Tôi Trở Thành Hung Thần Trong Trò Chơi Thủ Thành
Chương 36 : Chuột cống khổng lồ
Người đăng: ksama
Ngày đăng: 16:48 19-11-2025
.
Hai ngày đã trôi qua.
Bình minh của ngày bắt đầu STAGE 2 cuối cùng cũng đến.
Việc sửa chữa tường thành đã được hoàn tất đúng thời hạn.
“Có nhiều đoạn chúng ta buộc phải làm gấp rút vì thời gian hạn hẹp, nhưng với tư cách là tường thành thì công trình vẫn đủ sức chịu đựng…”
Tôi đặt một bàn tay trấn an lên vai của Hội trưởng Công hội Thợ xây, người vẫn cúi đầu đầy áy náy.
“Ông đã làm rất tốt, ông thật sự đã vất vả rồi.”
Nắng sớm phủ lên những bức tường mới được trùng tu, rực sáng như dát vàng.
Nghĩ lại lượng tài lực và nhân lực khổng lồ đã đổ vào việc trùng tu những bức tường này, tôi không khỏi cảm thấy thán phục.
Clank! Clank!
Trong số đó, khẩu tháp pháo tự động mới được lắp đặt xoay nòng phát ra những âm thanh đầy uy hiếp.
Tôi vuốt dọc nòng pháo đồ sộ như thể đang vuốt cằm một chú chó con. Cảm giác thật đáng tin cậy.
‘Chúng tôi có dư dả tài nguyên.’
Trên tường thành, những bó tên và đạn pháo được chất đầy. Trữ lượng đạn này dư sức biến lũ quái vật đó thành tổ ong vò vẽ vài lần.
‘Quân số cũng đã được bổ sung.’
Tôi nhìn thấy binh sĩ đang kiểm tra lại giáp trụ cùng binh khí của họ trên tường thành.
Lữ đoàn Hoàng Hôn.
Họ là những chiến binh của gia tộc Cross, những người đã kề vai sát cánh cùng Chiến tước Cross để bảo vệ vùng đất này suốt cả cuộc đời mình.
Ban đầu quân số của họ là khoảng một nghìn, nhưng sau khi Lãnh chúa của mình nghỉ hưu, phần lớn các binh sĩ đều đã rời đi nơi khác, chỉ còn khoảng ba trăm người.
‘Nhưng đây không phải chỉ là ba trăm người.’
Họ không phải ba trăm binh sĩ bình thường. Họ là những cựu binh tinh nhuệ, quen thuộc với chiến trường tiền tuyến này hơn bất kỳ ai và thành thạo việc tiêu diệt quái vật hơn bất kỳ lực lượng nào khác.
Trong thời điểm mà từng binh sĩ đều quý như vàng, thì đây là nguồn tiếp viện đáng giá nhất mà tôi có thể hy vọng.
Tôi đã quyết định sẽ thưởng cho toàn bộ họ một khoản phụ cấp hậu hĩnh mỗi tuần.
‘Chúng tôi cũng đã hoàn tất việc bố trí Kill Zone.’
Chúng tôi đã nâng cấp thêm cho hàng rào gỗ, vốn có chức năng điều hướng chuyển động của quái vật, thứ quan trọng nhất để cấu thành Kill Zone,.
Ngoài ra, vô số chướng ngại nhỏ và cạm bẫy cũng được rải dọc lối đi dẫn đến tường thành phía nam.
Tường thành hiện được trang bị đầy rẫy các tạo tác luyện kim được cải tiến, đại bác và ballista .
“Chúng ta đã sẵn sàng.”
Tôi tuyên bố đầy tự tin.
“Hãy đến đi, lũ quái vật!”
Trong vô số lần đặt lại và chơi lại, hơn bảy trăm lần, chưa một lần nào tôi có sự chuẩn bị đầy đủ đến thế.
Sự tự tin dâng cao, tôi tin chắc rằng mình sẽ có thể vượt qua màn chơi hoàn hảo, cho dù có phát sinh biến cố bất ngờ.
Thud! Thud!
Đột nhiên, một trinh sát cưỡi ngựa phi nhanh vào tường thành. Anh ta thuộc đội trinh sát đã được điều động đi hôm trước.
“Tin báo từ tiền đồn trinh sát!”
Giọng người lính vang dội khắp tường thành.
“Quái vật đã bắt đầu di chuyển!”
“…!”
Gần như cùng lúc, một rung chấn nhẹ lan ra dưới chân chúng tôi.
Một dải bụi mù dày đặc cuộn lên từ một nơi không quá xa phía chân trời. Đó là dấu hiệu báo trước sự xuất hiện của tiền quân quái vật.
Tôi gọi lên cửa sổ thông tin màn chơi trước mắt.
【Thông tin kẻ địch — STAGE 2】
— Lv.? ??? : 3
— Lv.5 Chuột Cống Khổng Lồ : 3251
— Thời gian bắt đầu: 10 phút
Trận chiến sẽ bắt đầu trong 10 phút.
“Chúng đang đến gần! Mọi người tập trung cảnh giới!”
“Tuân lệnh, Điện hạ!”
Tiếng đáp đồng loạt vang lên từ các quan chỉ huy, bao gồm cả Lucas.
‘Thật đáng tin cậy, không phải sao?.’
Sự hiện diện vững vàng của họ khiến tinh thần tôi cũng trở nên kiên định hơn. Khóe môi tôi khẽ cong.
Nhưng ngay khi việc kiểm tra quân sự cuối cùng hoàn tất, và tất cả đều sẵn sàng cho trận chiến đang ập tới…
“Hử?”
Lông mày tôi khẽ nhíu lại.
Ánh mắt tôi nhìn về hướng phương nam, nơi tôi đang dõi theo sự xuất hiện của đàn chuột khổng lồ.
Nơi xa xa phía chân trời, phía trước quân đoàn quái vật, còn có một bóng người đang đứng.
“…?”
Tôi dụi mắt, nghĩ rằng mình đã hoa mắt, nhưng bóng người ấy vẫn hiện ra rõ ràng.
Có ai đó đang đứng thư thả giữa đồng bằng phương nam, ngay tại nơi mà lũ chuột sẽ tràn qua chỉ trong chốc lát.
Một người đàn ông ăn vận như một thi sĩ hát rong, chiếc mũ chóp nhọn đổ bóng che phủ nửa gương mặt.
“Tên đó là ai vậy?”
Lucas đến bên cạnh khi trông thấy biểu cảm nặng nề của tôi.
“Điện hạ, vì sao ngài lại có biểu cảm đó vậy?”
“Lucas, anh có nhìn thấy người ở đằng kia không…?”
Tôi quay sang Lucas, tay đưa về phía nam để chỉ, nhưng—
“Hử?”
Người hát rong đội mũ chóp đã biến mất không một dấu vết.
Cạnh bên, Lucas nhìn tôi đầy bối rối.
“Thần không thấy gì cả, Điện hạ.”
“Damien!”
Tôi gọi lớn. Damien, lúc ấy đang điều chỉnh nỏ ở phía bên kia, hấp tấp chạy đến.
“Điện hạ cho gọi thần?”
“Cậu thấy ai ở đằng đó không?”
Damien quan sát vùng tôi chỉ, rồi khẽ lắc đầu.
“Thần không thấy ai cả, Điện hạ.”
“….”
Nếu Damien không nhìn thấy, nghĩa là thực sự không có ai ở đó cả.
Một luồng lạnh sống lưng trườn qua.
‘Mình nhìn nhầm sao?’
Tôi mong điều đó là đúng.
Nhưng lỡ như không phải tôi nhìn nhầm thì sao? Nếu thực sự có ai đó vừa đứng ở đó thì sao?
‘Hắn ta làm gì ở đó?’
Một cảm giác bất tường len lỏi trong lòng tôi đúng lúc mặt đất bắt đầu rung chuyển.
Thud, thud, thud, thud…
“Chúng đến rồi!”
Tôi nghiến răng, hướng ánh mắt về phía nam.
Thud, thud, thud, thud-!
Một biển xám đang tràn đến từ phía chân trời.
Bầy chuột hơn ba nghìn con cuối cùng cũng xuất hiện, ồ ạt từ phương nam tiến về tường thành.
Dẫu khoảng cách còn xa, mùi cống rãnh và sự hôi thối của bệnh dịch đã phả thẳng vào mũi tôi.
Tôi siết chặt chuôi kiếm.
‘Phải bình tĩnh.’
Cho dù chúng đông đến mức nào, dù tôi có nhìn thấy ảo giác hay không, thì nhiệm vụ duy nhất của tôi vẫn không thay đổi.
‘Chặn chúng lại.’
Chúng tôi đã chuẩn bị mọi thứ trong khả năng. Việc còn lại chỉ là giết càng nhiều quái càng tốt.
Thud, thud, thud, thud, thud-!
Đội hình tiên phong của đàn chuột lao thẳng vào hàng rào gỗ ở đồng bằng phía nam. Tôi cất cao giọng hô lớn:
“Đội pháo binh, vào vị trí!”
Các pháo thủ đồng loạt châm lửa vào đại bác. Khi tôi vung tay dứt khoát, mệnh lệnh được ban ra:
“Bắn!”
Boom! Bam, bam, bam, bam!
Tiếng nổ long trời dậy đất bao trùm không gian.
Whishhh—
Những quả đạn rít xé bầu trời theo quỹ đạo cao rồi lao xuống đất.
Boom…!
Cột bụi lớn bốc lên, và hàng ngũ tiên phong của bầy chuột bị thổi tung.
【Thông tin kẻ địch — STAGE 2】
— Lv.? ??? : 3 đơn vị
— Lv.5 Chuột Cống Khổng Lồ : 3154 đơn vị (Số lượng tiêu diệt: 97)
Gần một trăm con chuột bị quét sạch chỉ trong loạt pháo đầu tiên.
“Làm tốt lắm!”
Nhìn những mảnh xác quái vương vãi, tôi siết chặt nắm tay.
“Tiêu diệt sạch chúng đi!”
Lũ chuột đó chỉ là những con số thống kê thôi, không có gì đáng bận tâm!
*****
Bang! Crash!
Ở vùng đất trống phía nam pháo đài, một hàng rào gỗ đã được dựng lên.
Lũ sinh vật chững lại khi di chuyển dọc theo hàng rào, động tác trở nên vụng về. Chúng tôi trút hỏa lực chéo xuống đầu chúng.
Đây chính là Kill Zone.
Đội hình tiên phong của lũ chuột cống không thể tránh được mê cung tử vong này, và số lượng bị tiêu diệt tăng vọt theo cấp số nhân.
‘Số lượng của chúng quá lớn, lại dồn lại với nhau.’
Điều đó có nghĩa là…
‘Nếu chúng tôi tung các đòn diện rộng, có thể quét sạch rất nhiều trong một lượt!’
Khoảng ba mươi phút đã trôi qua kể từ khi trận chiến bắt đầu, và chưa có một con chuột nào thoát ra được khu vực chết chóc đó.
【Hồ sơ địch — STAGE 2】
— Lv.? ??? : 3 đơn vị
— Lv.5 Chuột Cống Khổng Lồ : 2327 đơn vị (Số tiêu diệt: 924)
Gần một nghìn con chuột cống đã bị xóa sổ trong trận hỏa lực chéo.
Tôi vốn hơi lo lắng vì số lượng quái quá lớn, nhưng với nhịp độ này thì sẽ không có vấn đề gì.
Tôi vừa thở ra nhẹ nhõm, nhìn những con chuột nằm bất động bị nghiền nát trong khu tàn sát—
Rumble…
“Hử?”
Một đoạn của hàng rào gỗ bắt đầu rung chuyển.
Chít, chít—!
Kèm theo tiếng kêu the thé, lũ chuột cống khổng lồ bắt đầu bò lên trên hàng rào.
“?!”
Bị bất ngờ, tôi vội nâng kính viễn vọng lên quan sát.
“Khốn kiếp.”
Bên trong hàng rào gỗ, xác chuột chất đầy.
Xác của những con đã chết chất thành đống đến mức tràn qua cả tường rào.
Đám chuột phía sau bắt đầu trèo qua lớp xác đó để vượt qua hàng rào.
Chít—!
Hệt như dòng nước lũ tràn qua con đập, trong chốc lát, chúng tràn qua hàng rào và tránh thoát khỏi Kill Zone.
“Chết tiệt!”
Tôi buột miệng thốt lên.
Dù đã sớm đã tính đến việc Kill Zone sẽ sụp đổ sớm, tôi cũng nghĩ rằng chuyện đó chỉ xảy ra sau khi chúng tôi đã tiêu diệt hơn phân nửa số lượng.
Nhưng người tính không bằng trời tính, không ngờ rằng vì chúng đã dùng xác chết của đồng bạn làm thang để trèo qua những bức tường đặc chế. Tôi hoàn toàn không nghĩ đến khả năng này.
‘Vẫn còn ổn!’
Tôi lập tức chỉ huy đội pháo binh điều chỉnh mục tiêu, đồng thời chuẩn bị đội ballista .
‘Từ Kill Zone đến tường thành vẫn còn một khoảng cách khá xa, lại có vô số chướng ngại! Chúng tôi có thể kéo dài thêm nhiều thời gian!’
Tuy nhiên.
Tôi đã bỏ sót một điều.
Thump, thump, thump—!
Đó chính là tốc độ của lũ chuột cống.
Những con chuột bốn chân có tốc độ không kém gì kỵ binh đã tràn ra khỏi Kill Zone phóng đi với tốc độ đáng ghê tởm.
Và kích thước của chúng chỉ tương đương một con chó lớn. Nói cách khác…
Thump! Thump!
Thunk…!
Những mũi tên khổng lồ từ ballista vốn chậm chạp hoàn toàn không theo kịp chúng.
“Lũ chuột chết dẫm!”
“Bắn trượt rồi!”
Binh sĩ chửi rủa và tiếp tục bắn phá bằng tên, nhưng ở một địa hình thoáng đãng như vùng đồng bằng, dòng lũ chuột có thể đơn giản tách ra hai bên và trách thoát những mũi tên dễ dàng.
Chít! Chít!
Thump-thump-thump-thump!
Những con chuột nhỏ, linh hoạt uốn người né tránh, lao vun vút qua cánh đồng.
Ngoại trừ vài phát pháo ngẫu nhiên lạc đạn và vài mũi tên may mắn, chúng gần như không bị cản trở nào mà tiến lên.
“Khặc!”
Whoosh! Whoosh!
Damien, đứng cạnh tôi, không ngừng bắn nỏ.
Những mũi tên của Damien cũng hạ được một số con, nhưng sát thương từ một người là quá ít.
‘Hiển nhiên, tôi có kế hoạch để đối phó với những con chuột áp sát đến tường thành.’
Nhưng với tốc độ này, số lượng đến được tường thành sẽ nhiều hơn tôi dự đoán…!
Vào lúc đó, tạo vật ma pháp to tướng bên cạnh tôi đột nhiên khởi động.
Hummm—
Clink!
Một âm thanh cơ khí nặng nề, đẹp đẽ vang lên.
Boom-boom-boom-boom!
Cùng với tiếng khai hỏa đầy cảm giác an toàn ấy, hàng chục viên đạn ma thuật màu lam ngọc được bắn ra.
Những viên đạn ma thuật rạch phá không khí như những mũi tên, và những vụ nổ lớn bùng lên ở các điểm trúng đích trên cánh đồng.
Dòng đạn ma thuật quét qua khu vực như một cú vung roi. Lũ chuột trong phạm vi sát thương của nó bị biến thành tro bụi trong khoảnh khắc.
“Một diễn biến bất ngờ thật sự!”
Tôi quay sang bên cạnh mình, mặt đầy sự xúc động. Và ở đó, tôi thấy nòng pháo dày cộm đang chuyển động phát ra lách cách.
Là Tháp pháo Phòng thủ Tự động mới được triệu hồi!
Tôi vỗ nhẹ lên nòng súng còn nóng và gật đầu hài lòng.
“Đúng là tháp pháo tự động vẫn là đỉnh nhất trong thủ thành.”
Dù thể loại trò chơi này nghiêng nhiều hơn về việc lợi dụng các NPC để phòng thủ, nhưng dẫu sao đi nữa, nhìn thấy những họng pháo xạ hàng loạt đạn về phía kẻ thù mới thoả mãn được những ảo tưởng của ta về thủ thành!
Tháp pháo phòng thủ tự động tiếp tục xả từng loạt đạn ma thuật như roi quất.
Cơn mưa đạn quét sạch lũ chuột và tạo ra một khu vực trống không giữa đội hình của chúng, nhưng nó không thể bao phủ toàn bộ chiến trường khi số lượng chuột lên đến hàng ngàn.
Chuột vẫn tiếp tục tràn vào từ ngoài tầm bắn của tháp pháo.
Hơn nữa…
Hummm…
Tháp pháo tự động, sau khi bắn hết đạn, đã bước vào chu trình nạp lại.
Và lẽ tự nhiên, khi không còn gì có thể ngăn cản chúng nữa…
Thump-thump-thump-thump!
Lũ chuột giờ đã áp sát đến dưới chân tường thành.
.
Bình luận truyện