranh cướp ư?” Cô buồn bực nói. “Thì tại tôi cày cấp một mình quen rồi. Về phần đoàn đội thì sau này tôi mới tính tiếp. Cấp độ thấp như này thì có đội hay không cũng như nhau mà.” Nhiếp Ngôn vừa dứt câu thì đã đánh tới một con nhện nước khác. Yểu Yểu cũng không chịu thua, cô cũng sử dụng Vết Cắt Thần Thánh lên người nhện chỉ chậm hơn hắn một chút. Con nhện kia còn chẳng hiểu đầu đuôi làm sao mình bị đánh thì Nhiếp Ngôn đã cắm thẳng cây dao vào bụng nó. Nhện nước chết không kịp ngáp. Yểu Yểu và Nhiếp Ngôn phối hợp nhịp nhàng không chê vào đâu được. Lần đầu tiên, cô cảm thấy đánh quái với người khác cũng thật thú vị. Cô tự hỏi không biết mình đã từng gặp qua hắn ở đâu chưa. “Niết Viêm à… Chắc không phải là người đó chứ?” Cô nhìn bóng lưng hắn, lẩm bẩm. Trong phút chốc, cô đã liên tưởng hắn với một người. “Đoàn của tôi hiện tại chỉ có 17 người thôi, vẫn chưa lấp hết chỗ trống. Cậu có muốn vào không?” Cô mời mọc. Mặc dù Nhiếp Ngôn chỉ mới cấp 2, nhưng kỹ thuật của hắn tốt như vậy, chắc chắn chị Vũ Lam sẽ chào đón hắn nhiệt liệt lắm đây. “Hiện tại tôi vẫn chưa muốn vào đoàn đội.” Nhiếp Ngôn từ chối thẳng thừng. “Thế à.” Cô bật thốt lên, có chút mất mát. “Con nhện này rơi ra một cuốn sách kỹ năng Ám Sát của đạo tặc đó.” Nhiếp Ngôn nói, cắt đứt mẩu nói chuyện về đoàn đội của hai người. “Cậu giữ lại mà dùng. Nếu mà có đồ gì của pháp sư thì hẵng đưa cho tôi. Ai cần gì thì lấy nấy.” Hai người trò chuyện với nhau cũng được một lúc lâu, đều trở nên quen thuộc cả rồi, thành ra Yểu Yểu cũng chẳng muốn tính toán chi li làm gì. “Vậy thì tôi không khách sáo đâu.” Nhiếp Ngôn vừa nói vừa kiểm tra thuộc tính sách kỹ năng. Sách kỹ năng: Ám Sát. Miêu tả chiêu thức: Đạo tặc nhận được điểm nộ từ các đòn tấn công trước đó. Yêu cầu: Động tác (cần có vũ khí). Thuộc tính: Nếu đâm trúng vào điểm yếu của mục tiêu thì sẽ nhận được +2 điểm sát thương, +5 điểm nộ và +1 điểm liên kích. Thời gian hồi chiêu: 30 giây. Quy định người sử dụng: Đạo tặc, chiến sĩ và thánh kỵ sĩ, mặt trận nào cũng có thể sử dụng. Nhiếp Ngôn chẳng giống cô tẹo nào. Lúc trước, khi cô lập đội với người ta, mỗi lần có trang bị của pháp sư, cô đều phải giả nai, từ chối mấy lần, sau đó mới dám nhận. Nghĩ vậy, Yểu Yểu không khỏi bật cười. Khi ở cùng Nhiếp Ngôn, cô cảm giác rất thân quen. Cô không cần phải đeo một lớp mặt nạ như ở đời thực. Cùng lúc đó, Nhiếp Ngôn vừa học xong kỹ năng Ám Sát. Thanh kỹ năng của hắn lại tăng thêm một chiêu thức nữa. Các kỹ năng gây sát thương của đạo tặc có ba loại, kỹ năng cơ bản, kỹ năng liên kích và kỹ năng kết liễu. Kỹ năng cơ bản lúc nào cũng có thể kích hoạt được, là nguồn chính để gây sát thương và tích lũy điểm nộ. Kỹ năng liên kích được dùng để kiếm điểm liên kích. Còn các kỹ năng như Tấn Công Điểm Yếu lại thuộc vào kỹ năng kết liễu, phải có đủ nộ mới dùng được. Mỗi điểm liên kích sẽ cộng thêm 20% giá trị sát thương cho kỹ năng kết liễu. Điểm liên kích cộng dồn cao nhất là 10, mỗi khi sử dụng kỹ năng kết liễu, con số này sẽ quay trở về không. Liên kích có thể kết hợp với các kỹ năng khác. Một đạo tặc giỏi là người có thể phối hợp nhuần nhuyễn các kỹ năng này với nhau. Sát thương của họ thường cao gấp đôi, gấp ba so với những người chơi bình thường khác. Nói tóm lại, một đạo tặc nên có nhiều kỹ năng cơ bản và kỹ năng liên kích hơn so với các kỹ năng kết liễu. Sau khi học được Ám Sát, tốc độ tích lũy điểm nộ của Nhiếp Ngôn tăng nhanh gấp bội. Chỉ cần một đòn đánh thường và một chiêu Ám Sát là hắn đã có đủ nộ để thực hiện Tấn Công Điểm Yếu rồi. Nhiếp Ngôn và Yểu Yểu phối hợp càng ngày càng ăn ý. Lá gan của họ nhờ đó mà cũng lớn hơn nhiều. Họ giết quái nhanh hơn. Nhiếp Ngôn dụ một lần tận hai đến ba con quái vật, còn Yểu Yểu thì đứng sau không ngừng oanh tạc đám quái vật đó. Gậy phép của cô cứ vung lên rồi hạ xuống không ngừng. Các chiêu Vết Cắt Thần Thánh và Thần Giáng liên tục được tung ra. Nếu cô hết năng lượng thì chỉ cần uống một bình hồi phục năng lượng từ từ là đủ. Khi sử dụng thuốc này, chỉ cần không bị người khác tấn công thì năng lượng của người chơi sẽ cứ hồi phục mãi. Thuốc này sẽ hồi 60 điểm năng lượng trong vòng 30 giây, giá cả phải chăng. Nói tóm lại, hiệu quả của thuốc hồi năng lượng từ từ rất cao. "Cậu nhặt được bao nhiêu túi nước rồi?" Nhiếp Ngôn hỏi. "Tôi có 52 cái." "Vậy thì còn thiếu bao nhiêu túi nữa?" "8 cái thôi." "Xem ra không bao lâu nữa thì sẽ đủ. Chắc cậu còn chưa học nghề dược nhỉ. Nếu cậu tới thị trấn Most ở tọa độ 356. 329. 311 thì sẽ tìm được một NPC ẩn. Hắn sẽ giao cho cậu nhiệm vụ 'thu thập thảo dược quý hiếm.' Cậu mà làm xong thì sẽ có thể học được nghề dược chuyên môn đấy." Nhiếp Ngôn nói. Hắn biết dược chuyên môn so với nghề dược thông thường thì hiệu quả tốt hơn hẳn. Nhiệm vụ rất nhanh sẽ phải xong, trong lòng Yểu Yểu có chút tiếc nuối. So với đi một mình, cô và Nhiếp Ngôn cùng nhau đánh quái cày cấp vui hơn nhiều, ít nhất thì cô cũng có thêm một người bạn để nói chuyện trên trời dưới đất. Chú thích của dịch giả: 1. Thả diều nghĩa là vừa chạy vừa sử dụng các chiêu thức hoặc đánh thường tầm xa để tấn công, không đứng yên một chỗ, luôn giữ khoảng cách với đối phương. 2. Ý của Yểu Yểu là nếu không nhờ có Nhiếp Ngôn giúp đỡ thì cô có thể đã chết rồi. Nếu cô chết thì sẽ bị rớt cấp.
Xin lỗi mọi người, đang chuyển nhà nên đăng truyện hơi trễ XD
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang