Trời Sinh Thần Y (Thiên Sinh Thần Y)

Chương 38 : Làm người tốt việc tốt cũng không được

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 10:57 02-11-2025

.
Trong một ngõ hẻm phía trước bỗng nhiên một chiếc xe bán tải nhỏ không biển số xông ra, khi đi ngang qua một người phụ nữ ăn mặc như quý bà, cửa xe đột nhiên mở toang, một người tay cầm đại khảm đao đội mũ bảo hiểm che kín mặt liền tóm lấy chiếc túi đeo chéo trên người quý bà, sắc mặt quý bà kia đại biến, thoạt đầu còn không muốn buông tay, nhưng khi thấy người kia giơ đại khảm đao lên định chém xuống, sợ đến mức vội vàng buông tay ra. Vừa đắc thủ, chiếc xe bán tải vốn dĩ không dừng lại liền đột nhiên tăng tốc lao về phía Cổ Phong. Bọn này thật là quá ngông cuồng vô pháp vô thiên, giữa ban ngày ban mặt, dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người lại dám công nhiên cướp bóc hành hung. "Cướp người, giết người!" Quý bà kia phản ứng lại, lập tức hét chói tai lên. Chiếc xe bán tải nhỏ điên cuồng lao về phía trước, vừa lúc này một quả bóng da lăn ra giữa đường, một tiểu nam hài cũng chạy vọt ra đường, mắt thấy là phải bị chiếc xe bán tải nhỏ tông cho xương cốt tan nát, tất cả người đi đường mục kích tình cảnh này đều nhịn không được kinh hô lên, cha của tiểu nam hài kia lại càng thảm thiết kêu la trong kinh hãi tột độ. Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, thảm họa mắt thấy là phải xảy ra ngay trước mắt, Cổ Phong rốt cuộc cũng không để ý đến ba người vô lý dây dưa trước mắt nữa rồi, càng không thể để ý đến việc gì là kinh thế hãi tục, thân thể nhanh như chớp mạnh mẽ vọt ra, lao về phía đứa bé kia và chiếc xe bán tải nhỏ... Mọi người chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, sau đó liền nghe thấy tiếng "Ầm!" vang lên một tiếng thật lớn. Một nam nhân trẻ tuổi, một tay ôm tiểu nam hài, một tay chống lên đầu chiếc xe bán tải nhỏ, cứ như vậy thẳng tắp đứng ở đó, đầu chiếc xe bán tải nhỏ liền giống bị người từ giữa mạnh mẽ đập một cái búa tạ lõm vào, mà nắm đấm của nam nhân kia liền vừa lúc ở chỗ lõm vào kia. Tất cả đều xảy ra trong chớp nhoáng, tất cả mọi người đều cho rằng tiểu nam hài này sắp chết thảm rồi, không ngờ lại xảy ra một màn như vậy, tất cả mọi người đều bị tình cảnh trước mắt dọa ngẩn người, trợn mắt hốc mồm đứng ở đó có tới mấy giây không kịp phản ứng, nhưng có một vài người thần kinh đặc biệt thô to lại đã móc điện thoại ra, hướng về nam nhân đội chiếc xe bán tải nhỏ giống như siêu nhân kia liền là một trận mạnh mẽ chụp ảnh, "Chương trình "Hôm nay phát sóng" đang tổ chức cuộc thi đưa tin có thưởng, bức ảnh này mà gửi đi, thì phí điện thoại tháng này khẳng định sẽ có chỗ dựa!" Ba tên giặc cướp trong chiếc xe bán tải nhỏ cũng bị dọa cho trợn mắt há hốc mồm, người chịu trách nhiệm lái xe kia đầu tiên phản ứng lại, mạnh mẽ đạp chân ga hết cỡ, bánh xe và mặt đất ma sát cấp tốc, một luồng khói trắng liền bốc lên, nhưng xe vẫn không thể tiến lên một chút nào, nguyên nhân chính là Cổ Phong ở phía trước một tay vẫn chống ở đầu xe. Người lái xe kia phản ứng cũng cực kỳ nhanh, nếu không thì làm sao dám ra ngoài cướp bóc chứ, lập tức liền vào số lùi, đạp ga, chiếc xe liền lùi mạnh về phía sau. "Muốn chạy trốn?" Cổ Phong cười lạnh một tiếng, thân thể lại một lần nữa nhanh như chớp vọt ra, thoáng cái đã đến bên cạnh chiếc xe bán tải nhỏ, rống to một tiếng, đôi tay đầy nội khí cùng lúc đưa ra, "Ầm ầm!" lại một tiếng vang lên, chiếc xe bán tải nhỏ liền bị Cổ Phong ngạnh sinh sinh đẩy cho lật nghiêng. Khán giả thật vất vả mới ngậm miệng lại lại một lần nữa há to ra, lại ngẩn người một lúc lâu sau đó mới phản ứng lại, tiếng hoan hô vỗ tay vang trời như sấm nổi lên. Triệu đội trưởng kia và hai thành viên đội trị an có ngốc nữa cũng nhận ra mình bây giờ nên làm gì rồi, ba người hầu như cùng lúc lao về phía chiếc xe bán tải nhỏ kia, không tốn bao nhiêu công sức, liền bắt gọn ba tên giặc cướp trong chiếc xe bán tải nhỏ đã bị ngã đến mức choáng váng. Bên này, cha của tiểu nam hài đã ôm chặt lấy con trai, tâm trạng kích động vì mất mà tìm lại được đã khiến hốc mắt của người đàn ông vốn dĩ bình thường như sắt thép này đều đỏ lên, hướng về Cổ Phong đang cứu người, dĩ nhiên là liên tục nghìn lần cảm ơn vạn lần cảm tạ, suýt chút nữa là đã quỳ xuống tại chỗ rồi. Khi Cổ Phong ở Đại Liêu bị người khác nhục mạ và ức hiếp thì đã chịu đựng quá nhiều rồi, thế nhưng đối mặt với cảnh tượng vừa làm anh hùng vừa làm ân nhân như vậy lại vẫn là lần đầu tiên, lập tức đỏ mặt tía tai, lúng túng cũng không biết nên nói gì cho phải. "Huynh đệ, ân tình này của ngươi, ta ghi khắc trong lòng rồi, ta tên Thường Thiết Quân..." Thường Thiết Quân đang định giới thiệu mình, người cảnh sát nhân dân được gọi là Triệu đội trưởng kia đi tới. "Vị tiên sinh này, làm phiền ngươi cùng chúng ta trở về một chuyến được không?" Thái độ của Triệu đội trưởng đã xoay chuyển một trăm tám mươi độ, nói với Cổ Phong vô cùng khách khí. "Còn muốn trở về? Ta không phải đã làm việc tốt rồi sao?" Trong lòng Cổ Phong cảm thấy ủy khuất cực kỳ, trong lòng hận hận nói, sớm biết như vậy ta liền không trượng nghĩa ra tay rồi, vụ cướp liền xảy ra ngay dưới mắt các ngươi, còn xảy ra nhân mạng, xem các ngươi làm sao mà báo cáo kết quả nhiệm vụ. Lúc này trong lòng Cổ Phong tuy có chút bụng dạ hẹp hòi, nhưng nếu là tình cảnh lại một lần nữa xảy ra, hắn vẫn sẽ không chút do dự ra tay, dù sao đó là một sinh mệnh nhỏ vô tội a. Triệu đội trưởng cũng bị làm cho dở khóc dở cười, ai mà không biết ngươi đã làm việc tốt, nhưng dựa theo trình tự nhất định phải ghi lại một bản khẩu cung a! Hơn nữa cho dù ngươi đã làm việc tốt, nếu như ngươi là một tên tội phạm bị truy nã thì công này không thể bù đắp tội lỗi được, nhiều nhất cũng chỉ là được khoan hồng xử lý mà thôi, cho nên kiên trì nói: "Mời ngươi cùng chúng ta trở về một chuyến, cảnh sát và nhân dân hợp tác mà, sẽ không làm mất bao nhiêu thời gian đâu!" "Nhưng ta không có thời gian a, ta còn phải đi mua thuốc cho tỷ tỷ của ta nữa!" Cổ Phong một chút cũng không muốn đi cái đồn công an kia, bởi vì hắn không có chứng minh thư, cũng không có giấy tạm trú, hắn ở thời đại này căn bản chính là một người ba không, làm không khéo, chỉ sợ còn phải bị giam giữ lại! Thường Thiết Quân nghe xong lời này của Cổ Phong lại một lần nữa bị cảm động, bởi vì nếu Cổ Phong muốn cùng cảnh sát nhân dân trở về, với hành động kinh người mà hắn vừa làm ra bây giờ khẳng định sẽ thu hút một số lượng lớn phóng viên, đến lúc đó vừa phỏng vấn vừa lên hình, thì thanh niên này sẽ vang danh lập vạn, đại xuất phong đầu. Bằng vào thân thủ như vậy của hắn, những trường học văn võ kia khẳng định phải tìm hắn làm cố vấn hoặc huấn luyện viên, những đạo diễn nổi tiếng kia cũng có khả năng tìm hắn đi quay một phiên bản hiện đại của "Lý Tiểu Long" gì đó, nếu làm được tốt hơn một chút, thì càng có thể bị Chính phủ Thâm Thành xây dựng thành tấm gương mẫu mực cho hình tượng tích cực, tham gia bình chọn "Mười thanh niên kiệt xuất năm nay" nữa. Một lời mời trăm lợi mà không có một hại như vậy, thanh niên kia vậy mà lại từ chối, hơn nữa còn nhớ mãi việc mua thuốc cho tỷ tỷ, một thanh niên hiếu tâm như vậy, phúc hậu như vậy, lại còn khiêm tốn như vậy ở xã hội ngày nay thật là quá hiếm có, Thường Thiết Quân nhịn không được hỏi: "Huynh đệ, ngươi thật sự không có thời gian sao?" "Thường đại ca, ta thật sự không có thời gian a!" Cổ Phong kỳ thật càng muốn nói là, ta thật sự không có chứng minh thư rồi, đừng tra xét ta nữa được không? "Được rồi, đã ngươi thật sự không có thời gian, vậy ngươi thì đi giải quyết trước đi!" Thường Thiết Quân sảng khoái nói. "Được, Thường đại ca, tái kiến!" Cổ Phong nói xong liền quay đầu bỏ đi. "Ai, ngươi..." Triệu đội trưởng kia lập tức liền muốn đưa tay ngăn cản, nhưng không đề phòng Thường Thiết Quân xoẹt một tiếng móc ra một thứ, ở trước mặt hắn sáng lên một cái. Đó là một quyển chứng nhận, Triệu đội trưởng tuy rằng thật sự không mang theo, nhưng Thường Thiết Quân lại thật sự mang theo rồi, hơn nữa là hiếm khi mang theo một lần! Triệu đội trưởng nhìn thấy quyển chứng nhận này, trên mặt kinh ngạc, xoẹt một tiếng đứng nghiêm, liền muốn giơ tay lên chào, Thường Thiết Quân lại ấn tay của hắn xuống nói: "Nhanh chóng xử lý chuyện này đi, tránh mở rộng ảnh hưởng, trị an của phố Bát Lan lại như thế này, các ngươi nên hảo hảo kiểm điểm rồi!" "Vâng!" Triệu đội trưởng kia nào còn dám nói thêm nửa lời, điều duy nhất hắn phải may mắn là hôm nay gặp phải cái nhị lăng tử vừa rồi giống như con trâu rừng kia, nếu không thì chiếc xe bán tải nhỏ kia thật sự đã tông người rồi, hậu quả thì không thể tưởng tượng nổi rồi, không chỉ hắn, mà ngay cả đội trưởng chân chính của đội tuần cảnh đại đội kia của hắn đều phải chịu không nổi trách phạt!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang