Tôi Trở Thành Hung Thần Trong Trò Chơi Thủ Thành
Chương 53 : Pháo đài Ngoại ô Phía bắc
Người đăng: ksama
Ngày đăng: 21:39 21-11-2025
.
Ding! Ding! Ding!
Bàn quay sát thương bắt đầu quay cuồng đầy điên loạn.
Một làn sóng lo lắng ập đến khi tôi nhìn những con số quay cuồng ấy.
Chắc chắn tôi sẽ không thất bại ở đây… đúng chứ? Tôi sẽ không quay trúng kết quả tồi tệ nhất chứ?
‘Mặc kệ, tôi ra tay là vì Jupiter và Damien không thể mạo hiểm bị thương!’
Tốt hơn là để bản thân chịu tổn thương thay họ. Dù có hơi mệt mỏi một chút, tôi vẫn có thể ra lệnh dù đang bó bột.
Ngược lại, Jupiter và Damien phải ngay lập tức tham chiến trong giai đoạn phòng thủ chiến sắp tới. Họ tuyệt đối không thể chịu bất cứ thương tích nào!
…Đó là lý do tôi bước ra, nhưng thật lòng mà nói, cảnh tượng khuôn mặt khổng lồ của golem lao về phía tôi cũng khiến người ta không khỏi rùng mình.
Chắc chắn tôi sẽ không roll ra số không chứ, đúng không? Thần của Cờ Bạc, xin hãy phù hộ!
Chrrr…
May quá.
Ding!
1, 2, 5!
Con số khá ổn.
“125 sát thương!”
Không chỉ đủ, mà còn dư thừa!
Một luồng gió mạnh bao quanh nắm đấm của tôi. Tôi vung nắm đấm lên từ vị trí thấp.
Bùm-!
Cùng với vụ nổ gió, đầu của con golem, vốn đang lao thẳng về phía tôi, bị đẩy bật ngược lại một cách rất hài hước.
Thịch, thịch-THỊCH!
Tiếng thứ gì đó vỡ vụn vang lên khi cổ nó uốn cong theo hướng phi lý đối với con người.
“Hừm.”
Đầu golem, bay lên trong không trung, rồi lao thẳng xuống đất. Koo-goo-gung!
“Hoo!”
Tôi phủi sạch bụi trên tay.
Lẽ ra quá trình khám phá nên được vận hành bằng cách loại bỏ các yếu tố bất định, chứ không dựa vào những cú liều vận may như thế này.
Thế nhưng, hoàn cảnh cứ liên tục đưa tôi vào những tình thế như vậy.
Khi lớp bụi còn lại tan biến, đầu golem vỡ nát, lộ ra Mana Core nằm ở ngay trung tâm.
Con Golem vẫn bất động. Ánh sáng đơn độc, như ngọn hải đăng ở trung tâm đầu nó, nhấp nháy yếu ớt.
“Mưa… đang rơi.”
Lucas tiến đến gần, giơ tay ra.
“Điện hạ, kết thúc nó đi.”
“Ừm.”
Ra đòn kết liễu boss sẽ đem lại lượng kinh nghiệm lớn.
Do cấp độ của tôi hiện đang thấp nhất, tôi sẵn lòng nắm lấy cơ hội hạ gục chắc chắn này.
“Lucas, cho ta mượn kiếm của anh.”
“Vâng, đây ạ.”
Lucas nhanh chóng trao kiếm cho tôi.
Sát thương của Lucky Strike không thể đoán trước được, và chẳng ai biết lúc nào một con số phi lý có thể xuất hiện.
Do đó, tôi chọn mượn kiếm, vì lý do an toàn.
Tôi giơ kiếm lên cao hướng về khuôn mặt golem.
Ánh sáng duy nhất trên khuôn mặt golem dần mờ đi.
“Mưa… đang rơi rất nặng.”
Sinh vật này rốt cuộc đang lẩm bẩm gì vậy?
Dồn toàn lực, tôi đâm kiếm xuống.
*****
Sau khi hạ gục boss, trong khi các đồng đội thu nhặt vật phẩm từ xác của boss,
tôi kiểm tra tình trạng rõ ràng trên cửa sổ hệ thống.
[Con hẻm Bí mật— Phòng Boss]
— Hạ gục boss! (Đã hoàn thành)
— Lv.20 Golem Hơi Nước Khổng Lồ [Người quét dọn nhà kho Banyan Bullock]
— Ngươi đã tiêu diệt hoàn toàn mọi bộ phận của boss này. Hạ gục hoàn hảo!
‘Tôi còn nhận được phần thưởng hạ gục hoàn hảo nữa.’
Với một tiếng huýt nhẹ, tôi tập hợp những người khác.
Thực ra, con golem khổng lồ này có thể bị đánh bại dễ dàng bằng cách phá hủy Magic Core nằm trong đầu. Khi bị phá hủy, các lõi còn lại sẽ kích hoạt chuỗi nổ dây chuyền.
Tuy nhiên, tôi không tiết lộ điều này với đồng đội. Tôi chọn tự mình tháo rời từng bộ phận của con golem.
‘Hơn nữa, mỗi bộ phận bị phá hủy sẽ nhận thêm phần thưởng. Tất nhiên, tôi phải nghiền nát toàn bộ nó rồi.’
Ngoài ra, tôi còn nhận được điểm kinh nghiệm từ đòn đánh cuối cùng. Việc thăng cấp đang nằm trong tầm tay.
‘Nhiệm vụ này hóa ra là một mỏ vàng thực thụ.’
Tôi thu thập thành công tất cả phần thưởng bên trong hầm ngục. May mắn hơn nữa, tôi đã chạm trán một NPC thương nhân và nhận được hai vật phẩm hạng SSR.
Tất nhiên, tôi đã đưa chúng cho Evangeline dưới vỏ bọc đền bù…
‘Dù sao tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần chi trả cho khoản này. Quá là một món hời.’
Mọi việc tiến triển suôn sẻ đến mức đáng nghi. Nhưng may mắn là may mắn.
Lúc đó, khi tôi đang lục soát phòng boss, Damien gọi tôi.
“Điện hạ! Thần tìm thấy một rương kho báu và một lối đi mới!”
“Ta sẽ đến đó. Lucas?”
Gọi tên Lucas, tôi ra hiệu về phía Jupiter.
“Giữ lấy.”
“Tuân lệnh.”
Lucas nhanh chóng giữ chặt Jupiter, người gần như đang chảy nước miếng khi nhìn thấy rương báu.
Jupiter quẫy đạp và kêu lên.
“Không, thần sẽ ngoan! Sao ngài lại nghi ngờ bà lão bất lực này chứ? Thần sẽ chỉ quan sát thôi, được chứ? Điện hạ! Thần thề, chỉ quan sát thôi!”
Làm sao có thể tin bà ta sẽ chỉ quan sát thôi chứ. Giống như giao cá cho mèo vậy.
Ở góc xa nhất của kho, một rương báu khổng lồ và cánh cửa dẫn sang phía đối diện được đặt sẵn.
Đứng trước rương, tôi nhanh chóng mở nó ra. Hãy để nữ thần may mắn dẫn lối cho chúng ta!
Một ánh sáng tím phát ra từ đáy rương.
‘Đây là vật phẩm hạng SR!’
Chạm tay vào rương, tôi rút ra một vật phẩm. Cái gì vậy?!
[Scream Orb (SR) Lv.30]
— Loại: Quả Cầu Phép
— Sát Thương: 40-45
— Độ Bền: 15/15
— Mỗi lần hạ gục kẻ địch sẽ tăng 5% sát thương của đòn tấn công kế tiếp. Hiệu ứng duy trì trong 30 giây.
— Bộ trang bị: Must Scream (1/3)
— Nếu trang bị đủ bộ, mỗi kẻ địch bị hạ gục sẽ gây ra hiệu ứng sợ hãi trên diện rộng.
(Cần ‘Scream Robe’ để kích hoạt bộ)
(Cần ‘Scream Gloves’ để kích hoạt bộ)
“……”
Một vật phẩm cho pháp sư, trùng hợp vậy sao?
Cầm quả cầu, tôi liếc nhìn Jupiter, người gần như nín thở vì sung sướng. Ôi trời.
“Đây.”
“Tạ ơn điện hạ~!”
Khi tôi ném quả cầu về phía bà, Jupiter khéo léo bắt lấy và trang bị, cười khúc khích.
Vật phẩm này rất phù hợp với Jupiter. Một bộ trang bị tuyệt vời cho pháp sư diện rộng, có thể xóa sổ đám đông chỉ trong một đòn, dù không biết khi nào chúng tôi mới tìm đủ hai món còn lại.
Ngoài ra, trong rương còn có hai Magic Core tiêu chuẩn cao cấp (SR). Một chiến thắng nhỏ.
Với việc đó, tôi đã hoàn thành việc lục soát phòng boss và khu vực thứ hai đã chính thức bị chinh phục.
[Khu vực 2: Con hẻm Bí mật]
— Tiến độ: Phòng Thường 4/4, Phòng Boss 1/1
— Rương Kho Báu Thu Thập: 5/5
[Boss Hạ Gục Tuyệt Đối!]
Với phần thưởng tiêu diệt toàn bộ cộng với thưởng quét sạch, chúng tôi thực sự đã trúng mánh lớn.
Vì không còn việc gì ở đây, tôi ra hiệu cho cả nhóm di chuyển về phía cánh cửa phía sau rương kho báu.
“Tiến lên. Chúng ta cần chiếm nốt điểm lưu kế tiếp thì mới kết thúc cuộc hành trình này được.”
Một tiếng thở phào hiện rõ trên gương mặt các đồng đội.
Và điều đó hoàn toàn xứng đáng. Cuộc khám phá tự do này gần như đã ngốn trọn ngày của chúng tôi.
Nếu tốc độ chậm hơn một chút, chúng tôi sẽ phải cắm trại trong hầm ngục và kéo dài chuyến đi sang đến ngày thứ hai. Ai cũng mệt nhoài.
Khi tôi mở cửa và tiến vào khu vực phía sau kho, một cầu thang cao xuất hiện cách tôi vài bước đi.
“Cái gì đây…?”
“Hmm.”
Tôi giơ đèn lồng lên cầu thang đá.
Cầu thang dường như xoắn vô tận vào bóng tối. Và dẫn tới…
“Có vẻ như đây là cầu thang lên tường thành của thành phố.”
Hướng về bức tường bảo vệ bao quanh ngoại ô thành phố.
‘Chúng tôi đi đúng hướng rồi.’
Cho đến nay, mọi thông tin tôi thu thập đều khớp hoàn hảo với những diễn biến trong trò chơi.
Tôi ra hiệu lên trên.
“Leo lên thôi.”
Cầu thang kéo dài khá xa. Khi tiếp tục leo, Damien, thiếu sức bền, và Jupiter già nua bắt đầu tụt lại phía sau.
“Hộc, hộc…”
“Điện hạ! Cặp gối của bà lão này sắp gục xuống rồi! Chúng ta còn phải leo bao xa nữa?”
“Chỉ một chút nữa thôi. Sắp tới nơi rồi.”
Dù nói vậy, cơ thể tôi cũng ướt sũng mồ hôi. Sao bọn họ phải xây tường cao đến thế? Chẳng lẽ không thể làm ngắn lại để dễ leo lên hơn sao?
Nhưng đó là thực tế, và cuối cùng chúng tôi cũng lên tới đỉnh sau khoảng 10 phút.
“Ah, Điện hạ, lưng thần… Ah.”
Tôi ngã vật xuống sàn đá lạnh, kiệt sức. Damien lặng lẽ gục bên cạnh, Jupiter ngồi xuống cạnh cậu ta và rút điếu thuốc.
“Hộc, hộc, thần cảm giác mình sắp chết vì suy tim, để thần hút một điếu trước đã…”
“Nếu bà hút bây giờ, bà sẽ chết thật đấy…”
Lucas và Evangeline cũng mệt mỏi, rút bình nước từ túi và uống cùng lúc.
Như thể họ đồng bộ hóa, mỗi người uống một bình. Lạ thật, sao hai người đó lại đồng điệu đến vậy nhỉ?
“Tốt lắm, mọi người. Chúng ta đã tới nơi rồi.”
Tôi chỉ tay về phía trước.
Cầu thang dẫn tới một tháp canh, và bên trong tòa tháp rộng lớn là một viên đá phép phát sáng cùng đống đá quen thuộc.
Cổng dịch chuyển.
“Hoan hô! Mau quay về thôi. Nếu còn không được trở về, cơ thể già này sợ là sẽ bị viêm khớp mất!”
Jupiter, dường như vừa được hồi phục sức sống, nhảy dựng lên và chạy nhanh về phía cổng dịch chuyển. Đột nhiên tràn đầy năng lượng vậy sao? Trước đó không phải tim bà không thể đập được nữa sao?
“Ngay khi về, thần sẽ ngâm mình trong bồn nước nóng, cầm một ly whiskey có đá ở tay này và một điếu xì gà tay kia…”
Ước nguyện chân thành của Jupiter đột ngột bị gián đoạn.
Jupiter, đứng sát rìa tháp canh, cứng đờ nhìn về phương xa.
Hiếu kỳ, những người khác cũng theo sau để nhìn xem bà đang chăm chú điều gì. Rồi tất cả đều sững sờ.
“Đây là….”
Tôi cũng chậm rãi đi theo.
Một bức tường thành khổng lồ trải dài trước mắt.
Dày gấp đôi bức tường ở Crossroads và cũng cao hơn rất nhiều, quy mô thật sự khổng lồ.
Và bên trong bức tường này là Vương quốc Hồ.
Những gì chúng tôi thấy từ con hẻm lúc trước chỉ là một phần rất nhỏ của vương quốc ma thuật này.
Kích thước thật sự của Vương quốc Hồ chỉ hiện rõ khi chúng tôi quan sát từ tường thành cao chót vót.
‘Rộng lớn đến mức không thể nhìn hết trong một tầm mắt.’
Gợi nhớ kỷ niệm khi tôi leo đài quan sát tòa nhà chọc trời ở Seoul và nhìn xuống thành phố.
Vương quốc Hồ rộng lớn như thể không có phần cuối. Vấn đề là, thành phố này hoàn toàn không có sự sống.
Trong tầm mắt chúng tôi, toàn bộ thành phố đều chìm trong bóng tối, không thể nhìn thấy gì. Nhưng một vì lý do đặc biệt, chúng tôi vẫn có thể thấy sơ lược bố cục.
“Ánh sáng….”
Damien thầm thì, giọng run.
“Ánh sáng có thể được nhìn thấy khắp thành phố.”
Như những vì sao rải trên bầu trời nhiều mây, những ‘điểm’ sáng rải rác trong thành phố tỏa sáng như ngọn nến giữa đêm khuya.
Có ai đó đã đặt những viên đá phép thuật phát sáng vĩnh cửu và lửa bất diệt tại mỗi ngã tư. Nhờ đó, một số người sống sót có thể xác định được đường đi cho mình.
Và đó chưa phải là nguồn sáng duy nhất.
“Đó là cái gì? Một ngọn hải đăng sao…?”
Evangeline chỉ về phía trung tâm thành phố.
Một ngọn lửa nhấp nháy từ ngọn tháp nhô ra giữa trung tâm.
Dù yếu ớt so với bóng tối dày đặc xung quanh, nó vẫn là nguồn sáng rõ ràng nhất tôi từng thấy kể từ khi bước xuống ngục tối.
Ánh sáng đó chiếu rọi kiến trúc cao nhất và nguy nga nhất của thành phố này.
‘Lâu đài của Hoàng gia Vương quốc Hồ.’
Tôi dõi mắt nhìn lâu đài lấp lánh như ảo ảnh giữa bóng tối xa xăm.
Nơi đó sẽ là khu vực khám phá cuối cùng của chúng tôi.
Và cũng là chiến trường để đối đầu với boss chung cực.
‘Vẫn còn một đoạn đường dài để tới được nơi đó….’
Nhìn theo những chấm lửa nhỏ kết nối con đường từ đâu đến lâu đài, tôi nuốt nước bọt.
Khoảng cách từ đây đến đó đủ khiến người ta choáng váng. Những điểm sáng đó bởi vì quá nhiều nên nhìn từ xa trông hệt như một sợi dây.
Thành phố này được thiết kế sao cho trung tâm của thành phố nằm ở vị trí cao nhất, còn ngoại ô nằm ở vị trí thấp nhất.
Và chỗ đứng hiện tại của chúng tôi chính là…
[Khu vực 3: Pháo đài Ngoại ô Phía bắc]
Ở đây.
Khu vực xa nhất, tận cùng bắc của thành phố.
“Khởi đầu từ cổng thành phía Bắc, bởi vì cổng đã bị khóa, chúng ta phải chui vào qua đường cống ngầm, luồn qua hẻm sau, rồi quay lại trên cổng thành phía bắc thành phố.”
Sau khi tổng kết hành trình, tôi quay sang đồng đội, mỉm cười.
“Chúng ta sẽ nghĩ cách đi tiếp sau.”
Tôi xoa tấm lưng đang đau nhức của mình.
“Bây giờ hãy về nhà thôi….”
Hình như tôi đã thừa hưởng chứng đau lưng của hoàng tử. Ugh.
*****
[Khám phá tự do kết thúc!]
[Nhân vật thăng cấp]
— Ash(EX) Lv.15 (↑4)
— Lucas(SSR) Lv.33 (↑2)
— Jupiter(SR) Lv.38 (↑1)
— Damien(N) Lv.27 (↑3)
— Evangeline(SSR) Lv.36 (↑1) [Nhân vật khách mời]
[Trang bị thu được]
— [Thương Kỵ Binh] Demon’s Spear (SSR) [Chuyển nhượng cho khách mời]
— [Khiên] Giant’s Shield (SSR) [Chuyển nhượng khách mời]
— [Quả Cầu Phép] Scream Orb(SR)
[Vật phẩm thu được]
— Magic Core tiêu chuẩn cao cấp(SR): 2
— Ma thạch của quân đoàn Golem: 120
— Mảnh vỡ găng tay của quân đoàn Golem: 32
— Ngọn Đuốc Lửa Xanh
— Quyển trục Triệu hồi: Golem Hơi Nước Khổng Lồ [Kỹ Năng Người Chơi]
.
Bình luận truyện