Tôi Trở Thành Hung Thần Trong Trò Chơi Thủ Thành

Chương 52 : Giant Steam Golem

Người đăng: ksama

Ngày đăng: 21:39 21-11-2025

.
Đoàn người của tôi tập hợp trước ngưỡng cửa phòng boss. Tòa nhà ẩn mình trong con phố nhỏ này hoàn toàn khác biệt với mọi kiến trúc chúng tôi từng thấy; một công trình đá đồ sộ, xét theo quy mô thì có lẽ trước kia nó từng được dùng làm kho chứa. Tương tự những công trình mục nát chúng tôi đã đi ngang, lối vào của tòa nhà đá này cũng bị chặn bởi một tấm sắt khổng lồ. Hoặc đúng hơn là, nó đã từng bị chặn. “Có gì đó… dường như đã phá vỡ phong ấn từ phía trong và lao ra ngoài,” Lucas cẩn thận quan sát lỗ thủng toang hoác trên tấm sắt. Thật vậy, những tấm sắt phong ấn lối vào đã bị thổi tung từ bên trong. Rõ ràng, cách chặn cửa đó không có mấy hiệu quả. Tôi ra hiệu về phía bóng tối u ám bên trong công trình. “Có vẻ con đường của chúng ta là đây. Chúng ta cần tiến vào.” Ngay lập tức, sắc mặt các thành viên trong nhóm trắng bệch. Đặc biệt là Damien và Evangeline, cả hai đều trông vô cùng miễn cưỡng. “Có… có nhất thiết phải vào không?” “Hay… chúng ta rút lui trước đi…” “Im lặng nào, mấy nhóc. Chúng ta không thể đi tới tận đây rồi mà không nhìn quái vật boss một thoáng.” Tôi vỗ vai Lucas, trấn an. “Tiến lên!” “Vâng.” Nuốt khan, Lucas bước tới, đẩy cánh cửa của tòa nhà đá. Két—— Bản lề rỉ sét rít lên khó chịu. Cánh cửa đã bị tàn phá bởi con quái vật bên trong như sắp rơi hẳn xuống khỏi khung, nhưng rồi cũng chịu hé mở. Duy trì đội hình, chúng tôi bước vào bên trong. Trái ngược với bầu không khí quái dị bên ngoài, nội thất bên trong lại ít tồi tàn hơn tôi nghĩ. Dĩ nhiên, “ít tồi tàn” chỉ mang tính tương đối—nó vẫn là một đống hỗn độn. ‘Rộng và cao thật.’ Không gian bên trong giống như kho chứa hàng, rộng lớn và trần nhà cao đến mức khó tin. Chiều cao bên trong xấp xỉ một tòa nhà ba tầng, thế nhưng chẳng hề thấy bóng dáng bất kỳ món hàng hóa nào mà một kho chứa lẽ ra phải có. Những kệ gỗ có lẽ từng dùng để cất hàng giờ phần lớn đã mục nát, chỉ còn lác đác vài cái trụ lại. Lucas quan sát một cái kệ bị vặn xoắn dị dạng dưới đất rồi nheo mắt. “Sàn, tường, và đồ đạc đều có dấu tích bị nước phá hủy. Có vẻ nơi này từng bị ngập một thời gian. Sau đó bị bỏ hoang… Có trận lũ nào sao?” “Chúng ta đang ở dưới một cái hồ. Việc nó bị nước ngấm cũng chẳng có gì lạ.” Tôi đáp qua loa, dùng chiếc đèn lồng soi sáng xung quanh. “Nhưng quan trọng hơn, chúng ta đã vào phòng boss rồi. Đừng hạ thấp sự cảnh giác, hãy kiểm tra kỹ lưỡng từng khu vực.” “Điện hạ, ở đằng kia.” Damien níu tay áo tôi. Tôi liếc xuống, khó hiểu. “Có chuyện gì vậy, Damien?” “Đằng kia… nó ở đó.” “Nó nào?” “……” Bàn tay Damien run rẩy chỉ sâu vào trong kho. Nhìn thấy thứ cậu ta đang chỉ, tôi nín thở. Nó đang ở đó. Một golem khổng lồ, vượt xa bất cứ con nào chúng tôi từng đối đầu trước đây. Và trong một tư thế trông rất giống con người, nó đang nằm sõng soài trên sàn kho. Ding! Ngay sau đó, một cửa sổ hệ thống hiện lên trước mắt tôi. [Con hẻm Bí mật — Phòng Boss] — Tiêu diệt boss! — Lv.20 Golem Hơi nước Khổng lồ [Người quét dọn nhà kho Banyan Bullock] — Boss cung cấp phần thưởng khi phá hủy các bộ phận. Đối thủ của chúng tôi, boss của Khu vực 2, chính là Golem Hơi nước Khổng lồ Banyan Bullock. ‘Sao nó lại đi cùng một cái tên người?’ Giống như Quản lý Cống ngầm Paleug, boss Khu vực 1, con này cũng có một cái tên giống con người. Có lý do gì đó chăng? Chưa kịp nghĩ ngợi, âm thanh cơ khí rợn người vang lên từ thân thể đang nằm của golem. Grrrrrrooooong…! Như dã thú choàng tỉnh, golem nằm bất động từ từ dựng dậy. “Ôi trời, có vẻ mình lại lỡ chợp mắt rồi.” Golem phát ra giọng nói tổng hợp. Cả nhóm lập tức rút vũ khí, chuẩn bị cho trận chiến. Thud… groooooong…! Đứng thẳng dậy, nó tạo thành một tư thế kỳ dị, phần thắt lưng bị vặn méo nhìn đã thấy đau. Nhưng kích thước của nó mới là điều kinh hoàng. Đầu của nó gần như chạm trần. Nó cao gấp đôi và bề ngang rộng gấp ba một con golem hơi nước thường gặp. Kích cỡ gì vô lý thế này? Evangeline há hốc mồm nhìn nó, lẩm bẩm: “Này, ngươi có thể chia cho ta ít chiều cao được không?” Giờ là lúc để nói câu đó sao? Grooooooong——! Sau khi đã đứng vững, con golem chậm rãi giơ cánh tay ra. “Vậy thì bắt đầu dọn dẹp thôi.” Ngay khoảnh khắc đó, trong hai bàn tay nó hội tụ luồng ma lực đỏ— Ziiing——! Và phóng ra hai chùm sáng đỏ. Tia sáng lao đi với tốc độ khủng khiếp, nhưng không làm khó được Lucas và Evangeline đã chuẩn bị kỹ. Evangeline lao lên trước, dựng khiên chặn đứng một luồng sáng, còn Lucas dùng kiếm bạt hướng tia còn lại. Ping! Pew-vrooom! KWA-ANG-ANG…! Hai tia sáng bị đánh bật xoáy loạn khắp kho, phá nát đồ đạc, lật tung các mảnh vỡ và tạo nên một màn khói bụi mịt mù. “Là ma pháp ánh sáng. Thời đại của chúng ta hiếm khi có thể thấy loại pháp thuật này.” Jupiter, dù không hốt hoảng trước kích thước con trùm, lại căng thẳng trước loại ma thuật nó dùng. “Điện hạ, xin… xin ngài hãy đưa ra mệnh lệnh!” “Được rồi.” Tôi đã quá quen với chiến thuật để hạ Golem Hơi Nước Khổng lồ. ‘Trong cái game này có con quái nào tôi chưa từng đánh bại đâu?’ Tôi đã farm con này đến phát chán. Chẳng có lý do gì phải hoảng sợ! “Dù con golem trước mắt chúng ta to xác hơn những con bình thường, nhưng nguyên tắc để tiêu diệt nó vẫn như thường lệ. Chúng ta phải phá hủy Magic Core của nó!” Dĩ nhiên, chuyện đó không đơn giản thế. Tôi cất giọng để cả nhóm cùng nghe được. “Nhưng vì con quái này quá lớn, có nhiều Magic Core được bố trí ở khắp các nơi trên cơ thể nó. Hai tay, hai cánh tay, hai bàn chân, hai chân, ngực, và đầu. Tổng cộng 10 Magic Core.” “10 cái?!” “Vậy… chúng tôi cứ chống đỡ như thế này cho đến khi phá đủ 10 sao?!” Lucas và Evangeline vừa chống đỡ liên tục vừa hoảng hốt. Tôi cười nhạt. “Để hạ gục hoàn toàn thì đúng thế. Nhưng!” Tôi chỉ vào cụm Magic Core đang phát sáng trong lòng bàn tay golem. “Khi phá hủy một Magic Power Core, bộ phận đó sẽ bị tê liệt.” “A, ra vậy…!” “Trước tiên, chúng ta sẽ nhắm vào hai bàn tay—thứ đang thi triển phép thuật!” RẦMMM! Ngay trước khi tôi nói hết câu, Jupiter đã triệu hồi sấm sét. “Đã rõ! Vậy hãy để bà già này ra đòn trước!” FLASH——! Tia sét vàng giáng xuống bàn tay phải của golem. Toàn bộ bàn tay phải bị thiêu cháy, và Magic Core cung cấp năng lượng đã lộ ra khi nó thi triển phép thuật lập tức vỡ nát. BANG——! Tiếp đó là phát bắn của Damien. Không cần tôi chỉ đạo, cậu ta đã nhắm chuẩn vào Magic Core ở bàn tay trái. Viên đạn xuyên thủng Magic Core bên trái, rồi xé toạc cả lòng bàn tay. Bàn tay phải cháy xém, bàn tay trái thủng lỗ lớn. Không còn hai bàn tay, con golem mất đi khả năng thi triển phép thuật. Thud! Thud! Thud! Nó bắt đầu lững thững bước tới. Chậm, nhưng với những bước chân dài. Chẳng mấy chốc nó sẽ áp sát chúng tôi. Chúng tôi phải vô hiệu hóa nó trước khi điều đó xảy ra. “Tiếp theo, mục tiêu là bàn chân. Chúng ta sẽ tước đi khả năng di chuyển của nó. Lucas! Evangeline!” “Vâng!” “Tôi hiểu rồi!” Ngay khi ma thuật dừng lại, Evangeline, vừa hạ khiên, phóng lên đầu tiên, Lucas ở ngay phía sau. Golem vụng về vung cánh tay dài xuống hai kỵ sĩ. CRASH! Dù động tác của nó vụng về, nhưng sức mạnh của nó thì thật khủng khiếp. Chỉ với một cú đấm, mặt sàn nhà kho đã lõm hẳn xuống, cả công trình rung chuyển vì áp lực gió. ‘Sức mạnh của nó thật khủng khiếp, nhưng động tác lại quá nhiều sơ hở!’ Lucas và Evangeline khéo léo né tránh đòn tấn công đó và tiến đến chân golem. “Dạo này lưng mình hay đau. Có phải vì mình đã quét dọn cả đời mình không nhỉ?” “Ngươi đang nói linh tinh gì vậy, đống rác rưởi kia…!” Khi tới chân phải, Evangeline bật lên và đâm mũi thương thẳng vào Magic Power Core nằm trên mu bàn chân golem. Rầm-! Ngọn thương của cô, xuyên thủng chân chỉ trong một nhát, tỏa ra ánh sáng trắng và gây ra một vụ nổ bên trong. Đây chính là [Damage Payback]. “Mình không thể để bị bỏ lại…!” Kiếm của Lucas, đã chạm đến bàn chân còn lại, hội tụ ánh sáng xung quanh lại rồi lóe lên. Đây là [Soul Strike]. Chặt! Nhát kiếm mạnh mẽ của Lucas phá hủy lớp kim loại trên chân con golem, và cú đánh tiếp theo phá hủy Magic Core. Thịch, thịch….. Hai chân của con golem đông cứng lại. Rồi từ từ, nó đổ gục xuống mặt đất. Dù không thể dùng tay và chân, nó vẫn có thể bò để tấn công bằng cánh tay và chân. “Mình vẫn luôn muốn vào cung điện để học phép thuật. Mình chán ngấy việc quét dọn và lau chùi như một cỗ máy rồi.” Vừa lẩm bẩm những lời vô nghĩa, con golem, giờ đang nằm trên mặt đất, bắt đầu chậm rãi bò về phía chúng tôi. Một khi trong tầm với của cánh tay dài, nó sẽ có khả năng tung ra đòn vật lý. Tuy nhiên, tôi đã quen với trình tự này và ra lệnh cho các đồng đội chuẩn bị phản công trước. “Evangeline, lùi lại và bảo vệ tuyến sau! Lucas, tìm cách vô hiệu hóa Magic Core ở khớp chân con golem. Nó phải nằm sau lớp giáp ở khớp nối!” Theo lệnh tôi, Evangeline lùi lại như con thỏ bị giật mình. Lucas gật đầu tại chỗ, siết chặt kiếm. “Jupiter, Damien! Trước tiên tập trung tấn công cánh tay đang cử động! Khớp nối cũng có Magic Core!” Chưa kịp ra lệnh xong, golem đã giương cánh tay lên. Kích thước khổng lồ của nó lập tức đặt chúng tôi vào tầm đánh. Không chần chừ, Jupiter và Damien đồng loạt tung sấm sét và đạn. Sấm sét của Jupiter thiêu cháy găng tay golem, trong khi viên bắn tỉa của Damien xuyên qua Magic Core lộ ra. Bùm! Bang! Dù cho Magic Core đã bị phá hủy sau vụ nổ, cánh tay khổng lồ của con golem vẫn đập xuống theo quán tính. Khiên của Evangeline là thứ phải chịu toàn bộ lực tấn công. Bang-! “Ewack!” Evangeline chao đảo, thốt lên tiếng kêu lạ, nhưng vẫn đứng vững. Nhìn chiếc khiên sáng rực, rõ ràng đòn đánh máy quá mạnh để [Damage Save] hấp thụ toàn bộ. “Cô ổn chứ, Evangeline?” “Ừ, tôi ổn! Hoàn toàn bình thường, anh biết mà?!” Với tiếng hét mạnh mẽ “Eiitshaaaat!”, Evangeline nâng cánh tay của con golem đã bị mình chặn lại và quăng sang một bên. Thịch…! Mất sức mạnh, cánh tay đập xuống đất, cuốn theo một đám bụi. Evangeline quay về phía tôi, gương mặt rạng rỡ chiến thắng. “Thấy chưa!” “Cô thật tuyệt.” Tôi lặng lẽ giơ tay tán thưởng. Evangeline, vốn là người muốn được khen, gãi sau gáy, hơi e thẹn khi nhận được lời tán dương. Máu tươi đang chảy ra từ mũi cô, nhưng ai cũng biết là nên tạm thời bỏ qua chuyện đó…. Thịch! Thịch! Golem lại tấn công bằng cánh tay còn lại, nhưng không còn giữ thăng bằng được. Trong khi đó, Lucas đã phá hủy Magic Power Core ở cả hai chân golem. Chỉ còn lại mỗi một cánh tay có thể hoạt động, nó không thể di chuyển đủ linh hoạt để tung ra một đòn tấn công hiệu quả. “Ngày nào đó, mình sẽ…… phát triển một phép thuật dọn dẹp…… để đồng nghiệp dọn dẹp dễ dàng hơn……” Dù đã bị phá hủy bảy trên mười nguồn năng lượng, con golem vẫn cố xoay cánh tay để vung về phía chúng tôi, nhưng thương của Evangeline đã đâm sâu vào khớp nối cuối cùng. Rầm! Cô đáp trả bằng toàn bộ sát thương đã tích trữ trước đó. Cánh tay cuối cùng của golem bị phá hủy. Lucas sau đó tháo Magic Power Core trong ngực golem giờ đã bất động. Anh ta mở tấm giáp sau và thoải mái đâm kiếm vào, vô hiệu hóa Magic Power Core trong ngực. Nhưng ngay cả trong tình trạng này, con golem vẫn không chịu đầu hàng. Grumble! Con Golem lung lay đầu của mình một cách yếu ớt, cố nghiền nát chúng tôi. Khi chiếc đầu khổng lồ tiến về phía chúng tôi, tôi nghe thấy tiếng Jupiter và Damien nuốt nước bọt. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng né tránh nên có thể dễ dàng lách sang bên khác, nhưng Jupiter và Damien phản ứng chậm hơn, nên nguy cơ họ bị hất trúng vẫn rất cao. “Nhưng chết tiệt! Ta chỉ muốn ra lệnh từ phía sau thôi mà!” Siết chặt Lucky Strikes trong hai tay, tôi tiến lên. Lucas và Evangeline ở quá xa, nên dù muốn hay không tôi cũng phải ra tay bảo vệ các đơn vị tấn công tầm xa quý giá. “Ta chỉ muốn ngồi yên, tận hưởng trận chiến và để các ngươi lo liệu mọi thứ!” Nói ra sự thật, tôi vung nắm đấm về phía trước. Ngay khi nắm đấm chạm đầu golem, Ding! Ding! Ding! Bên tầm nhìn, vòng quay sát thương bắt đầu quay nhanh. Lần này sẽ là bao nhiêu nhỉ?!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang