Trời Sinh Thần Y (Thiên Sinh Thần Y)
Chương 35 : Đây không phải là kết quả chẩn đoán
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 10:53 02-11-2025
.
Không bao lâu sau, Tô Mạn Nhi đi ra từ phòng vệ sinh, vẻ mặt rất thản nhiên, vì không phải đại di lại tới thăm, mà là lúc vừa ngã ngồi trên mặt đất không cẩn thận bị mảnh vụn cắt trúng, nhưng lại không cắt vào đâu khác, cứ thế lại gần chỗ đó, hơn nữa còn chết tiệt bị người không nên thấy nhất nhìn thấy. Nàng giải thích cũng không tốt, không giải thích cũng không tốt, chỉ có thể làm ra vẻ trấn tĩnh, nghiêm chỉnh giáo huấn Cổ Phong: "Sau này, những chỗ không nên nhìn thì đừng có nhìn lung tung!"
Cổ Phong thoáng vẻ mặt ngượng ngùng, hắn lại không phải cố ý muốn nhìn, vết đỏ ửng đó rõ ràng như thế, muốn không nhìn thấy cũng rất khó. Nhưng mà chuyện như thế này, càng giải thích càng giống che đậy, càng che đậy càng không có tiền đồ!
"Được rồi, ta chính là đã nhìn rồi đó!" Cổ Phong tự nhận không may thở dài trong lòng, cầm điều khiển TV ấn tới ấn lui, nhưng cuối cùng vẫn không thể như Tô Mạn Nhi, nhấn một cái tinh thể lỏng TV liền sáng lên màn hình.
Thấy bộ dạng ngốc nghếch của Cổ Phong, Tô Mạn Nhi vừa tức vừa buồn cười, nhịn không được nói: "Không phải nhấn chỗ đó, nhấn chỗ màu đỏ kia!"
"Lẽ nào ta lại nhấn vào chỗ không nên nhấn?" Cổ Phong nói ẩn ý nhìn nàng hỏi.
Mặt Tô Mạn Nhi vô cớ đỏ bừng, "Nói nhảm gì thế, bảo ngươi nhấn nút màu đỏ kia."
"Ta chính là nhấn chỗ này mà!" Cổ Phong tủi thân giang điều khiển ra cho nàng xem, ngón tay của hắn ngay trên nút bật/tắt màu đỏ.
"Lẽ nào cái tinh thể lỏng TV này là hàng nhái?" Tô Mạn Nhi nghi hoặc không hiểu nói, nhìn hai bên một chút, lúc này mới phát hiện thì ra là nguồn điện chưa cắm, thảo nào hắn ấn tới ấn lui cũng không mở được. Cứ theo cách này mà nhấn, nhấn đến chết TV cũng sẽ không sáng.
Bên này đang bừng tỉnh đại ngộ, bên kia đã nảy sinh nghi vấn về danh từ mới này, "Hàng nhái là gì?"
"Chính là hàng giả!" Tô Mạn Nhi tự nhiên mà trả lời.
"Hàng giả là gì?" Cổ Phong càng không hiểu, Đại Liêu còn chưa có cái loại đồ chơi đăng ký thương hiệu này.
"Chính là, chính là hàng buôn lậu..." Tô Mạn Nhi hơi đau đầu rồi, nàng phát hiện khi đối mặt với Cổ Phong, khẩu tài của mình cho dù tốt đến mấy cũng không ăn thua.
"Hàng buôn lậu là gì?" Cổ Phong vẫn mơ hồ như rơi vào sương mù.
Tô Mạn Nhi bình thường khéo mồm khéo miệng bị hỏi đến mức cạn lời, cơn điên của gã này lại bùng lên rồi.
Sau khi bật TV lên, Tô Mạn Nhi duỗi người vươn vai nói với Cổ Phong: "Chính ngươi xem TV đi, có nghi vấn gì thì hỏi nó!"
"Nó sẽ trả lời sao?" Cổ Phong ngơ ngác nói một câu.
Tô Mạn Nhi vô lực lườm hắn một cái, "Ngươi nghĩ sao?"
"Ta chưa từng hỏi, không rõ ràng!" Cổ Phong thật thà lắc đầu nói.
Tô Mạn Nhi bị làm cho dở khóc dở cười, "Đồ đần, nó chỉ là một cỗ máy, nếu muốn nó có thể trả lời ngươi, thì nó sẽ không phải là máy móc, mà là một người máy rồi! Đã hiểu chưa? Chính ngươi xem thật kỹ đi, ta đi ngủ đây, ngày mai là thứ hai, còn phải đi làm!"
Trong nhà tự nhiên thêm ra một người, áp lực của nàng lớn rồi, phải càng nỗ lực kiếm tiền nuôi gia đình mới được.
Cổ Phong cái hiểu cái không gật đầu, thật ra hắn vẫn rất muốn hỏi, cái gì gọi là người máy! Nhưng nhìn thấy dáng vẻ đã rất mệt mỏi của Tô Mạn Nhi, hắn cũng không tiện làm phiền nàng nữa rồi, đành phải tự mình tìm đáp án trong cái ô vuông có rất nhiều người tí hon kia.
Sáng ngày thứ hai, lúc Tô Mạn Nhi thức dậy chuẩn bị đi làm, kinh ngạc phát hiện Cổ Phong vậy mà vẫn còn đang xem TV.
"Trời ạ, ngươi đã xem suốt cả đêm TV sao?" Tô Mạn Nhi líu lưỡi hỏi.
"Không có, tối qua ta đã ngủ rồi, lúc trời sáng mới dậy!" Cổ Phong phát hiện cái ô vuông này, không, nên gọi nó là tinh thể lỏng TV mới đúng, đây quả thực là một vật tốt, nó đã dạy hắn rất rất nhiều sự vật mới mẻ.
"Ngươi thật sự là cần mẫn, xem TV như đi làm rồi!" Tô Mạn Nhi cười khổ, nhưng cũng có chút vui mừng, thích xem TV dù sao cũng tốt hơn thích đi đánh bạc, chơi gái hay điên loạn, nam nhân mà, tổng phải có một hai sở thích, nếu không thì làm sao gọi là nam nhân đâu.
"Ta đang học tập!" Cổ Phong rất nghiêm túc hồi đáp.
"Ha ha, xem TV mà học tập sao? Được rồi, tùy ngươi vậy, ta đi làm đây! Ngươi tự chăm sóc bản thân đi, giữa trưa trở về làm thịt kho tàu cho ngươi!" Tô Mạn Nhi cầm túi chuẩn bị ra cửa.
"Được, tái hội!" Cổ Phong không quay đầu lại nói.
Tô Mạn Nhi đổ mồ hôi, "Là tái kiến mới đúng!"
"Ồ, tái kiến!"
...
Cùng lúc đó, trong văn phòng chủ nhiệm khoa truyền nhiễm Bệnh viện Nhân dân thành phố.
Bành Viện trưởng đang nổi trận lôi đình, đập bàn chất vấn Tiếu chủ nhiệm phụ trách toàn diện công tác khoa truyền nhiễm và Hứa y sĩ, Lưu hộ sĩ trực ban đêm qua: "Các ngươi đang làm cái quỷ gì thế, vì sao bệnh nhân lại hôn mê bất tỉnh chỉ trong một đêm? Các ngươi rốt cuộc có biết hay không bệnh nhân này trọng yếu bao nhiêu? Ta không phải lặp đi lặp lại nhiều lần dặn dò các ngươi, bệnh nhân này, nhất định phải dốc lòng chăm sóc, tuyệt đối không được có bất kỳ sai sót nào sao?"
Tiếu chủ nhiệm cũng rất lấy làm lạ, đêm qua lúc hắn tan ca, thân thể bệnh nhân tuy yếu ớt, nhưng các tình huống cơ bản như thân nhiệt, huyết áp, mạch, nhịp tim, hô hấp vân vân đều vẫn tốt đẹp, sau khi giao phó y lệnh, lại phân phó Hứa y sĩ trực ban phải thận trọng đối đãi bệnh nhân đó sau, hắn liền đi về nhà, ai ngờ buổi sáng hôm nay đi kiểm tra phòng một cái, lại đã phát hiện bệnh nhân đã hôn mê bất tỉnh rồi.
Hứa y sĩ và Lưu hộ sĩ thì càng ủy khuất hơn, sau khi Tiếu chủ nhiệm ngàn dặn vạn dò đêm qua, họ đối với bệnh nhân này đã lưu tâm, từ ca đêm, cứ cách mỗi một giờ họ lại kiểm tra phòng bệnh nhân đó một lần, mãi cho đến mười hai giờ đêm, họ mới lần lượt đi phòng trực ban nghỉ ngơi, ba giờ nửa đêm, họ còn đặc biệt đi kiểm tra phòng một lần, lúc đó bệnh nhân vẫn đang yên đang lành, nhưng là buổi sáng hôm nay đi kiểm tra phòng cùng viện trưởng và chủ nhiệm thì, lại kinh ngạc phát hiện bệnh nhân nằm ở trên giường phảng phất còn chưa tỉnh lại vậy mà đã lâm vào trạng thái hôn mê sâu.
Không cần hỏi, bệnh nhân có thể khiến Bành Viện trưởng để tâm như vậy, vậy chỉ có Đinh lão đầu mà thôi.
Nhưng là vì sao Đinh lão đầu lại hôn mê bất tỉnh chỉ trong một đêm đâu? Chẳng những Bành Viện trưởng không hiểu, ngay cả y sĩ hộ sĩ khoa truyền nhiễm luôn chú ý Đinh lão đầu cũng không hiểu nổi.
Bành Viện trưởng vội vàng triệu tập chuyên gia giáo sư khoa truyền nhiễm để hội chẩn, sau khi kiểm tra cho Đinh lão đầu xong rồi ra khỏi phòng bệnh, mọi người ngồi xuống trong phòng họp khoa truyền nhiễm để thương thảo.
"Tiếu chủ nhiệm, ông cho rằng bệnh nhân này đột nhiên hôn mê là nguyên nhân gì?" Tiếu chủ nhiệm là người đứng đầu khoa truyền nhiễm, xảy ra vấn đề, Bành Viện trưởng tự nhiên là người đầu tiên tìm hắn rồi.
Tiếu chủ nhiệm mặt lộ vẻ khó xử, mãi một lúc sau mới do dự mở miệng, "Tôi nghĩ, bệnh nhân là do viêm gan dẫn đến hôn mê gan."
Chẩn đoán uy quyền của khoa truyền nhiễm, vậy tự nhiên là có chút đạo lý, các chuyên gia giáo sư đều gật đầu, bệnh nhân này chẩn đoán ban đầu chính là viêm gan, xuất hiện triệu chứng hôn mê gan nguy trọng cũng không hiếm lạ.
Bành Viện trưởng cũng đã sớm có suy đoán như vậy, chỉ là trong lòng hắn vẫn còn nghi ngờ trùng trùng, kết quả kiểm tra của Đinh lão đầu tuy chứng thực hắn mắc viêm gan, nhưng cũng chỉ là nhẹ, hoàn toàn không đến mức độ xơ gan hôn mê gan, hơn nữa bệnh tình ổn định, huống hồ đêm qua đã bắt đầu điều trị viêm gan thông thường, theo lý mà nói, bệnh tình sẽ không đột biến, cho dù đột biến thì cũng không thể nào lúc ngủ xuất hiện triệu chứng nghiêm trọng như hôn mê gan này a!
Các chuyên gia giáo sư nghiên cứu tới nghiên cứu lui, kết quả cuối cùng cũng nhất trí cho rằng chẩn đoán của Tiếu chủ nhiệm là rõ ràng, bệnh nhân đó chính là xuất hiện hôn mê gan.
Bành Viện trưởng tuy cũng có chút đồng tình, nhưng là nhiều hơn vẫn là nghi ngờ, rời khỏi khoa truyền nhiễm, hắn trực tiếp đi đến phòng thí nghiệm, bởi vì xét nghiệm chất nôn của Đinh lão đầu đó, đến thời điểm này hẳn là đã có kết quả rồi.
.
Bình luận truyện